Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 105
CHƯƠNG 105: NHÀ GIÀU MỚI NỔI
Người đàn ông đó tên là Đinh Dũng, một người giàu có mới nổi, đôi mắt của anh ta đầy vẻ chế giễu, anh ta coi thường Tề Thiên Cơ.
“Gì cũng biết làm? Mắc cười chết đi được.”
“Vì để con nhỏ đi học mẫu giáo quý tộc, mà quỷ nghèo nhà anh phải đi mượn rất nhiều tiền đúng không?”
“Con tôi học cùng trường với con gái anh. Tôi thực sự sợ con gái anh làm hư con trai tôi đấy.”
Đinh Dũng nhìn Tề Thiên Cơ bằng ánh mắt khinh thường và giễu cợt, bước tới túm lấy cậu nhóc đang nói chuyện với Đồng Đồng, cảnh cáo: “Con trai, sau này đừng có chơi với con gái của tên nghèo rớt mồng tơi này, con biết không?”
Con trai anh ta ngây thơ gật đầu.
Thằng bé hẵng còn nhỏ nhưng đã được ba mẹ cho ăn mặc như người lớn.
Tóc vuốt keo bóng loáng, đi đôi giày da nhỏ và đeo một chiếc đồng hồ đắt tiền, ba mẹ nó như muốn mọi người biết rằng gia đình nó rất giàu có.
Đây là đặc điểm của nhà giàu mới nổi điển hình.
Đối mặt với sự chế giễu của Đinh Dũng, Tề Thiên Cơ bình tĩnh và không có biểu cảm gì.
Con rồng sẽ quan tâm đến sự chế giễu của một con kiến ư?
Một lúc sau, đến lượt Tề Thiên Cơ đăng ký.
Cậu bé nói chuyện với Đồng Đồng một lần nữa, và nói với Đồng Đồng một cách tự hào: “Đồng Đồng, nhìn này, đây là quần áo mới mà ba tớ đã mua cho tớ. Nó có đẹp không?”
“Và chiếc đồng hồ mới này nữa, là đồ cặp với ba tớ đấy. Đeo nó, ba có thể biết tớ đang ở đâu mọi lúc, mọi nơi và có thể theo dõi nhịp tim của tớ. Nó rất đắt đấy.”
Cô giáo mầm nom phụ trách đăng ký là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, liếc mắt nhìn liền cảm thán: “Đây không phải là chiếc đồng hồ ba con mới nhất của hiệu Tiểu Thiên Tài sao? Hình như là tầm 300 triệu?”
Cô ta nhìn ánh mắt của Đinh Dũng, trở nên có chút tôn trọng và nhiệt tình.
Đinh Dũng đột nhiên có chút khách khí, đắc ý nói: “Chỉ là chút tiền vặt. Tôi vốn mang một chiếc Baifei Lida gần 900 triệu, nhưng với mấy đứa nhỏ thì chỉ có thể cho mang cái này trước.”
Ánh mắt cô giáo mầm nom đầy vẻ choáng ngợp, cô ta cười nịnh nọt: “Vậy thì anh thực sự là một người ba tốt. Đinh Tiểu Minh sẽ rất hạnh phúc khi có anh làm ba.”
Đồng Đồng không phân biệt được sự khác lạ bên trong, cô bé vẫn vui vẻ cười nói với Đinh Tiểu Minh: “Tiểu Minh, đồng hồ của cậu rất đẹp, nhưng nếu tớ muốn, ba tớ cũng sẽ mua cho tớ.”
“Ba của tớ luôn nghe theo tớ, đúng không ba?”
Nói xong, bàn tay nhỏ bé của cô bé nắm lấy bàn tay to lớn của Tề Thiên Cơ và lắc lắc.
Tề Thiên Cơ đưa tờ đăng ký cho giáo viên, mỉm cười ôm Đồng Đồng vào lòng, nói: “Cho dù con muốn những vì sao trên trời, ba cũng sẽ hái cho con. Khi nào có thời gian ba sẽ đưa con đi mua, mua một cái tốt hơn cái này nhé.”
