Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-240
CHƯƠNG 240: GIAO DỊCH
CHƯƠNG 240: GIAO DỊCH
Lâm Phiên Phiên đặt chén trà trong tay xuống, chậm rãi nói: “Tôi biết trong tay anh có 12% cổ phần của “Phàm Thanh”, những thứ khác tôi không cần, tôi chỉ cần 12% cổ phần này.”
Phàm Thanh, chính là công ty bất động sản Hoắc Mạnh Lam một tay gây dựng nên trong bốn năm Lâm Phiên Phiên rời đi, chỉ trong vòng bốn năm ngắn ngủi, còn vươn lên thành công ty đứng đầu rất có tiếng tăm ở thành phố B.
Không hề nghi ngờ, khoản tiền Hoắc Mạnh Lam dùng để lập nghiệp đa số đều từ lần đó dọa dẫm Phiên Nhàn mà có được.
Hoắc Mạnh Lam của hiện tại đã là tổng giám đốc của một công ty bất động sản, thân phận cao quý, không còn như ngày trước, thế nhưng Hoắc Mạnh Lam vội vàng muốn thành công, vì để càng thêm nhanh chóng biến công ty ngày càng lớn mạnh, hắn không tiếc chia cổ phần trong tay mình để được ủng hộ trên nhiều phương diện từ bên ngoài.
Mà Hứa Thịnh cũng trở thành một trong những cổ đông của công ty anh ta.
Chỉ là chuyện này tương đối bí mật, dù sao Hứa Thịnh cùng Sở Tường Hùng có mối quan hệ thân thiết, mà Sở Tường Hùng với Hoắc Mạnh Lam lại là kẻ thù không đội trời chung, cho nên đối với chuyện Hứa Thịnh có cổ phần của “Phàm Thanh”, bên ngoài cơ hồ không có ai biết.
Cho nên, khi vừa nghe thấy Lâm Phiên Phiên đột nhiên đề xuất muốn hắn mang 12% số cổ phần này ra giao dịch, trong lòng Hứa Thịnh khiếp sợ không khác gì sấm sét giữa trời quang.
Vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Phiên Phiên, Hứa Thịnh nhíu mày nói: “Sao em biết trong tay anh có cổ phần của Phàm Thanh?”
Hơn nữa ngay cả hắn có bao nhiêu cổ phần cũng biết rõ ràng như vậy!
“Chuyện có gì khó, trên đời này không có bức tường nào gió không lọt qua được, có những chuyện chỉ cần anh đã làm sẽ luôn để lại vết tích.”
Lâm Phiên Phiên khẽ cười một tiếng, cho dù Hoắc Mạnh Lam thành lập công ty Phàm Thanh, hay Hứa Thịnh có 12% cổ phần Phàm Thanh, những chuyện này đều là tài liệu Phiên Nhàn thu thập cho cô.
Dừng một chút, Lâm Phiên Phiên lại nói: “Chỉ cần anh chuyển 12% cổ phần Phàm Thanh đang có trong tay chuyển sang tên tôi, phương pháp chữa trị trong tay tôi chính là của anh! Hiện giờ, tôi chỉ cần một câu nói của anh, cuộc giao dịch này, anh có làm hay không?”
Lấy 12% cổ phần của Phàm Thanh đổi lấy một dụng cụ chữa trị tiên tiến, bất luận suy xét từ góc độ nào, Hứa Thịnh đều không chịu thiệt.
Nhưng thứ thực sự khiến Hứa Thịnh sởn tóc gáy chính là hàm ý phía sau.
Lâm Phiên Phiên muốn cổ phần công ty Hoắc Mạnh Lam làm cái gì?
Dùng mũi cũng nghĩ ra được, cô muốn xuống tay với Hoắc Mạnh Lam.
Trầm ngâm một hồi lâu, Hứa Thịnh rốt cuộc cũng bất đắc dĩ gật đầu, nói: “Được, thành giao!”
Đối với Hoắc Mạnh Lam, hắn vốn dĩ cũng không có hảo cảm, ngày đó Hoắc Mạnh Lam tìm đến hắn muốn hắn đầu tư cho công ty của anh ta, chẳng qua là nhìn trúng thế lực cùng địa vị không tầm thường của Hứa gia hắn ở thành phố B, còn hắn cũng chỉ là thấy có lợi mà theo, quyên góp một phần.
Nếu cả hai cũng chỉ vì lợi ích mà lợi dụng lẫn nhau, loại hợp tác này cũng không có uy tín gì đáng nói, cho nên dù hắn chuyển giao số cổ phần trong tay cho Lâm Phiên Phiên, cũng không thể nói là phản bội gì đó.
Trước mắt, thứ hắn muốn nhất chính là giúp mẹ hắn tỉnh lại, những thứ khác tính sau.
Lúc này Hứa Thịnh không biết, trên đời này có một từ gọi là qua cầu rút ván, giống như hắn đến bây giờ vẫn không thừa nhận hắn cùng Hoắc Mạnh Lam kỳ thực chính là cá mè một lứa, cũng không biết trong mắt Lâm Phiên Phiên hắn chính là như vậy.
Đối phó với những loại cá mè một lứa, phương pháp hữu hiệu nhất đương nhiên là đánh bại từng người một.
Vừa nghe thấy Hứa Thịnh đồng ý, biểu cảm trên mặt Lâm Phiên Phiên vẫn lạnh nhạt như cũ, sau đó bình chân như vại nói: “Nếu đã vậy, hiện giờ chúng ta ký hợp đồng, giấy chuyển nhượng cổ phần tôi cũng mang theo rồi, anh xem nếu không có vấn đề gì thì ký tên đi.”
Từ biểu cảm cùng giọng nói đều không thể xoi mói được gì, thế nhưng trong lòng cuồn cuộn thế nào chỉ có mình Lâm Phiên Phiên biết.
Mấy năm nay, Phiên Nhàn vẫn luôn âm thầm chú ý đến Hoắc Mạnh Lam, tuy không ở Trung Quốc, nhưng vẫn luôn sai người theo dõi từng hành động của Hoắc Mạnh Lam.
Khi Hoắc Mạnh Lam lần lượt chia cổ phần trong tay ra để mở rộng công ty, Phiên Nhàn vẫn luôn âm thầm hành động, dùng tài khoản cùng thân phận khác nhau thu mua cổ phiếu của “Phàm Thanh”, đến nay, Phiên Nhàn đã gom được 30% cổ phần của “Phàm Thanh”.
Mà anh ta làm tất cả những chuyện này, đều là vì anh ta biết, sẽ có một ngày Lâm Phiên Phiên quay về trả thù, cho nên, trong bốn năm Lâm Phiên Phiên rời đi, anh ta gần như mỗi ngày đều trải đường cho Lâm Phiên Phiên.
Trải ra con đường báo thù tất thắng!
Nhắc đến những thứ này, trong lòng Lâm Phiên Phiên cảm kích Phiên Nhàn không thôi, nếu như nói đây chỉ là đơn thuần nghĩ cho bạn bè, có phần quá tận tâm tận lực rồi.
Thế nhưng Lâm Phiên Phiên cũng không dám và cũng không muốn nghĩ theo hướng khác.
Phiên Nhàn là hoa hậu chuyển giới, nghề nghiệp đặc thù của anh ta đã định trước tính chất đặc biệt sự tồn tại của anh ta, anh ta là nam, nhưng đó là bề ngoài của anh ta, bởi vì nhiều năm tiêm hooc-môn nữ tính đã hoàn toàn nữ tính hóa, thậm chí còn nữ tính hơn cả con gái, cuộc đời của anh ta bị đảo lộn, mà tình yêu của anh ta cũng không có chỗ gác lại.
Chỉ sợ ngay cả bản thân anh ta cũng không biết, anh ta nên yêu nam hay nên yêu nữ.
Cho nên, khi anh ta thực sự yêu một người, anh không nói ra, ngoại trừ lẳng lặng trả giá, bảo vệ cô, anh ngay cả tư cách nói ra cũng không có.
Từ phương diện khác mà nói, kỳ thực Hàn Phiêu vẫn may mắn hơn anh, chí ít tình yêu của anh ấy còn có thể lớn tiếng nói ra.
