Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 616: Nước miếng trong miệng không ngừng chảy ra
“Không thèm nói với chị nữa, đồ đáng ghét, buông em ra, chị mới là người trưởng thành sớm đấy!”
Long Tiểu Tịch có chút không phục nói.
“Không thể thả em ra, phải để bố em đồng ý so tài với chị mới được”.
Sở Uyển Tình mặt dày mày dạn nói.
“Bố ơi, bố, chị ta bắt nạt con!”
Lúc này, Long Tiểu Tịch nhìn thấy Long Thiên Tiếu bước tới, liền hét lớn.
Copy từ web τaмlinh247.com
“Anh rể, cô bé này nói anh nướng cá rất ngon, tôi quyết không tin, lát nữa đợi bọn họ xử lý cá xong hay là chúng ta thi xem thử ai nướng cá giỏi hơn đi?”
Sở Uyển Tình nhìn thấy Long Thiên Tiếu liền cười xấu xa và nói.
“Tôi thì không thành vấn đề”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ cười cười.
“Bố ơi, chị ta không thả con ra!”
Long Tiểu Tịch nhìn về phía Long Thiên Tiếu, khuôn mặt ai oán, nghẹn ngào muốn khóc đến nơi rồi.
Lúc này, Cố Tuyết Cầm bước tới, nhìn thấy bộ dạng của Long Tiểu Tịch và Sở Uyển Tình, không mấy vui vẻ lắc đầu.
“Được rồi, cậu có phải trẻ con nữa đâu, còn đi trêu ghẹo một đứa bé?”
Cố Tuyết Cầm vỗ nhẹ vào bả vai Sở Uyển Tình, có chút không vui nói, lúc này, Sở Uyển Tình mới thả Long Tiểu Tịch ra.
Long Tiểu Tịch thấy thế lập tức trốn đi, chạy tới trước mặt Cố Tuyết Cầm, ôm lấy chân cô, tựa hồ sợ Sở Uyển Tình sẽ lại bắt mình thêm lần nữa.
“Mọi người, ai cũng nói anh rể tài nghệ nấu nướng lợi hại, hôm nay tôi với anh ấy cùng nhau so tài, xem thử cá nướng của ai ngon hơn. Mọi người ở đây chứng kiến đưa ra đánh giá giúp chúng tôi có được không?”
Sau khi thả Long Tiểu Tịch ra, Sở Uyển Tình hùng hồn nói.
“Haha, cô Sở, tay nghề nấu nướng của cậu Long rất có tiếng đấy, cô chắc chắn muốn thi với cậu ấy sao?”
Tần Viễn Lâm nghe vậy bật cười.
“Có gì mà không thể so chứ, tôi cho rằng, đồ ăn tôi nướng không thua kém gì anh ấy”.
Sở Uyển Tình nghe vậy có chút không phục nói.
“Nếu cô Sở đã muốn thi tài nấu ăn với cậu Long, vậy tôi sẽ thêm tiền thưởng cho hai người, tôi đưa ra 30 ngàn tệ, số tiền này sẽ thuộc về người thắng cuộc. Giám khảo là những người ngồi đây, ai nướng cá ngon hơn, là do mọi người quyết định, mọi người thấy thế nào?”
Tần Viễn Lâm rộng lượng nói.
“Wow, chủ tịch Tần ông có cần thiết chơi lớn vậy không?”
Sở Uyển Tình nghe vậy có chút cảm động nói.
“Sao vậy, cô không muốn sao?”
Tần Viễn Lâm liền hỏi.
“Tôi muốn tôi muốn, tôi đương nhiên là muốn rồi, ai không muốn người đó chính là đồ ngốc!”
Sở Uyển Tình nghe vậy lập tức nói, hẳn 30 ngàn tệ, ba tháng lương của cô ấy cộng lại cũng tầm ba bốn mươi ngàn tệ thôi. Mặc dù nói như vậy, cô ấy không nhất định sẽ giành được số tiền này, nhưng mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi, ngộ nhỡ cô ấy thắng thì sao? Trong lòng Sở Uyển Tình lóe lên một tia hy vọng.
“Vậy cậu Long cũng không có vấn đề gì chứ?”
Đọc tiếp tại Tαмliπh247 .com nhé !
Tần Viễn Lâm hướng về phía Long Thiên Tiếu hỏi.
“Tôi không có ý kiến gì”.
Long Thiên Tiếu chỉ nói một câu, vẻ mặt bình thản.
“Vậy thì tốt, mọi người đều nghe thấy hết rồi chứ? Mọi người đến lúc đó sẽ được thưởng thức tay nghề của cậu Long rồi”.
Tần Viễn Lâm nhìn về phía mọi người rồi nói.
Nói đến khả năng nấu nướng của Long Thiên Tiếu, đa số mọi người ở đây đều biết, tất nhiên không kể đến những người làm mà Tần Viễn Lâm dẫn theo cùng.
Bời vì lời này của Long Thiên Tiếu, những người làm mà Tần Viễn Lâm dẫn theo may mắn có được cơ hội cùng ăn cơm với mấy người Tần Viễn Lâm.
“Cậu Long, mặc dù cậu rất giỏi, nhưng tôi lại tin tưởng tài nghệ của cô gái kia hơn!”
“Đàn ông đa số đều vụng về, chồng tôi rất ít khi vào bếp, tay nghề vì vậy cũng kém hơn chút. Tôi có chút tin tưởng vào tay nghề nấu nướng của cô gái hơn”.
“Đúng vậy đúng vậy, cậu Long vừa nhìn đã biết là người làm việc lớn, làm việc lớn tất nhiên rất lợi hại, nhưng về việc nấu nướng không chừng lại không tốt lắm”.
Mấy người làm cũng hào hứng bàn tán không ngừng, Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ cười mà không nói gì.
Sở Uyển Tình nghe được, ngược lại thêm phần đắc ý.
Dĩ nhiên, cô ấy đã nếm qua đồ ăn của Long Thiên Tiếu, nhưng khả năng nướng chính là tài năng thiên phú, ưu điểm duy nhất của cô ấy, cô ấy không tin bản thân lại thua Long Thiên Tiếu.
“Nếu đã như vậy, vậy thì bắt đầu thôi, bụng tôi bắt đầu cảm thấy đói rồi”.
Tần Viễn Lâm cảm thấy có chút đói bụng, liền nói.
Nghe thấy câu nói vừa rồi của Tần Viễn Lâm, mọi người đều vội vàng hơn.
Lúc này, mọi người mang đến rất nhiều dụng cụ nướng, đặc biệt là phía Tần Viễn Lâm, bởi vì ông ta mang theo không ít người làm, mà những người này cơ hồ đều mang theo tất cả dụng cụ đến.
Chỉ một lúc sau, dụng cụ nướng không những không thiếu mà còn thừa ra rất nhiều.
Trong số những người làm của Tần Viễn Lâm, tất nhiên cũng có cả đầu bếp.
Lúc này, bọn họ đang làm công việc của riêng mình, những người khác không có chuyện gì làm, liền vây quanh lại, ở giữa bày ra hai lò nướng, là nơi để Long Thiên Tiếu và Sở Uyển Tình trổ tài.
“Choang choang choang!”
Long Tiểu Tịch giờ đây cũng đứng ngay bên cạnh, thậm chí trong tay còn cầm sẵn một cái đĩa, tay còn lại cầm một đôi đũa, chăm chú nhìn vào miếng cá nóng hổi đang nướng trên vỉ, nước miếng từ miệng lập tức chảy ra.
“Oa, thơm quá!”
“Ực ực!”
“Đói quá đói quá!”
“Rất nhanh thôi là có thể ăn được rồi!”
Long Thiên Tiếu nghe vậy liền nói. Anh không biết bản thân nướng ra sao, chỉ là tùy tiện nướng, còn về phần 30 ngàn tệ, anh không hề để tâm. Nói cho cùng, chỉ là Tần Viễn Lâm đang bày ra để mọi người thêm vui vẻ thôi.
Long Tiểu Tịch có chút không phục nói.
“Không thể thả em ra, phải để bố em đồng ý so tài với chị mới được”.
Sở Uyển Tình mặt dày mày dạn nói.
“Bố ơi, bố, chị ta bắt nạt con!”
Lúc này, Long Tiểu Tịch nhìn thấy Long Thiên Tiếu bước tới, liền hét lớn.
Copy từ web τaмlinh247.com
“Anh rể, cô bé này nói anh nướng cá rất ngon, tôi quyết không tin, lát nữa đợi bọn họ xử lý cá xong hay là chúng ta thi xem thử ai nướng cá giỏi hơn đi?”
Sở Uyển Tình nhìn thấy Long Thiên Tiếu liền cười xấu xa và nói.
“Tôi thì không thành vấn đề”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ cười cười.
“Bố ơi, chị ta không thả con ra!”
Long Tiểu Tịch nhìn về phía Long Thiên Tiếu, khuôn mặt ai oán, nghẹn ngào muốn khóc đến nơi rồi.
Lúc này, Cố Tuyết Cầm bước tới, nhìn thấy bộ dạng của Long Tiểu Tịch và Sở Uyển Tình, không mấy vui vẻ lắc đầu.
“Được rồi, cậu có phải trẻ con nữa đâu, còn đi trêu ghẹo một đứa bé?”
Cố Tuyết Cầm vỗ nhẹ vào bả vai Sở Uyển Tình, có chút không vui nói, lúc này, Sở Uyển Tình mới thả Long Tiểu Tịch ra.
Long Tiểu Tịch thấy thế lập tức trốn đi, chạy tới trước mặt Cố Tuyết Cầm, ôm lấy chân cô, tựa hồ sợ Sở Uyển Tình sẽ lại bắt mình thêm lần nữa.
“Mọi người, ai cũng nói anh rể tài nghệ nấu nướng lợi hại, hôm nay tôi với anh ấy cùng nhau so tài, xem thử cá nướng của ai ngon hơn. Mọi người ở đây chứng kiến đưa ra đánh giá giúp chúng tôi có được không?”
Sau khi thả Long Tiểu Tịch ra, Sở Uyển Tình hùng hồn nói.
“Haha, cô Sở, tay nghề nấu nướng của cậu Long rất có tiếng đấy, cô chắc chắn muốn thi với cậu ấy sao?”
Tần Viễn Lâm nghe vậy bật cười.
“Có gì mà không thể so chứ, tôi cho rằng, đồ ăn tôi nướng không thua kém gì anh ấy”.
Sở Uyển Tình nghe vậy có chút không phục nói.
“Nếu cô Sở đã muốn thi tài nấu ăn với cậu Long, vậy tôi sẽ thêm tiền thưởng cho hai người, tôi đưa ra 30 ngàn tệ, số tiền này sẽ thuộc về người thắng cuộc. Giám khảo là những người ngồi đây, ai nướng cá ngon hơn, là do mọi người quyết định, mọi người thấy thế nào?”
Tần Viễn Lâm rộng lượng nói.
“Wow, chủ tịch Tần ông có cần thiết chơi lớn vậy không?”
Sở Uyển Tình nghe vậy có chút cảm động nói.
“Sao vậy, cô không muốn sao?”
Tần Viễn Lâm liền hỏi.
“Tôi muốn tôi muốn, tôi đương nhiên là muốn rồi, ai không muốn người đó chính là đồ ngốc!”
Sở Uyển Tình nghe vậy lập tức nói, hẳn 30 ngàn tệ, ba tháng lương của cô ấy cộng lại cũng tầm ba bốn mươi ngàn tệ thôi. Mặc dù nói như vậy, cô ấy không nhất định sẽ giành được số tiền này, nhưng mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi, ngộ nhỡ cô ấy thắng thì sao? Trong lòng Sở Uyển Tình lóe lên một tia hy vọng.
