• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Omega Của Đại Tá Cấm Dục (1 Viewer)

  • Chương 15: A... ANH BIẾN THÁI!!!

*này là chương mỗi ngày nhé, trước 12h đêm nay bạo like lên 1000 sẽ thưởng cho 2 chương có H*1



* những bạn đọc đã đọc tới đây mà chưa like cái nào thì mau chóng lên nhá, bạo like để có 3 chương vào ngày mai*



Cậu gấp đến độ xoay quanh, chẳng biết làm sao mà đưa hai tay nhỏ lên bẹo má anh kéo ra, bởi vì quá khôi hài mà tự làm mình bật cười ha ha lên.



" phụt.. ha ha.. cho con ngu người luôn đi, Kỳ Kỳ người ta muốn nuôi đại tá con đó, con còn ghen bậy ghen bạ"



Lưu phu nhân cũng ha ha lên, nhìn Giang Kỳ cũng trìu mến hơn, con dâu như này ai sẽ không thích chứ.



" ghen?"



Giang Kỳ nghe bà nói cũng giật mình, cậu làm gì khiến anh ghen, cậu chỉ nhắc Thảo Thảo..



Nghiêm đại tá ác ma vừa từ trong chấn động tỉnh lại đã đối diện với đôi mắt nai con đầy hồ nghi, nhìn anh như nhìn động vật quý hiếm, còn có.. vui vẻ muốn tràn ra khỏi đáy mắt.



Giang Kỳ vui chứ, vui muốn nhảy dựng luôn ó. Nhưng sao anh ấy ghen hay vậy nhĩ.



" khụ.. khụ.. anh không cần em nuôi, anh sẽ nuôi em"



Lưu Thiếu Nghiêm khụ hai thanh rồi sờ đầu cậu cưng chiều nói.



" không được đâu, em có thể kiếm tiền"



Giang Kỳ lắc đầu, tay làm hàm nhai mà, dù tiền nhuận bút cũng không cao nhưng đủ cho cậu chi trả chi phí cuộc sống của bản thân, cậu còn muốn dành dụm tiền để trả tiền thuê nhà cho hiệp hội kia.



" được rồi, Kỳ Kỳ sau này ở nhà chúng ta cũng rảnh rỗi, có chút việc làm cũng đỡ buồn chán, sau này con không ở cùng nó nhiều không sợ nó buồn sao?"



Lưu phu nhân đỡ cho cậu, bà thấy con dâu như vậy mới càng đáng yêu.



Giang Kỳ gật đầu lia lịa, hai mắt sáng rực lên trông mong nhìn Nghiêm đại tá.



" đồng hồ tinh tế có thể cho em, nhưng phải gác lại mọi chuyện, đợi xong đám cưới của chúng ta đã, mỗi ngày phải ăn ngủ đúng giờ, không cho thức khuya, mỗi ngày anh đều gọi về, không bắt máy là.."1



Nghiêm đại tá thoả hiệp, giả bộ hung ác nhéo má cậu.



" bắt máy, Kỳ Kỳ sẽ đặt chuông thật to, không sợ không nghe thấy, cảm ơn anh, Thiếu Nghiêm"



Giang Kỳ nhảy dựng lên, ôm cổ anh hôn cái chụt, hôn xong mới nhận ra hai vị phụ huynh đang nhìn, hồng mặt giấu đầu trong ngực Nghiêm đại tá không dám ra.



" ha ha, được rồi, mau theo mẹ lên lầu, chúng ta chọn quần áo rồi chọn đồ cưới, còn nhiều thứ phải làm lắm"



Lưu phu nhân đứng dậy cướp người.



" đồng hồ.."



Giang Kỳ vội ngó lại nhìn anh trông mong.



Nghiêm đại tá bất đắc dĩ đưa tay vào túi quần âu, định lấy đồng hồ tinh tế, không ngờ lại sờ trúng một thứ mềm mại còn hơi ẩm, anh kinh ngạc moi nó ra, đưa lên trước mặt nhìn.



Một cái quần ship màu trắng, nhỏ hơn của anh rất nhiều, còn có ẩm ướt trong suốt ở đáy quần. .



" a.... anh biến thái..."



Giang Kỳ ngượng chín mặt giật cái quần từ tay anh, chẳng thèm quan tâm cái gì mà đồng hồ nữa, ba chân bốn cẳng chạy vọt lên lầu, để lại ba con người ngây đơ.



" phụt ha ha ha.. "



Lưu phu nhân cười muốn chảy nước mắt, thấy con dâu đã đi trước thì cũng lên theo.



Nghiêm đại tá hơi tiếc nuối nhìn tay mình, rồi lắc nhẹ đầu đánh bay những ý nghĩ đen tối trong lòng, tính đem đồng hồ lên cho cậu thì nghe Lưu đại tướng đứng dậy nói.



" con theo ta vào đây"



Lưu đại tướng đi thẳng vào thư phòng của mình, Lưu Thiếu Nghiêm đưa đồng hồ của cậu cho người làm, kêu họ mang lên cho cậu, theo cha mình vào thư phòng.



...



Thư phòng của Lưu đại tướng đầy một vẻ cổ xưa, trên bàn lớn đầy sách báo tài liệu quân sự, còn có một quả địa cầu khá cổ, bản đồ trái đất thật lớn treo trên tường, ngoài ra còn có bản đồ tinh cầu Hoa Hạ, nơi họ đang sinh sống, nhưng bản đồ này chỉ hiện một nữa tinh cầu, còn là bằng giấy, điều này rất hiếm.



