Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 39: Phát tình, hử? (H-)
Giang Kỳ sắp xếp xong xuôi đồ dùng của mình vào tủ quần áo của anh, vậy mà cũng chiếm không bao nhiêu chỗ cả.
Hai tay cầm lấy chiếc laptop cũ kỹ của mình đặt lên chiếc bàn bên cạnh cửa sổ, lúc này nắng chiều chiếu vào ô kính trong suốt khiến cả phòng sáng bừng lên.
Ngẫm lại từ lúc gặp Thiếu Nghiêm tới nay cuộc sống của cậu đảo lộn nghiêng trời lệch đất, nhưng cậu cũng không quên nghề nghiệp của mình.
Mấy năm nay cậu đều dựa vào nó kiếm sống, sao có thể bỏ được, đưa tay khởi động máy, ánh sáng từ laptop lập loè lên xuống vài lần rồi hiện lên giao diện chính.
Đưa tay bấm một cái vào đồng hồ tinh tế, mạng tinh tế trực tiếp kết nối với laptop trước mặt, mở ra trang web cậu dùng để đăng tải truyện của mình, tác phẩm mới Omega của đại tá cấm dục mới viết được vài chương đã drop tận cả tháng, fan của cậu sắp phá banh nóc giao diện giao tiếp của cậu rồi.
" ủa, Kỳ Kỳ, cậu cuối cùng cũng lên rồi"
Tô Tiểu Thảo nhìn thấy tin tức phát ra từ giao diện bạn bè mà trợn tròn mắt nhắn vô.
" ừm, Thảo Thảo, xin lỗi cậu"
Giang Kỳ xấu hổ gõ lộc cộc.
" cậu đi làm chuyện quốc gia đại sự, tiếp tục lịch sử tạo người cho đế quốc, ai sẽ trách cậu chứ, hừ"
Tô Tiểu Thảo hờn dỗi trả lời, ngươi tốt rồi, mình ta cô đơn đây nè.
" đừng giận mà, không phải tớ lên rồi sao, từ giờ sẽ viết lại đây mà"
Giang Kỳ vội làm lành gõ.
" ông chồng đại tá của ngươi đi rồi à, sao nhà ngươi còn có thời gian mà lên mạng chứ"
Thảo Thảo tò mò hỏi, ông chồng kia của Giang Kỳ nhìn là biết cấm dục mấy chục năm, còn ở nhà dễ gì buông tha cho con cừu non Kỳ Kỳ này chứ.
" tớ theo quân.."
Giang Kỳ ngại ngùng trả lời.
" hả? theo cái gì... đừng nói cậu theo chồng cậu vào ở quân khu luôn nha, quân tẩu Giang Kỳ"
Tô Tiểu Thảo hết hồn bụp bụp mà múa tay như gió.
" ừm.."
Cậu xấu hổ bụm mặt, dù biết chẳng ai nhìn thấy cũng thấy mặt đỏ rần rần.
" Kỳ Kỳ a... thì ra không phải chỉ có ông chồng đại tá của cậu thiếu thốn, nhà ngươi cũng dục cầu bất mãn"
Tô Tiểu Thảo vừa gõ vừa cười banh nóc khiến những người trong văn phòng đều quay đầu nhìn, nhưng cậu còn đang sung sướng nào có thèm để ý bọn họ.
" cậu mới dục cầu bất mãn, cậu xem cậu nhiều tuổi hơn tớ, tới giờ một mảnh tình không có, cậu chắc chắn bất mãn hơn tớ, hừ"
Giang Kỳ phồng mang trợn má gõ bụp bụp lên bàn phím, nhanh chóng trả đũa bạn thân.
Hai người cứ thế lời qua tiếng lại đến điên rồi, Tô Tiểu Thảo cảm thán tên này lấy chồng xong miệng lưỡi lại như trường dài ra, cậu sắp cãi không lại rồi còn phải ăn một mồm cẩu lương, tức chết mà, không được, cậu muốn đi tìm tình yêu!!!!
...
