Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6: 6: Chị Đại Là Người Ham Học 2
Edit + Beta: Basic Needs
………
Vinh Hoan trăm triệu lần không nghĩ tới, người chấm điểm không nhìn thấy vẻ đẹp nội tâm sâu sắc của cô, đến nỗi cô không thể cạnh tranh vào vị trí nữ chính ngôn tình nhẹ nhàng.
Cô và hệ thống líu lo cầm khăn tay chậm nước mắt, giả bộ bộ dạng uất ức, nhằm để cho người chấm điểm thu hồi mệnh lệnh đã đưa ra.
Càng không ngờ được là mắt chó người chấm điểm như mù, phát cho Vinh Hoan một tấm thẻ người tốt.
Ý anh là sao?
Anh ta nói rằng thế giới nhỏ “Kẻ cao ngạo trong trường yêu tôi” còn thiếu mấy người tốt “cải tà quy chính”, một tay gánh vác lá cờ chân thiện mỹ của chủ nghĩa xã hội, lan tỏa năng lượng tích cực vừa hồng vừa chuyên*.
Điểm tích lũy dù rằng không nhiều bằng làm nữ chính nhưng 30,000 cũng đủ hậu hĩnh rồi.
*Vừa hồng vừa chuyên: vừa phải có thế giới quan đúng đắn của giai cấp vô sản, vừa phải giỏi chuyên môn kỹ thuật.
Vinh Hoan vô cùng không biết xấu hổ đã nhận luôn.
Nhìn lại, mắt trái của hệ thống hiện một chữ “người”, mắt phải là “cặn bã”.
Có phải trí nhớ của chị đại nhà nó hơi kém, đã quên cô từng là một nữ ma đầu coi trời bằng vung, từng nhấc lên mưa máu tanh phong hay không?
“Đi thôi! Thống, chúng ta đi làm người tốt thôi!” Vinh Hoan hưng phấn.
Cô có một kế hoạch tốt cho tương lai của mình, không thành nữ chính ngôn tình thì làm bạn thân của nữ chính có thua gì đâu.
Cái này gọi là từng bước tiến vào nội bộ kẻ thù.
Chờ cô và nữ chính ngôn tình trở thành bạn tốt, cô có thể thuận lý thành chương, khiêm tốn đạt được yêu đương chân kinh của nữ chính.
Sau khi luyện xong mười tám chiêu thần công thu phục đàn ông, cô cảm thấy mình nhất định có thể lên ngôi nữ chính xuất sắc nhất, ngồi trên trăm triệu điểm, đến lúc đó nằm mơ cũng có thể cười mà tỉnh!
Chị đại vỗ tay thành tiếng: “Thống, chờ kiếm được điểm tích lũy tôi sẽ mua cho cậu thức ăn cao cấp cho chim vị tôm hùm đất!”
Ánh mắt hệ thống lên án cô.
Còn có thể có theo đuổi yêu cầu cấp cao hơn hay không?
“Vậy cậu muốn gì?” Vinh Hoan rất hào phóng.
Hệ thống đằng hắng một tiếng.
“Không cần vị tôm hùm đất, có vị matcha là được.”
“Duyệt!”
Vì vậy, một người một hệ thống hạnh phúc xuyên qua.
Sau đó, hai người anh em lại vui vẻ lạc nhau.
Vinh Hoan mở mắt trong xe ô tô, trên người mặc đồ nội địa đồng phục học sinh vô cùng vô cùng xấu xí.
Cốt truyện diễn ra tại một trường trung học thực nghiệm công lập.
Tuy rằng tạm thời còn chưa nhập bọn lại với hệ thống, xong Vinh Hoan đã bắt đầu nghĩ lúc này hệ thống sẽ biến thành bộ dáng gì, gà con chim con cũng thường quá, chả có gì mới lạ.
Nếu không thì sửa sang thú biến dị gì đó ha?
Cô cân nhắc quá mức chuyên chú, thiếu chút nữa quên mất nhiệm vụ lần này của mình.
Ui đúng rồi, cô phải cải tà quy chính, trở thành người tốt.
Vì vậy, sóng gợn thoáng lên trong đầu, cô khởi động hệ thống chương trình nhiệm vụ.
Hệ thống chương trình nhiệm vụ không giống như hệ thống chính, hệ thống chương trình chỉ phục vụ một thế giới duy nhất.
“Tinh! Xin chào người nhận nhiệm vụ số 888! Chào mừng bạn đến với thế giới không ngọt ngào không trả tiền “Kẻ cao ngạo trong trường yêu tôi!”.
Tôi chính là người gặp người yêu hoa thấy hoa nở xe đạp sẽ nổ lốp, chương trình nhỏ vô cùng ngọt ngào — Tiểu Điềm Điềm! Bạn muốn tiếp xúc gần gũi với nam thần? Muốn có hôn ôm nâng cao sao? Chỉ cần 998 là mang được nam thần gợi cảm về nhà! 998, bạn không bị lừa khi mua, bạn không chịu thiệt khi mua!!!”
Vinh Hoan: “...!Anh bạn, anh giống với mấy cái kênh quảng cáo trên tv quá.”
Đối đầu lặng lẽ đứng máy vài giây.
“A ha ha, xin lỗi xin lỗi, sao sao, cuộc sống bức bách! Khụ, lại một lần nữa đi…”
“Xin chào người nhận nhiệm vụ số 888! Chào mừng cô đến với thế giới “Kẻ cao ngạo trong trường yêu tôi!”.
Tôi là trợ lý của cô trong nhiệm vụ này, là anh trai học tập anh tuấn lỗi lạc lại phong lưu!”
“Nghĩa khí ngút trời, đối đãi nhiệt tình, người giang hồ gọi tôi là Tiểu Học Ca, cô cũng có thể gọi tôi là Tiểu Học Học, tận tâm phát triển toàn diện đức trí thể mỹ của học sinh tiểu học và trung học! Trước mắt tôi đang học tiến sĩ khoa Giáo dục, và hướng nghiên cứu của tôi là bóp chết những dấu hiệu yêu sớm từ trong trứng nước nhẹ nhàng nhưng không mất đi sự tàn bạo.”
Chờ nước miếng nó tung bay xong, thân thể Vinh Hoan nghiêng một cái, ngủ như heo chết.
Tiểu Học Ca: “...”
Chẳng lẽ tiếng của nó đã gợi cảm đến trình độ có thể thôi miên lòng người sao?
“Tiểu thư, đến trường học rồi.”
Vệ sĩ đẩy người.
Vinh Hoan tỉnh táo lại, động tác đầu tiên chính là sờ khóe miệng, rất tốt, không mất mặt.
Cô gạt tóc, xuống xe với tinh thần phấn chấn.
Bên ngoài đã sớm có một vệ sĩ khác đang chờ, thấy tiểu thư nhà gã vừa ra khỏi cửa xe thì phụt một tiếng, ô đen được mở ra, hết thảy tựa như pha quay chậm trong phim.
Loại phô trương này Vinh Hoan thấy nhiều, trong nhiệm vụ của cô có người làm chị đại xã hội đen, bởi vậy cô rất thuần thục chỉnh sửa cổ áo, gật đầu với vệ sĩ cầm ô kia, thận trọng mà không mất đi tao nhã, thật sự mang dạng đường bùn đất bê tông bình thường ra tới khí thế thảm đỏ quốc tế.
Vệ sĩ bị đóng băng ùn ùn.
Tiểu thư hôm nay rất khác mọi khi này, rất có phong thái năm đó của ông cụ.
Quả nhiên con nhà tông không giống lông đỡ giống khỉ.
Đi được nửa đường Vinh Hoan liền phát hiện có gì đó không ổn.
