Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-128
CHƯƠNG 128: HỨNG THÚ BỊ QUẤY NHIỄU
CHƯƠNG 128: HỨNG THÚ BỊ QUẤY NHIỄU
Đến ngày thứ ba, Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh đột nhiên cũng bay tới Thái Lan, vừa thấy mặt liền mắng to Sở Tường Hùng trọng sắc khinh bạn, đi du lịch cũng không mang theo bọn họ.
Có Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh gia nhập vào, cuộc du ngoạn càng thêm náo nhiệt, đương nhiên Sở Tường Hùng và Lâm Phiên Phiên càng không thể nào đi chung với đoàn, suốt ngày, Lâm Phiên Phiên rất hiếm đụng mặt Hàn Phiêu và Hoắc Mạnh Lam, dần dà quên đi sự tồn tại của hai người này.
Trong nháy mắt, đã đến ngày thứ bảy.
Ngày mai, mọi người phải chuẩn bị trở về nước.
Vì vậy, Lâm Phiên Phiên bắt đầu thu dọn trước hành lý của cô và Sở Tường Hùng, anh đang dựa vào ghế sofa xem tin tức ti vi, quay đầu nhìn dáng vẻ bận rộn của Lâm Phiên Phiên, đột nhiên cảm thấy đặc biệt ấm áp.
Đứng dậy, đến gần Lâm Phiên Phiên, anh nhẹ nhàng ôm eo Lâm Phiên Phiên từ phía sau, nói: “Em yêu, mấy ngày nay chơi vui không?”
“Rất rất vui, còn Tường Hùng anh thì sao?”
Lâm Phiên Phiên ngọt ngào cười.
“Em yêu vui thì anh cũng vui.”
Sở Tường Hùng cắn nhẹ vành tai bé nhỏ của Lâm Phiên Phiên, đôi tay bắt đầu không an phận vuốt ve cơ thể Lâm Phiên Phiên.
“Tường Hùng... Em còn phải dọn quần áo đó, đừng làm loạn.”
Gương mặt Lâm Phiên Phiên đỏ lên, đẩy tay Sở Tường Hùng đang muốn tiến vào bên trong lớp quần áo.
Tuy đã có nhiều hành động thân mật cùng Sở Tường Hùng nhưng Lâm Phiên Phiên mỗi lần vẫn sẽ mặt đỏ tim đập, ngượng ngùng tựa như làm ngày thứ nhất lần.
“Quần áo mai dọn cũng không muộn.”
Sở Tường Hùng ôm lấy Lâm Phiên Phiên song song ngã vào chiếc giường lớn thoải mái, vừa dịu dàng lại vừa bá đạo đè Lâm Phiên Phiên xuống dưới, thuần thục cởi hết quần áo trên người nhau.
Nhưng, ngay lúc Sở Tường Hùng muốn xông pha cửa ải cuối cùng, điện thoại di động lại vang lên vào lúc này.
Sở Tường Hùng rất không vui nhận điện, là Mạc Tiên Lầu gọi tới, nói mình và Hứa Thịnh đang ở một FLub đêm, gọi Sở Tường Hùng tới chơi cùng.
Sở Tường Hùng đang muốn cự tuyệt, bên kia Mạc Tiên Lầu đã cúp máy cái bụp.
“Tường Hùng, bây giờ đã hơn mười một giờ đêm rồi, anh còn muốn ra ngoài sao?”
Hai tay Lâm Phiên Phiên ôm lấy cổ Sở Tường Hùng, không vui chu chu khuôn miệng nhỏ nhắn.
“Em yêu không muốn anh đi, vậy không đi.”
Sở Tường Hùng gian xảo cười: “Chúng ta... tiếp tục!”
Vừa nói, anh vừa hôn môi Lâm Phiên Phiên, hông dưới ấn xuống, từ từ cố gắng tiến vào.
“Tường Hùng...”
Lâm Phiên Phiên ư ư nhè nhẹ, thân thể cong lên, mười ngón tay bấu nhẹ vào tóc Sở Tường Hùng.
Ai ngờ hai người triền miên chưa đến ba phút, điện thoại di động lại vang lên lần nữa.
Lần này, người gọi tới là Hứa Thịnh.
Sở Tường Hùng vốn không muốn nghe, nhưng Hứa Thịnh như chống đối anh, anh không nghe, bên kia cứ mãi không dứt khiến anh không thể toàn tâm toàn ý tiến vào.
“Tường Hùng... anh nghe điện thoại đi.”
Lâm Phiên Phiên đỏ mặt, đẩy người Sở Tường Hùng.
“Chết tiệt.”
Sở Tường Hùng khẽ nguyền rủa một tiếng, không thể làm gì khác hơn là dừng lại tất cả động tác, cầm điện thoại lên nghe, đầu kia lập tức truyền đến tiếng Hứa Thịnh thúc giục anh nhanh chóng đến đây, sau đó không để anh đáp lời câu nào, cũng cúp máy cái bụp.
Bị Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh thay nhau làm loạn, hứng thú Tường Hùng đều bị bọn họ dập tắt, mà Lâm Phiên Phiên đã mặc quần áo xong nhân lúc anh đang nghe điện thoại, lại bắt đầu bận rộn thu dọn hành lý.
“Em yêu à, anh thấy anh vẫn nên đi một chuyến, nếu không hai tên tiểu tử Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh chắc chắn sẽ không tha cho anh.”
Sở Tường Hùng không vui nhíu mày nói.
Lâm Phiên Phiên đã sớm biết Sở Tường Hùng căn bản không có cách cự tuyệt hai người huynh đệ này nên cũng không kinh ngạc, chỉ nói: “Em đi chung với anh.”
Vừa nói, cô vừa lựa cho mình và Sở Tường Hùng hai bộ quần áo.
“Nhưng em yêu à, đã trễ thế này, em ở lại phòng ngủ trước đi, hai tiểu tử đó chơi rất điên cuồng, e rằng chưa đến hai ba giờ sáng thì sẽ không thả anh về.”
Sở Tường Hùng thực sự luyến tiếc Lâm Phiên Phiên và anh cùng nhau thức đêm.
“Không muốn!”
Lâm Phiên Phiên kiên quyết lắc đầu: “Anh không ở đây, một mình em cũng không ngủ được, với lại ngày mai sẽ phải trở về nước, lần sau không biết lúc nào mới có thể trở lại Thái Lan chơi, chúng ta hãy cứ cùng nhau điên cuồng một lần đi.”
Kỳ thực, suy nghĩ trong lòng Lâm Phiên Phiên cũng không hoàn toàn chỉ là những thứ này.
Tuy không thân thiết với Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh nhưng Lâm Phiên Phiên lại biết, bọn họ là công tử thế gia có bối cảnh tốt, vẻ ngoài áo mũ chỉnh tề, kỳ thực chính là mặt người dạ thú, đặc biệt lúc chơi đùa ở hộp đêm, cực kỳ điên cuồng không hề có nguyên tắc, sao cô có thể yên tâm để Sở Tường Hùng theo chân bọn họ chơi đến sáng.
Không phải không tin tưởng Tường Hùng, chỉ trách thế giới này có quá nhiều mê hoặc!
Nhưng không ngờ, quyết định tối nay của cô đã khiến cô hối hận suốt cả cuộc đời, luôn sống trong cảm giác bàng hoàng, căm hận và giãy giụa.
CHƯƠNG 128: HỨNG THÚ BỊ QUẤY NHIỄU
Đến ngày thứ ba, Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh đột nhiên cũng bay tới Thái Lan, vừa thấy mặt liền mắng to Sở Tường Hùng trọng sắc khinh bạn, đi du lịch cũng không mang theo bọn họ.
Có Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh gia nhập vào, cuộc du ngoạn càng thêm náo nhiệt, đương nhiên Sở Tường Hùng và Lâm Phiên Phiên càng không thể nào đi chung với đoàn, suốt ngày, Lâm Phiên Phiên rất hiếm đụng mặt Hàn Phiêu và Hoắc Mạnh Lam, dần dà quên đi sự tồn tại của hai người này.
Trong nháy mắt, đã đến ngày thứ bảy.
Ngày mai, mọi người phải chuẩn bị trở về nước.
Vì vậy, Lâm Phiên Phiên bắt đầu thu dọn trước hành lý của cô và Sở Tường Hùng, anh đang dựa vào ghế sofa xem tin tức ti vi, quay đầu nhìn dáng vẻ bận rộn của Lâm Phiên Phiên, đột nhiên cảm thấy đặc biệt ấm áp.
Đứng dậy, đến gần Lâm Phiên Phiên, anh nhẹ nhàng ôm eo Lâm Phiên Phiên từ phía sau, nói: “Em yêu, mấy ngày nay chơi vui không?”
“Rất rất vui, còn Tường Hùng anh thì sao?”
Lâm Phiên Phiên ngọt ngào cười.
“Em yêu vui thì anh cũng vui.”
Sở Tường Hùng cắn nhẹ vành tai bé nhỏ của Lâm Phiên Phiên, đôi tay bắt đầu không an phận vuốt ve cơ thể Lâm Phiên Phiên.
“Tường Hùng... Em còn phải dọn quần áo đó, đừng làm loạn.”
Gương mặt Lâm Phiên Phiên đỏ lên, đẩy tay Sở Tường Hùng đang muốn tiến vào bên trong lớp quần áo.
Tuy đã có nhiều hành động thân mật cùng Sở Tường Hùng nhưng Lâm Phiên Phiên mỗi lần vẫn sẽ mặt đỏ tim đập, ngượng ngùng tựa như làm ngày thứ nhất lần.
“Quần áo mai dọn cũng không muộn.”