Lần này cả đế quốc như bị thay máu, không nói rõ được không khí ảm đạm, môi trường sinh hoạt cũng lo lắng không yên, bởi vì lần thanh tẩy này đế quốc không có thông báo cho người dân nên dù đã tận mắt chứng kiến bọn nó bị bắn chết cũng không khiến người dân đế quốc bình ổn cuộc sống hằng ngày.
Đường sá vẫn tiêu điều, kinh tế bị ảnh hưởng, nhưng trung tâm thương mại cũng vắng cảnh nườm nượp người ra kẻ vào, cao tầng đế quốc bất đắc dĩ phải công bố việc trong đế quốc Kỳ Hoà đã sạch bóng bọn nó, khuyến khích người dân đi làm bình thường.
Nhưng chỉ nói vậy người dân vẫn không tin, rồi bỗng một ngày mạng tinh tế lộ ra một tin khiến đế quốc chấn động.
Con dâu Lưu gia vậy mà lại là cấp SS của đế quốc.
Tin tức này giống như một viên đá rơi vào hồ nước, gợn sóng lăn tăn trong lòng mỗi người dân đế quốc, không khí trong đế quốc thay đổi hẳn, đâu đâu cũng có người nói về chuyện này, dần dần họ cũng quên mất mối nguy ngại về những sinh vật kia, cơn sốt nóng khiến trước cửa khu biệt thự Lưu gia tập trung một số cánh nhà báo muốn phỏng vấn Giang Kỳ, nhưng họ nào biết, chủ nhân tin đồn đã không có ở Lưu gia, chờ đợi bọn họ cũng chỉ là ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu cùng cái lạnh về đêm khi suốt ngày canh trước cổng Lưu gia.
Chuyện này Giang Kỳ nào có biết, cuộc sống quân tẩu trong quân khu đơn điệu vậy mà làm cậu cảm giác thân quen như ngày trước còn ru rú trong nhà làm trạch nam.
Hầu hết thời gian Lưu Thiếu Nghiêm đều không có ở nhà, anh vừa chỉ huy kế hoạch giải cứu những người bị bắt kia vừa phải huấn luyện binh lính, có khi còn không thể về ăn cơm cùng cậu, nhiều đêm còn về khuya, nhưng sáng dậy cậu vẫn có thể sờ tới cơ thể săn chắc cứng cáp hữu lực của anh chồng đại tá cũng đủ khiến cậu thoả mãn rồi.
Đưa tay sờ lên đường nét lưu sướng trên khuôn mặt điển trai của anh chồng Giang Kỳ cười ngây ngô.
" cười gì vật nhỏ?"
Lưu Thiếu Nghiêm gặm ngón tay đang sờ trên môi anh hàm hồ nói, cánh tay đang đặt trên hông cậu siết lại, để hai lòng ngực dựa vào nhau ấm áp.
Cảm xúc ướt át trên tay khiến cậu muốn rụt lại nhưng không được, còn bị người bắt quả tang đang trộm hương làm cậu xấu hổ đỏ bừng hai má trắng nõn, nhắm tịt mắt chui đầu vào hõm vai anh dụi dụi.
" Thiếu Nghiêm.."
Giang Kỳ như con mèo nhỏ tóc tai xù xù mềm mại kêu, kêu đến tim anh cũng mềm luôn.
" phát tình, hử?"
Nghiêm đại tá xấu xa ngậm lên vành tai non mịn của vợ yêu, tay to vuốt một đường xuống tới hai cánh mông cong, ở nơi đó bóp bóp vào cái xong mới phát hiện cậu vậy mà mặc quần nhỏ của anh mà đi ngủ, áo cũng mặc của anh, cả người toàn mùi của anh, sự ỷ lại này khiến Nghiêm đại tá phát điên, thầm mắng yêu tinh này, suốt ngày dụ dỗ anh, tức giận với tay vào quần cậu nhéo nhéo mà trừng phạt lên.
" a... anh làm gì?"
Giang Kỳ rên lên một tiếng, uốn éo muốn trốn lại trốn không thoát khỏi bàn tay đang làm loạn trong quần cậu, cảm xúc nơi miệng nhỏ mẫn cảm cũng bị kéo lên, muốn rỉ nước.
" làm em"
Vừa nói anh vừa lật người đè lên, động tác nhanh gọn lẹ lọt ra quần nhỏ rộng thùng thình, môi mỏng áp lên môi nhỏ đang há hốc trấn kinh như con nai nhỏ của cậu, đầu lưỡi luồn vào cuốn lấy cái lưỡi nhỏ đang muốn bỏ trốn, trói lại, dày vò lên, tay cũng tiến quân thần tốc vọt vào cửa động khuấy tung, tiếng nước khiến người đỏ mặt nhanh chóng tràn ra.
" a... ưm..."
Miệng trên miệng dưới đều bị chặn, âm thanh mị hoặc cũng bị chặn lại, không thể nói khiến các xúc cảm càng thêm phóng đại, mẫn cảm mà nhanh chóng bị cuốn theo, dòng nước ngọt lành cũng tuôn ra, khiến ngón tay anh càng thêm thông thuận mà cầy cấy, nhanh chóng tăng thêm 1 ngón, 2 ngón, đến khi nó chứa được 4 ngón thì rút mạnh ra để cậu em đã cứng rắn doạ người lên cửa động, vọt thẳng vào.
" hừ..."
" a..."
Hai âm thanh cùng lúc phát ra càng thêm sắc tình, hai mùi hương một nóng ấm một mát lạnh hoà quyện vào nhau đến dính nị.
Từ lúc nghe anh nói muốn làm cậu đến lúc cự long vọt vào cửa động còn chưa đến vài phút, còn bị anh hôn đến choáng váng, Giang Kỳ không kịp nghĩ ngợi làm sao lại chọc tới anh rồi đã bị anh kéo lên đầu sóng ngọn gió mà làm, làm đến nước nôi lênh láng, đầu óc mơ hồ chỉ còn biết hùa theo, eo nhỏ còn không khống chế được đong đưa theo nhịp va chạm của anh.
" ha... vật nhỏ này... em thật là yêu tinh mà"
Lưu Thiếu Nghiêm cảm nhận rõ ràng động tác bản năng của vật nhỏ dưới thân, gân xanh nổi đầy đầu phát mạnh một cái vào mông cậu khiến nó đỏ ửng lên, cự long theo cái đánh mà va vào cửa động đóng kín.
Hai tay cầm lấy chiếc laptop cũ kỹ của mình đặt lên chiếc bàn bên cạnh cửa sổ, lúc này nắng chiều chiếu vào ô kính trong suốt khiến cả phòng sáng bừng lên.
Ngẫm lại từ lúc gặp Thiếu Nghiêm tới nay cuộc sống của cậu đảo lộn nghiêng trời lệch đất, nhưng cậu cũng không quên nghề nghiệp của mình.
Mấy năm nay cậu đều dựa vào nó kiếm sống, sao có thể bỏ được, đưa tay khởi động máy, ánh sáng từ laptop lập loè lên xuống vài lần rồi hiện lên giao diện chính.
Đưa tay bấm một cái vào đồng hồ tinh tế, mạng tinh tế trực tiếp kết nối với laptop trước mặt, mở ra trang web cậu dùng để đăng tải truyện của mình, tác phẩm mới Omega của đại tá cấm dục mới viết được vài chương đã drop tận cả tháng, fan của cậu sắp phá banh nóc giao diện giao tiếp của cậu rồi.
" ủa, Kỳ Kỳ, cậu cuối cùng cũng lên rồi"
Tô Tiểu Thảo nhìn thấy tin tức phát ra từ giao diện bạn bè mà trợn tròn mắt nhắn vô.
" ừm, Thảo Thảo, xin lỗi cậu"
Giang Kỳ xấu hổ gõ lộc cộc.
" cậu đi làm chuyện quốc gia đại sự, tiếp tục lịch sử tạo người cho đế quốc, ai sẽ trách cậu chứ, hừ"
Tô Tiểu Thảo hờn dỗi trả lời, ngươi tốt rồi, mình ta cô đơn đây nè.
" đừng giận mà, không phải tớ lên rồi sao, từ giờ sẽ viết lại đây mà"
Giang Kỳ vội làm lành gõ.
" ông chồng đại tá của ngươi đi rồi à, sao nhà ngươi còn có thời gian mà lên mạng chứ"
Thảo Thảo tò mò hỏi, ông chồng kia của Giang Kỳ nhìn là biết cấm dục mấy chục năm, còn ở nhà dễ gì buông tha cho con cừu non Kỳ Kỳ này chứ.
" tớ theo quân.."
Giang Kỳ ngại ngùng trả lời.
" hả? theo cái gì... đừng nói cậu theo chồng cậu vào ở quân khu luôn nha, quân tẩu Giang Kỳ"
Tô Tiểu Thảo hết hồn bụp bụp mà múa tay như gió.
" ừm.."
Cậu xấu hổ bụm mặt, dù biết chẳng ai nhìn thấy cũng thấy mặt đỏ rần rần.
" Kỳ Kỳ a... thì ra không phải chỉ có ông chồng đại tá của cậu thiếu thốn, nhà ngươi cũng dục cầu bất mãn"
Tô Tiểu Thảo vừa gõ vừa cười banh nóc khiến những người trong văn phòng đều quay đầu nhìn, nhưng cậu còn đang sung sướng nào có thèm để ý bọn họ.
" cậu mới dục cầu bất mãn, cậu xem cậu nhiều tuổi hơn tớ, tới giờ một mảnh tình không có, cậu chắc chắn bất mãn hơn tớ, hừ"
Giang Kỳ phồng mang trợn má gõ bụp bụp lên bàn phím, nhanh chóng trả đũa bạn thân.
Hai người cứ thế lời qua tiếng lại đến điên rồi, Tô Tiểu Thảo cảm thán tên này lấy chồng xong miệng lưỡi lại như trường dài ra, cậu sắp cãi không lại rồi còn phải ăn một mồm cẩu lương, tức chết mà, không được, cậu muốn đi tìm tình yêu!!!!
...
Lần này cả đế quốc như bị thay máu, không nói rõ được không khí ảm đạm, môi trường sinh hoạt cũng lo lắng không yên, bởi vì lần thanh tẩy này đế quốc không có thông báo cho người dân nên dù đã tận mắt chứng kiến bọn nó bị bắn chết cũng không khiến người dân đế quốc bình ổn cuộc sống hằng ngày.
Đường sá vẫn tiêu điều, kinh tế bị ảnh hưởng, nhưng trung tâm thương mại cũng vắng cảnh nườm nượp người ra kẻ vào, cao tầng đế quốc bất đắc dĩ phải công bố việc trong đế quốc Kỳ Hoà đã sạch bóng bọn nó, khuyến khích người dân đi làm bình thường.
Nhưng chỉ nói vậy người dân vẫn không tin, rồi bỗng một ngày mạng tinh tế lộ ra một tin khiến đế quốc chấn động.
Con dâu Lưu gia vậy mà lại là cấp SS của đế quốc.
Tin tức này giống như một viên đá rơi vào hồ nước, gợn sóng lăn tăn trong lòng mỗi người dân đế quốc, không khí trong đế quốc thay đổi hẳn, đâu đâu cũng có người nói về chuyện này, dần dần họ cũng quên mất mối nguy ngại về những sinh vật kia, cơn sốt nóng khiến trước cửa khu biệt thự Lưu gia tập trung một số cánh nhà báo muốn phỏng vấn Giang Kỳ, nhưng họ nào biết, chủ nhân tin đồn đã không có ở Lưu gia, chờ đợi bọn họ cũng chỉ là ánh nắng chói chang trên đỉnh đầu cùng cái lạnh về đêm khi suốt ngày canh trước cổng Lưu gia.
Chuyện này Giang Kỳ nào có biết, cuộc sống quân tẩu trong quân khu đơn điệu vậy mà làm cậu cảm giác thân quen như ngày trước còn ru rú trong nhà làm trạch nam.
Hầu hết thời gian Lưu Thiếu Nghiêm đều không có ở nhà, anh vừa chỉ huy kế hoạch giải cứu những người bị bắt kia vừa phải huấn luyện binh lính, có khi còn không thể về ăn cơm cùng cậu, nhiều đêm còn về khuya, nhưng sáng dậy cậu vẫn có thể sờ tới cơ thể săn chắc cứng cáp hữu lực của anh chồng đại tá cũng đủ khiến cậu thoả mãn rồi.
Đưa tay sờ lên đường nét lưu sướng trên khuôn mặt điển trai của anh chồng Giang Kỳ cười ngây ngô.
" cười gì vật nhỏ?"
Lưu Thiếu Nghiêm gặm ngón tay đang sờ trên môi anh hàm hồ nói, cánh tay đang đặt trên hông cậu siết lại, để hai lòng ngực dựa vào nhau ấm áp.
Cảm xúc ướt át trên tay khiến cậu muốn rụt lại nhưng không được, còn bị người bắt quả tang đang trộm hương làm cậu xấu hổ đỏ bừng hai má trắng nõn, nhắm tịt mắt chui đầu vào hõm vai anh dụi dụi.
" Thiếu Nghiêm.."
Giang Kỳ như con mèo nhỏ tóc tai xù xù mềm mại kêu, kêu đến tim anh cũng mềm luôn.
" phát tình, hử?"
Nghiêm đại tá xấu xa ngậm lên vành tai non mịn của vợ yêu, tay to vuốt một đường xuống tới hai cánh mông cong, ở nơi đó bóp bóp vào cái xong mới phát hiện cậu vậy mà mặc quần nhỏ của anh mà đi ngủ, áo cũng mặc của anh, cả người toàn mùi của anh, sự ỷ lại này khiến Nghiêm đại tá phát điên, thầm mắng yêu tinh này, suốt ngày dụ dỗ anh, tức giận với tay vào quần cậu nhéo nhéo mà trừng phạt lên.
" a... anh làm gì?"
Giang Kỳ rên lên một tiếng, uốn éo muốn trốn lại trốn không thoát khỏi bàn tay đang làm loạn trong quần cậu, cảm xúc nơi miệng nhỏ mẫn cảm cũng bị kéo lên, muốn rỉ nước.
" làm em"
Vừa nói anh vừa lật người đè lên, động tác nhanh gọn lẹ lọt ra quần nhỏ rộng thùng thình, môi mỏng áp lên môi nhỏ đang há hốc trấn kinh như con nai nhỏ của cậu, đầu lưỡi luồn vào cuốn lấy cái lưỡi nhỏ đang muốn bỏ trốn, trói lại, dày vò lên, tay cũng tiến quân thần tốc vọt vào cửa động khuấy tung, tiếng nước khiến người đỏ mặt nhanh chóng tràn ra.
" a... ưm..."
Miệng trên miệng dưới đều bị chặn, âm thanh mị hoặc cũng bị chặn lại, không thể nói khiến các xúc cảm càng thêm phóng đại, mẫn cảm mà nhanh chóng bị cuốn theo, dòng nước ngọt lành cũng tuôn ra, khiến ngón tay anh càng thêm thông thuận mà cầy cấy, nhanh chóng tăng thêm 1 ngón, 2 ngón, đến khi nó chứa được 4 ngón thì rút mạnh ra để cậu em đã cứng rắn doạ người lên cửa động, vọt thẳng vào.
" hừ..."
" a..."
Hai âm thanh cùng lúc phát ra càng thêm sắc tình, hai mùi hương một nóng ấm một mát lạnh hoà quyện vào nhau đến dính nị.
Từ lúc nghe anh nói muốn làm cậu đến lúc cự long vọt vào cửa động còn chưa đến vài phút, còn bị anh hôn đến choáng váng, Giang Kỳ không kịp nghĩ ngợi làm sao lại chọc tới anh rồi đã bị anh kéo lên đầu sóng ngọn gió mà làm, làm đến nước nôi lênh láng, đầu óc mơ hồ chỉ còn biết hùa theo, eo nhỏ còn không khống chế được đong đưa theo nhịp va chạm của anh.
" ha... vật nhỏ này... em thật là yêu tinh mà"
Lưu Thiếu Nghiêm cảm nhận rõ ràng động tác bản năng của vật nhỏ dưới thân, gân xanh nổi đầy đầu phát mạnh một cái vào mông cậu khiến nó đỏ ửng lên, cự long theo cái đánh mà va vào cửa động đóng kín.
Bình luận facebook