Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nông Kiều Có Phúc - Chương 281: Có tin ta hay không.
Trần A Phúc trở lại Tường Vi viện, liền nghe đầy tớ đến báo, nói Tằng chưởng quỹ cửa hàng Phúc Vận Lai đến.
Ngày hôm qua Trần A Phúc liền kêu Tằng thẩm về nhà mình, lại để cho Vương hộ vệ đưa lễ vật Trần Danh cùng Trần Nghiệp, còn có Trần A Phúc cho nhà Trần Thực mang đến cho nhà họ.
Kỳ thật Trần A Phúc rất muốn đi cửa hàng Phúc Vận Lai xem một chút, lại chưa đề ra yêu cầu này cùng Giang thị, bởi vì nàng biết rõ đề ra thì Giang thị cũng sẽ không đồng ý. Lần trước bị thất hoàng tử làm ra trận kia, không nói Giang thị sợ hãi, ngay cả bản thân Trần A Phúc cũng sợ. Trần A Phúc để Hạ Nguyệt đi lĩnh Tằng Song vào.
Tằng Song bẩm báo cùng Trần A Phúc tình huống cửa hàng kinh doanh, hai người lại thương lượng đánh giá an bài bước kế tiếp. Buổi trưa, Trần A Phúc còn để Hạ Nguyệt bồi hắn ăn bữa cơm trưa.
Buổi chiều, Giang ma ma đi đến Tường Vi viện, nói cho Trần A Phúc quy củ tham gia yến hội đại gia đình cùng chú ý hạng mục công việc, lại dạy nàng một chút lễ nghi.
Nhìn sắc trời, lại nên đi chính viện ăn cơm tối. Quy củ Trần gia là, ngày lễ ngày tết cùng buổi tối những ngày mười, người một nhà cũng sẽ đi Hằng Thọ Viện bồi lão phu nhân ăn cơm tối. Bình thường buổi tối mỗi ngày, mấy hài tử ăn cơm tối cùng Trần Thế Anh Giang thị ở chính viện.
Lúc Trần A Phúc đến, Trần Vũ Tình, Trần Vũ Lam, Trần Vũ Hà đã ở chỗ đó, lại không nhìn thấy Trần Vũ Huy, sắc mặt Giang thị cũng khó coi.
Tỷ đệ mấy người bồi Giang thị nói chuyện, đợi đến trời tối, cũng không đợi được Trần Thế Anh tới đây. Đầy tớ đến báo, nói lão gia ăn cơm ở Hằng Thọ Viện, kêu bọn họ tự mình ăn.
Giang thị bói với mấy người Trần A Phúc:"Các con ăn cơm trước đi, ta đi Hằng Thọ Viện xem một chút."
Tỷ đệ Trần Vũ Tình đều đứng dậy nói cùng đi, Giang thị lắc đầu, tự động đi.
Sau khi ăn xong, Trần A Phúc không giống tỷ đệ bọn họ tiếp tục lưu lại chính viện chờ Giang thị, mà là về Tường Vi viện trước.
Trần A Phúc suy đoán, tám phần là Trần Vũ Huy lại xúi giục lão phu nhân gây chuyện. Có lão mẫu cùng nữ nhi dạng này, Trần Thế Anh sẽ chầm chậm trấn an đi. Trần Vũ Huy cũng thật không thông minh, lão phu nhân hành động đã không thuận tiện, Đường di nương lại chết rồi, hiện tại hậu viện Trần gia chính là thiên hạ của Giang thị, một già một trẻ này căn bản là không vẩy vùng lên nổi. Nàng ta duy nhất có thể cậy vào chính là chút tình thương của cha của Trần Thế Anh để kiếm chuyện áy náy mẹ đẻ nàng ta chết, nếu như lăn qua lăn lại thì những này đều không còn, nàng ta liền không có gì cả.
