Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20
Kan với Anna thẳng tiến đến công viên. Anna quá mệt mỏi rồi, nhỏ mặc kệ Kan muốn đưa mình đi đâu thì đưa. Kan dìu Anna đến một ghế đá rồi chạy đi mua nước. Một lúc sau Kan quay lại và đưa cho Anna một lon coca đã được mở nắp.
- Cậu uống đi._Anna nhận lấy chai nước và nhìn vào xa xăm. Kan thấy vậy thì thở dài. Anh đau lòng lắm. Nhìn người con gái ngồi trước mặt mình đang buồn, anh bất lực không giúp gì được cho cô cả. Không chịu được cái không khí im lặng này, Kan lên tiếng
- Cậu lại nhớ về chuyện của Kelly?_Anna không nói gì chỉ gật nhẹ đầu
- Không phải lỗi của cậu đâu. Nếu là tớ ở đó tớ cũng đỡ cho cậu thôi_Kan nói trong vô thức. Anna nghe xong câu nói bất ngờ quay qua nhìn Kan. Cô rất ngạc nhiên vì Kan đã đổi cách xưng hô với cô. Lúc đầu thì tôi cô, sau đó thành tôi cậu, bây giờ thì đổi thành tớ cậu. Mỗi một lúc gần gũi hơn. Kan thấy Anna nhìn mình chằm chằm thì mới nghiệm lại câu nói lúc nãy. Cậu đỏ mặt quay đi hướng khác. Anna bất giác nở một nụ cười thật tươi
- Không ngờ có nhiều người quý trọng tôi như vậy
Kan quay lại nhìn Anna. Không biết tay cậu có vấn đề gì nữa. Cậu đưa tay nâng cằm Anna lên và đặt vào đó một nụ hôn. Anna bất ngờ nhưng rồi cũng nhắm mắt lại và hòa quyện vào nụ hôn của Kan. 1s, 2s, 10s, ...1', 2', 3' Khi nhận ra Anna không thở được nữa, Kan mới quyến luyến rời bỏ đôi môi của nhỏ. Anh nhìn thẳng vào Anna mà nói
- Tớ...tớ...tớ..._Kan ngập ngừng không dám nói
- Cậu làm sao?
- Tớ...Tớ thích cậu, không là anh yêu em mới đúng, làm bạn gái anh nhé!_Kan lại thay đổi cách xưng hô với Anna. Sau một hồi ngập ngừng cuối cùng Kan cũng nói ra được. Kan là một tay sát gái vậy mà nói 3 chữ đó với Anna lại là một việc quá khó khăn đối với anh. Nhìn bộ dạng của Kan mà Anna phì cười
- Woa, em cười rồi nè. Đừng làm bộ mặt buồn rầu đó nữa, anh đau lòng lắm_Kan ngây thơ nói với Anna, giờ cũng không còn gì để giấu trong lòng nữa. Anna trân trân nhìn Kan hồi lâu rồi bỗng nhiên nhướng người, phủ môi nhỏ lên môi Kan. Nhưng so với vừa rồi thì cái hôn này kết thúc quá sớm, làm Kan có phần nuối tiếc. Anna nháy mắt tinh nghịch với Kan
- Đó thay câu trả lời nhé_Dứt lời nhỏ đứng lên bỏ đi để mình Kan ở lại đó ngơ ngác như không tin vào các giác quan của mình. Sau 1' bàng hoàng, anh mới đứng lên chạy theo Anna. 2 người tuy rất vui nhưng cũng rất buồn vì chuyện của nó. Lúc này không thích hợp để hẹn hò
Còn Kin và Sandy thì sao nhỉ?
