Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 69: Anh định làm gì?
Khúc Tiểu Nghệ cầm chặt tay vịn, cảm giác sôi sục trong dạ dày cũng bị nỗi sợ hãi thay thế. Mỗi lần rẽ ngoặt là trái tim cô ta lại đập thình thịch.
“Rốt cuộc anh là ai! Vì sao tôi lại ở đây? Chú cảnh sát ơi, cứu mạng!”
Liếc nhìn sắc mặt tái nhợt của Khúc Tiểu Nghệ, Hạng Tư Thành khinh thường nói: “Nhát gan như cô thì làm lính kiểu gì? Đúng là mất mặt!”
“Tôi nhập ngũ làm lính truyền tin mà! Ơ, không đúng, sao anh biết tôi từng đi lính?”
Hạng Tư Thành hằm hè nói: “Tôi không chỉ biết cô từng làm lính, còn biết nếu hôm nay không có tôi thì e rằng bây giờ cô đã đang nằm trên giường của thằng nhóc trẻ trâu nào đó trong bốn thằng kia rồi!”
Ký ức mơ hồ ập tới, Khúc Tiểu Nghệ lắc đầu, sau đó cô ta bỗng trợn tròn mắt, sực tỉnh nói: “Tôi nhớ ra rồi, anh là tên lưu manh vào nhà vệ sinh nữ!”
Hạng Tư Thành choáng váng, suýt thì nhầm chân phanh thành chân ga. Trên mặt anh hiện lên nét lúng túng: “Hiểu lầm, đó chỉ là hiểu lầm mà thôi, tôi bất cẩn vào nhầm”.
Khúc Tiểu Nghệ hừ hừ hai tiếng: “Vào nhầm? Ai mà tin được, nhìn dáng vẻ của anh thì chắc là làm nhiều lần rồi”.
Đù!
Chuyện này mà nhìn qua mặt được á?
Hạng Tư Thành cắn răng: “Cô nhóc, đừng có oan uổng người tốt, nếu tối nay không có tôi thì không biết cô sẽ thế nào đâu!”
“Tôi không tin, tôi thấy anh mới là người có ý đồ xấu thì có, xuống xe, mau cho tôi xuống xe!”
Lúc này, bộ đàm trong xe vang lên tiếng cười đắc ý: “Thằng kia, có phải mày không thấy đèn hậu của bọn tao nữa rồi không?”
Ngay sau đó, một giọng nói khác vang lên: “Bọn tao là những người giữ kỷ lục trên con đường này, lái bừa một chiếc xe cà tàng mà đòi thắng bọn tao, vậy thì bọn tao mua một miếng đậu phụ về, đâm đầu vào chết quách đi cho xong”.
“Dám đua xe với chúng ta, tôi muốn cho nó hít khói xe đến tận vạch đích!”
Nghe thấy những lời khiêu khích ngang tàng của tứ thiếu gia thành phố Nam, khóe môi Hạng Tư Thành hơi nhếch lên: “Ha ha… Nhường một chút mà tưởng mình ngon thật hả?”
“Lâu rồi không chạm vào xe, bây giờ làm quen xong rồi, các người muốn chơi thì tôi đành miễn cưỡng chơi với các người vậy”.
“Cô kia, câm miệng vào, cầm chắc tay vịn, nếu không, cô mà bị văng ra khỏi xe là tôi không chịu trách nhiệm đâu đó!”
Theo bản năng, Khúc Tiểu Nghệ cứng đờ người lại, trong mắt hiện lên nét sợ hãi: “Anh… Anh định làm gì?”
Hạng Tư Thành cười hê hê, sau đó, một âm thanh động trời vang lên: “Để bọn chúng biết cái gì là kỹ thuật thực sự!”
Vút!
Chiếc Golf màu trắng như mũi tên bắn ra khỏi cung, lao vụt lên phía trước. Một bên là vách núi, một bên là vực thẳm, tới khúc cua ghập ghềnh cũng không thấy anh giảm tốc độ, ngược lại còn đạp mạnh chân ga, bánh sau hơi nhấc lên, dựa vào quán tính để ép chiếc xe rẽ ngoặt.
Mỗi lần cua đều vô cùng chính xác, bất cứ một sai lầm nào dù chỉ là nhỏ nhất cũng sẽ dẫn đến hậu quả là tan xe nát người!
