-
CHƯƠNG 23: LÀM THÊM GIỜ
Ý kiến Mạc Dao Dao đưa ra rất đơn giản, nhưng tạo thành hiệu quả cũng rất không tầm thường.
Thật ra thì cô chính là giúp Vạn Niên Thanh làm một khảo sát cặn kẽ, đồng phát cũng tiến hành trên mạng xã hội. Phần lớn nội dung khảo sát có liên quan tới vấn đề dưỡng sinh, chủ yếu điều tra những người trẻ tuổi nào côi trọng dưỡng sinh, chịu tiêu xài bao nhiều tiền đối với cơ thể của mình.
Ở trên trang mạng xã hội, cô còn khiến Vạn Niên Thanh len lén công bố những điều tra trên trang mạng xã hội của công ty dược Bình An, tóm lại chính là không ngừng tìm kiếm người sử dụng mạng xã hội, mấy ngày trôi qua đã lôi kéo được hơn một ngàn vạn, ảnh hưởng rất lớn.
Kết quả thống kê cho thấy hiện tại con người càng ngày càng coi trọng thân thể khỏe mạnh, nhất là nhóm thành phần tri thức, căn bệnh nghề nghiệp khiến cho họ chịu bỏ ra thời gian cùng tiền bạc rất lớn đi phòng tập thể thao với mua sản phẩm bảo vệ sức khỏe.
Mục tiêu của Vạn Niên Thanh vốn là tập trung đối với những người già, ai biết mọi người trong xã hội bây giờ đều biết phải bảo vệ sức khỏe từ lúc tuổi còn trẻ, đến già thì muộn rồi. Kết quả như thế khiến Vạn Niên Thanh càng thêm có lòng tin ép Tề Hiên, kích động đến mức ôm Mạc Dao Dao, mặt không ngừng cô cọ tới cọ lui ở trên người, chưa có cọ đến ngực đã bị đánh bay.
Thật ra thì Mạc Dao Dao không nghĩ tới hiệu quả sẽ tốt như vậy, cô chỉ là muốn làm khảo sát một chút xem thị trường như thế nào, hơn nữa khảo sát này nếu là từ chỗ Bình An tạo ra sẽ để cho Vạn Niên Thanh có khả năng đàm phán tiền vốn. Nói trắng ra đúng là tạo thế, thế lớn sẽ khiến người để ý càng nhiều, đến lúc đó Tề Hiên nhìn thấy tình hình không ổn, nhất định sẽ có ý tưởng nghĩ cách tóm lấy kế hoạch này trước.
Chủ yếu nhất là đem Mặc Ngôn kéo xuống nước, anh ta nghĩ tùy Vạn Niên Thanh giày vò, mình ngồi mát ăn bát vàng. Hiện tại khiến Vạn Niên Thanh đem tin tức từ trong nội bộ Bình An ra, chính là khiến Mặc Ngôn không thoát thân được, tạo thành biểu hiện Bình An sẽ toàn lực ủng hộ hạng mục này, vì Vạn Niên Thanh có thế hơn.
Mà khiến Mạc Dao Dao không tưởng được chính là, thanh thế to lớn như vậy lại kinh động Lý tiêu, bà ta cũng chạy tới dính vào. Mạc Dao Dao ngờ rằng Lý Tiêu nhất định sẽ biết chuyện này, nhưng cô không ngờ tới phản ứng của Lý Tiêu.
Vị quý ph nhân nghe nói gần đây Tề Hiên muốn chơi một hạng mục về một chuỗi sản phẩm dưỡng sinh bảo vệ sức khoẻ, bỏ chạy đi điều tra. Bà ta cũng không phải là kẻ ngu, tự nhiên biết người hiện đại bây giờ coi trọng thân thể như thế nào, thị trường của hạng mục này lớn đến bao nhiêu. Nhưng bà ta điều tra nửa ngày, cuối cùng tra ra lai lịch của Vạn Niên Thanh rồi. Chính là một sinh viên mới tốt nghiệp ngay cả tên cũng chưa từng nghe thấy, tốt nghiệp mấy năm vẫn chỉ làm bán hàng, bà ta cho là Vạn Niên Thanh không có thực lực làm hạng mục này, không đáng tin cậy. Vì phòng ngừa Tề Hiên giày xéo gia sản, bà ta muốn toàn lực ngăn cản.
Vốn việc này cũng là bất lợi đối với Tề Hiên, hơn nữa Lý Tiêu đã chạy tới giúp một tay gây náo loạn khiến cho anh thật sự rất bận. Hơn nữa trong khoảng thời gian này Lý Tiêu là đem hết tất cả vốn liếng, ngay cả Mạc Dao Dao cũng cảm thấy có chút cố hết sức. Nếu không phải là sau lưng có hai bảo vệ cao lớn vạm vỡ che chở, nhiều lần cô cũng suýt nữa bị móng tay rất dài kia của Lý Tiêu khiến cho hủy dung rồi.
Nếu như Lý Tiêu chỉ là đơn thuần tới hưởng thụ cảm giác làm ông chủ, vậy Mạc Dao Dao không ngại bà ta tới nơi này quấy rối. Đáng tiếc lần này bà ta tới là để phá hỏng kế hoạch của Vạn Niên Thanh, cho nên Mạc Dao Dao chỉ có thể hết sức ngăn cản bà ta, không thể để cho bà ta đến gần Tề Hiên một phân một hào.
Ra sức như vậy vì công việc đã lấy được Tề Hiên khẳng định, đang trong lúc cấp bách anh đi ngang qua trước bàn làm việc của Mạc Dao Dao nói một câu: “Cực khổ.”
Nói thật, từ lúc Mạc Dao Dao biết Tề Hiên tới nay, đây là lần đầu tiên nghe thấy anh trực tiếp nói lời tử tế như vậy với cô. Cô còn nhớ rõ lần trước Tề Hiên khen cô là cái lần mang cô đi mua quần áo, một câu”Người dựa vào y phục”, cũng không phải là khen cô mà là khen y phục.
Chỉ là câu “Cực khổ” này Mạc Dao Dao nghe được có chút chột dạ, cô một mực quan sát biểu hiện gần nhất của dưới con mắt của Tề Hiên sau đó báo lại cho Vạn Niên Thanh , để cho anh có thể đoán ra ranh giới cuối cùng của Tề Hiên, hành động như vậy chính là Vô Gian đạo trong truyền thuyết. Mạc Dao Dao có tiềm lực lén lút nhưng không có tâm tính ẩn núp, cho nên mỗi lần nhìn thấy Tề Hiên cũng sẽ chột dạ một ít.
Lần này Vạn Niên Thanh không sốt ruột, anh tin tưởng Tề Hiên đã thấy tiềm năng của cái thị trường này, sẽ có ý nghĩ muốn mình ký. Mà Tề Hiên bên kia cũng là ban ngày vội, vội vàng điều tra thị trường, vội vàng lấy tin tức phản hồi dùng thử sản phẩm từ chỗ Vạn Niên Thanh.
Bận đến ngay cả sâu gạo Mạc Dao Dao này cũng tới trình độ làm thêm giờ.
Đêm hôm đó Mạc Dao Dao mới vừa đánh xong định về nhà, đã bị Tề Hiên vừa về từ bên ngoài cản lại: “Hôm nay làm thêm giờ.”
Làm thêm giờ là có ý tối nay có thể Lý Tiêu muốn tới làm loạn, Mạc Dao Dao để túi xuống hỏi: “Muốn để lại mấy người bảo vệ?”
Tề Hiên suy nghĩ một chút nói: “Để lại một người bảo vệ là được, nhiều người không tốt.”
Đây cũng là suy nghĩ tới thể trạng của Lý Tiêu với Mạc Dao Dao, nói thật, đừng thấy tuổi Lý Tiêu lớn, nhưng cái thể trạng kia thì ba Mạc Dao Dao cũng đánh không lại một Lý Tiêu.
Không biết Lâm Giang chạy đi làm việc từ lúc nào, mà Trác Tử tối nay cũng không biết đi làm cái gì rồi, cả trong phòng làm việc chỉ ocnf lại mỗi Mạc Dao Dao cùng Tề Hiên. Tề Hiên ở phòng quản lý vùi mình ở trong một đống văn kiện, mà Mạc Dao Dao ở trong phòng ngoài chơi Landlords (Bài Tú Lơ Khơ), vì vậy xuất hiện tình cảnh kỳ quái ông chủ liều mạng làm việc, thư ký an nhàn chơi bài.
Sung sướng dùng hết cốc cà phê của mình rồi, Mạc Dao Dao vừa nhìn con số hiển thị ở góc phải phía dưới màn hình, đã sắp mười giờ rồi. Đã trễ thế này, khó trách cô đói không chịu được, mà Tề Hiên vẫn còn giống như người máy không ngừng làm việc.
Trước kia những lúc bận rộn, Mạc Dao Dao một hai bữa không ăn cơm đều không cảm thấy đói lắm, thế nhưng mấy ngày này bị Vạn Niên Thanh nuôi tới khó tính tới, thân thể cũng quý giá rồi, mỗi ngày không đúng hạn ăn ba bữa cơm là không chịu được. Bây giờ buổi sáng cô bị mùi thơm đánh thức dậy, buổi trưa có người gửi tin nhắn nhắc nhở cô ăn cơm, buổi tối nếu Vạn Niên Thanh không có thời gian quay về nấu cơm, buổi sáng trước khi đi đã chuẩn bị xong thức ăn buổi tối, Mạc Dao Dao trở về hâm nóng lên là được rồi.
Vậy mà hôm nay Mạc Dao Dao chưa kịp ăn cơm đã bị Tề Hiên cho gọi lại, vì phòng ngừa Lý Tiêu đột nhiên tập kích cô cũng không tâm trạng ăn cơm, ai biết đến lúc này mà người cũng vẫn chưa tới, xem ra tai mắt Tề Hiên đặt bên cạnh Lý Tiêu lần này có lẽ nhầm rồi.
Thời gian này có lẽ cũng không thể mua đồ ăn ngoài rồi, Mạc Dao Dao vuốt bụng đứng lên, nói một câu đối với Tề Hiên ở phòng trong: “Tề tiên sinh, tôi đi ăn bữa ăn tối có được không?”
Tề Hiên ngẩng đầu, ánh mắt có chút tan rã, phản ứng phải qua thời gian rất lâu mới hiểu được Mạc Dao Dao nói gì, liền gật đầu. Mạc Dao Dao nhìn bộ dáng kia của anh, cảm giác trong cặp mắt vô thần kia toàn là các con số bay nhảy, cảm thán thật sâu cuộc sống không dễ dàng.
Ở bên ngoài tòa nhà có một cửa hàng mở cửa 24 giờ, không chừng là vì chuẩn bị cho cái loại người thích làm thêm giờ như thế này. Mạc Dao Dao đi vào ăn một suất cơm thịt kho, trước khi đi đột nhiên nhớ tới vẻ mặt mệt mỏi của Tề Hiên, lòng mền nhũn, gọi giúp anh ta một cái bánh bao hấp cùng một bát cháo.
Mạc Dao Dao đem cháo cùng bánh bao đặt ở trên bàn làm việc của Tề Hiên nói: “Anh vẫn chưa ăn đúng không? Lương tâm tôi trỗi dậy, mang tới cho anh một phần đây.”
Tề Hiên nhìn đống đồ ăn kia không lên tiếng, đoán chừng là còn chưa kịp có phản ứng kịp.