Bản thân mình không có lòng trung thành với cái nhà này, nếu như không chọc nàng nàng cũng sẽ không tham dự vào. Nàng chỉ muốn ngày mai tham gia xong tiệc sinh nhật, ngày kia liền vội vàng về Phúc Viên, nàng nhớ Đại Bảo, còn nhớ Vương thị, A Lộc, Trần Danh.
Một đêm không mộng, Trần A Phúc sáng sớm đã bị Hạ Nguyệt cùng Thanh Phong kêu dậy. Trước tắm rửa, trong nước còn thả hương lộ cùng cánh hoa, người cổ đại cũng hiểu mỹ dung.
Điểm tâm xong, Trần A Phúc liền trang điểm lên. Nàng đã nghĩ kỹ, ăn mặc đúng quy đúng củ là được, không cần quá xông ra, đương nhiên cũng không thể quá mộc mạc.
Xiêm y là đã làm tốt ở Phúc Viên, bên ngoài là sa tanh gấm nửa cánh tay mưa tạnh trời trong, thêu hoa mai trắng nhụy vàng, bên trong mặc quần áo trong vân gấm màu tím nhạt cùng váy dài lụa mỏng dệt nổi cùng màu, mang bộ trang sức kim khảm ngọc Giang thị cho. Nàng lại soi vào gương hóa đồ trang sức trang nhã.
"Đại cô nương thật là đẹp mắt." Mấy nha đầu lại khen từ trong lòng.
Xiêm y của nàng không tính sáng quá mắt, nhưng bản thân nàng liền trời sinh quyến rũ, hơn nữa đời trước luyện ra khí chất lỗi lạc, vừa thoáng ăn mặc, cũng liền kinh động lòng người. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
Trần A Phúc đi chính viện, tỷ muội Trần Vũ Tình đã tại chỗ đó. Trần Thế Anh cũng không đi nha môn, hắn là thân gia tương lai Sở phủ, hôm nay phải đi ăn tiệc.
Trần Vũ Tình rất nể tình mặc bộ quần áo trước đó Trần A Phúc đưa nàng, mà không phải xiêm y ngày hôm qua Giang thị cho nàng.
Áo gấm đỏ tay áo đuôi ngắn rộng rãi màu khói mờ, cùng váy dài trăm nếp gắp, năm viên nút cài đuôi phượng vĩ hai màu lam nhạt hạnh hoàng đan xen làm nổi bật nét chính. Bởi vì xiêm y cắt được tương đối hợp thể, tỏ ra Trần Vũ Tình lại càng gọn vai thon thả, đình đình ngọc lập.
Trần Vũ Tình còn chưa nói nhà chồng, mới hẳn là người nên xông ra nhất trong ba tỷ muội Trần gia hôm nay.
Trần Vũ Tình trước còn rất là cao hứng, bộ quần áo này thật xinh đẹp, lại thích hợp với nàng. Nhưng khi nàng nhìn thấy Trần A Phúc, lại tự ti mặc cảm lên. Có một tỷ tỷ xinh đẹp như thế, ra vẻ mình càng thêm bình thường.
Trần A Phúc nhìn thấy ti cùng cô đơn trong mắt Trần Vũ Tình tự, lại xem xem trang dung của nàng. Trang điểm, lại không che phủ khuyết điểm trên mặt nàng, cũng không xông ra ưu điểm của nàng.
Mặc kệ Giang thị xuất phát từ mục đích gì đối với Trần A Phúc bày tỏ, Trần A Phúc đều lĩnh tình nàng ấy.
Trần A Phúc cười nói: "Tam muội muội có tin tỷ hay không, tin tỷ thì để tỷ trang điểm cho muội một lần nữa."
Trần Vũ Tình cười rộ lên, nói: "Muội đương nhiên tin đại tỷ tỷ."
Sau đó đi phòng ngủ Giang thị, ngồi ở trước kính thủy tinh.
Nha đầu bưng nước cho nàng rửa mặt, Trần A Phúc liền bắt đầu trang điểm cho nàng, vừa hóa trang còn vừa nói: "Muội muội có đôi mắt đẹp nhất, cong cong như trăng lưỡi liềm, tự mang một loại không khí vui mừng cùng vẻ quyến rũ. Cho nên phải làm nổi bật, mà không thể như người khác vẽ viền mắt nhếch lên như vậy... Môi muội muội hơi lộ vẻ đầy đặn, không thể dùng đỏ thẫm, màu sắc phải thiên hồng hồng hoặc dương phi, lại thêm chút hương son thủy nhuận, tỏ ra sáng mềm ướt át... Má hồng phải đánh dạng này mới hiện ra... Kiểu tóc cũng nên thay đổi..."
Trần Vũ Tình lớn lên giống Giang thị thật nhiều, ngũ quan giống nhau, lại hơi lộ vẻ cường tráng. Nhưng có một điềm tốt, chính là không chỉ một đôi mắt cười, còn thích cười.
Trần A Phúc lại nhắc nhở nàng, để cho nàng tiếp tục phát triển ưu điểm thích cười.
Hai khắc sau, khi Trần Vũ Tình xuất hiện lần nữa ở trong phòng, không nói bọn hạ nhân khen ngợi như nước thủy triều, cho dù là Giang thị thì miệng cũng cả kinh không thể khép. Rốt cuộc nữ nhi bản thân mình cũng có thể xinh đẹp như thế! Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
Giang thị xem đủ nữ nhi, rồi gật gật đầu với Trần A Phúc, bày tỏ cảm tạ. Tình nhi đã mười bốn tuổi, trước cũng có người đề qua ý tứ kết thân, nhưng bởi vì dạng này hoặc nguyên nhân thế kia, nàng cùng Trần Thế Anh đều chưa chọn trúng. Nàng hy vọng hôm nay có thể có người nhà tốt nhìn trúng khuê nữ...
Trần Thế Anh cũng mãn ý gật đầu. Kỳ thật lúc trước hắn vẫn nghĩ không thông, vì cái gì mấy nữ nhi cũng không có thừa kế ưu điểm của hắn. Thật về sau chứng kiến Trần A Phúc rất giống hắn, tiếc nuối trong lòng mới bớt chút.
Trần Thế Anh một mình ngồi một chiếc xe ngựa, Giang thị mang ba vị cô nương ngồi một chiếc xe ngựa.
Hai khắc sau, liền đến Sở phủ.
Nữ quyến được người trực tiếp lĩnh đi phòng khách nội viện. Mà dẫn đường cho vài nữ nhân Trần gia là Ngọc Trạc trước kia từng hầu hạ Trần A Phúc, là Sở Lệnh Tuyên đặc biệt phái nàng ở chỗ này chờ Trần A Phúc, cũng hầu hạ nàng.
Trên đường, Ngọc Trạc nói, bởi vì Sở phủ Định Châu không có nữ chủ nhân trưởng thành, Sở nhị phu nhân nhiều tuổi nhất chính là trưởng bối Sở gia, nữ quyến nội viện do Sở Hoa muội muội Sở Lệnh Tuyên cùng biểu tẩu La tứ nãi nãi toàn quyền chịu trách nhiệm tiếp đãi...
Đi đến cửa phòng khách, nha đầu vào cao giọng bẩm báo vào trong: "Trần phu nhân, Trần đại cô nương, Trần Tam cô nương, Trần tứ cô nương đến."
Theo lý, Trần gia là thân gia tương lai Sở gia, Sở nhị phu nhân phải đứng dậy chào đón. Nhưng mà các nàng tiến vào phòng khách, nhìn thấy phụ nhân trung niên trên chủ tọa vững vàng ngồi ở chỗ kia, nói đùa cùng những khách nhân hai bên.
Mặt Giang thị bỗng chốc đỏ lên.
Các nàng đang có chút không xuống đài được, đã nhìn thấy La tứ nãi nãi cùng một mỹ phụ thanh niên hơn hai mươi cười tới đón các nàng.
Ngày hôm qua Trần A Phúc liền kêu Tằng thẩm về nhà mình, lại để cho Vương hộ vệ đưa lễ vật Trần Danh cùng Trần Nghiệp, còn có Trần A Phúc cho nhà Trần Thực mang đến cho nhà họ.
Kỳ thật Trần A Phúc rất muốn đi cửa hàng Phúc Vận Lai xem một chút, lại chưa đề ra yêu cầu này cùng Giang thị, bởi vì nàng biết rõ đề ra thì Giang thị cũng sẽ không đồng ý. Lần trước bị thất hoàng tử làm ra trận kia, không nói Giang thị sợ hãi, ngay cả bản thân Trần A Phúc cũng sợ. Trần A Phúc để Hạ Nguyệt đi lĩnh Tằng Song vào.
Tằng Song bẩm báo cùng Trần A Phúc tình huống cửa hàng kinh doanh, hai người lại thương lượng đánh giá an bài bước kế tiếp. Buổi trưa, Trần A Phúc còn để Hạ Nguyệt bồi hắn ăn bữa cơm trưa.
Buổi chiều, Giang ma ma đi đến Tường Vi viện, nói cho Trần A Phúc quy củ tham gia yến hội đại gia đình cùng chú ý hạng mục công việc, lại dạy nàng một chút lễ nghi.
Nhìn sắc trời, lại nên đi chính viện ăn cơm tối. Quy củ Trần gia là, ngày lễ ngày tết cùng buổi tối những ngày mười, người một nhà cũng sẽ đi Hằng Thọ Viện bồi lão phu nhân ăn cơm tối. Bình thường buổi tối mỗi ngày, mấy hài tử ăn cơm tối cùng Trần Thế Anh Giang thị ở chính viện.
Lúc Trần A Phúc đến, Trần Vũ Tình, Trần Vũ Lam, Trần Vũ Hà đã ở chỗ đó, lại không nhìn thấy Trần Vũ Huy, sắc mặt Giang thị cũng khó coi.
Tỷ đệ mấy người bồi Giang thị nói chuyện, đợi đến trời tối, cũng không đợi được Trần Thế Anh tới đây. Đầy tớ đến báo, nói lão gia ăn cơm ở Hằng Thọ Viện, kêu bọn họ tự mình ăn.
Giang thị bói với mấy người Trần A Phúc:"Các con ăn cơm trước đi, ta đi Hằng Thọ Viện xem một chút."
Tỷ đệ Trần Vũ Tình đều đứng dậy nói cùng đi, Giang thị lắc đầu, tự động đi.
Sau khi ăn xong, Trần A Phúc không giống tỷ đệ bọn họ tiếp tục lưu lại chính viện chờ Giang thị, mà là về Tường Vi viện trước.
Trần A Phúc suy đoán, tám phần là Trần Vũ Huy lại xúi giục lão phu nhân gây chuyện. Có lão mẫu cùng nữ nhi dạng này, Trần Thế Anh sẽ chầm chậm trấn an đi. Trần Vũ Huy cũng thật không thông minh, lão phu nhân hành động đã không thuận tiện, Đường di nương lại chết rồi, hiện tại hậu viện Trần gia chính là thiên hạ của Giang thị, một già một trẻ này căn bản là không vẩy vùng lên nổi. Nàng ta duy nhất có thể cậy vào chính là chút tình thương của cha của Trần Thế Anh để kiếm chuyện áy náy mẹ đẻ nàng ta chết, nếu như lăn qua lăn lại thì những này đều không còn, nàng ta liền không có gì cả.
Bản thân mình không có lòng trung thành với cái nhà này, nếu như không chọc nàng nàng cũng sẽ không tham dự vào. Nàng chỉ muốn ngày mai tham gia xong tiệc sinh nhật, ngày kia liền vội vàng về Phúc Viên, nàng nhớ Đại Bảo, còn nhớ Vương thị, A Lộc, Trần Danh.
Một đêm không mộng, Trần A Phúc sáng sớm đã bị Hạ Nguyệt cùng Thanh Phong kêu dậy. Trước tắm rửa, trong nước còn thả hương lộ cùng cánh hoa, người cổ đại cũng hiểu mỹ dung.
Điểm tâm xong, Trần A Phúc liền trang điểm lên. Nàng đã nghĩ kỹ, ăn mặc đúng quy đúng củ là được, không cần quá xông ra, đương nhiên cũng không thể quá mộc mạc.
Xiêm y là đã làm tốt ở Phúc Viên, bên ngoài là sa tanh gấm nửa cánh tay mưa tạnh trời trong, thêu hoa mai trắng nhụy vàng, bên trong mặc quần áo trong vân gấm màu tím nhạt cùng váy dài lụa mỏng dệt nổi cùng màu, mang bộ trang sức kim khảm ngọc Giang thị cho. Nàng lại soi vào gương hóa đồ trang sức trang nhã.
"Đại cô nương thật là đẹp mắt." Mấy nha đầu lại khen từ trong lòng.
Xiêm y của nàng không tính sáng quá mắt, nhưng bản thân nàng liền trời sinh quyến rũ, hơn nữa đời trước luyện ra khí chất lỗi lạc, vừa thoáng ăn mặc, cũng liền kinh động lòng người. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
Trần A Phúc đi chính viện, tỷ muội Trần Vũ Tình đã tại chỗ đó. Trần Thế Anh cũng không đi nha môn, hắn là thân gia tương lai Sở phủ, hôm nay phải đi ăn tiệc.
Trần Vũ Tình rất nể tình mặc bộ quần áo trước đó Trần A Phúc đưa nàng, mà không phải xiêm y ngày hôm qua Giang thị cho nàng.
Áo gấm đỏ tay áo đuôi ngắn rộng rãi màu khói mờ, cùng váy dài trăm nếp gắp, năm viên nút cài đuôi phượng vĩ hai màu lam nhạt hạnh hoàng đan xen làm nổi bật nét chính. Bởi vì xiêm y cắt được tương đối hợp thể, tỏ ra Trần Vũ Tình lại càng gọn vai thon thả, đình đình ngọc lập.
Trần Vũ Tình còn chưa nói nhà chồng, mới hẳn là người nên xông ra nhất trong ba tỷ muội Trần gia hôm nay.
Trần Vũ Tình trước còn rất là cao hứng, bộ quần áo này thật xinh đẹp, lại thích hợp với nàng. Nhưng khi nàng nhìn thấy Trần A Phúc, lại tự ti mặc cảm lên. Có một tỷ tỷ xinh đẹp như thế, ra vẻ mình càng thêm bình thường.
Trần A Phúc nhìn thấy ti cùng cô đơn trong mắt Trần Vũ Tình tự, lại xem xem trang dung của nàng. Trang điểm, lại không che phủ khuyết điểm trên mặt nàng, cũng không xông ra ưu điểm của nàng.
Mặc kệ Giang thị xuất phát từ mục đích gì đối với Trần A Phúc bày tỏ, Trần A Phúc đều lĩnh tình nàng ấy.
Trần A Phúc cười nói: "Tam muội muội có tin tỷ hay không, tin tỷ thì để tỷ trang điểm cho muội một lần nữa."
Trần Vũ Tình cười rộ lên, nói: "Muội đương nhiên tin đại tỷ tỷ."
Sau đó đi phòng ngủ Giang thị, ngồi ở trước kính thủy tinh.
Nha đầu bưng nước cho nàng rửa mặt, Trần A Phúc liền bắt đầu trang điểm cho nàng, vừa hóa trang còn vừa nói: "Muội muội có đôi mắt đẹp nhất, cong cong như trăng lưỡi liềm, tự mang một loại không khí vui mừng cùng vẻ quyến rũ. Cho nên phải làm nổi bật, mà không thể như người khác vẽ viền mắt nhếch lên như vậy... Môi muội muội hơi lộ vẻ đầy đặn, không thể dùng đỏ thẫm, màu sắc phải thiên hồng hồng hoặc dương phi, lại thêm chút hương son thủy nhuận, tỏ ra sáng mềm ướt át... Má hồng phải đánh dạng này mới hiện ra... Kiểu tóc cũng nên thay đổi..."
Trần Vũ Tình lớn lên giống Giang thị thật nhiều, ngũ quan giống nhau, lại hơi lộ vẻ cường tráng. Nhưng có một điềm tốt, chính là không chỉ một đôi mắt cười, còn thích cười.
Trần A Phúc lại nhắc nhở nàng, để cho nàng tiếp tục phát triển ưu điểm thích cười.
Hai khắc sau, khi Trần Vũ Tình xuất hiện lần nữa ở trong phòng, không nói bọn hạ nhân khen ngợi như nước thủy triều, cho dù là Giang thị thì miệng cũng cả kinh không thể khép. Rốt cuộc nữ nhi bản thân mình cũng có thể xinh đẹp như thế! Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
Giang thị xem đủ nữ nhi, rồi gật gật đầu với Trần A Phúc, bày tỏ cảm tạ. Tình nhi đã mười bốn tuổi, trước cũng có người đề qua ý tứ kết thân, nhưng bởi vì dạng này hoặc nguyên nhân thế kia, nàng cùng Trần Thế Anh đều chưa chọn trúng. Nàng hy vọng hôm nay có thể có người nhà tốt nhìn trúng khuê nữ...
Trần Thế Anh cũng mãn ý gật đầu. Kỳ thật lúc trước hắn vẫn nghĩ không thông, vì cái gì mấy nữ nhi cũng không có thừa kế ưu điểm của hắn. Thật về sau chứng kiến Trần A Phúc rất giống hắn, tiếc nuối trong lòng mới bớt chút.
Trần Thế Anh một mình ngồi một chiếc xe ngựa, Giang thị mang ba vị cô nương ngồi một chiếc xe ngựa.
Hai khắc sau, liền đến Sở phủ.
Nữ quyến được người trực tiếp lĩnh đi phòng khách nội viện. Mà dẫn đường cho vài nữ nhân Trần gia là Ngọc Trạc trước kia từng hầu hạ Trần A Phúc, là Sở Lệnh Tuyên đặc biệt phái nàng ở chỗ này chờ Trần A Phúc, cũng hầu hạ nàng.
Trên đường, Ngọc Trạc nói, bởi vì Sở phủ Định Châu không có nữ chủ nhân trưởng thành, Sở nhị phu nhân nhiều tuổi nhất chính là trưởng bối Sở gia, nữ quyến nội viện do Sở Hoa muội muội Sở Lệnh Tuyên cùng biểu tẩu La tứ nãi nãi toàn quyền chịu trách nhiệm tiếp đãi...
Đi đến cửa phòng khách, nha đầu vào cao giọng bẩm báo vào trong: "Trần phu nhân, Trần đại cô nương, Trần Tam cô nương, Trần tứ cô nương đến."
Theo lý, Trần gia là thân gia tương lai Sở gia, Sở nhị phu nhân phải đứng dậy chào đón. Nhưng mà các nàng tiến vào phòng khách, nhìn thấy phụ nhân trung niên trên chủ tọa vững vàng ngồi ở chỗ kia, nói đùa cùng những khách nhân hai bên.
Mặt Giang thị bỗng chốc đỏ lên.
Các nàng đang có chút không xuống đài được, đã nhìn thấy La tứ nãi nãi cùng một mỹ phụ thanh niên hơn hai mươi cười tới đón các nàng.
Bình luận facebook