Học sinh xung quanh cách xa cô chừng ba mét, ai nấy chạy nhanh hơn thỏ, ngay cả ngẩng đầu nhìn cô cũng không dám, như tránh sát tinh.
Thế là cô chạm vào khuôn mặt của mình và hỏi vệ sĩ: “Dáng tôi đáng sợ như vậy sao?” Cô còn chưa soi gương, nhưng dựa vào cảm giác tay trong tay cùng với dáng người cao gầy, nói như thế nào cũng sẽ không quá khó coi mới đúng chứ?
“Tiểu thư đẹp như chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn nứt vách đổ tường có một không hai!” Vệ sĩ khen thế cũng không thở dốc, rõ ràng đã trải qua huấn luyện đặc thù.
Vinh Hoan liếc gã một cái, ý bảo ngậm miệng lại.
Cô giống như một người phụ nữ nông cạn thích a dua nịnh hót thế à?
Được rồi, cô giống vậy thật.
Ờm, tối nay thêm chân gà cho vệ sĩ.
Được vệ sĩ hộ tống, Vinh Hoan một lòng nhìn lại cốt truyện.
Lần này thế giới chính rõ ràng, là bàn chuyện một anh giai con nhà người ta cao ngạo và một cô gái học dốt trồng cây si; chỉ cần cô gái thi lọt vào top mười thì tôi sẽ cho em muahaha, sau đó thẳng tiến muahaha lên kịch bản ngọt sủng đại học luôn.
Thế giới ngôn tình ngọt ngào vô cùng tiêu chuẩn, vô vị đến mức không có nửa điểm gay cấn.
Nhưng mà rất không khoa học chính là chủ nhân thân thể của cô tên Tưởng Hoan, một tiểu thư siêu cấp xã hội đen.
Không học ở trường tư thục do gia đình mở mà hết lần này tới lần khác lại chạy thật xa đến trường trung học thực nghiệm công lập này.
Vinh Hoan lật lại ký ức của tiểu thư xã hội đen, à, cái này không thể trách bản thân do cô bị ép mà.
Ông cụ ở nhà là một người ngoan độc, trái là Thanh Long phải là Bạch Hổ, một tay một cây mã tấu*, ông lỗ mãng giết ra một khu địa bàn lớn, sau đó khoanh vùng làm vua, thu không ít mấy cu đàn em.
*Bản gốc gọi là đao cắt dưa hấu, khá dài, hơi giống với mã tấu bên mình
Ông cụ còn có thói quen tốt là rất thích đào chân tường của đối thủ.
Có mấy cái chân tường xuất sắc là cạy đất nhà họ Đông, xới bùn nhà họ Tây, thật đúng là đào chân tường thông đến nhà họ Tưởng.
Cùng với sự trượng nghĩa của ông cụ, nhóm chân tường rất tự giác bày mưu tính kế cho ông, nhà họ Tưởng dần dần đi về hướng một nhà độc tài.
Đàn ông nhà họ Tưởng đều chơi bời trăng hoa, cưới không ít mấy dì, dẫn đến trong nhà sinh ra rất nhiều con cái, cả ngày lục đục vì gia sản, Tưởng Hoan cũng vì vậy mà bị ảnh hưởng.
Mẹ cô là một tiểu thư khuê các, bị cha là con trai trưởng nhà họ Tưởng cướp làm vợ, gạo nấu thành cơm rồi thì không làm gì được, chỉ có thể gả cho ông.
Vô cùng trái khoa học chính là cô còn có bốn mẹ nhỏ, phía trên lại có thêm ba anh lớn đè đầu.
Tưởng Hoan xếp hàng thứ mười, hết lần này tới lần khác lại là con gái duy nhất của mẹ cả, tất nhiên trở thành cái gai trong mắt các anh.
Hiện tại trong chín người anh thì có bốn người đã tốt nghiệp đại học từ sớm, thuận lợi tới công ty con của nhà mình làm thái tử hạ phàm.
Năm người còn lại thì có tuổi gần với cô, vẫn còn đang đi học, mà còn lại mỗi người học một trường tư thục, tất nhiên, đều là mấy cái trường do nhà họ Tưởng mở.
Đám sói con này đặt tiền cược hiện rõ tuổi nổi loạn khi dậy thì, xem ai có thể thống trị một trường trung học trong thời gian nhanh nhất, ai mới có tư cách tranh đoạt vòng nguyệt quế của người thừa kế cuối cùng.
Về phần Tưởng Hoan, một con nhóc lóc chóc, mấy anh ai nấy đều không để cô vào mắt, xong lại e dè thân phận con của mẹ cả.
Thế là mỗi người một cái đinh, cộng thêm bốn cơn gió thổi bên tai đã làm Tưởng Hoan đã bị thổi bay đến một trường trung học trọng điểm lấy tỷ lệ lên lớp nổi danh, thiên tài dạng người gì chứ không phải người thường đi khắp nơi.
Ối, còn phải trả một khoản phí tài trợ lớn.
Vẻ mặt Vinh Hoan đau đớn: “Tiểu Học Học này, tôi thấy tim mình có chút vấn đề.”
Tiểu Học Ca lập tức khẩn trương: “Chẳng lẽ cái cơ thể này của cô bị bệnh tim bẩm sinh?! Không nên chứ trời, cô chỉ là người qua đường ABC thôi, làm sao có được thiết lập của nữ chính phim Hàn, có bi kịch đầy xót xa thế này?”
Vinh Hoan: “Không, tôi mới nghĩ đến tiền tài trợ thì không thể thở nổi, không thở được làm tim đau thắt.
Cậu xem đống tiền này có thể mua được bao nhiêu gói que cá khô cay đây! Phá của vl!”
Đây là một nỗi ám ảnh phi thường về tiền bạc và cơm ăn của một ông lớn có tài sản âm.
Tiểu Học Ca: “...”
Này chắc không phải là tên thần kinh vừa ghé tới mà hả?.
………
Vinh Hoan trăm triệu lần không nghĩ tới, người chấm điểm không nhìn thấy vẻ đẹp nội tâm sâu sắc của cô, đến nỗi cô không thể cạnh tranh vào vị trí nữ chính ngôn tình nhẹ nhàng.
Cô và hệ thống líu lo cầm khăn tay chậm nước mắt, giả bộ bộ dạng uất ức, nhằm để cho người chấm điểm thu hồi mệnh lệnh đã đưa ra.
Càng không ngờ được là mắt chó người chấm điểm như mù, phát cho Vinh Hoan một tấm thẻ người tốt.
Ý anh là sao?
Anh ta nói rằng thế giới nhỏ “Kẻ cao ngạo trong trường yêu tôi” còn thiếu mấy người tốt “cải tà quy chính”, một tay gánh vác lá cờ chân thiện mỹ của chủ nghĩa xã hội, lan tỏa năng lượng tích cực vừa hồng vừa chuyên*.
Điểm tích lũy dù rằng không nhiều bằng làm nữ chính nhưng 30,000 cũng đủ hậu hĩnh rồi.
*Vừa hồng vừa chuyên: vừa phải có thế giới quan đúng đắn của giai cấp vô sản, vừa phải giỏi chuyên môn kỹ thuật.
Vinh Hoan vô cùng không biết xấu hổ đã nhận luôn.
Nhìn lại, mắt trái của hệ thống hiện một chữ “người”, mắt phải là “cặn bã”.
Có phải trí nhớ của chị đại nhà nó hơi kém, đã quên cô từng là một nữ ma đầu coi trời bằng vung, từng nhấc lên mưa máu tanh phong hay không?
“Đi thôi! Thống, chúng ta đi làm người tốt thôi!” Vinh Hoan hưng phấn.
Cô có một kế hoạch tốt cho tương lai của mình, không thành nữ chính ngôn tình thì làm bạn thân của nữ chính có thua gì đâu.
Cái này gọi là từng bước tiến vào nội bộ kẻ thù.
Chờ cô và nữ chính ngôn tình trở thành bạn tốt, cô có thể thuận lý thành chương, khiêm tốn đạt được yêu đương chân kinh của nữ chính.
Sau khi luyện xong mười tám chiêu thần công thu phục đàn ông, cô cảm thấy mình nhất định có thể lên ngôi nữ chính xuất sắc nhất, ngồi trên trăm triệu điểm, đến lúc đó nằm mơ cũng có thể cười mà tỉnh!
Chị đại vỗ tay thành tiếng: “Thống, chờ kiếm được điểm tích lũy tôi sẽ mua cho cậu thức ăn cao cấp cho chim vị tôm hùm đất!”
Ánh mắt hệ thống lên án cô.
Còn có thể có theo đuổi yêu cầu cấp cao hơn hay không?
“Vậy cậu muốn gì?” Vinh Hoan rất hào phóng.
Hệ thống đằng hắng một tiếng.
“Không cần vị tôm hùm đất, có vị matcha là được.”
“Duyệt!”
Vì vậy, một người một hệ thống hạnh phúc xuyên qua.
Sau đó, hai người anh em lại vui vẻ lạc nhau.
Vinh Hoan mở mắt trong xe ô tô, trên người mặc đồ nội địa đồng phục học sinh vô cùng vô cùng xấu xí.
Cốt truyện diễn ra tại một trường trung học thực nghiệm công lập.
Tuy rằng tạm thời còn chưa nhập bọn lại với hệ thống, xong Vinh Hoan đã bắt đầu nghĩ lúc này hệ thống sẽ biến thành bộ dáng gì, gà con chim con cũng thường quá, chả có gì mới lạ.
Nếu không thì sửa sang thú biến dị gì đó ha?
Cô cân nhắc quá mức chuyên chú, thiếu chút nữa quên mất nhiệm vụ lần này của mình.
Ui đúng rồi, cô phải cải tà quy chính, trở thành người tốt.
Vì vậy, sóng gợn thoáng lên trong đầu, cô khởi động hệ thống chương trình nhiệm vụ.
Hệ thống chương trình nhiệm vụ không giống như hệ thống chính, hệ thống chương trình chỉ phục vụ một thế giới duy nhất.
“Tinh! Xin chào người nhận nhiệm vụ số 888! Chào mừng bạn đến với thế giới không ngọt ngào không trả tiền “Kẻ cao ngạo trong trường yêu tôi!”.
Tôi chính là người gặp người yêu hoa thấy hoa nở xe đạp sẽ nổ lốp, chương trình nhỏ vô cùng ngọt ngào — Tiểu Điềm Điềm! Bạn muốn tiếp xúc gần gũi với nam thần? Muốn có hôn ôm nâng cao sao? Chỉ cần 998 là mang được nam thần gợi cảm về nhà! 998, bạn không bị lừa khi mua, bạn không chịu thiệt khi mua!!!”
Vinh Hoan: “...!Anh bạn, anh giống với mấy cái kênh quảng cáo trên tv quá.”
Đối đầu lặng lẽ đứng máy vài giây.
“A ha ha, xin lỗi xin lỗi, sao sao, cuộc sống bức bách! Khụ, lại một lần nữa đi…”
“Xin chào người nhận nhiệm vụ số 888! Chào mừng cô đến với thế giới “Kẻ cao ngạo trong trường yêu tôi!”.
Tôi là trợ lý của cô trong nhiệm vụ này, là anh trai học tập anh tuấn lỗi lạc lại phong lưu!”
“Nghĩa khí ngút trời, đối đãi nhiệt tình, người giang hồ gọi tôi là Tiểu Học Ca, cô cũng có thể gọi tôi là Tiểu Học Học, tận tâm phát triển toàn diện đức trí thể mỹ của học sinh tiểu học và trung học! Trước mắt tôi đang học tiến sĩ khoa Giáo dục, và hướng nghiên cứu của tôi là bóp chết những dấu hiệu yêu sớm từ trong trứng nước nhẹ nhàng nhưng không mất đi sự tàn bạo.”
Chờ nước miếng nó tung bay xong, thân thể Vinh Hoan nghiêng một cái, ngủ như heo chết.
Tiểu Học Ca: “...”
Chẳng lẽ tiếng của nó đã gợi cảm đến trình độ có thể thôi miên lòng người sao?
“Tiểu thư, đến trường học rồi.”
Vệ sĩ đẩy người.
Vinh Hoan tỉnh táo lại, động tác đầu tiên chính là sờ khóe miệng, rất tốt, không mất mặt.
Cô gạt tóc, xuống xe với tinh thần phấn chấn.
Bên ngoài đã sớm có một vệ sĩ khác đang chờ, thấy tiểu thư nhà gã vừa ra khỏi cửa xe thì phụt một tiếng, ô đen được mở ra, hết thảy tựa như pha quay chậm trong phim.
Loại phô trương này Vinh Hoan thấy nhiều, trong nhiệm vụ của cô có người làm chị đại xã hội đen, bởi vậy cô rất thuần thục chỉnh sửa cổ áo, gật đầu với vệ sĩ cầm ô kia, thận trọng mà không mất đi tao nhã, thật sự mang dạng đường bùn đất bê tông bình thường ra tới khí thế thảm đỏ quốc tế.
Vệ sĩ bị đóng băng ùn ùn.
Tiểu thư hôm nay rất khác mọi khi này, rất có phong thái năm đó của ông cụ.
Quả nhiên con nhà tông không giống lông đỡ giống khỉ.
Đi được nửa đường Vinh Hoan liền phát hiện có gì đó không ổn.
Học sinh xung quanh cách xa cô chừng ba mét, ai nấy chạy nhanh hơn thỏ, ngay cả ngẩng đầu nhìn cô cũng không dám, như tránh sát tinh.
Thế là cô chạm vào khuôn mặt của mình và hỏi vệ sĩ: “Dáng tôi đáng sợ như vậy sao?” Cô còn chưa soi gương, nhưng dựa vào cảm giác tay trong tay cùng với dáng người cao gầy, nói như thế nào cũng sẽ không quá khó coi mới đúng chứ?
“Tiểu thư đẹp như chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn nứt vách đổ tường có một không hai!” Vệ sĩ khen thế cũng không thở dốc, rõ ràng đã trải qua huấn luyện đặc thù.
Vinh Hoan liếc gã một cái, ý bảo ngậm miệng lại.
Cô giống như một người phụ nữ nông cạn thích a dua nịnh hót thế à?
Được rồi, cô giống vậy thật.
Ờm, tối nay thêm chân gà cho vệ sĩ.
Được vệ sĩ hộ tống, Vinh Hoan một lòng nhìn lại cốt truyện.
Lần này thế giới chính rõ ràng, là bàn chuyện một anh giai con nhà người ta cao ngạo và một cô gái học dốt trồng cây si; chỉ cần cô gái thi lọt vào top mười thì tôi sẽ cho em muahaha, sau đó thẳng tiến muahaha lên kịch bản ngọt sủng đại học luôn.
Thế giới ngôn tình ngọt ngào vô cùng tiêu chuẩn, vô vị đến mức không có nửa điểm gay cấn.
Nhưng mà rất không khoa học chính là chủ nhân thân thể của cô tên Tưởng Hoan, một tiểu thư siêu cấp xã hội đen.
Không học ở trường tư thục do gia đình mở mà hết lần này tới lần khác lại chạy thật xa đến trường trung học thực nghiệm công lập này.
Vinh Hoan lật lại ký ức của tiểu thư xã hội đen, à, cái này không thể trách bản thân do cô bị ép mà.
Ông cụ ở nhà là một người ngoan độc, trái là Thanh Long phải là Bạch Hổ, một tay một cây mã tấu*, ông lỗ mãng giết ra một khu địa bàn lớn, sau đó khoanh vùng làm vua, thu không ít mấy cu đàn em.
*Bản gốc gọi là đao cắt dưa hấu, khá dài, hơi giống với mã tấu bên mình
Ông cụ còn có thói quen tốt là rất thích đào chân tường của đối thủ.
Có mấy cái chân tường xuất sắc là cạy đất nhà họ Đông, xới bùn nhà họ Tây, thật đúng là đào chân tường thông đến nhà họ Tưởng.
Cùng với sự trượng nghĩa của ông cụ, nhóm chân tường rất tự giác bày mưu tính kế cho ông, nhà họ Tưởng dần dần đi về hướng một nhà độc tài.
Đàn ông nhà họ Tưởng đều chơi bời trăng hoa, cưới không ít mấy dì, dẫn đến trong nhà sinh ra rất nhiều con cái, cả ngày lục đục vì gia sản, Tưởng Hoan cũng vì vậy mà bị ảnh hưởng.
Mẹ cô là một tiểu thư khuê các, bị cha là con trai trưởng nhà họ Tưởng cướp làm vợ, gạo nấu thành cơm rồi thì không làm gì được, chỉ có thể gả cho ông.
Vô cùng trái khoa học chính là cô còn có bốn mẹ nhỏ, phía trên lại có thêm ba anh lớn đè đầu.
Tưởng Hoan xếp hàng thứ mười, hết lần này tới lần khác lại là con gái duy nhất của mẹ cả, tất nhiên trở thành cái gai trong mắt các anh.
Hiện tại trong chín người anh thì có bốn người đã tốt nghiệp đại học từ sớm, thuận lợi tới công ty con của nhà mình làm thái tử hạ phàm.
Năm người còn lại thì có tuổi gần với cô, vẫn còn đang đi học, mà còn lại mỗi người học một trường tư thục, tất nhiên, đều là mấy cái trường do nhà họ Tưởng mở.
Đám sói con này đặt tiền cược hiện rõ tuổi nổi loạn khi dậy thì, xem ai có thể thống trị một trường trung học trong thời gian nhanh nhất, ai mới có tư cách tranh đoạt vòng nguyệt quế của người thừa kế cuối cùng.
Về phần Tưởng Hoan, một con nhóc lóc chóc, mấy anh ai nấy đều không để cô vào mắt, xong lại e dè thân phận con của mẹ cả.
Thế là mỗi người một cái đinh, cộng thêm bốn cơn gió thổi bên tai đã làm Tưởng Hoan đã bị thổi bay đến một trường trung học trọng điểm lấy tỷ lệ lên lớp nổi danh, thiên tài dạng người gì chứ không phải người thường đi khắp nơi.
Ối, còn phải trả một khoản phí tài trợ lớn.
Vẻ mặt Vinh Hoan đau đớn: “Tiểu Học Học này, tôi thấy tim mình có chút vấn đề.”
Tiểu Học Ca lập tức khẩn trương: “Chẳng lẽ cái cơ thể này của cô bị bệnh tim bẩm sinh?! Không nên chứ trời, cô chỉ là người qua đường ABC thôi, làm sao có được thiết lập của nữ chính phim Hàn, có bi kịch đầy xót xa thế này?”
Vinh Hoan: “Không, tôi mới nghĩ đến tiền tài trợ thì không thể thở nổi, không thở được làm tim đau thắt.
Cậu xem đống tiền này có thể mua được bao nhiêu gói que cá khô cay đây! Phá của vl!”
Đây là một nỗi ám ảnh phi thường về tiền bạc và cơm ăn của một ông lớn có tài sản âm.
Tiểu Học Ca: “...”
Này chắc không phải là tên thần kinh vừa ghé tới mà hả?.
Bình luận facebook