Sau cuộc di dân toàn cầu vào năm 2544 lịch trái đất để định cư ở tinh cầu Hoa Hạ đến nay đã là năm 1509 lịch tinh cầu, dân số thê thảm bởi đại nạn zombie cũng đã khôi phục trở lại dáng vẻ phồn hoa nhất và còn đang có xu hướng tăng dần lên.



Tinh cầu Hoa Hạ quá rộng lớn, so với trái đất bởi vì số dân gần 4 tỷ đã muốn chứa không nổi mà dẫn tới kiếp nạn kia thì tinh cầu Hoa Hạ quá rộng lớn, dù đã ở lại ngần ấy năm cũng chỉ khám phá được một nữa tinh cầu, còn là dùng một phần hai để xây dựng nhà máy cung cấp nước và rau xanh trái cây.



Nếu có chỗ nào không tốt thì đó là tinh cầu Hoa Hạ cây xanh quá ít ỏi, vốn đã nhìn quen trái đất xanh um, nơi nay chỉ có núi cao trọc lóc, tạm thời trong vòng tìm kiếm của đế quốc Kỳ Hoà thì họ chưa hề thấy một dấu vết nào của biển cả.



Đúng vậy, không có biển cả, khắp bề mặt tinh cầu trơ trọi, lúc nhìn tình hình này những người tìm kiếm hành tinh xanh cũng đã định bỏ qua nơi này, nhưng sau đó họ phát hiện nơi nhìn như vùng đất chết lại có thể dung nhập con người bọn họ, không khí chẳng khác nào địa cầu cổ đại, không khí cũng trong lành không chút ô nhiễm nào, nhưng chẳng có tí cây xanh hay nguồn nước thì nó cung cấp oxi ở đâu cho họ hít thở đây, đến nay đây vẫn là vấn đề khiến đế quốc điên đầu.



Con người sẽ sợ hãi những thứ mình không biết hay chưa biết, khoa học kỹ thuật phát triển vượt bật, tài nguyên khoáng sản trên tinh cầu mới này nhiều vô kể, bộ mặt đế quốc trên nền đất trơ trọi này trở thành thành đồng vách sắt, bảo vệ cả đế quốc bên trong lồng kính nano cực lớn, vì sợ hãi về phía bầu trời không biết tên mà ngoài những lồng kính nhỏ còn có một lồng kính lớn cách bề mặt tinh cầu 50 km, cả đế quốc như một con rùa cực lớn nằm úp trên tinh cầu Hoa Hạ.



Vốn tưởng cái lồng này là dư thừa, ai biết vào 300 năm trước đế quốc nhận sự xâm phạm của một sinh vật kỳ lạ, mà nhờ vậy họ nhìn thấy một gốc tư của nữa mặt tinh cầu bên kia, nhưng nó cũng mang đến mối nguy cho đế quốc.



Những sinh vật được xem là cư dân bản địa của tinh cầu Hoa Hạ trước khi họ di dân tới đây, khống biết sao lại để họ phát triển tới mức chúng nó đánh cũng đánh không vô mới chui ra cho họ thấy, nhắc nhở họ mối nguy đã tiềm tàng chẳng biết bao nhiêu năm này.



Vốn dĩ ban đầu chỉ là xâm chiếm đơn thuần giống như có người cướp lãnh thổ của mình thì mình phải phản kháng thôi, nhưng hơn 100 năm trở lại đây đế quốc xuất hiện tình trạng mất tích cư dân, bởi vì dân số ít ỏi mới đầu mà thông tin cư dân đế quốc luôn được lưu lại rất rõ ràng, còn lâu lâu sẽ kiểm tra, thống kê, tuổi thọ đã tăng lên từ khoảng 70 80 năm tới 120 năm, omega đảm nhiệm nghĩa vụ sinh sản chính, các beta nữ thì chỉ chiếm số nhỏ nhưng vẫn rất quan trọng với đế quốc, nên khi một trong hai loại này mất tích thì đế quốc đã hỗn loạn lên.



Lúc họ còn chưa tìm được những beta bị mất tích kia thì lại có thêm hai người mất tích nữa, còn là hai omega vừa thành niên.



Nên biết, omega vừa thành niên luôn là mối quan tâm hàng đầu của đế quốc, mất một lúc hai người đã không còn đơn giản nữa, cả đế quốc như bị lật tung, xào nấu kiểm tra từng chút một mỗi góc lãnh thổ, cuối cùng họ mới phát hiện những sinh vật kỳ lạ kia lại trà trộn vào đế quốc từ lúc nào, bắt cóc các omega và beta có khả năng mang thai của chúng ta mang đi, vào lúc đó tuy chúng ta đã hiểu rõ tình hình nhưng vẫn không thể cứu về hai omega và hơn mười beta, lại lọc sạch số sinh vật kỳ lạ kia, vì tránh khả năng lại bị xâm nhập, đế quốc đã mổ xẻ sinh vật kia ra, sản xuất hàng loạt các thiết bị quét hình kiểm tra sắc tố nhằm phát hiện những mối nguy hại này, bởi vì họ còn không biết sao chúng nó vào được lưới bảo vệ của chúng ta.



...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom