Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nông Kiều Có Phúc - Chương 299: Vào kinh
Đồ cưới đặc biệt phong phú, toàn bộ ăn mặc dụng cụ. Đồ cưới khăn trải giường cũng viết đặc biệt cặn kẽ, lớn đến đất đai, cửa hàng, bạc đáy hòm, gia cụ, nhỏ đến vòng tai, bồn cầu, chậu súc miệng, đều bày ra được rõ ràng rành mạch.
Một ít đồ cưới này không chỉ bề ngoài đẹp mắt, cũng đặc biệt thực dụng. Vùng ngoại thành kinh thành bốn trăm mẫu đất thêm một cái thôn trang, một cái cửa hàng nhỏ trong kinh thành, một bộ gia cụ gỗ hoa lê, một ít này cộng lại phải có hơn năm ngàn lượng bạc. Hơn nữa vải vóc, xiêm y, da, dược liệu, thư tịch, ngọc đồ trang sức vàng v.v, một ít này lại có hơn ba ngàn lượng bạc, hơn nữa một ngàn lượng đáy hòm bạc, có chừng một vạn lượng bạc.
Nàng chỉ là một ngụy đích nữ, Giang thị có thể từ trung công xuất ra nhiều tiền như thế vì nàng đặt mua đồ cưới, hơn nữa chuẩn bị rất dụng tâm, đã đặc biệt không dễ dàng. Nàng có thể kết luận, hai thứ nữ Trần Vũ Huy cùng Trần Vũ Hà, đồ cưới các nàng ngay cả một nửa của mình cũng sẽ không có.
Này không chỉ bởi vì Trần Thế Anh phá lệ coi trọng nàng, cũng bởi vì nàng gả là Sở gia, Giang thị nguyện ý giao hảo với nàng.
Mặt khác, còn cho nàng bốn người nha đầu bồi gả, hai phòng người.
Một phòng người nhà Đinh thị đã đi kinh thành trước, quản bốn trăm mẫu đất đai cùng thôn trang chỗ đó, người cả nhà bọn họ về sau là sinh sống ở chỗ đó.
Một phòng khác họ Lý, nam nhân Lý bá hơn bốn mươi tuổi, trước làm việc ở phòng kế toán Trần phủ. Tức phụ gọi là Lý ma ma, trước là quản sự may vá quản lý bất động sản Trần phủ, nàng là chuyên môn làm quản sự ma ma cho A Phúc. Nhi tử Lý Mộc, tức phụ Lý Mộc gia, cùng với hai tôn tử sáu tuổi, hai tuổi.
Bốn người nha đầu, còn kể cả Thanh Phong trước đó nàng vừa đến Trần phủ liền tới hầu hạ nàng.
Chính viện quản sự Giang ma ma lĩnh người đến Tường Vi viện dập đầu cho Trần A Phúc.
Trần A Phúc đặc biệt chú ý Lý ma ma một cái, hơn bốn mươi tuổi, béo gầy vừa phải, nói chuyện gọn gàng. Trần A Phúc đối với nàng ấn tượng không tệ, nếu dùng tốt thì hẳn là trợ thủ giỏi của mình. Nàng vẫn tương đối tin tưởng Giang thị, nếu đã mặt mũi đều làm được chân thành như thế, cũng sẽ không phái một người ngu xuẩn hoặc là gián điệp làm ma ma quản sự cho nàng.
Giang ma ma còn đặc biệt giải thích rõ, hai vợ chồng Lý ma ma đều không phải là gia sinh tử, một nhà này đi theo Trần A Phúc, cũng không có bất cứ quan hệ nào cùng Trần phủ.
Bốn người nha đầu trừ Thanh Phong là gia sinh tử ra, ba người nha đầu khác đều là mấy tháng trước mua được, vừa mới dạy dỗ xong. Các nàng đều là mười ba tuổi, tên phân biệt gọi Tiểu Hồng, Tiểu Lục, Tiểu Tử (tử: tím).
Giang ma ma nói, tên của các nàng sở dĩ đặt đơn giản như thế, là muốn Trần A Phúc sẽ đặt tên cho các nàng một lần nữa.
Sauk hi những người này đứng lên, Hạ Nguyệt cho mỗi người một cái hà bao chứa sáu viên ngân quả tử.
Sau đó, Giang ma ma lại từ bên hông lấy ra cái chìa khóa, dẫn Trần A Phúc đi xem đồ cưới.