Sở Tường Hùng ôm lấy Lâm Phiên Phiên song song ngã vào chiếc giường lớn thoải mái, vừa dịu dàng lại vừa bá đạo đè Lâm Phiên Phiên xuống dưới, thuần thục cởi hết quần áo trên người nhau.
Nhưng, ngay lúc Sở Tường Hùng muốn xông pha cửa ải cuối cùng, điện thoại di động lại vang lên vào lúc này.
Sở Tường Hùng rất không vui nhận điện, là Mạc Tiên Lầu gọi tới, nói mình và Hứa Thịnh đang ở một FLub đêm, gọi Sở Tường Hùng tới chơi cùng.
Sở Tường Hùng đang muốn cự tuyệt, bên kia Mạc Tiên Lầu đã cúp máy cái bụp.
“Tường Hùng, bây giờ đã hơn mười một giờ đêm rồi, anh còn muốn ra ngoài sao?”
Hai tay Lâm Phiên Phiên ôm lấy cổ Sở Tường Hùng, không vui chu chu khuôn miệng nhỏ nhắn.
“Em yêu không muốn anh đi, vậy không đi.”
Sở Tường Hùng gian xảo cười: “Chúng ta... tiếp tục!”
Vừa nói, anh vừa hôn môi Lâm Phiên Phiên, hông dưới ấn xuống, từ từ cố gắng tiến vào.
“Tường Hùng...”
Lâm Phiên Phiên ư ư nhè nhẹ, thân thể cong lên, mười ngón tay bấu nhẹ vào tóc Sở Tường Hùng.
Ai ngờ hai người triền miên chưa đến ba phút, điện thoại di động lại vang lên lần nữa.
Lần này, người gọi tới là Hứa Thịnh.
Sở Tường Hùng vốn không muốn nghe, nhưng Hứa Thịnh như chống đối anh, anh không nghe, bên kia cứ mãi không dứt khiến anh không thể toàn tâm toàn ý tiến vào.
“Tường Hùng... anh nghe điện thoại đi.”
Lâm Phiên Phiên đỏ mặt, đẩy người Sở Tường Hùng.
“Chết tiệt.”
Sở Tường Hùng khẽ nguyền rủa một tiếng, không thể làm gì khác hơn là dừng lại tất cả động tác, cầm điện thoại lên nghe, đầu kia lập tức truyền đến tiếng Hứa Thịnh thúc giục anh nhanh chóng đến đây, sau đó không để anh đáp lời câu nào, cũng cúp máy cái bụp.
Bị Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh thay nhau làm loạn, hứng thú Tường Hùng đều bị bọn họ dập tắt, mà Lâm Phiên Phiên đã mặc quần áo xong nhân lúc anh đang nghe điện thoại, lại bắt đầu bận rộn thu dọn hành lý.
“Em yêu à, anh thấy anh vẫn nên đi một chuyến, nếu không hai tên tiểu tử Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh chắc chắn sẽ không tha cho anh.”
Sở Tường Hùng không vui nhíu mày nói.
Lâm Phiên Phiên đã sớm biết Sở Tường Hùng căn bản không có cách cự tuyệt hai người huynh đệ này nên cũng không kinh ngạc, chỉ nói: “Em đi chung với anh.”
Vừa nói, cô vừa lựa cho mình và Sở Tường Hùng hai bộ quần áo.
“Nhưng em yêu à, đã trễ thế này, em ở lại phòng ngủ trước đi, hai tiểu tử đó chơi rất điên cuồng, e rằng chưa đến hai ba giờ sáng thì sẽ không thả anh về.”
Sở Tường Hùng thực sự luyến tiếc Lâm Phiên Phiên và anh cùng nhau thức đêm.
“Không muốn!”
Lâm Phiên Phiên kiên quyết lắc đầu: “Anh không ở đây, một mình em cũng không ngủ được, với lại ngày mai sẽ phải trở về nước, lần sau không biết lúc nào mới có thể trở lại Thái Lan chơi, chúng ta hãy cứ cùng nhau điên cuồng một lần đi.”
Kỳ thực, suy nghĩ trong lòng Lâm Phiên Phiên cũng không hoàn toàn chỉ là những thứ này.
Tuy không thân thiết với Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh nhưng Lâm Phiên Phiên lại biết, bọn họ là công tử thế gia có bối cảnh tốt, vẻ ngoài áo mũ chỉnh tề, kỳ thực chính là mặt người dạ thú, đặc biệt lúc chơi đùa ở hộp đêm, cực kỳ điên cuồng không hề có nguyên tắc, sao cô có thể yên tâm để Sở Tường Hùng theo chân bọn họ chơi đến sáng.
Không phải không tin tưởng Tường Hùng, chỉ trách thế giới này có quá nhiều mê hoặc!
Nhưng không ngờ, quyết định tối nay của cô đã khiến cô hối hận suốt cả cuộc đời, luôn sống trong cảm giác bàng hoàng, căm hận và giãy giụa.
Bình luận facebook