“Vậy cậu Long cũng không có vấn đề gì chứ?”
Đọc tiếp tại Tαмliπh247 .com nhé !
Tần Viễn Lâm hướng về phía Long Thiên Tiếu hỏi.
“Tôi không có ý kiến gì”.
Long Thiên Tiếu chỉ nói một câu, vẻ mặt bình thản.
“Vậy thì tốt, mọi người đều nghe thấy hết rồi chứ? Mọi người đến lúc đó sẽ được thưởng thức tay nghề của cậu Long rồi”.
Tần Viễn Lâm nhìn về phía mọi người rồi nói.
Nói đến khả năng nấu nướng của Long Thiên Tiếu, đa số mọi người ở đây đều biết, tất nhiên không kể đến những người làm mà Tần Viễn Lâm dẫn theo cùng.
Bời vì lời này của Long Thiên Tiếu, những người làm mà Tần Viễn Lâm dẫn theo may mắn có được cơ hội cùng ăn cơm với mấy người Tần Viễn Lâm.
“Cậu Long, mặc dù cậu rất giỏi, nhưng tôi lại tin tưởng tài nghệ của cô gái kia hơn!”
“Đàn ông đa số đều vụng về, chồng tôi rất ít khi vào bếp, tay nghề vì vậy cũng kém hơn chút. Tôi có chút tin tưởng vào tay nghề nấu nướng của cô gái hơn”.
“Đúng vậy đúng vậy, cậu Long vừa nhìn đã biết là người làm việc lớn, làm việc lớn tất nhiên rất lợi hại, nhưng về việc nấu nướng không chừng lại không tốt lắm”.
Mấy người làm cũng hào hứng bàn tán không ngừng, Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ cười mà không nói gì.
Sở Uyển Tình nghe được, ngược lại thêm phần đắc ý.
Dĩ nhiên, cô ấy đã nếm qua đồ ăn của Long Thiên Tiếu, nhưng khả năng nướng chính là tài năng thiên phú, ưu điểm duy nhất của cô ấy, cô ấy không tin bản thân lại thua Long Thiên Tiếu.
“Nếu đã như vậy, vậy thì bắt đầu thôi, bụng tôi bắt đầu cảm thấy đói rồi”.
Tần Viễn Lâm cảm thấy có chút đói bụng, liền nói.
Nghe thấy câu nói vừa rồi của Tần Viễn Lâm, mọi người đều vội vàng hơn.
Lúc này, mọi người mang đến rất nhiều dụng cụ nướng, đặc biệt là phía Tần Viễn Lâm, bởi vì ông ta mang theo không ít người làm, mà những người này cơ hồ đều mang theo tất cả dụng cụ đến.
Chỉ một lúc sau, dụng cụ nướng không những không thiếu mà còn thừa ra rất nhiều.
Trong số những người làm của Tần Viễn Lâm, tất nhiên cũng có cả đầu bếp.
Lúc này, bọn họ đang làm công việc của riêng mình, những người khác không có chuyện gì làm, liền vây quanh lại, ở giữa bày ra hai lò nướng, là nơi để Long Thiên Tiếu và Sở Uyển Tình trổ tài.
“Choang choang choang!”
Long Tiểu Tịch giờ đây cũng đứng ngay bên cạnh, thậm chí trong tay còn cầm sẵn một cái đĩa, tay còn lại cầm một đôi đũa, chăm chú nhìn vào miếng cá nóng hổi đang nướng trên vỉ, nước miếng từ miệng lập tức chảy ra.
“Oa, thơm quá!”
“Ực ực!”
“Đói quá đói quá!”
“Rất nhanh thôi là có thể ăn được rồi!”
Long Thiên Tiếu nghe vậy liền nói. Anh không biết bản thân nướng ra sao, chỉ là tùy tiện nướng, còn về phần 30 ngàn tệ, anh không hề để tâm. Nói cho cùng, chỉ là Tần Viễn Lâm đang bày ra để mọi người thêm vui vẻ thôi.
Bình luận facebook