Kin đưa Sandy đến quán ăn, nhưng vừa đến cửa thì Sandy lại không muốn vào. Dù Kin năn nỉ thế nào cũng không thể thay đổi được quyết định của nhỏ. Cuối cùng, Kin phải tùy theo ý của Sandy. Theo sự chỉ đường của Sandy, 2 người đã ra bờ sông hóng gió. Sandy dựa vào xe nhìn ra xa xăm, còn Kin thì nhìn Sandy, 2 ánh mắt không thể gặp nhau. Kin nhìn Sandy lúc lâu rồi lên tiếng:
- Cô đang lo lắng cho Kelly hả?_Sandy gật đầu thay cho câu trả lời
- Đừng lo gì cả? Kelly không sao đâu. Cô ấy rất mạnh mẽ mà_Kin cố an ủi Sandy. Sandy lắc đầu, ánh mắt bắt đầu có hồn quay sang Kin nói:
- Kelly không mạnh mẽ đâu. Nó chỉ tỏ ra thế thôi_Sandy thở dài ngao ngán
- Em đừng buồn mà. Tôi đau lắm_Kin thốt lên câu đó khiến Sandy sững sờ. Nhỏ có nghe lầm không? Kin đang đau vì nhỏ sao? Đang mơ màng với những câu hỏi trong đầu, Sandy phải bừng tỉnh khi bị Kin ôm lấy. Kin thì thầm vào tai nhỏ
- Tôi lỡ yêu em rồi (Anh Kin có vẻ gan dạ hơn anh Kan nhể? Nhưng để xem kết quả ra sao nhé!) Im lặng một hồi không thấy Sandy trả lời, Kin buồn rười rượi đẩy Sandy ra
- Em không thích tôi cũng chẳng sao, chúng ta vẫn sẽ là bạn nhé!_Kin nhìn thẳng Sandy mà nói, ánh mắt kiên định nhưng có lẽ đang cố nén thứ gì đó. Còn sandy, sau một lúc ngỡ ngàng Sandy mới hoàn hồn. Thấy Kin toan bỏ đi thì vội nắm tay Kin lại làm anh bất ngờ.
- Thật chứ?
- hử?_Kin trố mắt không hiểu Sandy muốn nói gì
- Anh bảo yêu em là thật chứ?
- Thật_Sau câu trả lời của Kin, Sandy nhào đến ôm lấy anh. Môi cô mấp máy tạo thành một câu khiến tim ai kia rung động
- Em cũng yêu anh_Kin vui lắm, anh siết chặt vòng tay hơn. Anh rất cảm ơn ông trời vì đã cho anh gặp Sandy và cho anh được yêu nhỏ và được nhỏ yêu. Hai người cứ ngồi tâm tình như thế đến khuya. Khi không khí trở nên lạnh giá thì hai người mới chịu lên xe về nhà.
Còn nó thì sao nhỉ? Đã tỉnh lại chưa?
Sáng hôm sau, ánh sáng rọi vào từng kẻ lá chiếu vào mắt nó. Nó tỉnh dậy và nhận thấy một bên tay đau buốt còn một bên thì ấm ấm. Nhìn xuống nơi cánh tay mình, nó thấy tay nó đang được hắn nắm rất chặt. Nó nhẹ nhàng rút tay khỏi tay hắn, trườn lấy tấm chăn đắp cho hắn và đi vào nhà vệ sinh. Một lát sau nó bước ra nhưng hắn vẫn chưa dậy. Chắc hẳn đêm qua hắn đã thức rất khuya. Nó cảm thấy có lỗi với hắn, nó cứ để hắn lo lắng thế này. Nó bước đến bên cửa sổ và nhìn ngắm quang cảnh xung quanh. Nó bắt đầu suy nghĩ về Queen tỷ. Cứ miên man suy nghĩ mà nó không biết hắn đã dậy và ngắm nhìn nó nãy giờ. Hắn đứng lên, bước về phía nó. Hắn nhẹ nhàng vòng tay qua eo nó, tì cằm hắn lên vai nó. - - Em ngủ lâu quá đấy! Em có biết anh lo lắm không?_Hắn thì thầm vào tai nó
- Anh dậy rồi à?
- Ừm. Em đang suy nghĩ gì thế?
- Em đang nghĩ về Queen tỷ.
- Đừng để cô ta quấy nhiễu đầu óc em nữa. Giờ chúng ta đi ăn sáng nào, em phải được bồi bổ để lấy lại sức.
