• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Nữ chính lên ngôi (3 Viewers)

Bạn thích truyện của mình ở điểm nào?

  • Thể loại mới.

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hay.

    Votes: 0 0.0%
  • Lời văn không vấp lắm.

    Votes: 0 0.0%
  • Tất cả những phương án trên.

    Votes: 1 100.0%

  • Total voters
    1
  • Chương 5: Ngoại phóng chi lực.

"Xin chào?" Một thân áo sơ mi trắng với quần bò, vô cùng thanh lịch bước vào, Thẩm Tư Thanh khẽ he hé cửa gỗ, hỏi nhỏ.

Thấy không có ai đáp lại, cô liền nghi hoặc thử vào sâu bên trong. Phòng này chứa đầy sách, cả mới cả cũ, cả những quyển được xuất bản từ mấy chục năm trước cũng được xếp ngay ngắn trên kệ lớn. Tủ kính được kê bên tay trái, bên trong vô luận là tiểu thuyết hay truyện đọc, sách lịch sử hay tài liệu đều được trưng bày, thậm chí còn có cả một bách khoa toàn thư dày hơn mấy trăm trang thu hút mắt nhìn của người vào thăm quan.

Phòng không lớn lắm, lại được bày trí rất tỉ mỉ, tuy thoạt nhìn có vẻ hơi cũ kĩ rồi. Quay về mấy tiếng trước, lúc ấy Thẩm Tư Thanh còn đang nằm dài trên ghế nghe Vú Trương kể chuyện hồi nhỏ, thỉnh thoảng lại ngượng ngượng che miệng cười. Sau khi biết được tỉ mẩn quá khứ của nguyên chủ, cô lại càng thương thương tiếc tiếc cho vị tiểu thư ấy mấy phần, qua một trận sốt rét kịch liệt liền từ giã cõi đời, trước khi đi còn hoa hoa lệ lệ đập vào đầu cô cuốn sách khốn nạn kia. Phải, rất thương tiếc ấy chứ! Thương tới muốn táng vào mặt!

Giữa chừng kể chuyện, Vú Trương mới vỗ vỗ vai Thẩm Tư Thanh hỏi cô đã học bài ôn thi sau kì nghỉ lễ này chưa, lúc đấy cô mới vỡ lở ra một đại sự không kém gì kết hôn: Thi lên cao trung! Thật ra kiếp trước cô đã tốt nghiệp được vài ngày, đang vui vui vẻ vẻ xem tiểu thuyết mới chợp mắt một chút, ai dè liền phát hiện động trời chi sự: Xuyên không! Nhưng ít ra cô còn may mắn, chưa làm gì nên tội để bị ngược đi ngược lại đến gần chết còn bị gọi từ dưới đất lên.

Sau đó, Vú Trương vừa quay trở về nhà ba mẹ của nguyên chủ, cô liền quay trở vào phòng xem lại sách vở. Toán, anh văn... đều không có vấn đề gì, nhưng hình như trong đó cô đặc biệt để ý nhất là Đồ Tư. Trái đất đã phát triển, vô luận như nào đều có những bước tiến vượt bậc, nhưng vì sao ở đó đến một cái Đồ Tư cũng không có? Chợt nghĩ, Đồ Tư sách này có thể là một môn học mới chăng, lại có thể có sức hút như vậy, bất quá, hồi trước nguyên chủ càng căm ghét Đồ Tư môn học kia, đến động cũng không động, lại chỉ có thể dùng tiền để vượt qua kì kiểm tra Đồ Tư môn này.

Xem đi xem lại nhiều lần, Thẩm Tư Thanh mới phát hiện ra một chuyện: Đồ Tư này, tương đối giống với lịch sử! Mở đầu chính là nói về các nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, sau đó lại tiếp tục quay về quá khứ, nói tường tận những sự kiện và nguyên do hình thành ra con người, tiếp đến, chính là lúc con người ở đây đã bắt đầu phát triển lên một tầm cao mới. Nhưng bất luận cô xem mấy trăm lần đều không hiểu những trang cuối nói về cái gì, hầu như đều chỉ sử dụng một loại ngôn ngữ tượng hình mà thôi. Trí tò mò thôi thúc cô đi xuống phòng khách, nghe nói ở đây có một cơ quan mật mà nguyên chủ thường dùng để ở đó trốn học, có lẽ bây giờ sẽ tốt hơn là dùng tới nó.

Đánh gãy một kệ sách, lại tiếp tục vỗ ba cái vào một khung ảnh gỗ, một tiếng "két... ét... ét..." vang lên từ phía đối diện làm cô hơi rùng mình. Từ phía bức tường được cẩn thận che lại bằng một tấm rèm hạt bảo châu nghe nứt ra hai tiếng, phần trên của bức tường từ từ được đưa lên, làm lộ ra một lối đi. Khắp nơi đều có chăng lên một loại đá phát sáng rất đẹp, dẫn đến một căn phòng nhỏ.

Và chính là, sự việc như bây giờ, cô đang đứng ở giữa căn phòng chứa đầy sách này đây.

Thẩm Tư Thanh nhìn tới nhìn lui, rốt cuộc tìm thấy một cuốn từ điển cổ chuyên dùng để tra từ tượng hình hoặc chữ cổ, lại thư thư thái thái ngồi xuống, bắt đầu xem đi xét lại. Sau năm tiếng, cuốn sách dài bốn trăm trang cũng được cô cuối cùng hấp thu xong, tự nhiên cảm thấy đầu óc được khai sáng rất nhiều. Nói đoạn, lại lấy ra Đồ Tư sách giáo khoa, lật lại mấy trang cuối rồi chậm rãi đọc lên:

"Từ trước đến nay, chưa ai tìm thấy sự xuất hiện của Bàng Âu Lạc cổ. Đó là một loại sinh vật xinh đẹp, hai mắt có màu đỏ như máu, vô cùng cổ quái, tóc dài ngang lưng, thoạt nhìn như một người phụ nữ, tuy nhiên lại có một chiếc vòng nhỏ được xỏ vào tai, giống như khuyên tai thời cổ đại, dùng để truyền đi tin tức của các loài khác nhau nhằm thăm dò địa bàn hành động. Loài này nguy hiểm nhất, vì chúng có răng nanh được dấu sau môi như người ta vẫn quan niệm một loài chuyên đi hút máu người như Ma cà rồng, lại thích đi lại khắp nơi vào thời Tương Nghi Đại lục. Tuy rằng đến nay, chưa ai phát hiện được chúng còn tồn tại hay không nhưng có thể, chúng đã tự biến đổi gen, trở thành con người như ngày nay..."

Càng đọc những lời này, Thẩm Tư Thanh càng khó hiểu khôn lường. Rốt cuộc, cuốn sách này không hề có nội dung liên quan tới nhau gì cả, vậy rốt cuộc là nguyên chủ đã được học những thứ khó tiếp thu như vậy bao lâu rồi? Vài phút đồng tình với cô.

"Bàng Âu Lạc cổ là loài gì? Đã là quá khứ thì cứ cho chúng ngủ yên trong kí ức của người dân là được, có phải bới móc như vậy không?" Cô thầm nghĩ, chính mình có chút hứng thú đối với loài sinh vật này, đợi lúc thích hợp tìm hiểu về chúng.

Lại lật đi lật lại Đồ Tư, cô chợt phát hiện những trang mình vừa đọc vẫn chưa phải là trang cuối, vẫn còn có một trang mà cô chưa đọc. Chăm chú nhìn một chút, cô liền đọc nhỏ:

"... Vì để chống lại thế lực Bàng Âu Lạc cổ thời Đại lục Tương Nghi, con người đã từng được trải qua một đợt biến đổi gen, cho phép họ có thể tùy ý phóng thích năng lượng ngoại phóng như: sóng âm thanh, cường thân kiện thể,... ngoài ra còn có những ngoại lệ làm cho họ có thể tự mình phóng ra một loại năng lượng: Điện thế. Hầu như mọi người đều chỉ có thể phóng thích lúc tốt nhất, lại chỉ có thể phóng ra năng lượng ngoại phóng, rất ít người có thể trở thành Điện nhân, lại cũng ít hơn nữa là người có thể cải lão hoàn đồng, bất tử. Song song đó là sự ra đời lần lượt của các học viện siêu ngoại phóng, là những nơi chuyên đào tạo những ngoại phóng nhân và giúp họ trở thành người có thể tiêu diệt đi những mầm họa của thế giới. Tuy mấy thế kỉ nay Bàng Âu Lạc cổ chưa từng một lần xuất hiện, thế nhưng tới nay, sự cường thịnh của ngoại phóng năng lực vẫn đang tồn tại và ngày càng phát triển, càng khó khăn hơn đó là sự xuất hiện của những sinh vật, tên gọi là 'U Minh'..."

Càng đọc càng nhảm. Đừng nói là nguyên chủ cũng là ngoại phóng nhân đấy nhé! Khoa học kĩ thuật còn lôi thôi chưa vào đâu mà đã đòi làm Super Hero giải cứu thế giới, có vẻ như người ở đây vận dụng kĩ thuật tiên tiến chỉ để làm mấy cái chuyện không đâu thôi. Nhưng nghĩ lại, trường của nguyên chủ đúng thật là học viện siêu ngoại phóng, lại nói nguyên chủ chính là xinh đẹp tài hoa mang ngoại phóng lực vật lí: siêu âm thanh, là thiên tài có một không hai ở trường, không ai không biết. Lại nói bạn học nữ phụ Âu Lạc Lạc trước khi được người khác xuyên không tới thì chính là cả một thể chất phế vật không ai bằng, chính vì vậy sau khi được Âu La Hương xuyên qua, lại cường đại đến mức khó tin, sau đó đem toàn thây nguyên chủ băm vằm, ngược đi ngược lại.

Hơn nữa, hiện tượng ngoại phóng lực này đúng là tiểu thuyết có nhắc qua, chỉ là mấy chi tiết đó tạm thời được cô lướt qua nhanh chóng nên cô nhất thời không có nghĩ ra. Hơn nữa, cô vừa mới phát hiện: Đồ Tư này ngoài việc là lịch sử kiến thức, còn là bách khoa toàn thư, hơn nữa lại là môn học dạy phóng thích! Nhưng cô không hiểu nguyên chủ vì sao lại trốn tránh, không muốn học môn này vậy? Hình như tiểu thuyết có nhắc, thể chất của nguyên chủ rất yếu ớt, ngoại phóng ra loại năng lực như vậy là quá sức chịu đựng, chỉ sợ ngày một ngày hai là có thể từ thiên tài chuyển thành phế vật. Chắc chắn nguyên chủ sợ trở thành trò cười nên mới tự biên tự diễn một loại mặt nạ hoa lệ như vậy, cứ để người khác nghĩ mình là thiên tài đến khi gần thi lên cao trung như bây giờ.

Nghĩ lại, nguyên chủ thật tình còn đáng thương hơn nữ phụ, mới có thể ngồi chễm chệ được bà tác giả cho xuyên xuyên không không, oanh oanh liệt liệt bị nữ phụ đập tan hy vọng, mãi mãi quỳ dưới chân.

...

Hay lắm, nguyên chủ đợi ta, ta sẽ giúp người lại trở về vị trí cao quý của mình!

...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom