Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 528
Cậu ấy đã không còn giống trong nguyên tác, mười chín tuổi liền đã chết.
Mà còn thực hiện được mộng tưởng của mình, thành một ảo thuật gia chân chân chính chính!
Buổi tối, Địch Quân Thịnh tan tầm mới vừa về nhà, Giản Nhất Lăng liền đem một tấm vé nhét vào trong tay của anh.
"Chúng ta, cùng đi!"
Địch Quân Thịnh tâm đột nhiên đập lỡ một nhịp, có một loại cảm giác không chân thật.
Vật nhỏ thế nhưng chủ động hẹn hò với anh sao?
Địch Quân Thịnh cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới sẽ có một màn như vậy phát sinh.
Địch Quân Thịnh ánh mắt dừng ở trên người Giản Nhất Lăng, nhìn thấy trên mặt cô rõ ràng là có ý cười, tuy rằng không phải thực rõ, nhưng Địch Quân Thịnh vẫn là bắt giữ được khác biệt rất nhỏ này.
Cô ấy giống như thực chờ mong.
"Em muốn cùng anh hẹn hò?" Địch Quân Thịnh hỏi.
"Ân?" Giản Nhất Lăng trong ánh mắt có chút nghi hoặc.
"Em cho anh vé, là muốn cùng anh đi xem?"
"Ân."
Địch Quân Thịnh trên mặt ý cười càng đậm, ánh mắt sáng quắc, "Em có biết hay không, hai người cùng đi như vậy, là hẹn hò."
Giản Nhất Lăng nhìn Địch Quân Thịnh trong chốc lát, "Nhưng mà Vu Hi cũng sẽ đi.. không phải hai người."
Vu Hi?
Cũng sẽ đi?
"Em cũng hẹn cậu ta?"
Giản Nhất Lăng lắc đầu, "Anh Vũ Tiệp hẹn anh ấy."
Địch Quân Thịnh rốt cuộc đã nhận ra sự không thích hợp, cúi đầu liếc mắt nhìn kỹ tấm vé trên tay.
Sau đó nhìn thấy nội dung tấm vé thế mà là một buổi biểu diễn ảo thuật.
Thực tốt a, vé là Giản Vũ Tiệp đưa.
Mà Giản Vũ Tiệp không chỉ có cho hai người bọn họ, còn cho cả Vu Hi.
Địch Quân Thịnh trở về hiện thực, quả nhiên mới vừa rồi là suy nghĩ nhiều, vật nhỏ như thế nào sẽ chủ động cùng anh hẹn hò.
Tuy rằng biết là chính mình suy nghĩ nhiều, nhưng mà vẫn không khỏi có chút mất mát.
###
Tới ngày biểu diễn ảo thuật, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đi tới sân khấu biểu diễn.
Sau khi tiến vào liền nhìn thấy Vu Hi, anh ấy đã tới trước.
Anh ấy còn lấy đồ uống cho Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.
Địch Quân Thịnh nhìn thoáng qua chỗ ngồi trên vé.
Lại nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Vu Hi.
Vu Hi chính là ghế số 7.
Anh cùng Giản Nhất Lăng phân biệt là ghế số 6 và 8.
"Đứng lên." Địch Quân Thịnh nói với Vu Hi.
Vu Hi nghe không hiểu, vẻ mặt mờ mịt, "Làm sao vậy Thịnh gia?"
"Cậu đứng lên."
Vu Hi mơ mơ màng màng mà đứng lên.
Sau đó Địch Quân Thịnh ngồi xuống chỗ của Vu Hi.
Sau đó Địch Quân Thịnh đem vé của anh đưa cho Vu Hi.
Vu Hi cầm vé của Địch Quân Thịnh, ngồi xuống ghế số 6.
Trong lòng nói thầm, Thịnh gia đây là biến tướng đoạt chỗ của mình.
Buổi biểu diễn bắt đầu, Giản Vũ Tiệp xuất hiện ở trên sân khấu.
Tự tin, lóa mắt.
Ba năm đi qua, Giản Vũ Tiệp đã bỏ qua cái thời điểm tuổi 17 ngây ngô.
Trở nên càng thêm có nam tính và mị lực.
Thoạt nhìn giống như còn cao hơn một ít.
Nội dung biểu diễn hôm nay của Giản Vũ Tiệp, có kinh điển cắt người, treo người trên không, làm biến mất người sống, cũng có những màn ảo thuật mới mẻ độc đáo do chính cậu ấy thiết kế ra.
Một cái tiếp theo một cái biểu diễn, cao trào từng đợt tiếp theo từng đợt.
Hiện trường chốc chốc lại vang lên tiếng sấm vỗ tay.
Kết thúc màn ảo thuật cuối cùng, Giản Vũ Tiệp ở lại nói lời cảm ơn.
Trừ bỏ cảm ơn khán giả đã đến xem buổi biểu diễn, cảm ơn sư phụ của mình, Giản Vũ Tiệp còn đặc biệt cảm ơn Giản Nhất Lăng:
"Tôi muốn đặc biệt cảm ơn một người, người này là em gái của tôi, nếu không có em ấy, liền sẽ không có tôi ở hiện tại, nếu không có em ấy, tôi không chỉ sẽ không có cơ hội trở thành ảo thuật gia, thậm chí còn có khả năng đối với nhân sinh tương lai đều mất đi hy vọng. Là em ấy cho tôi ánh sáng cùng sự ấm áp, cho tôi dũng khí đi tới, cũng cho tôi con đường tương lai."
Thời điểm nói chuyện, ánh mắt Giản Vũ Tiệp dừng ở trên người Giản Nhất Lăng.
Ánh mắt vừa ôn nhu lại ấm áp.
Mà còn thực hiện được mộng tưởng của mình, thành một ảo thuật gia chân chân chính chính!
Buổi tối, Địch Quân Thịnh tan tầm mới vừa về nhà, Giản Nhất Lăng liền đem một tấm vé nhét vào trong tay của anh.
"Chúng ta, cùng đi!"
Địch Quân Thịnh tâm đột nhiên đập lỡ một nhịp, có một loại cảm giác không chân thật.
Vật nhỏ thế nhưng chủ động hẹn hò với anh sao?
Địch Quân Thịnh cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới sẽ có một màn như vậy phát sinh.
Địch Quân Thịnh ánh mắt dừng ở trên người Giản Nhất Lăng, nhìn thấy trên mặt cô rõ ràng là có ý cười, tuy rằng không phải thực rõ, nhưng Địch Quân Thịnh vẫn là bắt giữ được khác biệt rất nhỏ này.
Cô ấy giống như thực chờ mong.
"Em muốn cùng anh hẹn hò?" Địch Quân Thịnh hỏi.
"Ân?" Giản Nhất Lăng trong ánh mắt có chút nghi hoặc.
"Em cho anh vé, là muốn cùng anh đi xem?"
"Ân."
Địch Quân Thịnh trên mặt ý cười càng đậm, ánh mắt sáng quắc, "Em có biết hay không, hai người cùng đi như vậy, là hẹn hò."
Giản Nhất Lăng nhìn Địch Quân Thịnh trong chốc lát, "Nhưng mà Vu Hi cũng sẽ đi.. không phải hai người."
Vu Hi?
Cũng sẽ đi?
"Em cũng hẹn cậu ta?"
Giản Nhất Lăng lắc đầu, "Anh Vũ Tiệp hẹn anh ấy."
Địch Quân Thịnh rốt cuộc đã nhận ra sự không thích hợp, cúi đầu liếc mắt nhìn kỹ tấm vé trên tay.
Sau đó nhìn thấy nội dung tấm vé thế mà là một buổi biểu diễn ảo thuật.
Thực tốt a, vé là Giản Vũ Tiệp đưa.
Mà Giản Vũ Tiệp không chỉ có cho hai người bọn họ, còn cho cả Vu Hi.
Địch Quân Thịnh trở về hiện thực, quả nhiên mới vừa rồi là suy nghĩ nhiều, vật nhỏ như thế nào sẽ chủ động cùng anh hẹn hò.
Tuy rằng biết là chính mình suy nghĩ nhiều, nhưng mà vẫn không khỏi có chút mất mát.
###
Tới ngày biểu diễn ảo thuật, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đi tới sân khấu biểu diễn.
Sau khi tiến vào liền nhìn thấy Vu Hi, anh ấy đã tới trước.
Anh ấy còn lấy đồ uống cho Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.
Địch Quân Thịnh nhìn thoáng qua chỗ ngồi trên vé.
Lại nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Vu Hi.
Vu Hi chính là ghế số 7.
Anh cùng Giản Nhất Lăng phân biệt là ghế số 6 và 8.
"Đứng lên." Địch Quân Thịnh nói với Vu Hi.
Vu Hi nghe không hiểu, vẻ mặt mờ mịt, "Làm sao vậy Thịnh gia?"
"Cậu đứng lên."
Vu Hi mơ mơ màng màng mà đứng lên.
Sau đó Địch Quân Thịnh ngồi xuống chỗ của Vu Hi.
Sau đó Địch Quân Thịnh đem vé của anh đưa cho Vu Hi.
Vu Hi cầm vé của Địch Quân Thịnh, ngồi xuống ghế số 6.
Trong lòng nói thầm, Thịnh gia đây là biến tướng đoạt chỗ của mình.
Buổi biểu diễn bắt đầu, Giản Vũ Tiệp xuất hiện ở trên sân khấu.
Tự tin, lóa mắt.
Ba năm đi qua, Giản Vũ Tiệp đã bỏ qua cái thời điểm tuổi 17 ngây ngô.
Trở nên càng thêm có nam tính và mị lực.
Thoạt nhìn giống như còn cao hơn một ít.
Nội dung biểu diễn hôm nay của Giản Vũ Tiệp, có kinh điển cắt người, treo người trên không, làm biến mất người sống, cũng có những màn ảo thuật mới mẻ độc đáo do chính cậu ấy thiết kế ra.
Một cái tiếp theo một cái biểu diễn, cao trào từng đợt tiếp theo từng đợt.
Hiện trường chốc chốc lại vang lên tiếng sấm vỗ tay.
Kết thúc màn ảo thuật cuối cùng, Giản Vũ Tiệp ở lại nói lời cảm ơn.
Trừ bỏ cảm ơn khán giả đã đến xem buổi biểu diễn, cảm ơn sư phụ của mình, Giản Vũ Tiệp còn đặc biệt cảm ơn Giản Nhất Lăng:
"Tôi muốn đặc biệt cảm ơn một người, người này là em gái của tôi, nếu không có em ấy, liền sẽ không có tôi ở hiện tại, nếu không có em ấy, tôi không chỉ sẽ không có cơ hội trở thành ảo thuật gia, thậm chí còn có khả năng đối với nhân sinh tương lai đều mất đi hy vọng. Là em ấy cho tôi ánh sáng cùng sự ấm áp, cho tôi dũng khí đi tới, cũng cho tôi con đường tương lai."
Thời điểm nói chuyện, ánh mắt Giản Vũ Tiệp dừng ở trên người Giản Nhất Lăng.
Ánh mắt vừa ôn nhu lại ấm áp.
Bình luận facebook