Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37
Ngày hôm sau hai anh em nhà Lý gia đến khách sạn tìm Thần Vũ và Nhược Hy, bọn họ cùng nhau đi đến nhà hàng dùng bữa sáng, có cả Á Hiên theo cùng, cậu ấy là người lái xe Nhược Hy và Thần Vũ ngồi ở ghế sau.
Cùng vào phòng VIP của một nhà hàng có tiếng ở thành phố B.
Thái độ của anh em nhà họ rất ôn nhu với Nhược Hy làm Thần Vũ nghi hoặc.
Sau bữa ăn sáng anh em Lý gia mới vào vấn đề chính.
Nam Dật lên tiếng bắt đầu câu chuyện:
" Tôi gặp hai người là có lý do, để tôi kể cho hai người nghe một câu chuyện rồi sẽ nói lý do sau "
Thần Vũ điềm đạm đáp:
" Được rồi, cậu cứ tự nhiên "
Nhược Hy nét mặt cũng rất đồng tình với Thần Vũ.
Nam Dật ôn nhu nói:
" Cảm ơn "
" 20 năm trước ba tôi đưa người phụ nữ khác và thêm đứa con riêng về nhà, mà không hỏi ý kiến của bất kỳ ai trong nhà Lý gia, mẹ tôi đã cãi nhau với ông ấy, lại bị ông ấy tát vào mặt, trong cơn tức giận mẹ đã bế em gái tôi rời khỏi dinh thự Nam Hạ "
" Trên đường đi mẹ tôi phát hiện có người theo dõi, dự cảm chẳng lành, vì cứu em gái chỉ mới 1 tháng tuổi của tôi, mẹ tôi đã để đôi hoa tai tính vật gia truyền của Hạ gia vào người em ấy, rồi để em ấy bên lề cặp góc cây, bà ấy tạo hiện trường giả đánh lạc hướng ôm con nhảy xuống sông tự tử, cho bọn người kia nghĩ cả bà ấy và em gái tôi cùng rơi xuống nước "
Nhược Hy đưa tay sờ lên đôi hoa tai cô đang đeo trên tai nghĩ thầm: Chẳng lẽ anh ta muốn nói em gái anh ta là mình sao.
Thần Vũ đã lên tiếng trước:
" Chuyện này tôi từng nghe báo chí đưa tin, phu nhân Lý gia vì sợ tội ngoại tình bị bại lộ mà nhảy sông tự tử "
Nam Dương nhớ lại quá khứ đau lòng, hận người mình từng gọi là ba khôn siết.
" Là giả, ông ta vì nghe lời người phụ nữ kia mà không tin mẹ tôi, tất cả đều do bà ta bày mưu tính kế, không tìm được xác em tôi nên bà ta đã dùng đứa bé khác thay thế em ấy, khi xét nghiệm DNA tất nhiên là không cùng huyết thống điều này càng khiến ba tôi mù oán tin bà ta hơn "
" Khi tìm được mẹ tôi lời nói sau cùng bà ấy đã cố kể lại sự việc đã xảy ra, kêu anh em tôi nhất định phải tìm được em gái "
Nhược Hy tim đau thắt nước mắt tự dưng lăn dài trên má, họ vẫn chưa nói người họ tìm là cô, nhưng yếu đuối từ đâu đến, chính cô cũng không rõ.
Nam Dật nhìn thái độ của Nhược Hy, anh cảm nhận được máu mủ tình thân là đây, 3 anh em ai cũng rơi nước mắt đau lòng, chua sót cho người mẹ đã mất của họ.
Thần Vũ cũng hiểu người em gái mà Nam Dương, Nam Dật muốn nói đến không ai khác chính là Nhược Hy. Anh ôm cô vào lòng lấy khăn giấy Á Hiên vừa chuẩn bị lau nước mắt cho cô. Anh nhẹ nhàng nói:
" Muốn khóc em cứ khóc, anh ở đây lau nước mắt cho em "
Nhược Hy gật nhẹ cái đầu nhỏ của mình, nước mắt tiếp tục rơi, sở dĩ cô khóc nhiều như vậy là gì: Cô rất muốn có mẹ, dù lý do mà mẹ bỏ rơi cô là gì thà cô biết mẹ còn sống vẫn tốt hơn là không còn mẹ.
Nam Dật nghẹn ngào nhìn Nhược Hy nói:
" Đôi hoa tai em đang đeo chính là của Hạ gia, trên hoa tai có chữ Hạ, em cùng nhóm máu với anh và Nam Dương, đôi mắt em cũng y như mẹ, lần đầu gặp em vì đôi mắt của em đã làm anh lơ là nên mới bị thương dưới tay em"
" Nhược Hy em có đồng ý cùng hai anh xét nghiệm huyết thống không, bà nội rất muốn tìm em, ông bà ngoại cũng rất nhớ em, ông bà lớn tuổi rồi nguyện vọng chỉ mong tìm được đứa cháu gái thất lạc từ lâu "
Thần Vũ xoa đầu cô an ủi, anh nhìn cô trìu mến, ý anh bảo cô quyết định ra sao anh cũng luôn bên cô.
Tình cảm thấm thiết lọt vào mắt anh em Lý gia, họ rất mừng cho em gái nhỏ của mình, được Cố Thần Vũ danh tiếng lẫy từng trong giới thương nhân yêu thương quan tâm, còn cả thân phận ở thế giới ngầm, thừa sức bảo vệ cho Nhược Hy.
Nhược Hy lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên khuôn mặt dễ thương xinh không chê vào đâu được của mình, dịu dàng dùng tay bức một sợi tóc đưa cho Nam Dật nói:
" Anh lấy tóc của em làm xét nghiệm thử xem, em cũng rất mong tìm lại người thân "
Mặc dù tóc là Nhược Hy đưa cho Nam Dật, người nhận lại là Nam Dương, anh hào hứng nói:
" Để cho anh, chuyện này anh ấy như gà mờ, mọi người chờ tôi 3 tiếng có kết quả tôi trở lại ngay "
Thần Vũ ra ý kiến:
" Tôi đưa Nhược Hy về khách sạn nghĩ trước, khi nào có kết quả đến đó tìm chúng tôi "
Nam Dật cũng đồng ý, vậy là bọn họ rời khỏi nhà hàng ai đi đường nấy.
Á Hiên đưa Thần Vũ và Nhược Hy về khách sạn.
Nam Dật đưa Nam Dương đến bệnh viện, khi đến nơi anh không vào mà lại đến dinh thự Nam Hạ tìm bà nội anh.
Trong lòng Nam Dật tin chắc Nhược Hy chính là em gái mà bấy lâu nay anh luôn tìm, con đường anh em của anh nhận nhau chỉ còn cách vài tiếng, với tờ giấy xét nghiệm huyết thống mà thôi.
................
Xin cho tác giả 1 like động lực nhé.
Cảm ơn vì đã ủng hộ.
Cùng vào phòng VIP của một nhà hàng có tiếng ở thành phố B.
Thái độ của anh em nhà họ rất ôn nhu với Nhược Hy làm Thần Vũ nghi hoặc.
Sau bữa ăn sáng anh em Lý gia mới vào vấn đề chính.
Nam Dật lên tiếng bắt đầu câu chuyện:
" Tôi gặp hai người là có lý do, để tôi kể cho hai người nghe một câu chuyện rồi sẽ nói lý do sau "
Thần Vũ điềm đạm đáp:
" Được rồi, cậu cứ tự nhiên "
Nhược Hy nét mặt cũng rất đồng tình với Thần Vũ.
Nam Dật ôn nhu nói:
" Cảm ơn "
" 20 năm trước ba tôi đưa người phụ nữ khác và thêm đứa con riêng về nhà, mà không hỏi ý kiến của bất kỳ ai trong nhà Lý gia, mẹ tôi đã cãi nhau với ông ấy, lại bị ông ấy tát vào mặt, trong cơn tức giận mẹ đã bế em gái tôi rời khỏi dinh thự Nam Hạ "
" Trên đường đi mẹ tôi phát hiện có người theo dõi, dự cảm chẳng lành, vì cứu em gái chỉ mới 1 tháng tuổi của tôi, mẹ tôi đã để đôi hoa tai tính vật gia truyền của Hạ gia vào người em ấy, rồi để em ấy bên lề cặp góc cây, bà ấy tạo hiện trường giả đánh lạc hướng ôm con nhảy xuống sông tự tử, cho bọn người kia nghĩ cả bà ấy và em gái tôi cùng rơi xuống nước "
Nhược Hy đưa tay sờ lên đôi hoa tai cô đang đeo trên tai nghĩ thầm: Chẳng lẽ anh ta muốn nói em gái anh ta là mình sao.
Thần Vũ đã lên tiếng trước:
" Chuyện này tôi từng nghe báo chí đưa tin, phu nhân Lý gia vì sợ tội ngoại tình bị bại lộ mà nhảy sông tự tử "
Nam Dương nhớ lại quá khứ đau lòng, hận người mình từng gọi là ba khôn siết.
" Là giả, ông ta vì nghe lời người phụ nữ kia mà không tin mẹ tôi, tất cả đều do bà ta bày mưu tính kế, không tìm được xác em tôi nên bà ta đã dùng đứa bé khác thay thế em ấy, khi xét nghiệm DNA tất nhiên là không cùng huyết thống điều này càng khiến ba tôi mù oán tin bà ta hơn "
" Khi tìm được mẹ tôi lời nói sau cùng bà ấy đã cố kể lại sự việc đã xảy ra, kêu anh em tôi nhất định phải tìm được em gái "
Nhược Hy tim đau thắt nước mắt tự dưng lăn dài trên má, họ vẫn chưa nói người họ tìm là cô, nhưng yếu đuối từ đâu đến, chính cô cũng không rõ.
Nam Dật nhìn thái độ của Nhược Hy, anh cảm nhận được máu mủ tình thân là đây, 3 anh em ai cũng rơi nước mắt đau lòng, chua sót cho người mẹ đã mất của họ.
Thần Vũ cũng hiểu người em gái mà Nam Dương, Nam Dật muốn nói đến không ai khác chính là Nhược Hy. Anh ôm cô vào lòng lấy khăn giấy Á Hiên vừa chuẩn bị lau nước mắt cho cô. Anh nhẹ nhàng nói:
" Muốn khóc em cứ khóc, anh ở đây lau nước mắt cho em "
Nhược Hy gật nhẹ cái đầu nhỏ của mình, nước mắt tiếp tục rơi, sở dĩ cô khóc nhiều như vậy là gì: Cô rất muốn có mẹ, dù lý do mà mẹ bỏ rơi cô là gì thà cô biết mẹ còn sống vẫn tốt hơn là không còn mẹ.
Nam Dật nghẹn ngào nhìn Nhược Hy nói:
" Đôi hoa tai em đang đeo chính là của Hạ gia, trên hoa tai có chữ Hạ, em cùng nhóm máu với anh và Nam Dương, đôi mắt em cũng y như mẹ, lần đầu gặp em vì đôi mắt của em đã làm anh lơ là nên mới bị thương dưới tay em"
" Nhược Hy em có đồng ý cùng hai anh xét nghiệm huyết thống không, bà nội rất muốn tìm em, ông bà ngoại cũng rất nhớ em, ông bà lớn tuổi rồi nguyện vọng chỉ mong tìm được đứa cháu gái thất lạc từ lâu "
Thần Vũ xoa đầu cô an ủi, anh nhìn cô trìu mến, ý anh bảo cô quyết định ra sao anh cũng luôn bên cô.
Tình cảm thấm thiết lọt vào mắt anh em Lý gia, họ rất mừng cho em gái nhỏ của mình, được Cố Thần Vũ danh tiếng lẫy từng trong giới thương nhân yêu thương quan tâm, còn cả thân phận ở thế giới ngầm, thừa sức bảo vệ cho Nhược Hy.
Nhược Hy lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên khuôn mặt dễ thương xinh không chê vào đâu được của mình, dịu dàng dùng tay bức một sợi tóc đưa cho Nam Dật nói:
" Anh lấy tóc của em làm xét nghiệm thử xem, em cũng rất mong tìm lại người thân "
Mặc dù tóc là Nhược Hy đưa cho Nam Dật, người nhận lại là Nam Dương, anh hào hứng nói:
" Để cho anh, chuyện này anh ấy như gà mờ, mọi người chờ tôi 3 tiếng có kết quả tôi trở lại ngay "
Thần Vũ ra ý kiến:
" Tôi đưa Nhược Hy về khách sạn nghĩ trước, khi nào có kết quả đến đó tìm chúng tôi "
Nam Dật cũng đồng ý, vậy là bọn họ rời khỏi nhà hàng ai đi đường nấy.
Á Hiên đưa Thần Vũ và Nhược Hy về khách sạn.
Nam Dật đưa Nam Dương đến bệnh viện, khi đến nơi anh không vào mà lại đến dinh thự Nam Hạ tìm bà nội anh.
Trong lòng Nam Dật tin chắc Nhược Hy chính là em gái mà bấy lâu nay anh luôn tìm, con đường anh em của anh nhận nhau chỉ còn cách vài tiếng, với tờ giấy xét nghiệm huyết thống mà thôi.
................
Xin cho tác giả 1 like động lực nhé.
Cảm ơn vì đã ủng hộ.
Bình luận facebook