Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7
Ở dinh thự Angel ( Thiên Thần) thuộc thành phố S xa hoa huyền ảo, tràn đầy sức sống, có một nam nhân đang nghĩ về chuyện của 3 năm trước.
3 năm trước ở khách sạn The Star (Ngôi sao), khách sạn này chủ sở hữu không ai khác chính là Cố Thần Vũ tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị, anh cũng là Nhị thiếu gia của gia tộc họ Cố, một gia tộc đứng đầu thành phố S.
Tại đây anh đã gặp một cô bé đang bị thương ở tay.
Khi Cố Thần Vũ vừa mở cửa phòng tổng thống dành riêng cho anh bước ra ngoài đã thấy cô bé chạy về hướng anh, gương mặt lạnh như băng, thái độ bất cần, không có ý nhờ anh giúp đỡ.
Từ đằng xa vọng lại tiếng của một đám người:
" Nó chạy hướng này, tụi bây mau lên, nó trúng đạn rồi không ra khỏi đây được đâu "
Cố Thần Vũ nhìn cô bé vẫn ánh mắt đó, ánh mắt không sợ hãi, không cầu cứu anh mặc dù kẻ thù đã đến gần.
Cô bé dùng tay không bị thương để bịt lên cánh tay đã bị thương định bỏ chạy tiếp.
Nhưng lý trí của Thần Vũ muốn anh phải cứu cô bé này, anh liền đưa tay kéo cánh tay không bị thương của cô bé giật mạnh vào trong căn phòng của anh, rồi cẩn thận đóng cửa dùng hệ thống khóa bảo mật khóa lại.
Bên trong cánh cửa có màn hình camera quan sát bên ngoài, bọn người kia đã chạy đến trước cửa phòng của anh, bọn họ nói gì với nhau rồi bỏ đi.
Thần Vũ đoán ra được bọn họ biết đây là phòng của Cố Thần Vũ anh nên không giám đắc tội.
Cô bé vẫn đứng sát tường gần cánh cửa không tiến thêm bước nào.
Thần Vũ quan sát kỹ cô bé từ trên xuống dưới, anh đưa ra kết luận cho bản thân cô bé này là sát thủ.
Căn phòng của anh cách âm rất tốt dù đứng gần cửa có la lớn bên ngoài cũng không nghe được, nên Thần Vũ nói chuyện với cô bé một cách rất bình thường:
" Vào trong ngồi đi, tôi hứa sẽ bảo vệ an toàn cho em "
Cô bé không nói lời nào, chọn cách tin tưởng anh, cô đi lại sofa ngồi.
Thần Vũ đi đến tủ lấy hộp dụng cụ y tế rồi đến ngồi cạnh cô bé. Thần Vũ đặt hộp dụng cụ lên bàn nhẹ nhàng hỏi:
" Em chuẩn bị sẵn sàng chưa, tôi giúp em xử lý vết thương, sẽ rất đau "
" Tôi chịu được "
Lời nói có phần lạnh lùng nhưng giọng nói lại rất dễ thương, rất trong rất ngọt.
" Nếu đau cứ la lên, phòng này cách âm rất tốt, em không cần lo "
Thần Vũ lời nói rất ôn nhu với cô bé.
Thần Vũ dùng kéo cắt đi cánh tay áo bị thương của cô bé, đây là bộ đồ sát thủ không sai vào đâu được.
Trong suốt quá trình xử lý vết thương cô bé không hề kêu la, đau cũng chỉ nhăn mặt, nước mắt chảy xuống cũng cố gụt đầu không cho anh thấy. Thần Vũ còn xa lạ gì với bản năng này của một sát thủ như cô.
Vết thương được xử lý xong, Thần Vũ móc điện thoại ra gọi cho một người.
Không biết anh gọi cho ai nhưng cô đã chọn tin tưởng anh thì sẽ không nghĩ nhiều.
Đầu dây bên kia đã nghe máy, Thần Vũ lên tiếng, giọng nói rất quyền lực:
" Cậu ra ngoài mua một phần cháo thịt bầm, thuốc giảm đau hạ sốt, vài bộ quần áo cho thiếu nữ lấy size S mang đến phòng cho tôi"
Sau khi nói xong anh để điện thoại lên bàn nhìn cô bé nói:
" Em tên gì "
" Hạ Nhược Hy "
" Em bao nhiêu tuổi "
" 17 tuổi "
Thần Vũ mang danh tổng tài lạnh lùng, tàn nhẫn, bá đạo, giờ trước mặt cô bé này phải tìm cách nói chuyện trước, anh cũng không biết mình đang muốn gì.
" Tôi là Cố Thần Vũ, em trở thành sát thủ từ bao giờ "
Nhược Hy đôi mắt to tròn nhìn anh châm châm, cô đang rất bất ngờ vì cô không nói mà anh lại biết thân phận của cô.
" 15 tuổi đã bắt đầu nhận nhiệm vụ "
Cố Thần Vũ cũng không quá bất ngờ, thế giới sát thủ đều là những người rất trẻ.
Thần Vũ không nói, không hỏi thêm gì, lặng lẽ đi vào phòng tắm pha nước ấm cho Nhược Hy đi tắm.
Một lát sau Thần Vũ mở cửa phòng tắm bước ra:
" Em vào tắm đi, lát nữa sẽ có quần áo mới cho em thay "
" Cảm ơn anh "
Nhược Hy dịu dàng hơn rồi, không còn vẻ lạnh lùng nữa rồi.
Nhược Hy vào phòng tắm, Thần Vũ cười thầm trong lòng thầm nghĩ: Cô bé sát thủ lạnh lùng bao giờ em mới cười với tôi.
Đập tan suy nghĩ của Thần Vũ là tiếng chuông cửa vang lên, Thần Vũ nhìn lên màn hình xác định là Lâm Á Hiên cánh tay đắc lực của anh liền ra mở cửa.
" Thiếu gia anh có bạn gái khi nào vậy, anh giấu kỹ thật "
Thần Vũ không màn trả lời, xem như Lâm Á Hiên là vô hình.
Á Hiên bị lơ có chút tủi thân:
" Thiếu gia tôi ra ngoài đây "
" Đi nhanh càng tốt "
Á Hiên ra về mà miệng cứ lẩm bẩm:,Đúng là bá đạo, lợi dụng xong rồi thì đuổi như đuổi tà vậy.
Thần Vũ chọn túi xách có đồ ngủ rồi gõ cửa phòng tắm gọi Nhược Hy.
" Cô bé đã có đồ rồi em mở cửa lấy đi "
Nhược Hy đã tắm xong rồi chỉ chờ lấy đồ thay, một lúc sau cô đi ra khỏi phòng tắm.
Thần Vũ lại ân cần đút cô ăn hết hộp cháo, cô không chịu anh cũng ép cô phải chịu để cho anh đút ăn, rồi lại lấy thuốc giảm đau cho cô uống.
Hoàn tất thủ tục Thần Vũ kêu Nhược Hy lên giừơng ngủ còn anh thì ngủ sofa.
Nhược Hy đã ngủ hơn hai tiếng, giờ này cũng đã hơn 22h Thần Vũ cũng đóng laptop chuẩn bị đi ngủ.
..........
Mong nhận được sự ủng hộ từ các bạn, tác giả chân thành cảm ơn nhiều ạ.
3 năm trước ở khách sạn The Star (Ngôi sao), khách sạn này chủ sở hữu không ai khác chính là Cố Thần Vũ tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị, anh cũng là Nhị thiếu gia của gia tộc họ Cố, một gia tộc đứng đầu thành phố S.
Tại đây anh đã gặp một cô bé đang bị thương ở tay.
Khi Cố Thần Vũ vừa mở cửa phòng tổng thống dành riêng cho anh bước ra ngoài đã thấy cô bé chạy về hướng anh, gương mặt lạnh như băng, thái độ bất cần, không có ý nhờ anh giúp đỡ.
Từ đằng xa vọng lại tiếng của một đám người:
" Nó chạy hướng này, tụi bây mau lên, nó trúng đạn rồi không ra khỏi đây được đâu "
Cố Thần Vũ nhìn cô bé vẫn ánh mắt đó, ánh mắt không sợ hãi, không cầu cứu anh mặc dù kẻ thù đã đến gần.
Cô bé dùng tay không bị thương để bịt lên cánh tay đã bị thương định bỏ chạy tiếp.
Nhưng lý trí của Thần Vũ muốn anh phải cứu cô bé này, anh liền đưa tay kéo cánh tay không bị thương của cô bé giật mạnh vào trong căn phòng của anh, rồi cẩn thận đóng cửa dùng hệ thống khóa bảo mật khóa lại.
Bên trong cánh cửa có màn hình camera quan sát bên ngoài, bọn người kia đã chạy đến trước cửa phòng của anh, bọn họ nói gì với nhau rồi bỏ đi.
Thần Vũ đoán ra được bọn họ biết đây là phòng của Cố Thần Vũ anh nên không giám đắc tội.
Cô bé vẫn đứng sát tường gần cánh cửa không tiến thêm bước nào.
Thần Vũ quan sát kỹ cô bé từ trên xuống dưới, anh đưa ra kết luận cho bản thân cô bé này là sát thủ.
Căn phòng của anh cách âm rất tốt dù đứng gần cửa có la lớn bên ngoài cũng không nghe được, nên Thần Vũ nói chuyện với cô bé một cách rất bình thường:
" Vào trong ngồi đi, tôi hứa sẽ bảo vệ an toàn cho em "
Cô bé không nói lời nào, chọn cách tin tưởng anh, cô đi lại sofa ngồi.
Thần Vũ đi đến tủ lấy hộp dụng cụ y tế rồi đến ngồi cạnh cô bé. Thần Vũ đặt hộp dụng cụ lên bàn nhẹ nhàng hỏi:
" Em chuẩn bị sẵn sàng chưa, tôi giúp em xử lý vết thương, sẽ rất đau "
" Tôi chịu được "
Lời nói có phần lạnh lùng nhưng giọng nói lại rất dễ thương, rất trong rất ngọt.
" Nếu đau cứ la lên, phòng này cách âm rất tốt, em không cần lo "
Thần Vũ lời nói rất ôn nhu với cô bé.
Thần Vũ dùng kéo cắt đi cánh tay áo bị thương của cô bé, đây là bộ đồ sát thủ không sai vào đâu được.
Trong suốt quá trình xử lý vết thương cô bé không hề kêu la, đau cũng chỉ nhăn mặt, nước mắt chảy xuống cũng cố gụt đầu không cho anh thấy. Thần Vũ còn xa lạ gì với bản năng này của một sát thủ như cô.
Vết thương được xử lý xong, Thần Vũ móc điện thoại ra gọi cho một người.
Không biết anh gọi cho ai nhưng cô đã chọn tin tưởng anh thì sẽ không nghĩ nhiều.
Đầu dây bên kia đã nghe máy, Thần Vũ lên tiếng, giọng nói rất quyền lực:
" Cậu ra ngoài mua một phần cháo thịt bầm, thuốc giảm đau hạ sốt, vài bộ quần áo cho thiếu nữ lấy size S mang đến phòng cho tôi"
Sau khi nói xong anh để điện thoại lên bàn nhìn cô bé nói:
" Em tên gì "
" Hạ Nhược Hy "
" Em bao nhiêu tuổi "
" 17 tuổi "
Thần Vũ mang danh tổng tài lạnh lùng, tàn nhẫn, bá đạo, giờ trước mặt cô bé này phải tìm cách nói chuyện trước, anh cũng không biết mình đang muốn gì.
" Tôi là Cố Thần Vũ, em trở thành sát thủ từ bao giờ "
Nhược Hy đôi mắt to tròn nhìn anh châm châm, cô đang rất bất ngờ vì cô không nói mà anh lại biết thân phận của cô.
" 15 tuổi đã bắt đầu nhận nhiệm vụ "
Cố Thần Vũ cũng không quá bất ngờ, thế giới sát thủ đều là những người rất trẻ.
Thần Vũ không nói, không hỏi thêm gì, lặng lẽ đi vào phòng tắm pha nước ấm cho Nhược Hy đi tắm.
Một lát sau Thần Vũ mở cửa phòng tắm bước ra:
" Em vào tắm đi, lát nữa sẽ có quần áo mới cho em thay "
" Cảm ơn anh "
Nhược Hy dịu dàng hơn rồi, không còn vẻ lạnh lùng nữa rồi.
Nhược Hy vào phòng tắm, Thần Vũ cười thầm trong lòng thầm nghĩ: Cô bé sát thủ lạnh lùng bao giờ em mới cười với tôi.
Đập tan suy nghĩ của Thần Vũ là tiếng chuông cửa vang lên, Thần Vũ nhìn lên màn hình xác định là Lâm Á Hiên cánh tay đắc lực của anh liền ra mở cửa.
" Thiếu gia anh có bạn gái khi nào vậy, anh giấu kỹ thật "
Thần Vũ không màn trả lời, xem như Lâm Á Hiên là vô hình.
Á Hiên bị lơ có chút tủi thân:
" Thiếu gia tôi ra ngoài đây "
" Đi nhanh càng tốt "
Á Hiên ra về mà miệng cứ lẩm bẩm:,Đúng là bá đạo, lợi dụng xong rồi thì đuổi như đuổi tà vậy.
Thần Vũ chọn túi xách có đồ ngủ rồi gõ cửa phòng tắm gọi Nhược Hy.
" Cô bé đã có đồ rồi em mở cửa lấy đi "
Nhược Hy đã tắm xong rồi chỉ chờ lấy đồ thay, một lúc sau cô đi ra khỏi phòng tắm.
Thần Vũ lại ân cần đút cô ăn hết hộp cháo, cô không chịu anh cũng ép cô phải chịu để cho anh đút ăn, rồi lại lấy thuốc giảm đau cho cô uống.
Hoàn tất thủ tục Thần Vũ kêu Nhược Hy lên giừơng ngủ còn anh thì ngủ sofa.
Nhược Hy đã ngủ hơn hai tiếng, giờ này cũng đã hơn 22h Thần Vũ cũng đóng laptop chuẩn bị đi ngủ.
..........
Mong nhận được sự ủng hộ từ các bạn, tác giả chân thành cảm ơn nhiều ạ.
Bình luận facebook