CHƯƠNG 240: GIAO DỊCH
Lâm Phiên Phiên đặt chén trà trong tay xuống, chậm rãi nói: “Tôi biết trong tay anh có 12% cổ phần của “Phàm Thanh”, những thứ khác tôi không cần, tôi chỉ cần 12% cổ phần này.”
Phàm Thanh, chính là công ty bất động sản Hoắc Mạnh Lam một tay gây dựng nên trong bốn năm Lâm Phiên Phiên rời đi, chỉ trong vòng bốn năm ngắn ngủi, còn vươn lên thành công ty đứng đầu rất có tiếng tăm ở thành phố B.
Không hề nghi ngờ, khoản tiền Hoắc Mạnh Lam dùng để lập nghiệp đa số đều từ lần đó dọa dẫm Phiên Nhàn mà có được.
Hoắc Mạnh Lam của hiện tại đã là tổng giám đốc của một công ty bất động sản, thân phận cao quý, không còn như ngày trước, thế nhưng Hoắc Mạnh Lam vội vàng muốn thành công, vì để càng thêm nhanh chóng biến công ty ngày càng lớn mạnh, hắn không tiếc chia cổ phần trong tay mình để được ủng hộ trên nhiều phương diện từ bên ngoài.
Mà Hứa Thịnh cũng trở thành một trong những cổ đông của công ty anh ta.
Chỉ là chuyện này tương đối bí mật, dù sao Hứa Thịnh cùng Sở Tường Hùng có mối quan hệ thân thiết, mà Sở Tường Hùng với Hoắc Mạnh Lam lại là kẻ thù không đội trời chung, cho nên đối với chuyện Hứa Thịnh có cổ phần của “Phàm Thanh”, bên ngoài cơ hồ không có ai biết.
Cho nên, khi vừa nghe thấy Lâm Phiên Phiên đột nhiên đề xuất muốn hắn mang 12% số cổ phần này ra giao dịch, trong lòng Hứa Thịnh khiếp sợ không khác gì sấm sét giữa trời quang.
Vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Phiên Phiên, Hứa Thịnh nhíu mày nói: “Sao em biết trong tay anh có cổ phần của Phàm Thanh?”
Hơn nữa ngay cả hắn có bao nhiêu cổ phần cũng biết rõ ràng như vậy!
“Chuyện có gì khó, trên đời này không có bức tường nào gió không lọt qua được, có những chuyện chỉ cần anh đã làm sẽ luôn để lại vết tích.”
Lâm Phiên Phiên khẽ cười một tiếng, cho dù Hoắc Mạnh Lam thành lập công ty Phàm Thanh, hay Hứa Thịnh có 12% cổ phần Phàm Thanh, những chuyện này đều là tài liệu Phiên Nhàn thu thập cho cô.
Dừng một chút, Lâm Phiên Phiên lại nói: “Chỉ cần anh chuyển 12% cổ phần Phàm Thanh đang có trong tay chuyển sang tên tôi, phương pháp chữa trị trong tay tôi chính là của anh! Hiện giờ, tôi chỉ cần một câu nói của anh, cuộc giao dịch này, anh có làm hay không?”
Lấy 12% cổ phần của Phàm Thanh đổi lấy một dụng cụ chữa trị tiên tiến, bất luận suy xét từ góc độ nào, Hứa Thịnh đều không chịu thiệt.
Nhưng thứ thực sự khiến Hứa Thịnh sởn tóc gáy chính là hàm ý phía sau.
Lâm Phiên Phiên muốn cổ phần công ty Hoắc Mạnh Lam làm cái gì?
Dùng mũi cũng nghĩ ra được, cô muốn xuống tay với Hoắc Mạnh Lam.
Trầm ngâm một hồi lâu, Hứa Thịnh rốt cuộc cũng bất đắc dĩ gật đầu, nói: “Được, thành giao!”
Đối với Hoắc Mạnh Lam, hắn vốn dĩ cũng không có hảo cảm, ngày đó Hoắc Mạnh Lam tìm đến hắn muốn hắn đầu tư cho công ty của anh ta, chẳng qua là nhìn trúng thế lực cùng địa vị không tầm thường của Hứa gia hắn ở thành phố B, còn hắn cũng chỉ là thấy có lợi mà theo, quyên góp một phần.
Nếu cả hai cũng chỉ vì lợi ích mà lợi dụng lẫn nhau, loại hợp tác này cũng không có uy tín gì đáng nói, cho nên dù hắn chuyển giao số cổ phần trong tay cho Lâm Phiên Phiên, cũng không thể nói là phản bội gì đó.
Trước mắt, thứ hắn muốn nhất chính là giúp mẹ hắn tỉnh lại, những thứ khác tính sau.
Lúc này Hứa Thịnh không biết, trên đời này có một từ gọi là qua cầu rút ván, giống như hắn đến bây giờ vẫn không thừa nhận hắn cùng Hoắc Mạnh Lam kỳ thực chính là cá mè một lứa, cũng không biết trong mắt Lâm Phiên Phiên hắn chính là như vậy.
Đối phó với những loại cá mè một lứa, phương pháp hữu hiệu nhất đương nhiên là đánh bại từng người một.
Vừa nghe thấy Hứa Thịnh đồng ý, biểu cảm trên mặt Lâm Phiên Phiên vẫn lạnh nhạt như cũ, sau đó bình chân như vại nói: “Nếu đã vậy, hiện giờ chúng ta ký hợp đồng, giấy chuyển nhượng cổ phần tôi cũng mang theo rồi, anh xem nếu không có vấn đề gì thì ký tên đi.”
Từ biểu cảm cùng giọng nói đều không thể xoi mói được gì, thế nhưng trong lòng cuồn cuộn thế nào chỉ có mình Lâm Phiên Phiên biết.
Mấy năm nay, Phiên Nhàn vẫn luôn âm thầm chú ý đến Hoắc Mạnh Lam, tuy không ở Trung Quốc, nhưng vẫn luôn sai người theo dõi từng hành động của Hoắc Mạnh Lam.
Khi Hoắc Mạnh Lam lần lượt chia cổ phần trong tay ra để mở rộng công ty, Phiên Nhàn vẫn luôn âm thầm hành động, dùng tài khoản cùng thân phận khác nhau thu mua cổ phiếu của “Phàm Thanh”, đến nay, Phiên Nhàn đã gom được 30% cổ phần của “Phàm Thanh”.
Mà anh ta làm tất cả những chuyện này, đều là vì anh ta biết, sẽ có một ngày Lâm Phiên Phiên quay về trả thù, cho nên, trong bốn năm Lâm Phiên Phiên rời đi, anh ta gần như mỗi ngày đều trải đường cho Lâm Phiên Phiên.
Trải ra con đường báo thù tất thắng!
Nhắc đến những thứ này, trong lòng Lâm Phiên Phiên cảm kích Phiên Nhàn không thôi, nếu như nói đây chỉ là đơn thuần nghĩ cho bạn bè, có phần quá tận tâm tận lực rồi.
Thế nhưng Lâm Phiên Phiên cũng không dám và cũng không muốn nghĩ theo hướng khác.
Phiên Nhàn là hoa hậu chuyển giới, nghề nghiệp đặc thù của anh ta đã định trước tính chất đặc biệt sự tồn tại của anh ta, anh ta là nam, nhưng đó là bề ngoài của anh ta, bởi vì nhiều năm tiêm hooc-môn nữ tính đã hoàn toàn nữ tính hóa, thậm chí còn nữ tính hơn cả con gái, cuộc đời của anh ta bị đảo lộn, mà tình yêu của anh ta cũng không có chỗ gác lại.
Chỉ sợ ngay cả bản thân anh ta cũng không biết, anh ta nên yêu nam hay nên yêu nữ.
Cho nên, khi anh ta thực sự yêu một người, anh không nói ra, ngoại trừ lẳng lặng trả giá, bảo vệ cô, anh ngay cả tư cách nói ra cũng không có.
Từ phương diện khác mà nói, kỳ thực Hàn Phiêu vẫn may mắn hơn anh, chí ít tình yêu của anh ấy còn có thể lớn tiếng nói ra.
Bình luận facebook