Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 80
- Vân Luật, đây là bảo vật mà anh giao nhiệm vụ cho tôi đi lấy về.
Lục Hy Tuyết đặt một chiếc rương nhỏ lên bàn làm việc của người đàn ông. Vân Luật tay dừng lại, tầm mắt chuyển từ máy tính rời đến khuôn mặt lạnh nhạt nhưng khóe mắt lại lộ ra sự cẩn thận.
Từ 6 tháng trước hắn cứu cô lên, khi đó người cô lạnh ngắt, trên trán không ngừng chảy máu tươi, khuôn mặt trắng bệch. Lúc ấy hắn không biết vì sao hắn không để bất cứ ai ôm cô trở về căn cứ.
Hiện tại Lục Hy Tuyết đã mất trí nhớ, cô thậm chí còn không nhớ nổi tên mình.
- Huyết ảnh, cô làm rất tốt
Vân Luật khẽ gật đầu. Lục Hy Tuyết nhíu mày. Lúc cô tỉnh dậy, cô đã ở tại trong căn cứ của tên nam chủ Vân Luật này. Cô chỉ nhớ mình xuyên đến cuốn sách cô đang đọc cô trở thành nữ xứng Lục Hy Tuyết, kí ức trước kia rất mơ hồ, cô không thể nhớ rõ.
Khi cô mở mắt cô đã rất sững sờ khi thấy khuôn mặt lạnh lùng cương nghị của Vân Luật mà không phải vì khuôn mặt hắn mà hình như vì... một điều khác?
Vân Luật gật đầu tiếp nhận bảo vật. Lục Hy Tuyết rời khỏi phòng làm việc của hắn. Vân Luật nhíu mày.
- Huyết Ảnh, cô không được mặc bộ đồ đó nữa.
- Vì sao?
Cô khó hiểu
- Nhìn cô rất xấu
- ...
Vân Luật không hề thích bộ đồ đó vì khi cô mặc trên người, bộ đồ đen bó sát làm nổi bật thân hình hoàn mỹ cùng nước da trắng như mỡ đông của cô lộ ra một cỗ gợi cảm thu hút nhiều tầm mắt của nam nhân. Nếu thuộc hạ của hắn mà có ở đây thì hắn ta sẽ dập 3 lạy với hắn, vị tôn thần này hễ có người đến trêu chọc cô thì đều lãnh hậu quả cả người ê ẩm đau nhức không thôi huống hồ nam nhân này bất giác hành kẻ đó trong lặng lẽ.
- Nhưng biết làm sao bây giờ tôi lại rất thích bộ đồ này.
Lục Hy Tuyết mỉm cười
-...
Hắn thật sự không còn cách nào chỉnh được cô gái này vì hễ giao nhiệm vụ nào cho cô, cô đều hoàn thành một cách hoàn hảo.
Vân Luật im lặng nhìn bóng lưng cô rời đi. Hắn không biết khi cô rời khỏi căn phòng này, một sự việc là nguyên nhân của nỗi sợ hãi trong lòng hắn được hình thành.
...
- Vẫn không tìm thấy sao?
Dạ Diễm cau chặt mày ngồi xuống. Xung quanh hắn là những nam nhân là đầu lĩnh của từng gia tộc mạnh mẽ. Lăng Mộ Hàn bất lực lắc đầu. Thượng Quan Mặc lộ ra vẻ mệt mỏi sau màn ảnh. Bọn hắn từ sau 1 tháng khi Lục Hy Tuyết mất tích đã hình thành 1 hiệp nghị là cùng nhau sóng vai bên cạnh cô nhưng ngoại trừ 1 người.
- Anh trai ngươi hiện tại thế nào rồi?
Bạch Hàn Dương lộ ra vẻ mặt châm chọc mà hỏi Long Ngạo Thiên.
- Vẫn chỉ nhớ được nhiêu đó kí ức
Long Ngạo Thiên thật sự hết cách, Long Ngạo Vũ khi tỉnh dậy không nhớ được Lục Hy Tuyết mà chỉ nhớ đến Hạ Thanh mà hắn lại cho rằng Hạ Thanh rời đi vì Lục Hy Tuyết.
- Đúng là ngu ngốc hết phần thiên hạ
Cố Minh Hạo bật cười nhạo báng.
- BÂy giờ vẫn cứ chia ra theo từng phạm vi mà mỗi người tìm kiếm, tôi không tin cô ấy sẽ biến mất không một chút dấu vết và cũng không thể chết được.
Tiêu Thư Ly thở dài. Bọn hắn đã tìm khắp nơi thậm chí còn từng quốc gia khác nhau nhưng vẫn không thấy tin tức gì về cô.
- Ngoài chuyện đó ra còn chuyện gì mà ngươi gọi đến đây, Cố Minh HẠo?
- Các ngươi có thấy dạo gần đây tổ chức của Vân Luật ngày càng lớn mạnh? BẤt kỳ nhiệm vụ nào mà chính phủ giao cho hắn đều thành công?
- Thật sao?
Long Ngạo Thiên cau mày.
- Đúng vậy, 4 tháng trước có một thành viên gia nhập vào tổ chức của hắn, người này đã làm rất nhiều nhiệm vụ đều thành công nhưng không có bất kì thông tin gì về người đó có thể là do Vân Luật che giấu hoặc cơ bản "không có tồn tại" trong bất kì quốc gia nào.
- Sao có thể?
- Vậy hãy cứ điều tra đi.
Dạ Diễm đứng dậy rời đi, chuyện hắn quan tâm giờ chỉ có tung tích của Lục Hy Tuyết.
...
- J.K có nhiệm vụ nào không? Hắn ta lạnh lùng qúa a!
Lục Hy Tuyết chống cằm, J.K là nam nhân tuy thoạt nhìn hắn ta rất có vẻ thư sinh nhưng hắn lại có tài y học vô cùng đáng nể.
- Có, có một nhiệm vụ hạng A, tuy không rõ nhiều thông tin nhưng theo Lala thu thập thì nó chỉ đáng hạng A.
- Được rồi đưa tôi, tôi sẽ làm.
Nói rồi Lục Hy Tuyết rời đi
...
- Lala? Cô làm gì mà vội vàng vậy?
J.K nghi hoặc. Lala vốn là một cô gái 16 tuổi nên cô chưa phát dục hoàn toàn, chỉ là một cô gái nhỏ bé nhưng đừng vì bề ngoài mà nghĩ cô đơn thuần. Không một ai đã bước chân vào tổ chức của Vân LUật mà đơn giản.
- J.K ca ca đã ai nhận nhiệm vụ mà em vừa nhận được mà giao cho anh chưa?
- NHiệm vụ hạng A sao? Đã có rồi, là Huyết Ảnh a.
Lala lo llắng khuôn mặt nhỏ xinh bất chợt tái đi.
- Nhiệm... nhiệm vụ đó là nhiệm vụ hạng SSS! Vì đó là nhiệm vụ chống khủng bố đa quốc gia a!
- Cái gì?!?
J.K giật mình
- Báo cáo lại với chủ tử nhanh lên. CÔ ấy đi cũng được 1 ngày rồi!
-----------
Khụ... khụ... lâu rồi k viết truyện chắc văn phong chả đâu vào đâu rồi :'( Maybe trong 3 ngày tết mình sẽ ra chap ms :">>
Ai đoán đc VL là đúng rồi. Bingo!
*Trailer:
- Các người làm việc kiểu đó sao?!
Vân Luật phẫn nộ đập bàn quát lớn
Lục Hy Tuyết đặt một chiếc rương nhỏ lên bàn làm việc của người đàn ông. Vân Luật tay dừng lại, tầm mắt chuyển từ máy tính rời đến khuôn mặt lạnh nhạt nhưng khóe mắt lại lộ ra sự cẩn thận.
Từ 6 tháng trước hắn cứu cô lên, khi đó người cô lạnh ngắt, trên trán không ngừng chảy máu tươi, khuôn mặt trắng bệch. Lúc ấy hắn không biết vì sao hắn không để bất cứ ai ôm cô trở về căn cứ.
Hiện tại Lục Hy Tuyết đã mất trí nhớ, cô thậm chí còn không nhớ nổi tên mình.
- Huyết ảnh, cô làm rất tốt
Vân Luật khẽ gật đầu. Lục Hy Tuyết nhíu mày. Lúc cô tỉnh dậy, cô đã ở tại trong căn cứ của tên nam chủ Vân Luật này. Cô chỉ nhớ mình xuyên đến cuốn sách cô đang đọc cô trở thành nữ xứng Lục Hy Tuyết, kí ức trước kia rất mơ hồ, cô không thể nhớ rõ.
Khi cô mở mắt cô đã rất sững sờ khi thấy khuôn mặt lạnh lùng cương nghị của Vân Luật mà không phải vì khuôn mặt hắn mà hình như vì... một điều khác?
Vân Luật gật đầu tiếp nhận bảo vật. Lục Hy Tuyết rời khỏi phòng làm việc của hắn. Vân Luật nhíu mày.
- Huyết Ảnh, cô không được mặc bộ đồ đó nữa.
- Vì sao?
Cô khó hiểu
- Nhìn cô rất xấu
- ...
Vân Luật không hề thích bộ đồ đó vì khi cô mặc trên người, bộ đồ đen bó sát làm nổi bật thân hình hoàn mỹ cùng nước da trắng như mỡ đông của cô lộ ra một cỗ gợi cảm thu hút nhiều tầm mắt của nam nhân. Nếu thuộc hạ của hắn mà có ở đây thì hắn ta sẽ dập 3 lạy với hắn, vị tôn thần này hễ có người đến trêu chọc cô thì đều lãnh hậu quả cả người ê ẩm đau nhức không thôi huống hồ nam nhân này bất giác hành kẻ đó trong lặng lẽ.
- Nhưng biết làm sao bây giờ tôi lại rất thích bộ đồ này.
Lục Hy Tuyết mỉm cười
-...
Hắn thật sự không còn cách nào chỉnh được cô gái này vì hễ giao nhiệm vụ nào cho cô, cô đều hoàn thành một cách hoàn hảo.
Vân Luật im lặng nhìn bóng lưng cô rời đi. Hắn không biết khi cô rời khỏi căn phòng này, một sự việc là nguyên nhân của nỗi sợ hãi trong lòng hắn được hình thành.
...
- Vẫn không tìm thấy sao?
Dạ Diễm cau chặt mày ngồi xuống. Xung quanh hắn là những nam nhân là đầu lĩnh của từng gia tộc mạnh mẽ. Lăng Mộ Hàn bất lực lắc đầu. Thượng Quan Mặc lộ ra vẻ mệt mỏi sau màn ảnh. Bọn hắn từ sau 1 tháng khi Lục Hy Tuyết mất tích đã hình thành 1 hiệp nghị là cùng nhau sóng vai bên cạnh cô nhưng ngoại trừ 1 người.
- Anh trai ngươi hiện tại thế nào rồi?
Bạch Hàn Dương lộ ra vẻ mặt châm chọc mà hỏi Long Ngạo Thiên.
- Vẫn chỉ nhớ được nhiêu đó kí ức
Long Ngạo Thiên thật sự hết cách, Long Ngạo Vũ khi tỉnh dậy không nhớ được Lục Hy Tuyết mà chỉ nhớ đến Hạ Thanh mà hắn lại cho rằng Hạ Thanh rời đi vì Lục Hy Tuyết.
- Đúng là ngu ngốc hết phần thiên hạ
Cố Minh Hạo bật cười nhạo báng.
- BÂy giờ vẫn cứ chia ra theo từng phạm vi mà mỗi người tìm kiếm, tôi không tin cô ấy sẽ biến mất không một chút dấu vết và cũng không thể chết được.
Tiêu Thư Ly thở dài. Bọn hắn đã tìm khắp nơi thậm chí còn từng quốc gia khác nhau nhưng vẫn không thấy tin tức gì về cô.
- Ngoài chuyện đó ra còn chuyện gì mà ngươi gọi đến đây, Cố Minh HẠo?
- Các ngươi có thấy dạo gần đây tổ chức của Vân Luật ngày càng lớn mạnh? BẤt kỳ nhiệm vụ nào mà chính phủ giao cho hắn đều thành công?
- Thật sao?
Long Ngạo Thiên cau mày.
- Đúng vậy, 4 tháng trước có một thành viên gia nhập vào tổ chức của hắn, người này đã làm rất nhiều nhiệm vụ đều thành công nhưng không có bất kì thông tin gì về người đó có thể là do Vân Luật che giấu hoặc cơ bản "không có tồn tại" trong bất kì quốc gia nào.
- Sao có thể?
- Vậy hãy cứ điều tra đi.
Dạ Diễm đứng dậy rời đi, chuyện hắn quan tâm giờ chỉ có tung tích của Lục Hy Tuyết.
...
- J.K có nhiệm vụ nào không? Hắn ta lạnh lùng qúa a!
Lục Hy Tuyết chống cằm, J.K là nam nhân tuy thoạt nhìn hắn ta rất có vẻ thư sinh nhưng hắn lại có tài y học vô cùng đáng nể.
- Có, có một nhiệm vụ hạng A, tuy không rõ nhiều thông tin nhưng theo Lala thu thập thì nó chỉ đáng hạng A.
- Được rồi đưa tôi, tôi sẽ làm.
Nói rồi Lục Hy Tuyết rời đi
...
- Lala? Cô làm gì mà vội vàng vậy?
J.K nghi hoặc. Lala vốn là một cô gái 16 tuổi nên cô chưa phát dục hoàn toàn, chỉ là một cô gái nhỏ bé nhưng đừng vì bề ngoài mà nghĩ cô đơn thuần. Không một ai đã bước chân vào tổ chức của Vân LUật mà đơn giản.
- J.K ca ca đã ai nhận nhiệm vụ mà em vừa nhận được mà giao cho anh chưa?
- NHiệm vụ hạng A sao? Đã có rồi, là Huyết Ảnh a.
Lala lo llắng khuôn mặt nhỏ xinh bất chợt tái đi.
- Nhiệm... nhiệm vụ đó là nhiệm vụ hạng SSS! Vì đó là nhiệm vụ chống khủng bố đa quốc gia a!
- Cái gì?!?
J.K giật mình
- Báo cáo lại với chủ tử nhanh lên. CÔ ấy đi cũng được 1 ngày rồi!
-----------
Khụ... khụ... lâu rồi k viết truyện chắc văn phong chả đâu vào đâu rồi :'( Maybe trong 3 ngày tết mình sẽ ra chap ms :">>
Ai đoán đc VL là đúng rồi. Bingo!
*Trailer:
- Các người làm việc kiểu đó sao?!
Vân Luật phẫn nộ đập bàn quát lớn
Bình luận facebook