Khuôn mặt Đồng Đồng đột nhiên nở một nụ cười hạnh phúc, hôn lên mặt Tề Thiên Cơ, rất vui vẻ.
Vẻ mặt Dinh Dũng khinh thường chế nhạo: “Đồ quỷ nghèo, có biết cái đồng hồ bao nhiêu không? 267 triệu đấy, có mua nổi không?”
Cô giáo nhìn Tề Thiên Cơ, ánh mắt hướng vào bộ quần áo cũ kỹ, rẻ tiền, lộ vẻ khinh thường: “Ba Đồng Đồng, tôi có bổn phận phải cảnh báo với anh, là phụ huynh không nên hứa bừa rồi thất hứa với con cái.”
“Nếu không làm được, anh sẽ dạy con không tốt và biến con thành kẻ không thành thật như anh.”.
“Được, tôi biết rồi.” Tề Thiên Cơ không phản bác mà thờ ơ đáp lại lời của cô giáo.
Về phần Đinh Dũng, anh chỉ mặc kệ anh ta.
Một tên nhà giàu mới nổi không đáng để anh tốn nước bọt.
Tề Thiên Cơ đưa Đồng Đồng đến nhà trẻ, gọi điện thoại cho Trần Diễn, trầm giọng nói: “Nhà họ Tần bây giờ thế nào rồi?”
Trần Diễn thấp giọng nói: “Báo cáo điện chủ, nhà họ Tần hôm nay gửi thư mời, mời một số nhân vật có máu mặt ở Quang Châu và bộ hạ cũ tới dự yến tiệc. Tiếng tăm truyền ra không hề nhỏ, xem ra là muốn thông báo với bên ngoài nhà họ Tần đã hồi sinh.”
“Hồi sinh?”
Hai mắt Tề Thiên Cơ lạnh lùng, toàn thân đằng đằng sát khí, anh nói: “Ai cho phép hồi sinh? Ghi tên tất cả khách mời tới đó, lưu lại về sau còn tình sổ.”
Người đàn ông đó tên là Đinh Dũng, một người giàu có mới nổi, đôi mắt của anh ta đầy vẻ chế giễu, anh ta coi thường Tề Thiên Cơ.
“Gì cũng biết làm? Mắc cười chết đi được.”
“Vì để con nhỏ đi học mẫu giáo quý tộc, mà quỷ nghèo nhà anh phải đi mượn rất nhiều tiền đúng không?”
“Con tôi học cùng trường với con gái anh. Tôi thực sự sợ con gái anh làm hư con trai tôi đấy.”
Đinh Dũng nhìn Tề Thiên Cơ bằng ánh mắt khinh thường và giễu cợt, bước tới túm lấy cậu nhóc đang nói chuyện với Đồng Đồng, cảnh cáo: “Con trai, sau này đừng có chơi với con gái của tên nghèo rớt mồng tơi này, con biết không?”
Con trai anh ta ngây thơ gật đầu.
Thằng bé hẵng còn nhỏ nhưng đã được ba mẹ cho ăn mặc như người lớn.
Tóc vuốt keo bóng loáng, đi đôi giày da nhỏ và đeo một chiếc đồng hồ đắt tiền, ba mẹ nó như muốn mọi người biết rằng gia đình nó rất giàu có.
Đây là đặc điểm của nhà giàu mới nổi điển hình.
Đối mặt với sự chế giễu của Đinh Dũng, Tề Thiên Cơ bình tĩnh và không có biểu cảm gì.
Con rồng sẽ quan tâm đến sự chế giễu của một con kiến ư?
Một lúc sau, đến lượt Tề Thiên Cơ đăng ký.
Cậu bé nói chuyện với Đồng Đồng một lần nữa, và nói với Đồng Đồng một cách tự hào: “Đồng Đồng, nhìn này, đây là quần áo mới mà ba tớ đã mua cho tớ. Nó có đẹp không?”