Mạc Dao Dao nói tiếp: “Anh tính toán đầu tư sản phẩm bảo vệ sức phẩm, chính mình lại không chú ý giữ sức khỏe, cẩn thận đến cuối cùng túi tiền đầy ắp thân thể lại giống như bị quả bóng bị xì hơi khắp nơi, mỗi ngày lại phải đeo mặt nạ dưỡng khí mà làm việc.”
Tề Hiên lúc này kịp phản ứng, sau khi mở túi đồ ăn lấy ra một cái bánh bao mới nói: “Lời hay lại có thể bị cô nói thành như vậy, tìm cô tới thật là đúng.”
Mạc Dao Dao suy nghĩ nửa ngày mới nói: “Tôi coi như là anh khen tôi.”
“Thật không có khen cô.” Đang lúc nói chuyện Tề Hiên lại ăn hết hai bánh bao, động tác thần tốc, mất ráo phong cách ăn cơm ưu nhã ở nhà hàng Pháp ban đầu, thoạt nhìn là rất đói bụng.
“Không có sao, tôi coi như là anh khen tôi.” Có câu người không biết xấu hổ là kẻ vô địch, Mạc Dao Dao vào giờ khắc này là kẻ vô địch.
Không tới năm phút đồng hồ bánh bao và cháo bị Tề Hiên biến thành hư không, ăn xong anh nhìn Mạc Dao Dao một lát, sau đó cúi đầu.
Mạc Dao Dao thở dốc vì kinh ngạc, thì ra vị này là chưa ăn no, vì vậy lão Đại không tình nguyện đem phần cơm gà mình xách kia cũng lấy ra luôn, cô vốn tính toán ngộ nhỡ Tề Hiên muốn kháng chiến lâu dài giữ lại để nửa đêm ăn nữa. Được rồi, nói thật, thật ra thì một chén cơm thịt kho nhỏ kia cô cũng chưa ăn no.
Mười phút sau đến cái phần cơm gà cũng không còn bóng dáng, Tề Hiên nhìn mấy thứ bỏ đi trên bàn một chút, lại liếc mắt nhìn Mạc Dao Dao .
Được rồi, đây là bổn phận của thư ký, cô làm sâu gạo thời gian dài như vậy, làm công nhân vệ sinh một lần cũng không sao.
Vứt mấy đồ bỏ đi, đại khái hai giờ sau Tề Hiên mới đi ra khỏi phòng quản lý, nói với Mạc Dao Dao: “Đi thôi, tôi đưa cô về.”
Đã trễ thế này trừ xe taxi xe gì cũng không còn hoạt động, coi như là anh ta lịch sự còn biết đưa cô về nhà. Nếu không đã quá nửa đêm tự một mình đi taxi về nha, thật ra Mạc Dao Dao có chút sợ.
Trước khi ra cửa trước, Tề Hiên hỏi Mạc Dao Dao : “Bữa ăn khuya vừa rồi cô thanh toán sao?”
Mạc Dao Dao gật đầu, chẳng lẽ còn miễn phí.
“Có hóa đơn không?”
“Có hóa đơn.”
“Ngày mai cầm hóa đơn tới phòng tài vụ lĩnh tiền.”
“Vứt rồi.”
“Cái gì?” Tề Hiên dừng bước chân lại, nhìn Mạc Dao Dao .
“Vứt rồi, hóa đơn tôi để trong túi nilon, lúc nãy dọn dẹp đã vứt đi cùng rồi.” mặt Mạc Dao Dao bình thản nhìn Tề Hiên nói: “Hơn nữa cũng chỉ coi như dưa muối, tổng cộng mới có 31 đồng rưỡi gì đó, anh lại để tôi đi tới phòng kế toán thật có chút không đáng, anh cứ coi như tiền thuê xe của tôi tối nay là được.”
“Vậy cô vẫn phải trả thêm cho tôi, tiền thuê xe từ chỗ này tới nhà của cô ít nhất phải 50.”
Mẹ nó!
“Trừ từ tiền lương của tôi!” Mặt Mạc Dao Dao bi phẫn, đây là người nào chứ!
Tề Hiên nhìn gương mặt khổ sở dị thường, khóe miệng nâng lên: “Tôi sẽ nhớ .”
Thật ra thì cô chính là giúp Vạn Niên Thanh làm một khảo sát cặn kẽ, đồng phát cũng tiến hành trên mạng xã hội. Phần lớn nội dung khảo sát có liên quan tới vấn đề dưỡng sinh, chủ yếu điều tra những người trẻ tuổi nào côi trọng dưỡng sinh, chịu tiêu xài bao nhiều tiền đối với cơ thể của mình.
Ở trên trang mạng xã hội, cô còn khiến Vạn Niên Thanh len lén công bố những điều tra trên trang mạng xã hội của công ty dược Bình An, tóm lại chính là không ngừng tìm kiếm người sử dụng mạng xã hội, mấy ngày trôi qua đã lôi kéo được hơn một ngàn vạn, ảnh hưởng rất lớn.
Kết quả thống kê cho thấy hiện tại con người càng ngày càng coi trọng thân thể khỏe mạnh, nhất là nhóm thành phần tri thức, căn bệnh nghề nghiệp khiến cho họ chịu bỏ ra thời gian cùng tiền bạc rất lớn đi phòng tập thể thao với mua sản phẩm bảo vệ sức khỏe.
Mục tiêu của Vạn Niên Thanh vốn là tập trung đối với những người già, ai biết mọi người trong xã hội bây giờ đều biết phải bảo vệ sức khỏe từ lúc tuổi còn trẻ, đến già thì muộn rồi. Kết quả như thế khiến Vạn Niên Thanh càng thêm có lòng tin ép Tề Hiên, kích động đến mức ôm Mạc Dao Dao, mặt không ngừng cô cọ tới cọ lui ở trên người, chưa có cọ đến ngực đã bị đánh bay.
Thật ra thì Mạc Dao Dao không nghĩ tới hiệu quả sẽ tốt như vậy, cô chỉ là muốn làm khảo sát một chút xem thị trường như thế nào, hơn nữa khảo sát này nếu là từ chỗ Bình An tạo ra sẽ để cho Vạn Niên Thanh có khả năng đàm phán tiền vốn. Nói trắng ra đúng là tạo thế, thế lớn sẽ khiến người để ý càng nhiều, đến lúc đó Tề Hiên nhìn thấy tình hình không ổn, nhất định sẽ có ý tưởng nghĩ cách tóm lấy kế hoạch này trước.
Chủ yếu nhất là đem Mặc Ngôn kéo xuống nước, anh ta nghĩ tùy Vạn Niên Thanh giày vò, mình ngồi mát ăn bát vàng. Hiện tại khiến Vạn Niên Thanh đem tin tức từ trong nội bộ Bình An ra, chính là khiến Mặc Ngôn không thoát thân được, tạo thành biểu hiện Bình An sẽ toàn lực ủng hộ hạng mục này, vì Vạn Niên Thanh có thế hơn.
Mà khiến Mạc Dao Dao không tưởng được chính là, thanh thế to lớn như vậy lại kinh động Lý tiêu, bà ta cũng chạy tới dính vào. Mạc Dao Dao ngờ rằng Lý Tiêu nhất định sẽ biết chuyện này, nhưng cô không ngờ tới phản ứng của Lý Tiêu.
Vị quý ph nhân nghe nói gần đây Tề Hiên muốn chơi một hạng mục về một chuỗi sản phẩm dưỡng sinh bảo vệ sức khoẻ, bỏ chạy đi điều tra. Bà ta cũng không phải là kẻ ngu, tự nhiên biết người hiện đại bây giờ coi trọng thân thể như thế nào, thị trường của hạng mục này lớn đến bao nhiêu. Nhưng bà ta điều tra nửa ngày, cuối cùng tra ra lai lịch của Vạn Niên Thanh rồi. Chính là một sinh viên mới tốt nghiệp ngay cả tên cũng chưa từng nghe thấy, tốt nghiệp mấy năm vẫn chỉ làm bán hàng, bà ta cho là Vạn Niên Thanh không có thực lực làm hạng mục này, không đáng tin cậy. Vì phòng ngừa Tề Hiên giày xéo gia sản, bà ta muốn toàn lực ngăn cản.
Vốn việc này cũng là bất lợi đối với Tề Hiên, hơn nữa Lý Tiêu đã chạy tới giúp một tay gây náo loạn khiến cho anh thật sự rất bận. Hơn nữa trong khoảng thời gian này Lý Tiêu là đem hết tất cả vốn liếng, ngay cả Mạc Dao Dao cũng cảm thấy có chút cố hết sức. Nếu không phải là sau lưng có hai bảo vệ cao lớn vạm vỡ che chở, nhiều lần cô cũng suýt nữa bị móng tay rất dài kia của Lý Tiêu khiến cho hủy dung rồi.
Nếu như Lý Tiêu chỉ là đơn thuần tới hưởng thụ cảm giác làm ông chủ, vậy Mạc Dao Dao không ngại bà ta tới nơi này quấy rối. Đáng tiếc lần này bà ta tới là để phá hỏng kế hoạch của Vạn Niên Thanh, cho nên Mạc Dao Dao chỉ có thể hết sức ngăn cản bà ta, không thể để cho bà ta đến gần Tề Hiên một phân một hào.
Ra sức như vậy vì công việc đã lấy được Tề Hiên khẳng định, đang trong lúc cấp bách anh đi ngang qua trước bàn làm việc của Mạc Dao Dao nói một câu: “Cực khổ.”
Nói thật, từ lúc Mạc Dao Dao biết Tề Hiên tới nay, đây là lần đầu tiên nghe thấy anh trực tiếp nói lời tử tế như vậy với cô. Cô còn nhớ rõ lần trước Tề Hiên khen cô là cái lần mang cô đi mua quần áo, một câu”Người dựa vào y phục”, cũng không phải là khen cô mà là khen y phục.
Chỉ là câu “Cực khổ” này Mạc Dao Dao nghe được có chút chột dạ, cô một mực quan sát biểu hiện gần nhất của dưới con mắt của Tề Hiên sau đó báo lại cho Vạn Niên Thanh , để cho anh có thể đoán ra ranh giới cuối cùng của Tề Hiên, hành động như vậy chính là Vô Gian đạo trong truyền thuyết. Mạc Dao Dao có tiềm lực lén lút nhưng không có tâm tính ẩn núp, cho nên mỗi lần nhìn thấy Tề Hiên cũng sẽ chột dạ một ít.
Lần này Vạn Niên Thanh không sốt ruột, anh tin tưởng Tề Hiên đã thấy tiềm năng của cái thị trường này, sẽ có ý nghĩ muốn mình ký. Mà Tề Hiên bên kia cũng là ban ngày vội, vội vàng điều tra thị trường, vội vàng lấy tin tức phản hồi dùng thử sản phẩm từ chỗ Vạn Niên Thanh.
Bận đến ngay cả sâu gạo Mạc Dao Dao này cũng tới trình độ làm thêm giờ.
Đêm hôm đó Mạc Dao Dao mới vừa đánh xong định về nhà, đã bị Tề Hiên vừa về từ bên ngoài cản lại: “Hôm nay làm thêm giờ.”
Làm thêm giờ là có ý tối nay có thể Lý Tiêu muốn tới làm loạn, Mạc Dao Dao để túi xuống hỏi: “Muốn để lại mấy người bảo vệ?”
Tề Hiên suy nghĩ một chút nói: “Để lại một người bảo vệ là được, nhiều người không tốt.”
Đây cũng là suy nghĩ tới thể trạng của Lý Tiêu với Mạc Dao Dao, nói thật, đừng thấy tuổi Lý Tiêu lớn, nhưng cái thể trạng kia thì ba Mạc Dao Dao cũng đánh không lại một Lý Tiêu.
Không biết Lâm Giang chạy đi làm việc từ lúc nào, mà Trác Tử tối nay cũng không biết đi làm cái gì rồi, cả trong phòng làm việc chỉ ocnf lại mỗi Mạc Dao Dao cùng Tề Hiên. Tề Hiên ở phòng quản lý vùi mình ở trong một đống văn kiện, mà Mạc Dao Dao ở trong phòng ngoài chơi Landlords (Bài Tú Lơ Khơ), vì vậy xuất hiện tình cảnh kỳ quái ông chủ liều mạng làm việc, thư ký an nhàn chơi bài.
Sung sướng dùng hết cốc cà phê của mình rồi, Mạc Dao Dao vừa nhìn con số hiển thị ở góc phải phía dưới màn hình, đã sắp mười giờ rồi. Đã trễ thế này, khó trách cô đói không chịu được, mà Tề Hiên vẫn còn giống như người máy không ngừng làm việc.
Trước kia những lúc bận rộn, Mạc Dao Dao một hai bữa không ăn cơm đều không cảm thấy đói lắm, thế nhưng mấy ngày này bị Vạn Niên Thanh nuôi tới khó tính tới, thân thể cũng quý giá rồi, mỗi ngày không đúng hạn ăn ba bữa cơm là không chịu được. Bây giờ buổi sáng cô bị mùi thơm đánh thức dậy, buổi trưa có người gửi tin nhắn nhắc nhở cô ăn cơm, buổi tối nếu Vạn Niên Thanh không có thời gian quay về nấu cơm, buổi sáng trước khi đi đã chuẩn bị xong thức ăn buổi tối, Mạc Dao Dao trở về hâm nóng lên là được rồi.
Vậy mà hôm nay Mạc Dao Dao chưa kịp ăn cơm đã bị Tề Hiên cho gọi lại, vì phòng ngừa Lý Tiêu đột nhiên tập kích cô cũng không tâm trạng ăn cơm, ai biết đến lúc này mà người cũng vẫn chưa tới, xem ra tai mắt Tề Hiên đặt bên cạnh Lý Tiêu lần này có lẽ nhầm rồi.
Thời gian này có lẽ cũng không thể mua đồ ăn ngoài rồi, Mạc Dao Dao vuốt bụng đứng lên, nói một câu đối với Tề Hiên ở phòng trong: “Tề tiên sinh, tôi đi ăn bữa ăn tối có được không?”
Tề Hiên ngẩng đầu, ánh mắt có chút tan rã, phản ứng phải qua thời gian rất lâu mới hiểu được Mạc Dao Dao nói gì, liền gật đầu. Mạc Dao Dao nhìn bộ dáng kia của anh, cảm giác trong cặp mắt vô thần kia toàn là các con số bay nhảy, cảm thán thật sâu cuộc sống không dễ dàng.
Ở bên ngoài tòa nhà có một cửa hàng mở cửa 24 giờ, không chừng là vì chuẩn bị cho cái loại người thích làm thêm giờ như thế này. Mạc Dao Dao đi vào ăn một suất cơm thịt kho, trước khi đi đột nhiên nhớ tới vẻ mặt mệt mỏi của Tề Hiên, lòng mền nhũn, gọi giúp anh ta một cái bánh bao hấp cùng một bát cháo.
Mạc Dao Dao đem cháo cùng bánh bao đặt ở trên bàn làm việc của Tề Hiên nói: “Anh vẫn chưa ăn đúng không? Lương tâm tôi trỗi dậy, mang tới cho anh một phần đây.”
Tề Hiên nhìn đống đồ ăn kia không lên tiếng, đoán chừng là còn chưa kịp có phản ứng kịp.
Mạc Dao Dao nói tiếp: “Anh tính toán đầu tư sản phẩm bảo vệ sức phẩm, chính mình lại không chú ý giữ sức khỏe, cẩn thận đến cuối cùng túi tiền đầy ắp thân thể lại giống như bị quả bóng bị xì hơi khắp nơi, mỗi ngày lại phải đeo mặt nạ dưỡng khí mà làm việc.”
Tề Hiên lúc này kịp phản ứng, sau khi mở túi đồ ăn lấy ra một cái bánh bao mới nói: “Lời hay lại có thể bị cô nói thành như vậy, tìm cô tới thật là đúng.”
Mạc Dao Dao suy nghĩ nửa ngày mới nói: “Tôi coi như là anh khen tôi.”
“Thật không có khen cô.” Đang lúc nói chuyện Tề Hiên lại ăn hết hai bánh bao, động tác thần tốc, mất ráo phong cách ăn cơm ưu nhã ở nhà hàng Pháp ban đầu, thoạt nhìn là rất đói bụng.
“Không có sao, tôi coi như là anh khen tôi.” Có câu người không biết xấu hổ là kẻ vô địch, Mạc Dao Dao vào giờ khắc này là kẻ vô địch.
Không tới năm phút đồng hồ bánh bao và cháo bị Tề Hiên biến thành hư không, ăn xong anh nhìn Mạc Dao Dao một lát, sau đó cúi đầu.
Mạc Dao Dao thở dốc vì kinh ngạc, thì ra vị này là chưa ăn no, vì vậy lão Đại không tình nguyện đem phần cơm gà mình xách kia cũng lấy ra luôn, cô vốn tính toán ngộ nhỡ Tề Hiên muốn kháng chiến lâu dài giữ lại để nửa đêm ăn nữa. Được rồi, nói thật, thật ra thì một chén cơm thịt kho nhỏ kia cô cũng chưa ăn no.
Mười phút sau đến cái phần cơm gà cũng không còn bóng dáng, Tề Hiên nhìn mấy thứ bỏ đi trên bàn một chút, lại liếc mắt nhìn Mạc Dao Dao .
Được rồi, đây là bổn phận của thư ký, cô làm sâu gạo thời gian dài như vậy, làm công nhân vệ sinh một lần cũng không sao.
Vứt mấy đồ bỏ đi, đại khái hai giờ sau Tề Hiên mới đi ra khỏi phòng quản lý, nói với Mạc Dao Dao: “Đi thôi, tôi đưa cô về.”
Đã trễ thế này trừ xe taxi xe gì cũng không còn hoạt động, coi như là anh ta lịch sự còn biết đưa cô về nhà. Nếu không đã quá nửa đêm tự một mình đi taxi về nha, thật ra Mạc Dao Dao có chút sợ.
Trước khi ra cửa trước, Tề Hiên hỏi Mạc Dao Dao : “Bữa ăn khuya vừa rồi cô thanh toán sao?”
Mạc Dao Dao gật đầu, chẳng lẽ còn miễn phí.
“Có hóa đơn không?”
“Có hóa đơn.”
“Ngày mai cầm hóa đơn tới phòng tài vụ lĩnh tiền.”
“Vứt rồi.”
“Cái gì?” Tề Hiên dừng bước chân lại, nhìn Mạc Dao Dao .
“Vứt rồi, hóa đơn tôi để trong túi nilon, lúc nãy dọn dẹp đã vứt đi cùng rồi.” mặt Mạc Dao Dao bình thản nhìn Tề Hiên nói: “Hơn nữa cũng chỉ coi như dưa muối, tổng cộng mới có 31 đồng rưỡi gì đó, anh lại để tôi đi tới phòng kế toán thật có chút không đáng, anh cứ coi như tiền thuê xe của tôi tối nay là được.”
“Vậy cô vẫn phải trả thêm cho tôi, tiền thuê xe từ chỗ này tới nhà của cô ít nhất phải 50.”
Mẹ nó!
“Trừ từ tiền lương của tôi!” Mặt Mạc Dao Dao bi phẫn, đây là người nào chứ!
Tề Hiên nhìn gương mặt khổ sở dị thường, khóe miệng nâng lên: “Tôi sẽ nhớ .”
Bình luận facebook