Chỉ một lát sau, chiếc Golf đã rút ngắn khoảng cách với bốn chiếc xe thể thao cao cấp.
“Đại ca, thằng đó đuổi kịp rồi”.
“Má ơi, không phải người nữa rồi, đến khúc cua cũng không giảm tốc độ”.
Nhìn chiếc Golf đang dần tới gần, trong mắt tên tóc đỏ hiện lên sự hằn học: “Các anh em, còn ngã rẽ cuối cùng nữa, bốn chiếc xe của chúng ta dàn ngang ra, chặn đường tên đó lại, nếu không, chúng ta mà thua một chiếc Golf thì còn gì là mặt mũi nữa!”
“Nghe lời đại ca!”
Bốn chiếc xe thể thao nhanh chóng dàn thành hàng ngang, Hạng Tư Thành không còn đường để vượt lên nữa.
Trong mắt anh lóe lên sự nghiền ngẫm: “Muốn chặn đường tôi hả? Ha ha, chẳng lẽ các người chưa từng nghe câu ‘mọi con đường đều dẫn đến thành Roma’ sao?”
Trong lòng Khúc Tiểu Nghệ bất chợt dâng lên dự cảm chẳng lành: “Anh… Anh định làm gì?”
“Ha ha, cho cô trải nghiệm miễn phí, để cô biết cái gì gọi là xe bay!”
Dứt lời, trong mắt Hạng Tư Thành hiện lên nét nghiêm túc. Tới khúc cua cuối cùng, đôi mắt của anh ngưng tụ lại, nhắm thẳng vào một tảng đá trơn nhẵn ở ven đường, sau đó đánh lái thật mạnh. Chiếc xe đang lao đi với tốc độ cao lập tức mượn góc độ của tảng đá để leo lên vách núi. Hạng Tư Thành điều khiển chiếc xe một cách chuẩn xác, tốc độ tạo ra quán tính khổng lồ, kiểm soát bánh xe chạy trên vách núi gồ ghề.
Cứ thế, chiếc xe như một con thạch sùng khổng lồ vụt qua vách núi, hoàn mỹ vượt qua tứ thiếu gia thành phố Nam ngay cả khi bọn họ đã cố tình chặn đường.
- ---------------------------
“Rốt cuộc anh là ai! Vì sao tôi lại ở đây? Chú cảnh sát ơi, cứu mạng!”
Liếc nhìn sắc mặt tái nhợt của Khúc Tiểu Nghệ, Hạng Tư Thành khinh thường nói: “Nhát gan như cô thì làm lính kiểu gì? Đúng là mất mặt!”
“Tôi nhập ngũ làm lính truyền tin mà! Ơ, không đúng, sao anh biết tôi từng đi lính?”
Hạng Tư Thành hằm hè nói: “Tôi không chỉ biết cô từng làm lính, còn biết nếu hôm nay không có tôi thì e rằng bây giờ cô đã đang nằm trên giường của thằng nhóc trẻ trâu nào đó trong bốn thằng kia rồi!”
Ký ức mơ hồ ập tới, Khúc Tiểu Nghệ lắc đầu, sau đó cô ta bỗng trợn tròn mắt, sực tỉnh nói: “Tôi nhớ ra rồi, anh là tên lưu manh vào nhà vệ sinh nữ!”
Hạng Tư Thành choáng váng, suýt thì nhầm chân phanh thành chân ga. Trên mặt anh hiện lên nét lúng túng: “Hiểu lầm, đó chỉ là hiểu lầm mà thôi, tôi bất cẩn vào nhầm”.
Khúc Tiểu Nghệ hừ hừ hai tiếng: “Vào nhầm? Ai mà tin được, nhìn dáng vẻ của anh thì chắc là làm nhiều lần rồi”.
Đù!
Chuyện này mà nhìn qua mặt được á?
Hạng Tư Thành cắn răng: “Cô nhóc, đừng có oan uổng người tốt, nếu tối nay không có tôi thì không biết cô sẽ thế nào đâu!”
“Tôi không tin, tôi thấy anh mới là người có ý đồ xấu thì có, xuống xe, mau cho tôi xuống xe!”
Lúc này, bộ đàm trong xe vang lên tiếng cười đắc ý: “Thằng kia, có phải mày không thấy đèn hậu của bọn tao nữa rồi không?”
Ngay sau đó, một giọng nói khác vang lên: “Bọn tao là những người giữ kỷ lục trên con đường này, lái bừa một chiếc xe cà tàng mà đòi thắng bọn tao, vậy thì bọn tao mua một miếng đậu phụ về, đâm đầu vào chết quách đi cho xong”.
“Dám đua xe với chúng ta, tôi muốn cho nó hít khói xe đến tận vạch đích!”
Nghe thấy những lời khiêu khích ngang tàng của tứ thiếu gia thành phố Nam, khóe môi Hạng Tư Thành hơi nhếch lên: “Ha ha… Nhường một chút mà tưởng mình ngon thật hả?”
“Lâu rồi không chạm vào xe, bây giờ làm quen xong rồi, các người muốn chơi thì tôi đành miễn cưỡng chơi với các người vậy”.
“Cô kia, câm miệng vào, cầm chắc tay vịn, nếu không, cô mà bị văng ra khỏi xe là tôi không chịu trách nhiệm đâu đó!”
Theo bản năng, Khúc Tiểu Nghệ cứng đờ người lại, trong mắt hiện lên nét sợ hãi: “Anh… Anh định làm gì?”
Hạng Tư Thành cười hê hê, sau đó, một âm thanh động trời vang lên: “Để bọn chúng biết cái gì là kỹ thuật thực sự!”
Vút!
Chiếc Golf màu trắng như mũi tên bắn ra khỏi cung, lao vụt lên phía trước. Một bên là vách núi, một bên là vực thẳm, tới khúc cua ghập ghềnh cũng không thấy anh giảm tốc độ, ngược lại còn đạp mạnh chân ga, bánh sau hơi nhấc lên, dựa vào quán tính để ép chiếc xe rẽ ngoặt.
Mỗi lần cua đều vô cùng chính xác, bất cứ một sai lầm nào dù chỉ là nhỏ nhất cũng sẽ dẫn đến hậu quả là tan xe nát người!
Chỉ một lát sau, chiếc Golf đã rút ngắn khoảng cách với bốn chiếc xe thể thao cao cấp.
“Đại ca, thằng đó đuổi kịp rồi”.
“Má ơi, không phải người nữa rồi, đến khúc cua cũng không giảm tốc độ”.
Nhìn chiếc Golf đang dần tới gần, trong mắt tên tóc đỏ hiện lên sự hằn học: “Các anh em, còn ngã rẽ cuối cùng nữa, bốn chiếc xe của chúng ta dàn ngang ra, chặn đường tên đó lại, nếu không, chúng ta mà thua một chiếc Golf thì còn gì là mặt mũi nữa!”
“Nghe lời đại ca!”
Bốn chiếc xe thể thao nhanh chóng dàn thành hàng ngang, Hạng Tư Thành không còn đường để vượt lên nữa.
Trong mắt anh lóe lên sự nghiền ngẫm: “Muốn chặn đường tôi hả? Ha ha, chẳng lẽ các người chưa từng nghe câu ‘mọi con đường đều dẫn đến thành Roma’ sao?”
Trong lòng Khúc Tiểu Nghệ bất chợt dâng lên dự cảm chẳng lành: “Anh… Anh định làm gì?”
“Ha ha, cho cô trải nghiệm miễn phí, để cô biết cái gì gọi là xe bay!”
Dứt lời, trong mắt Hạng Tư Thành hiện lên nét nghiêm túc. Tới khúc cua cuối cùng, đôi mắt của anh ngưng tụ lại, nhắm thẳng vào một tảng đá trơn nhẵn ở ven đường, sau đó đánh lái thật mạnh. Chiếc xe đang lao đi với tốc độ cao lập tức mượn góc độ của tảng đá để leo lên vách núi. Hạng Tư Thành điều khiển chiếc xe một cách chuẩn xác, tốc độ tạo ra quán tính khổng lồ, kiểm soát bánh xe chạy trên vách núi gồ ghề.
Cứ thế, chiếc xe như một con thạch sùng khổng lồ vụt qua vách núi, hoàn mỹ vượt qua tứ thiếu gia thành phố Nam ngay cả khi bọn họ đã cố tình chặn đường.
- ---------------------------
Bình luận facebook