“Và chiếc đồng hồ mới này nữa, là đồ cặp với ba tớ đấy. Đeo nó, ba có thể biết tớ đang ở đâu mọi lúc, mọi nơi và có thể theo dõi nhịp tim của tớ. Nó rất đắt đấy.”
Cô giáo mầm nom phụ trách đăng ký là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, liếc mắt nhìn liền cảm thán: “Đây không phải là chiếc đồng hồ ba con mới nhất của hiệu Tiểu Thiên Tài sao? Hình như là tầm 300 triệu?”
Cô ta nhìn ánh mắt của Đinh Dũng, trở nên có chút tôn trọng và nhiệt tình.
Đinh Dũng đột nhiên có chút khách khí, đắc ý nói: “Chỉ là chút tiền vặt. Tôi vốn mang một chiếc Baifei Lida gần 900 triệu, nhưng với mấy đứa nhỏ thì chỉ có thể cho mang cái này trước.”
Ánh mắt cô giáo mầm nom đầy vẻ choáng ngợp, cô ta cười nịnh nọt: “Vậy thì anh thực sự là một người ba tốt. Đinh Tiểu Minh sẽ rất hạnh phúc khi có anh làm ba.”
Đồng Đồng không phân biệt được sự khác lạ bên trong, cô bé vẫn vui vẻ cười nói với Đinh Tiểu Minh: “Tiểu Minh, đồng hồ của cậu rất đẹp, nhưng nếu tớ muốn, ba tớ cũng sẽ mua cho tớ.”
“Ba của tớ luôn nghe theo tớ, đúng không ba?”
Nói xong, bàn tay nhỏ bé của cô bé nắm lấy bàn tay to lớn của Tề Thiên Cơ và lắc lắc.
Tề Thiên Cơ đưa tờ đăng ký cho giáo viên, mỉm cười ôm Đồng Đồng vào lòng, nói: “Cho dù con muốn những vì sao trên trời, ba cũng sẽ hái cho con. Khi nào có thời gian ba sẽ đưa con đi mua, mua một cái tốt hơn cái này nhé.”
Khuôn mặt Đồng Đồng đột nhiên nở một nụ cười hạnh phúc, hôn lên mặt Tề Thiên Cơ, rất vui vẻ.
Vẻ mặt Dinh Dũng khinh thường chế nhạo: “Đồ quỷ nghèo, có biết cái đồng hồ bao nhiêu không? 267 triệu đấy, có mua nổi không?”
Cô giáo nhìn Tề Thiên Cơ, ánh mắt hướng vào bộ quần áo cũ kỹ, rẻ tiền, lộ vẻ khinh thường: “Ba Đồng Đồng, tôi có bổn phận phải cảnh báo với anh, là phụ huynh không nên hứa bừa rồi thất hứa với con cái.”
“Nếu không làm được, anh sẽ dạy con không tốt và biến con thành kẻ không thành thật như anh.”.
“Được, tôi biết rồi.” Tề Thiên Cơ không phản bác mà thờ ơ đáp lại lời của cô giáo.
Về phần Đinh Dũng, anh chỉ mặc kệ anh ta.
Một tên nhà giàu mới nổi không đáng để anh tốn nước bọt.
Tề Thiên Cơ đưa Đồng Đồng đến nhà trẻ, gọi điện thoại cho Trần Diễn, trầm giọng nói: “Nhà họ Tần bây giờ thế nào rồi?”
Trần Diễn thấp giọng nói: “Báo cáo điện chủ, nhà họ Tần hôm nay gửi thư mời, mời một số nhân vật có máu mặt ở Quang Châu và bộ hạ cũ tới dự yến tiệc. Tiếng tăm truyền ra không hề nhỏ, xem ra là muốn thông báo với bên ngoài nhà họ Tần đã hồi sinh.”
“Hồi sinh?”
Hai mắt Tề Thiên Cơ lạnh lùng, toàn thân đằng đằng sát khí, anh nói: “Ai cho phép hồi sinh? Ghi tên tất cả khách mời tới đó, lưu lại về sau còn tình sổ.”
Bình luận facebook