Trừ gia cụ đã vận chuyển kinh thành, đồ cưới còn dư lại đều đặt ở bên trong phòng bên Tường Vi viện.
Cửa phòng mở ra, một phòng chứa tràn đầy cái rương, Giang ma ma lại mở ra cái rương, đồ vật bên trong rực rỡ muôn màu, vải vóc, đồ trang sức tính chất cũng không tệ. Trong đó bên trong một cái rương nhỏ thật chỉnh tề chồng chất nén bạc, đây chính là một ngàn lượng bạc đáy hòm.
Trần A Phúc bày tỏ cảm tạ với Giang ma ma, Hạ Nguyệt lại đưa cho bà một cái hà bao chứa hai nén bạc.
Giang ma ma cười tiếp nhận hà bao, chuyển chìa khóa cho Trần A Phúc, sau khi Trần A Phúc nhận lấy lại giao cho Hạ Nguyệt bảo quản. Về sau, Hạ Nguyệt chính là đại nha đầu quan trong nhất của nàng.
Trừ lưu lại ba tiểu nha đầu, Trần A Phúc kêu người khác đều về nhà chuẩn bị, buổi sáng ngày mai liền phải ngồi thuyền đi kinh thành. Chỉ không để nhi tử, tức phụ cùng hai tôn tử Lý ma ma đi kinh thành, bọn họ còn phải về Định Châu phủ, không cần thiết khiến hai tiểu hài tử lăn qua lăn lại. Mà là để một nhà Lý Mộc đi Tham tướng phủ tìm Dương tổng quản, Dương tổng quản sẽ an bài chỗ ở cùng công việc cho bọn họ.
Một nhà Lý ma ma lại dập đầu cho Trần A Phúc.
Trần A Phúc mới vừa nghỉ ngơi hai khắc chung (30 phút), liền nghe thấy trong sân truyền đến tiếng cười nói, là tỷ muội Trần Vũ Tình cùng Trần Vũ Hà đến.
Hai tiểu cô nương cao hứng đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đặc biệt là Trần Vũ Hà, nàng còn chưa có đi qua kinh thành nha. Các nàng là tới thêm trang cho Trần A Phúc, Trần Vũ Tình đưa một cây trâm vàng ròng khảm châu, Vũ Hà đưa là hai cái khăn lụa "Nàng tự mình thêu".
Các nàng vừa đi, lại nghênh đón một người khách nhân, chính là Trần Vũ Huy. Bởi vì quá gầy, tỏ ra xương gò má lại cao, mũi lại hẹp, lệ khí trong mắt dấu cũng không thể che hết. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Trần A Phúc cùng nàng ta ngay cả khách khí trên mặt mũi cũng không có, nói: "Cô cũng không phải là đến thêm trang cho ta đi? Không nói êm tai thì không cần nói, nói cũng sẽ không ảnh hưởng tâm tình tốt của ta."
Trần Vũ Huy cười lạnh một tiếng, nghiêm nghị nói: "Ta đương nhiên không sẽ thêm trang cho ngươi, bởi vì ngươi căn bản là không xứng. Ngươi đoạt vị hôn phu tổ mẫu định ra cho ta, lại xúi giục phụ thân tìm người nông thôn thổ tài chủ cho ta. Tiện nhân, ngươi quá xấu xa!"
Tiếng nói vừa dứt, tay nàng ta đột nhiên chộp tới mặt Trần A Phúc.
Trần A Phúc liên tục đề phòng nàng ta, đầu ngã về phía sau một cái, duỗi tay liền bắt lấy cổ tay nàng ta. Móng tay của nàng ta thật dài, còn mài nhọn, đây rõ ràng là đến hủy dung.
Trần A Phúc giận dữ, tay kia đưa ra dùng sức quăng hai bạt tai, lại dùng hết sức đẩy một cái, đẩy nàng ta ngã xuống đất. Mắng: "Ta là nông dân, cho nên có một chút khí lực, chỉ dựa vào cô còn dám tới hủy dung của ta! Nói cho cô biết, cô lớn lên xấu như thế, vị hôn phu của ta cho dù là cả đời không cưới vợ, cũng sẽ không cần cô, đừng nằm mộng ban ngày." Lại nói với Tiểu Hồng: "Nhìn xem một chút móng tay Trần nhị cô nương lại sắc bén, đi bẩm báo với phu nhân một tiếng, để phu nhân biết rõ Trần nhị cô nương dụng tâm có bao nhiêu hiểm ác."
Trần Vũ Huy đã bị đánh sưng mặt, vừa đau nhức vừa xấu hổ, đứng lên khóc chạy. Mà Tiểu Hồng cũng đi chính viện bẩm báo với Giang thị hành vi việc làm của nhị cô nương.
Chạng vạng, ba tỷ muội Trần A Phúc lại đi chính viện ăn cơm, Trần Thế Anh và Trần Vũ Lam không tới. Bởi vì Sở Lệnh Tuyên đến, bọn họ phụng bồi Sở Lệnh Tuyên ăn ở ngoại viện.
Sở Lệnh Tuyên mấy ngày nữa mới có thể trở lại kinh thành.
Thời điểm Trần Thế Anh về chính viện, tỷ muội Trần gia đã đi. Biết được hành vi việc làm của Trần Vũ Huy, lại bị tức giận tới mức lắc đầu. Nói cùng Giang thị: "Làm xong hôn sự Phúc nhi, liền định hôn sự của Huy nhi luôn, tốt nhất cuối năm nay liền gả nó ra ngoài."
Giang thị cười lạnh nói: "Nó nói chúng ta là tìm cho nó nông thôn thổ tài chủ."
Trần Thế Anh nói: "Phu nhân không nên tức giận, nó là bị nương làm hư. Về sau lớn tuổi, rồi sẽ biết chúng ta làm như thế là vì tốt cho nó."
Sau đó, Trần Thế Anh đi Tường Vi viện nói chuyện một hồi cùng Trần A Phúc, để cho nàng không so đo cùng muội muội, thu thập xong tâm tình làm một tân nương hạnh phúc. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}^d^l^q^d
Suốt đêm không nói chuyện, ngày hôm sau trời mới vừa tờ mờ sáng, cửa chính Trần phủ mở rộng ra, từ bên trong chạy ra mười mấy chiếc xe ngựa, ở dưới sự bảo vệ của hai mươi mấy hộ viện, thẳng đến bến tàu kênh đào ngoài thành.
Thuyền vào buổi tối giờ Dậu đến Thông huyện, bọn họ lại đi trạm dịch, đã có người trước tới nơi này bao xuống một cái sân, lại chuẩn bị một bàn bữa tối phong phú.
Giang thị dẫn mấy hài tử ăn, liền từng người trở về phòng nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau điểm tâm xong, người một nhà vừa lại ngồi xe ngựa, ở lúc buổi trưa, tiến đến kinh thành.
Một ít đồ cưới này không chỉ bề ngoài đẹp mắt, cũng đặc biệt thực dụng. Vùng ngoại thành kinh thành bốn trăm mẫu đất thêm một cái thôn trang, một cái cửa hàng nhỏ trong kinh thành, một bộ gia cụ gỗ hoa lê, một ít này cộng lại phải có hơn năm ngàn lượng bạc. Hơn nữa vải vóc, xiêm y, da, dược liệu, thư tịch, ngọc đồ trang sức vàng v.v, một ít này lại có hơn ba ngàn lượng bạc, hơn nữa một ngàn lượng đáy hòm bạc, có chừng một vạn lượng bạc.
Nàng chỉ là một ngụy đích nữ, Giang thị có thể từ trung công xuất ra nhiều tiền như thế vì nàng đặt mua đồ cưới, hơn nữa chuẩn bị rất dụng tâm, đã đặc biệt không dễ dàng. Nàng có thể kết luận, hai thứ nữ Trần Vũ Huy cùng Trần Vũ Hà, đồ cưới các nàng ngay cả một nửa của mình cũng sẽ không có.
Này không chỉ bởi vì Trần Thế Anh phá lệ coi trọng nàng, cũng bởi vì nàng gả là Sở gia, Giang thị nguyện ý giao hảo với nàng.
Mặt khác, còn cho nàng bốn người nha đầu bồi gả, hai phòng người.
Một phòng người nhà Đinh thị đã đi kinh thành trước, quản bốn trăm mẫu đất đai cùng thôn trang chỗ đó, người cả nhà bọn họ về sau là sinh sống ở chỗ đó.
Một phòng khác họ Lý, nam nhân Lý bá hơn bốn mươi tuổi, trước làm việc ở phòng kế toán Trần phủ. Tức phụ gọi là Lý ma ma, trước là quản sự may vá quản lý bất động sản Trần phủ, nàng là chuyên môn làm quản sự ma ma cho A Phúc. Nhi tử Lý Mộc, tức phụ Lý Mộc gia, cùng với hai tôn tử sáu tuổi, hai tuổi.
Bốn người nha đầu, còn kể cả Thanh Phong trước đó nàng vừa đến Trần phủ liền tới hầu hạ nàng.
Chính viện quản sự Giang ma ma lĩnh người đến Tường Vi viện dập đầu cho Trần A Phúc.
Trần A Phúc đặc biệt chú ý Lý ma ma một cái, hơn bốn mươi tuổi, béo gầy vừa phải, nói chuyện gọn gàng. Trần A Phúc đối với nàng ấn tượng không tệ, nếu dùng tốt thì hẳn là trợ thủ giỏi của mình. Nàng vẫn tương đối tin tưởng Giang thị, nếu đã mặt mũi đều làm được chân thành như thế, cũng sẽ không phái một người ngu xuẩn hoặc là gián điệp làm ma ma quản sự cho nàng.
Giang ma ma còn đặc biệt giải thích rõ, hai vợ chồng Lý ma ma đều không phải là gia sinh tử, một nhà này đi theo Trần A Phúc, cũng không có bất cứ quan hệ nào cùng Trần phủ.
Bốn người nha đầu trừ Thanh Phong là gia sinh tử ra, ba người nha đầu khác đều là mấy tháng trước mua được, vừa mới dạy dỗ xong. Các nàng đều là mười ba tuổi, tên phân biệt gọi Tiểu Hồng, Tiểu Lục, Tiểu Tử (tử: tím).
Giang ma ma nói, tên của các nàng sở dĩ đặt đơn giản như thế, là muốn Trần A Phúc sẽ đặt tên cho các nàng một lần nữa.
Sauk hi những người này đứng lên, Hạ Nguyệt cho mỗi người một cái hà bao chứa sáu viên ngân quả tử.
Sau đó, Giang ma ma lại từ bên hông lấy ra cái chìa khóa, dẫn Trần A Phúc đi xem đồ cưới.
Trừ gia cụ đã vận chuyển kinh thành, đồ cưới còn dư lại đều đặt ở bên trong phòng bên Tường Vi viện.
Cửa phòng mở ra, một phòng chứa tràn đầy cái rương, Giang ma ma lại mở ra cái rương, đồ vật bên trong rực rỡ muôn màu, vải vóc, đồ trang sức tính chất cũng không tệ. Trong đó bên trong một cái rương nhỏ thật chỉnh tề chồng chất nén bạc, đây chính là một ngàn lượng bạc đáy hòm.
Trần A Phúc bày tỏ cảm tạ với Giang ma ma, Hạ Nguyệt lại đưa cho bà một cái hà bao chứa hai nén bạc.
Giang ma ma cười tiếp nhận hà bao, chuyển chìa khóa cho Trần A Phúc, sau khi Trần A Phúc nhận lấy lại giao cho Hạ Nguyệt bảo quản. Về sau, Hạ Nguyệt chính là đại nha đầu quan trong nhất của nàng.
Trừ lưu lại ba tiểu nha đầu, Trần A Phúc kêu người khác đều về nhà chuẩn bị, buổi sáng ngày mai liền phải ngồi thuyền đi kinh thành. Chỉ không để nhi tử, tức phụ cùng hai tôn tử Lý ma ma đi kinh thành, bọn họ còn phải về Định Châu phủ, không cần thiết khiến hai tiểu hài tử lăn qua lăn lại. Mà là để một nhà Lý Mộc đi Tham tướng phủ tìm Dương tổng quản, Dương tổng quản sẽ an bài chỗ ở cùng công việc cho bọn họ.
Một nhà Lý ma ma lại dập đầu cho Trần A Phúc.
Trần A Phúc mới vừa nghỉ ngơi hai khắc chung (30 phút), liền nghe thấy trong sân truyền đến tiếng cười nói, là tỷ muội Trần Vũ Tình cùng Trần Vũ Hà đến.
Hai tiểu cô nương cao hứng đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đặc biệt là Trần Vũ Hà, nàng còn chưa có đi qua kinh thành nha. Các nàng là tới thêm trang cho Trần A Phúc, Trần Vũ Tình đưa một cây trâm vàng ròng khảm châu, Vũ Hà đưa là hai cái khăn lụa "Nàng tự mình thêu".
Các nàng vừa đi, lại nghênh đón một người khách nhân, chính là Trần Vũ Huy. Bởi vì quá gầy, tỏ ra xương gò má lại cao, mũi lại hẹp, lệ khí trong mắt dấu cũng không thể che hết. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Trần A Phúc cùng nàng ta ngay cả khách khí trên mặt mũi cũng không có, nói: "Cô cũng không phải là đến thêm trang cho ta đi? Không nói êm tai thì không cần nói, nói cũng sẽ không ảnh hưởng tâm tình tốt của ta."
Trần Vũ Huy cười lạnh một tiếng, nghiêm nghị nói: "Ta đương nhiên không sẽ thêm trang cho ngươi, bởi vì ngươi căn bản là không xứng. Ngươi đoạt vị hôn phu tổ mẫu định ra cho ta, lại xúi giục phụ thân tìm người nông thôn thổ tài chủ cho ta. Tiện nhân, ngươi quá xấu xa!"
Tiếng nói vừa dứt, tay nàng ta đột nhiên chộp tới mặt Trần A Phúc.
Trần A Phúc liên tục đề phòng nàng ta, đầu ngã về phía sau một cái, duỗi tay liền bắt lấy cổ tay nàng ta. Móng tay của nàng ta thật dài, còn mài nhọn, đây rõ ràng là đến hủy dung.
Trần A Phúc giận dữ, tay kia đưa ra dùng sức quăng hai bạt tai, lại dùng hết sức đẩy một cái, đẩy nàng ta ngã xuống đất. Mắng: "Ta là nông dân, cho nên có một chút khí lực, chỉ dựa vào cô còn dám tới hủy dung của ta! Nói cho cô biết, cô lớn lên xấu như thế, vị hôn phu của ta cho dù là cả đời không cưới vợ, cũng sẽ không cần cô, đừng nằm mộng ban ngày." Lại nói với Tiểu Hồng: "Nhìn xem một chút móng tay Trần nhị cô nương lại sắc bén, đi bẩm báo với phu nhân một tiếng, để phu nhân biết rõ Trần nhị cô nương dụng tâm có bao nhiêu hiểm ác."
Trần Vũ Huy đã bị đánh sưng mặt, vừa đau nhức vừa xấu hổ, đứng lên khóc chạy. Mà Tiểu Hồng cũng đi chính viện bẩm báo với Giang thị hành vi việc làm của nhị cô nương.
Chạng vạng, ba tỷ muội Trần A Phúc lại đi chính viện ăn cơm, Trần Thế Anh và Trần Vũ Lam không tới. Bởi vì Sở Lệnh Tuyên đến, bọn họ phụng bồi Sở Lệnh Tuyên ăn ở ngoại viện.
Sở Lệnh Tuyên mấy ngày nữa mới có thể trở lại kinh thành.
Thời điểm Trần Thế Anh về chính viện, tỷ muội Trần gia đã đi. Biết được hành vi việc làm của Trần Vũ Huy, lại bị tức giận tới mức lắc đầu. Nói cùng Giang thị: "Làm xong hôn sự Phúc nhi, liền định hôn sự của Huy nhi luôn, tốt nhất cuối năm nay liền gả nó ra ngoài."
Giang thị cười lạnh nói: "Nó nói chúng ta là tìm cho nó nông thôn thổ tài chủ."
Trần Thế Anh nói: "Phu nhân không nên tức giận, nó là bị nương làm hư. Về sau lớn tuổi, rồi sẽ biết chúng ta làm như thế là vì tốt cho nó."
Sau đó, Trần Thế Anh đi Tường Vi viện nói chuyện một hồi cùng Trần A Phúc, để cho nàng không so đo cùng muội muội, thu thập xong tâm tình làm một tân nương hạnh phúc. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}^d^l^q^d
Suốt đêm không nói chuyện, ngày hôm sau trời mới vừa tờ mờ sáng, cửa chính Trần phủ mở rộng ra, từ bên trong chạy ra mười mấy chiếc xe ngựa, ở dưới sự bảo vệ của hai mươi mấy hộ viện, thẳng đến bến tàu kênh đào ngoài thành.
Thuyền vào buổi tối giờ Dậu đến Thông huyện, bọn họ lại đi trạm dịch, đã có người trước tới nơi này bao xuống một cái sân, lại chuẩn bị một bàn bữa tối phong phú.
Giang thị dẫn mấy hài tử ăn, liền từng người trở về phòng nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau điểm tâm xong, người một nhà vừa lại ngồi xe ngựa, ở lúc buổi trưa, tiến đến kinh thành.
Bình luận facebook