Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-37
Quyển 1 - Chương 32: Rất xứng đôi
Editor: Kinh Thuế
Hôm nay, cậu ta thoải mái, chỉ có bọn cậu, lại nhàm chán.
Không có nha đầu Tiểu Trư kia, thật quá nhàm chán, vũ hội lại là những vũ hội bình thường, có điều, lại khiến cho bọn cậu có cảm giác chịu đựng mà không phải là cảm giác hưởng thụ.
Bởi vì mỗi lần tham gia Tiểu Trư luôn mặc nhưng bộ trang phục kì quái, còn luôn nghĩ rằng mình rất đẹp, quái dị hệt như một chú heo đang mặc quần áo vậy, mỗi lần cô tới, đều cho bọn họ có loại xúc động muốn cười thật to, chỉ là sao đột nhiên hôm nay cô lại không tới chứ, trong lúc nhất thời khiến bọn cậu thật khó chịu. Thật sự khó chịu với vũ hội không có cô.
“Đan Dật, cậu không mời Tiểu Trư sao? Sao chỉ có anh trai Tiểu Trư đến mà con bé lại vắng mặt, có phải cậu đã quên nhân vật trọng yếu nhất rồi không?” Cậu nhấn xuống hai chữ trọng yếu vô cùng mạnh, Dư Dịch cũng chỉ nhấc hai mắt lên, sau đó lại cúi đầu xuống, đương nhiên, cậu cũng cảm thấy rất nhàm chán.
Kính Nguyệt Sâm duỗi tay ôm lấy Thẩm Vũ Âm, nhẹ nhàng vuốt tóc cô, khiến cho mặt cô đỏ ửng trống ngực đập phập phồng, khí tức đàn ông tinh khiết lan tỏa, là mùi bạc hà thơm tự nhiên đặc biệt cực kì dễ chịu.
Nhìn gương mặt người con gái trước mặt như hoa đào nở rộ tháng ba, Kính Nguyệt Sâm lại nhàn nhạt ngước mắt lên, quay đầu, nhìn về phía Dư Dịch, con ngươi thu liễm lại trầm mặc không nói gì.
“Con bé đang giảm cân.” Khóe môi Dư Dịch cong lên, không nhanh không chậm nói.
Gia Dật trượt chân về phía sau, eo của cậu cũng theo đà đó đâm mạnh vào góc chiếc bàn đang dựa, đau muốn nhe răng, có điều, vẫn phải duy trì nụ cười cứng nhắc, chỉ là bây giờ cậu cười trông còn khó coi hơn khóc.
Eo của cậu, đau chết mất.
Tả Tư Viêm cũng trợn mắt kinh ngạc nhìn Dư Dịch, giảm cân, khóe môi cậu co rút mạnh, có điều cũng không quá rõ ràng, bọn cậu đều là cao thủ che giấu tâm tình của mình, cậu liếc nhìn Kính Nguyệt Sâm bên cạnh, dường như mọi chú ý của cậu ta đều đang đặt trên người Thẩm Vũ Âm, có điều, câu nói kia, chắc chắn cậu ta cũng nghe được, chỉ là còn lạnh lùng hơn so với tưởng tượng của cậu, nhưng là, con heo con kia muốn giảm cân, đây đúng là chuyện cười nghe thấy buồn cười nhất năm nay.
“Dịch, em gái cậu đúng là thú vị mà, hơn nữa, chuyện đùa này đùa không vui chút nào.” Không có nha đầu Tiểu Trư kia, cuộc sống của bọn cậu sẽ biến thành nhàm chán cỡ nào chứ.dien/danlequydon
“Tôi sẽ đùa kiểu này sao? Có lẽ về sau nó sẽ không trở thành trò cười của các cậu nữa đâu!” Trong lời nói mang đầy ẩn ý, bên tai lại văng vẳng câu nói kia của Dư Châu, cô đã quên yêu quý bọn cậu thế nào, thật sự quên đi. Cậu nâng ly rượu lên, khẽ nhấm nháp, trên ly thủy tinh phản chiếu lại một đôi nam nữ xinh đẹp trẻ tuổi, Kính Nguyệt Sâm cùng Thẩm Vũ Âm.
Quả nhiên là rất xứng đôi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Editor: Kinh Thuế
Hôm nay, cậu ta thoải mái, chỉ có bọn cậu, lại nhàm chán.
Không có nha đầu Tiểu Trư kia, thật quá nhàm chán, vũ hội lại là những vũ hội bình thường, có điều, lại khiến cho bọn cậu có cảm giác chịu đựng mà không phải là cảm giác hưởng thụ.
Bởi vì mỗi lần tham gia Tiểu Trư luôn mặc nhưng bộ trang phục kì quái, còn luôn nghĩ rằng mình rất đẹp, quái dị hệt như một chú heo đang mặc quần áo vậy, mỗi lần cô tới, đều cho bọn họ có loại xúc động muốn cười thật to, chỉ là sao đột nhiên hôm nay cô lại không tới chứ, trong lúc nhất thời khiến bọn cậu thật khó chịu. Thật sự khó chịu với vũ hội không có cô.
“Đan Dật, cậu không mời Tiểu Trư sao? Sao chỉ có anh trai Tiểu Trư đến mà con bé lại vắng mặt, có phải cậu đã quên nhân vật trọng yếu nhất rồi không?” Cậu nhấn xuống hai chữ trọng yếu vô cùng mạnh, Dư Dịch cũng chỉ nhấc hai mắt lên, sau đó lại cúi đầu xuống, đương nhiên, cậu cũng cảm thấy rất nhàm chán.
Kính Nguyệt Sâm duỗi tay ôm lấy Thẩm Vũ Âm, nhẹ nhàng vuốt tóc cô, khiến cho mặt cô đỏ ửng trống ngực đập phập phồng, khí tức đàn ông tinh khiết lan tỏa, là mùi bạc hà thơm tự nhiên đặc biệt cực kì dễ chịu.
Nhìn gương mặt người con gái trước mặt như hoa đào nở rộ tháng ba, Kính Nguyệt Sâm lại nhàn nhạt ngước mắt lên, quay đầu, nhìn về phía Dư Dịch, con ngươi thu liễm lại trầm mặc không nói gì.
“Con bé đang giảm cân.” Khóe môi Dư Dịch cong lên, không nhanh không chậm nói.
Gia Dật trượt chân về phía sau, eo của cậu cũng theo đà đó đâm mạnh vào góc chiếc bàn đang dựa, đau muốn nhe răng, có điều, vẫn phải duy trì nụ cười cứng nhắc, chỉ là bây giờ cậu cười trông còn khó coi hơn khóc.
Eo của cậu, đau chết mất.
Tả Tư Viêm cũng trợn mắt kinh ngạc nhìn Dư Dịch, giảm cân, khóe môi cậu co rút mạnh, có điều cũng không quá rõ ràng, bọn cậu đều là cao thủ che giấu tâm tình của mình, cậu liếc nhìn Kính Nguyệt Sâm bên cạnh, dường như mọi chú ý của cậu ta đều đang đặt trên người Thẩm Vũ Âm, có điều, câu nói kia, chắc chắn cậu ta cũng nghe được, chỉ là còn lạnh lùng hơn so với tưởng tượng của cậu, nhưng là, con heo con kia muốn giảm cân, đây đúng là chuyện cười nghe thấy buồn cười nhất năm nay.
“Dịch, em gái cậu đúng là thú vị mà, hơn nữa, chuyện đùa này đùa không vui chút nào.” Không có nha đầu Tiểu Trư kia, cuộc sống của bọn cậu sẽ biến thành nhàm chán cỡ nào chứ.dien/danlequydon
“Tôi sẽ đùa kiểu này sao? Có lẽ về sau nó sẽ không trở thành trò cười của các cậu nữa đâu!” Trong lời nói mang đầy ẩn ý, bên tai lại văng vẳng câu nói kia của Dư Châu, cô đã quên yêu quý bọn cậu thế nào, thật sự quên đi. Cậu nâng ly rượu lên, khẽ nhấm nháp, trên ly thủy tinh phản chiếu lại một đôi nam nữ xinh đẹp trẻ tuổi, Kính Nguyệt Sâm cùng Thẩm Vũ Âm.
Quả nhiên là rất xứng đôi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook