Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49
Đã một tuần trôi qua kể từ ngày Vương Thanh xâm nhập thành công vào máy tính nội bộ của Yến Tử, tất cả thông tin của Yến Tử đều được chuyển đến máy tính ở tổng bộ Hỏa Long. Trong suốt một tuần này, cô đã sai người mã hóa toàn bộ thông tin mà cô đã lấy được. Vì cô muốn tự tay tìm kiếm nên chủ trương điều khiển mọi hoạt động mã hóa thông tin. Cả một tuần này cô rất bận rộn, sáng cô làm việc ở công ty, tối đến thì ở tổng bộ.
Đến một ngày, tất cả thông tin đã được Vương Thanh mã hóa thành công tưởng rằng cô có thể an tâm nghỉ ngơi nhưng không. Tất cả thông tin của Yến Tử đều đã bị cô nắm chắc trong lòng bàn tay, từ vị trí tổng bộ bang đến thông tin hoạt động ngầm của bang đều được cô nắm hoàn toàn. Và quả nhiên, Yến Tử được thành lập ra là để đối phó với Hỏa Long cô, vì hầu hết đều là thông tin vận chuyển hàng hóa của Hỏa Long và kế hoạch chặn đường, tất cả đều có đủ. Ngay cả kế hoạch hơn 1 tháng trước để bắt cô cũng có. Thông tin của các phần tử từ cao đến thấp trong Yến Tử, cô cũng có cả, nhưng điều khiến cô tức ở đây là không hề có bất cứ thông tin gì của người đứng đầu Yến Tử. Cô chỉ có thông tin của những người cấp thấp và 5 người được cho là những cấp cao trong Yến Tử.
Tại sao Vương Thanh lại biết 5 người đó là cấp cao??? Đơn giản vì 1 người chính là tên đã bỏ chạy trong kế hoạch bắt sống cô lần trước, 4 người còn lại là những người có tiếng trong giới hắc đạo nhưng đã mất tích một thời gian mà không ai biết lí do. 5 người đó gồm có Giang Phúc Kiến - tên dẫn đường ngày đó, La Quý được gọi là nhà bác học điên vì hắn luôn nghiên cứu những thứ điên rồ trên cơ thể con người, Hứa An Huy và Hứa An Hải - cặp sinh đôi sát thủ được gọi với cái tên Tử Thần Song Sinh và Trường Ninh - người nữ duy nhất, người phụ nữ này có tâm địa rất ác độc là một người ích kỉ, bà ta chỉ quan tâm đến 2 thứ là tiền và bà ta, rất giỏi sử dụng độc dược nên cả hắc đạo gọi là con rắn độc.
Bây giờ đang là buổi tối, Vương Thanh ngồi trong phòng họp nội bộ bang ở tổng bộ trên ghế chủ trì, 2 tay cô đan lại vào nhau để ở trước mũi nhắm mắt lại như đang suy nghĩ điều gì đó. Những người có mắt trong cuộc họp hôm nay gồm có Từ Minh, Tiêu Như, 1 cặp song sinh nữ là Uông Tố Tố và Uông Mật Mật - họ là sát thủ chỉ nhận mật lệnh của Vương Thanh và Lục quản gia cùng một số trưởng bối từng theo ông Hùng. Từ Minh bây giờ đang bàn kế hoạch nhưng Vương Thanh giống như không quan tâm đến mọi thứ xung quay chỉ nhắm mắt suy nghĩ thôi.
- Tôi đề nghị chúng ta diệt trừ toàn bộ bọn chúng và bắt sống tên Giang Phúc Kiến, bắt hắn khai ra ai là kẻ đứng sau toàn bộ sự việc.
- Tôi không tán thành, dù bây giờ chúng ta đã có toàn bộ thông tin của chúng cũng như biết chúng đang ở đâu nhưng lỡ may tất cả mọi chuyện đều là một cái bẫy thì sao. Giống như lần trước, Vương tồn cũng suýt không còn sống mà trở về đó thôi._Một trưởng bối lên tiếng phản đối.
- Tôi đồng ý với ý của Từ Minh, chúng ta không thể bỏ qua mọi chuyện mà bọn chúng đã làm với Vương chủ._Tiêu Như tán thành ý kiến của Từ Minh.
- Tôi không đồng ý, như vậy quá nguy hiểm. Nếu như Vương chủ có mệnh hệ gì thì ai sẽ là người gánh trọng trách vị trí người đứng đầu của Hỏa Long, Cậu Chính còn quá nhỏ không thể tiếp nhận còn Tiền bang chủ thì không còn đủ sức để nhận lại vị trí. Chỉ có Vương chủ đương nhiệm mới có thể làm được._Một trưởng bối khác nói.
- Tôi cho rằng chúng ta nên tán thành ý kiến của Từ Minh. Chẳng lẽ chúng ta bỏ qua cho chúng dễ dàng như vậy khi chúng đã gây ra một việc nhục nhã như vậy cho bang ta._Một trưởng bối khác.
- Tôi cũng đồng ý với Từ Minh.
- Tôi cũng đồng ý.
- Tôi không đồng ý.
- Tôi cũng không...
Tất cả mọi người bắt đầu cãi vã hỗn loạn. Một nửa thì đồng ý với Từ Minh nên tiêu diệt Yến Tử để lấy lại danh dự cho Hỏa Long. Nữa còn lại thì không đồng ý vì họ cần người đứng đầu trước khi Vương Chính có thể cầm quyền. Lục quản gia thì không có ý kiến gì vì ông chỉ đến theo lời của ông Hùng để về báo lại cho ông. Vương Thanh tuyệt nhiên không nói gì dù bây giờ tình hình đang rất hỗn loạn.
Một lúc sau, Vương Thanh mới mở mắt nhìn cảnh vật hỗn loạn trước mắt mình, 2 tay cô để lên thành ghế, ngồi ngả lưng ra sau ghế rồi giọng nói uy nghiêm của cô vang lên.
- Đủ rồi.
Ngay khi tiếng nói của Vương Thanh vừa kết thúc thì tất cả mọi người đều im lặng không phát ra tiếng nào mà ngồi xuống ghế của mình. Thấy không ai còn lên tiếng nữa thì lúc này mới bắt đầu nói.
- Ta biết các vị ở đây đều một lòng quan tâm đến Hỏa Long mà đến đây. Một số vị lo lắng cho danh dự của bang, số còn lại thì lo cho sự tồn vong của bang. Nhưng ta nói thật mục đích mà ta tiếp nhận vị trí đứng đầu này chỉ có một. Đó chính là tìm và khiến kẻ giết cha mẹ ta sống không bằng chết.
Lúc này có một người định lên tiếng nói thì Vương Thanh đưa tay lên ngăn lại rồi tiếp tục nói.
- Dù vậy nhưng ta vẫn không trọng trách mà ta đang mang trên mình nên ta có một đề nghị. Ta tin rằng với kế hoạch này ta còn thể đáp ứng được cả danh dự và sự tồn vong của Hỏa Long.
- Vậy không biết người có kế hoạch gì???_Một trưởng bối lên tiếng hỏi.
- Chúng ta sẽ hủy diệt Yến Tử đó là điều chắc chắn phải làm kể cả Giang Phúc Kiến. Vì hắn là con người rất trung thành. Cuộc gặp mặt lần trước có thể khẳng định tính cách này của hắn. Nhưng 4 người còn lại thay vì giết họ chúng ta sẽ chiêu mộ họ gia nhập Hỏa Long như vậy sẽ càng khiến Hỏa Long ta mạnh hơn. Ta tin với uy danh cùng tài lộc của Hỏa Long nhất định có thể chiêu mộ được họ. Nhất là người phụ nữ Trương Ninh này, chỉ cần cho bà ta tiền và mạng sống của bà ta thì bà ta có thể làm bất cứ chuyện gì, kể cả phản bội. Nhưng ngược lại nếu họ không chấp thuận thì chúng ta chỉ có thể bắt sống họ chứ không được giết họ. Mọi người có ý kiến gì muốn nói không???
Vương Thanh nói xong thì ngưng một lúc. Nghe Vương Thanh nói thì họ bắt đầu thì thầm bàn bạc sau đó thì toàn bộ đều gật đầu đồng ý với ý kiến của Vương Thanh. Thấy tất cả gật đầu đồng ý thì cô mới nói tiếp.
- Tốt. Sau 3 ngày nữa ta sẽ khởi hành đến từng địa điểm cư ngụ của từng người. Nhưng lần này ngoài Từ Minh và Tiêu Như đi theo ta ra, ta sẽ đưa Tố Tố và Mật Mật theo cùng để đối phó với Tử Thần Song Sinh kia. Đối phó với sự ăn ý của họ thì chỉ có 2 người thôi. Nếu không còn gì nữa thì tan họp.
Cặp song sinh họ Uông nghe xong thì gật đầu. Rồi tất cả bước ra khỏi phòng họp. Vương Thanh cũng nhanh chóng về biệt thự riêng để nghỉ ngơi. Cô vừa bước vào phòng khách thì liền ngồi lên ghế sofa trong phòng khách mà ngửa đầu nhắm mắt. Một tuần qua cô chưa ngủ đủ giấc nên bây giờ rất mệt. Tập tài liệu cô để lộn xộn trên bàn để lộ mất tấm hình. Chưa bao lâu thì Triệu Ngọc cũng về, thấy cô đang nằm trên ghế sofa thì vui vẻ nói.
- Chị Thanh, chị về rồi.
- Ừm. Em vừa mới từ trường về sao??? Sao về muộn vậy???
Vương Thanh ngồi thẳng dậy nhưng lại có chút đau đầu nên cô đưa tay xoa 2 bên thái dương. Vừa xoa vừa hỏi. Triệu Ngọc nghe cô hỏi thì vui vẻ nói.
- Hi..hi...em ở lại trường để xem sách mà quên mất thời gian. Cám ơn chị vì đã giới thiệu em vào trường đại học X này.
- Không có gì. Lần sau đừng về trễ như vậy nữa, nguy hiểm lắm.
- Dạ, em biết rồi. Ủa??? Đây không phải là chú Phúc Kiến hay sao???
Triệu Ngọc gật đầu rồi nhìn thấy hình của Giang Phúc Kiến thì hỏi. Vương Thanh nheo mắt nhìn Triệu Ngọc nói. Không ngờ Triệu Ngọc lại biết Giang Phúc Kiến. Rốt cuộc họ có quan hệ gì???
- Em biết người này???
- Ừm, chú ấy hay được ba em nhờ đưa tiền cho em. Nhưng có vấn đề gì với chú ấy sao???
Vương Thanh nghe thì càng nhíu mày. Giang Phúc Kiến được ba của Triệu Ngọc nhờ đưa tiền cho Triệu Ngọc sao??? Hay là có ẩn tình đằng sau chuyện này. Nhất định phải điều tra chuyện này mới được. Vương Thanh nghĩ rồi lông mày thanh tú của cô giãn ra rồi nói với Triệu Ngọc.
- Không có gì đâu. Em lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn tối đi.
Nói rồi, Vương Thanh thu dọn tài liệu rồi đi vào thư phòng. Triệu Ngọc cũng không hiểu chuyện gì, chỉ còn biết nhún vai rồi đi lên phòng. Vương Thanh trong thư phòng gọi điện cho Từ Minh.
- Từ Minh, anh điều tra thân thế của Triệu Ngọc giúp tôi. Bao gồm tất cả mối quan hệ của con bé.
Nói xong Vương Thanh gác máy, mà nhìn ra cửa sổ. Triệu Ngọc có quen biết với Giang Phúc Kiến. Vậy Triệu Ngọc có quan hệ với kẻ đó hay không??? Cô thầm mong là không. Bởi vì cô xem Triệu Ngọc như em gái mình mà quan tâm. Nếu Triệu Ngọc thực sự có quan hệ với kẻ đó, thì liệu cô có thể ra tay không??? Trong lòng cô bây giờ thật rối bời.
Đến một ngày, tất cả thông tin đã được Vương Thanh mã hóa thành công tưởng rằng cô có thể an tâm nghỉ ngơi nhưng không. Tất cả thông tin của Yến Tử đều đã bị cô nắm chắc trong lòng bàn tay, từ vị trí tổng bộ bang đến thông tin hoạt động ngầm của bang đều được cô nắm hoàn toàn. Và quả nhiên, Yến Tử được thành lập ra là để đối phó với Hỏa Long cô, vì hầu hết đều là thông tin vận chuyển hàng hóa của Hỏa Long và kế hoạch chặn đường, tất cả đều có đủ. Ngay cả kế hoạch hơn 1 tháng trước để bắt cô cũng có. Thông tin của các phần tử từ cao đến thấp trong Yến Tử, cô cũng có cả, nhưng điều khiến cô tức ở đây là không hề có bất cứ thông tin gì của người đứng đầu Yến Tử. Cô chỉ có thông tin của những người cấp thấp và 5 người được cho là những cấp cao trong Yến Tử.
Tại sao Vương Thanh lại biết 5 người đó là cấp cao??? Đơn giản vì 1 người chính là tên đã bỏ chạy trong kế hoạch bắt sống cô lần trước, 4 người còn lại là những người có tiếng trong giới hắc đạo nhưng đã mất tích một thời gian mà không ai biết lí do. 5 người đó gồm có Giang Phúc Kiến - tên dẫn đường ngày đó, La Quý được gọi là nhà bác học điên vì hắn luôn nghiên cứu những thứ điên rồ trên cơ thể con người, Hứa An Huy và Hứa An Hải - cặp sinh đôi sát thủ được gọi với cái tên Tử Thần Song Sinh và Trường Ninh - người nữ duy nhất, người phụ nữ này có tâm địa rất ác độc là một người ích kỉ, bà ta chỉ quan tâm đến 2 thứ là tiền và bà ta, rất giỏi sử dụng độc dược nên cả hắc đạo gọi là con rắn độc.
Bây giờ đang là buổi tối, Vương Thanh ngồi trong phòng họp nội bộ bang ở tổng bộ trên ghế chủ trì, 2 tay cô đan lại vào nhau để ở trước mũi nhắm mắt lại như đang suy nghĩ điều gì đó. Những người có mắt trong cuộc họp hôm nay gồm có Từ Minh, Tiêu Như, 1 cặp song sinh nữ là Uông Tố Tố và Uông Mật Mật - họ là sát thủ chỉ nhận mật lệnh của Vương Thanh và Lục quản gia cùng một số trưởng bối từng theo ông Hùng. Từ Minh bây giờ đang bàn kế hoạch nhưng Vương Thanh giống như không quan tâm đến mọi thứ xung quay chỉ nhắm mắt suy nghĩ thôi.
- Tôi đề nghị chúng ta diệt trừ toàn bộ bọn chúng và bắt sống tên Giang Phúc Kiến, bắt hắn khai ra ai là kẻ đứng sau toàn bộ sự việc.
- Tôi không tán thành, dù bây giờ chúng ta đã có toàn bộ thông tin của chúng cũng như biết chúng đang ở đâu nhưng lỡ may tất cả mọi chuyện đều là một cái bẫy thì sao. Giống như lần trước, Vương tồn cũng suýt không còn sống mà trở về đó thôi._Một trưởng bối lên tiếng phản đối.
- Tôi đồng ý với ý của Từ Minh, chúng ta không thể bỏ qua mọi chuyện mà bọn chúng đã làm với Vương chủ._Tiêu Như tán thành ý kiến của Từ Minh.
- Tôi không đồng ý, như vậy quá nguy hiểm. Nếu như Vương chủ có mệnh hệ gì thì ai sẽ là người gánh trọng trách vị trí người đứng đầu của Hỏa Long, Cậu Chính còn quá nhỏ không thể tiếp nhận còn Tiền bang chủ thì không còn đủ sức để nhận lại vị trí. Chỉ có Vương chủ đương nhiệm mới có thể làm được._Một trưởng bối khác nói.
- Tôi cho rằng chúng ta nên tán thành ý kiến của Từ Minh. Chẳng lẽ chúng ta bỏ qua cho chúng dễ dàng như vậy khi chúng đã gây ra một việc nhục nhã như vậy cho bang ta._Một trưởng bối khác.
- Tôi cũng đồng ý với Từ Minh.
- Tôi cũng đồng ý.
- Tôi không đồng ý.
- Tôi cũng không...
Tất cả mọi người bắt đầu cãi vã hỗn loạn. Một nửa thì đồng ý với Từ Minh nên tiêu diệt Yến Tử để lấy lại danh dự cho Hỏa Long. Nữa còn lại thì không đồng ý vì họ cần người đứng đầu trước khi Vương Chính có thể cầm quyền. Lục quản gia thì không có ý kiến gì vì ông chỉ đến theo lời của ông Hùng để về báo lại cho ông. Vương Thanh tuyệt nhiên không nói gì dù bây giờ tình hình đang rất hỗn loạn.
Một lúc sau, Vương Thanh mới mở mắt nhìn cảnh vật hỗn loạn trước mắt mình, 2 tay cô để lên thành ghế, ngồi ngả lưng ra sau ghế rồi giọng nói uy nghiêm của cô vang lên.
- Đủ rồi.
Ngay khi tiếng nói của Vương Thanh vừa kết thúc thì tất cả mọi người đều im lặng không phát ra tiếng nào mà ngồi xuống ghế của mình. Thấy không ai còn lên tiếng nữa thì lúc này mới bắt đầu nói.
- Ta biết các vị ở đây đều một lòng quan tâm đến Hỏa Long mà đến đây. Một số vị lo lắng cho danh dự của bang, số còn lại thì lo cho sự tồn vong của bang. Nhưng ta nói thật mục đích mà ta tiếp nhận vị trí đứng đầu này chỉ có một. Đó chính là tìm và khiến kẻ giết cha mẹ ta sống không bằng chết.
Lúc này có một người định lên tiếng nói thì Vương Thanh đưa tay lên ngăn lại rồi tiếp tục nói.
- Dù vậy nhưng ta vẫn không trọng trách mà ta đang mang trên mình nên ta có một đề nghị. Ta tin rằng với kế hoạch này ta còn thể đáp ứng được cả danh dự và sự tồn vong của Hỏa Long.
- Vậy không biết người có kế hoạch gì???_Một trưởng bối lên tiếng hỏi.
- Chúng ta sẽ hủy diệt Yến Tử đó là điều chắc chắn phải làm kể cả Giang Phúc Kiến. Vì hắn là con người rất trung thành. Cuộc gặp mặt lần trước có thể khẳng định tính cách này của hắn. Nhưng 4 người còn lại thay vì giết họ chúng ta sẽ chiêu mộ họ gia nhập Hỏa Long như vậy sẽ càng khiến Hỏa Long ta mạnh hơn. Ta tin với uy danh cùng tài lộc của Hỏa Long nhất định có thể chiêu mộ được họ. Nhất là người phụ nữ Trương Ninh này, chỉ cần cho bà ta tiền và mạng sống của bà ta thì bà ta có thể làm bất cứ chuyện gì, kể cả phản bội. Nhưng ngược lại nếu họ không chấp thuận thì chúng ta chỉ có thể bắt sống họ chứ không được giết họ. Mọi người có ý kiến gì muốn nói không???
Vương Thanh nói xong thì ngưng một lúc. Nghe Vương Thanh nói thì họ bắt đầu thì thầm bàn bạc sau đó thì toàn bộ đều gật đầu đồng ý với ý kiến của Vương Thanh. Thấy tất cả gật đầu đồng ý thì cô mới nói tiếp.
- Tốt. Sau 3 ngày nữa ta sẽ khởi hành đến từng địa điểm cư ngụ của từng người. Nhưng lần này ngoài Từ Minh và Tiêu Như đi theo ta ra, ta sẽ đưa Tố Tố và Mật Mật theo cùng để đối phó với Tử Thần Song Sinh kia. Đối phó với sự ăn ý của họ thì chỉ có 2 người thôi. Nếu không còn gì nữa thì tan họp.
Cặp song sinh họ Uông nghe xong thì gật đầu. Rồi tất cả bước ra khỏi phòng họp. Vương Thanh cũng nhanh chóng về biệt thự riêng để nghỉ ngơi. Cô vừa bước vào phòng khách thì liền ngồi lên ghế sofa trong phòng khách mà ngửa đầu nhắm mắt. Một tuần qua cô chưa ngủ đủ giấc nên bây giờ rất mệt. Tập tài liệu cô để lộn xộn trên bàn để lộ mất tấm hình. Chưa bao lâu thì Triệu Ngọc cũng về, thấy cô đang nằm trên ghế sofa thì vui vẻ nói.
- Chị Thanh, chị về rồi.
- Ừm. Em vừa mới từ trường về sao??? Sao về muộn vậy???
Vương Thanh ngồi thẳng dậy nhưng lại có chút đau đầu nên cô đưa tay xoa 2 bên thái dương. Vừa xoa vừa hỏi. Triệu Ngọc nghe cô hỏi thì vui vẻ nói.
- Hi..hi...em ở lại trường để xem sách mà quên mất thời gian. Cám ơn chị vì đã giới thiệu em vào trường đại học X này.
- Không có gì. Lần sau đừng về trễ như vậy nữa, nguy hiểm lắm.
- Dạ, em biết rồi. Ủa??? Đây không phải là chú Phúc Kiến hay sao???
Triệu Ngọc gật đầu rồi nhìn thấy hình của Giang Phúc Kiến thì hỏi. Vương Thanh nheo mắt nhìn Triệu Ngọc nói. Không ngờ Triệu Ngọc lại biết Giang Phúc Kiến. Rốt cuộc họ có quan hệ gì???
- Em biết người này???
- Ừm, chú ấy hay được ba em nhờ đưa tiền cho em. Nhưng có vấn đề gì với chú ấy sao???
Vương Thanh nghe thì càng nhíu mày. Giang Phúc Kiến được ba của Triệu Ngọc nhờ đưa tiền cho Triệu Ngọc sao??? Hay là có ẩn tình đằng sau chuyện này. Nhất định phải điều tra chuyện này mới được. Vương Thanh nghĩ rồi lông mày thanh tú của cô giãn ra rồi nói với Triệu Ngọc.
- Không có gì đâu. Em lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn tối đi.
Nói rồi, Vương Thanh thu dọn tài liệu rồi đi vào thư phòng. Triệu Ngọc cũng không hiểu chuyện gì, chỉ còn biết nhún vai rồi đi lên phòng. Vương Thanh trong thư phòng gọi điện cho Từ Minh.
- Từ Minh, anh điều tra thân thế của Triệu Ngọc giúp tôi. Bao gồm tất cả mối quan hệ của con bé.
Nói xong Vương Thanh gác máy, mà nhìn ra cửa sổ. Triệu Ngọc có quen biết với Giang Phúc Kiến. Vậy Triệu Ngọc có quan hệ với kẻ đó hay không??? Cô thầm mong là không. Bởi vì cô xem Triệu Ngọc như em gái mình mà quan tâm. Nếu Triệu Ngọc thực sự có quan hệ với kẻ đó, thì liệu cô có thể ra tay không??? Trong lòng cô bây giờ thật rối bời.
Bình luận facebook