- Em muốn ra viện_nó rời mắt khỏi cửa sổ và quay qua hắn
- Không được, em còn yếu lắm_Hắn kiên quyết không cho nó làm theo ý mình
- Em không thể chịu được mùi "bệnh viện", chiều em một lần đi_Nó làm nũng với hắn
- Nhưng sức khỏe em còn yếu
- Em không sao
- Thôi được rồi, anh sẽ để em xuất viện nhưng trong một tháng này anh phải giám sát em
- Được thôi_Nó vui mừng ra mặt. Với nó, ở bệnh viện không khác gì một cực hình._Anh mau vào trong làm vệ sinh đi, em sẽ sắp xếp đồ.
- Ừm_Hắn luyến tiếc rời bỏ nó rồi bước vào nhà vệ sinh
Sau đó, cả hai tay trong tay bước xuống căn tin của bệnh viện. Vừ đặt chân vào căn tin, nó và hắn đã thấy một cảnh tượng rất bắt mắt. Kan và Kin đang đua nhau gắp thức ăn cho Anna và Sandy. Nó và Ken nhìn nhau rồi nở một nụ cười gian xảo. Hai người nắm tay nhau tiến về phía bàn của 2 cặp đó. Nó giở giọng trêu chọc:
- Woa, 4 người ăn ngon lành quá nhỉ? Kan, Kin à, Sao hôm nay 2 người nhiệt tình vậy? Cứ gắp thức ăn lia lịa cho Anna và Sandy kìa
Giọng nó vang lên làm 4 người giật mình
- Có người tình cảm quá, bọn tao không chịu được phải tình cảm theo thôi_Anna lém lỉnh chọc nó và hắn. Mắt thì cứ dán vào đôi tay đang quấn chặt nhau kia của nó và hắn. Trước thái độ của Anna, nó chỉ cười trừ cho qua chuyện. Sau đó, nó và hắn nhập tiệc cùng bọn Anna. Tất cả đã dùng cơm rất vui vẻ. Và rồi nó cũng được ra viện nhưng lại phải chịu sự giám sát gắt gao của hắn.
"KAY là kay khoái kiểu của kan rồi hô hô "
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Cậu uống đi._Anna nhận lấy chai nước và nhìn vào xa xăm. Kan thấy vậy thì thở dài. Anh đau lòng lắm. Nhìn người con gái ngồi trước mặt mình đang buồn, anh bất lực không giúp gì được cho cô cả. Không chịu được cái không khí im lặng này, Kan lên tiếng
- Cậu lại nhớ về chuyện của Kelly?_Anna không nói gì chỉ gật nhẹ đầu
- Không phải lỗi của cậu đâu. Nếu là tớ ở đó tớ cũng đỡ cho cậu thôi_Kan nói trong vô thức. Anna nghe xong câu nói bất ngờ quay qua nhìn Kan. Cô rất ngạc nhiên vì Kan đã đổi cách xưng hô với cô. Lúc đầu thì tôi cô, sau đó thành tôi cậu, bây giờ thì đổi thành tớ cậu. Mỗi một lúc gần gũi hơn. Kan thấy Anna nhìn mình chằm chằm thì mới nghiệm lại câu nói lúc nãy. Cậu đỏ mặt quay đi hướng khác. Anna bất giác nở một nụ cười thật tươi
- Không ngờ có nhiều người quý trọng tôi như vậy
Kan quay lại nhìn Anna. Không biết tay cậu có vấn đề gì nữa. Cậu đưa tay nâng cằm Anna lên và đặt vào đó một nụ hôn. Anna bất ngờ nhưng rồi cũng nhắm mắt lại và hòa quyện vào nụ hôn của Kan. 1s, 2s, 10s, ...1', 2', 3' Khi nhận ra Anna không thở được nữa, Kan mới quyến luyến rời bỏ đôi môi của nhỏ. Anh nhìn thẳng vào Anna mà nói
- Tớ...tớ...tớ..._Kan ngập ngừng không dám nói
- Cậu làm sao?
- Tớ...Tớ thích cậu, không là anh yêu em mới đúng, làm bạn gái anh nhé!_Kan lại thay đổi cách xưng hô với Anna. Sau một hồi ngập ngừng cuối cùng Kan cũng nói ra được. Kan là một tay sát gái vậy mà nói 3 chữ đó với Anna lại là một việc quá khó khăn đối với anh. Nhìn bộ dạng của Kan mà Anna phì cười
- Woa, em cười rồi nè. Đừng làm bộ mặt buồn rầu đó nữa, anh đau lòng lắm_Kan ngây thơ nói với Anna, giờ cũng không còn gì để giấu trong lòng nữa. Anna trân trân nhìn Kan hồi lâu rồi bỗng nhiên nhướng người, phủ môi nhỏ lên môi Kan. Nhưng so với vừa rồi thì cái hôn này kết thúc quá sớm, làm Kan có phần nuối tiếc. Anna nháy mắt tinh nghịch với Kan
- Đó thay câu trả lời nhé_Dứt lời nhỏ đứng lên bỏ đi để mình Kan ở lại đó ngơ ngác như không tin vào các giác quan của mình. Sau 1' bàng hoàng, anh mới đứng lên chạy theo Anna. 2 người tuy rất vui nhưng cũng rất buồn vì chuyện của nó. Lúc này không thích hợp để hẹn hò
Còn Kin và Sandy thì sao nhỉ?
Kin đưa Sandy đến quán ăn, nhưng vừa đến cửa thì Sandy lại không muốn vào. Dù Kin năn nỉ thế nào cũng không thể thay đổi được quyết định của nhỏ. Cuối cùng, Kin phải tùy theo ý của Sandy. Theo sự chỉ đường của Sandy, 2 người đã ra bờ sông hóng gió. Sandy dựa vào xe nhìn ra xa xăm, còn Kin thì nhìn Sandy, 2 ánh mắt không thể gặp nhau. Kin nhìn Sandy lúc lâu rồi lên tiếng:
- Cô đang lo lắng cho Kelly hả?_Sandy gật đầu thay cho câu trả lời
- Đừng lo gì cả? Kelly không sao đâu. Cô ấy rất mạnh mẽ mà_Kin cố an ủi Sandy. Sandy lắc đầu, ánh mắt bắt đầu có hồn quay sang Kin nói:
- Kelly không mạnh mẽ đâu. Nó chỉ tỏ ra thế thôi_Sandy thở dài ngao ngán
- Em đừng buồn mà. Tôi đau lắm_Kin thốt lên câu đó khiến Sandy sững sờ. Nhỏ có nghe lầm không? Kin đang đau vì nhỏ sao? Đang mơ màng với những câu hỏi trong đầu, Sandy phải bừng tỉnh khi bị Kin ôm lấy. Kin thì thầm vào tai nhỏ
- Tôi lỡ yêu em rồi (Anh Kin có vẻ gan dạ hơn anh Kan nhể? Nhưng để xem kết quả ra sao nhé!) Im lặng một hồi không thấy Sandy trả lời, Kin buồn rười rượi đẩy Sandy ra
- Em không thích tôi cũng chẳng sao, chúng ta vẫn sẽ là bạn nhé!_Kin nhìn thẳng Sandy mà nói, ánh mắt kiên định nhưng có lẽ đang cố nén thứ gì đó. Còn sandy, sau một lúc ngỡ ngàng Sandy mới hoàn hồn. Thấy Kin toan bỏ đi thì vội nắm tay Kin lại làm anh bất ngờ.
- Thật chứ?
- hử?_Kin trố mắt không hiểu Sandy muốn nói gì
- Anh bảo yêu em là thật chứ?
- Thật_Sau câu trả lời của Kin, Sandy nhào đến ôm lấy anh. Môi cô mấp máy tạo thành một câu khiến tim ai kia rung động
- Em cũng yêu anh_Kin vui lắm, anh siết chặt vòng tay hơn. Anh rất cảm ơn ông trời vì đã cho anh gặp Sandy và cho anh được yêu nhỏ và được nhỏ yêu. Hai người cứ ngồi tâm tình như thế đến khuya. Khi không khí trở nên lạnh giá thì hai người mới chịu lên xe về nhà.
Còn nó thì sao nhỉ? Đã tỉnh lại chưa?
Sáng hôm sau, ánh sáng rọi vào từng kẻ lá chiếu vào mắt nó. Nó tỉnh dậy và nhận thấy một bên tay đau buốt còn một bên thì ấm ấm. Nhìn xuống nơi cánh tay mình, nó thấy tay nó đang được hắn nắm rất chặt. Nó nhẹ nhàng rút tay khỏi tay hắn, trườn lấy tấm chăn đắp cho hắn và đi vào nhà vệ sinh. Một lát sau nó bước ra nhưng hắn vẫn chưa dậy. Chắc hẳn đêm qua hắn đã thức rất khuya. Nó cảm thấy có lỗi với hắn, nó cứ để hắn lo lắng thế này. Nó bước đến bên cửa sổ và nhìn ngắm quang cảnh xung quanh. Nó bắt đầu suy nghĩ về Queen tỷ. Cứ miên man suy nghĩ mà nó không biết hắn đã dậy và ngắm nhìn nó nãy giờ. Hắn đứng lên, bước về phía nó. Hắn nhẹ nhàng vòng tay qua eo nó, tì cằm hắn lên vai nó. - - Em ngủ lâu quá đấy! Em có biết anh lo lắm không?_Hắn thì thầm vào tai nó
- Anh dậy rồi à?
- Ừm. Em đang suy nghĩ gì thế?
- Em đang nghĩ về Queen tỷ.
- Đừng để cô ta quấy nhiễu đầu óc em nữa. Giờ chúng ta đi ăn sáng nào, em phải được bồi bổ để lấy lại sức.
- Em muốn ra viện_nó rời mắt khỏi cửa sổ và quay qua hắn
- Không được, em còn yếu lắm_Hắn kiên quyết không cho nó làm theo ý mình
- Em không thể chịu được mùi "bệnh viện", chiều em một lần đi_Nó làm nũng với hắn
- Nhưng sức khỏe em còn yếu
- Em không sao
- Thôi được rồi, anh sẽ để em xuất viện nhưng trong một tháng này anh phải giám sát em
- Được thôi_Nó vui mừng ra mặt. Với nó, ở bệnh viện không khác gì một cực hình._Anh mau vào trong làm vệ sinh đi, em sẽ sắp xếp đồ.
- Ừm_Hắn luyến tiếc rời bỏ nó rồi bước vào nhà vệ sinh
Sau đó, cả hai tay trong tay bước xuống căn tin của bệnh viện. Vừ đặt chân vào căn tin, nó và hắn đã thấy một cảnh tượng rất bắt mắt. Kan và Kin đang đua nhau gắp thức ăn cho Anna và Sandy. Nó và Ken nhìn nhau rồi nở một nụ cười gian xảo. Hai người nắm tay nhau tiến về phía bàn của 2 cặp đó. Nó giở giọng trêu chọc:
- Woa, 4 người ăn ngon lành quá nhỉ? Kan, Kin à, Sao hôm nay 2 người nhiệt tình vậy? Cứ gắp thức ăn lia lịa cho Anna và Sandy kìa
Giọng nó vang lên làm 4 người giật mình
- Có người tình cảm quá, bọn tao không chịu được phải tình cảm theo thôi_Anna lém lỉnh chọc nó và hắn. Mắt thì cứ dán vào đôi tay đang quấn chặt nhau kia của nó và hắn. Trước thái độ của Anna, nó chỉ cười trừ cho qua chuyện. Sau đó, nó và hắn nhập tiệc cùng bọn Anna. Tất cả đã dùng cơm rất vui vẻ. Và rồi nó cũng được ra viện nhưng lại phải chịu sự giám sát gắt gao của hắn.
"KAY là kay khoái kiểu của kan rồi hô hô "
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook