Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 94
Edit: Phong Nguyệt
Trong lòng của An Mộc, giống như là ngồi tàu lượn siêu tốc, trực tiếp từ phía trên ngã xuống.
Khuôn mặt, cơ hồ không giữ được mà biểu lộ ra.
Nha!
Tên gia hỏa này tuyệt đối là cố ý!
An Mộc phẫn hận nghiến răng, cúi đầu, hóa phẫn nộ thành muốn ăn, ăn, ăn, ăn!
Ăn hai cái, liền nghe được tiếng cười tà mị của Phong Kiêu, “Ha hả, đương nhiên, ta chỉ nói giỡn.”
Phong Anh Hùng lại mở miệng, “Phong thiếu gia, chuyện gì vội như vậy, chỉ chơi mấy ngày thôi, chúng ta……”
Hắn là thiệt tình muốn Phong Kiêu ở lại, tuy rằng Phong Kiêu ở thành phố C đã hơn hai tháng, tổng cộng hắn tới Phong gia không quá ba lần!
Phong gia ở thành phố C tuyệt đối không tính là danh gia vọng tộc gì, ít nhất, Đường gia trong nháy mắt hạ gục một mảng lớn của bọn họ.
Nhưng mấy năm nay vì cái gì có thể ở thành phố C làm nhiều việc ác, nga, không đúng, là ở thành phố C đứng vững gót chân, còn không phải bởi vì bọn họ cùng Phong gia ở kinh đô có quan hệ?
Nhưng thái độ của Phong Kiêu không nóng không lạnh, sẽ làm tất cả mọi người ở thành phố C sinh ra một sai lầm khó lý giải, đó chính là Phong Kiêu căn bản không đem bọn họ để vào mắt.
“Nga? Hóa ra trong mắt của ngươi, chơi so với công việc của công ty càng quan trọng?” Phong Kiêu nói chuyện với người khác, trước nay không đủ kiên nhẫn, nói một câu hỏi lại, cảm xúc vẫn như cũ, lại cứng rắn làm cho Phong Anh Hùng sợ tới mức phía sau lưng chảy ra mồ hôi lạnh.
Phong Anh Hùng thưa dạ mở miệng, “Phong, Phong thiếu gia, ta, ta không phải có ý tứ này.”
Phong Kiêu nhướng mày, ở trong phòng không khí ngưng tụ lại, đột nhiên cười ra tiếng, giọng nói thong thả mở miệng: “Anh cả, anh sợ cái gì? Ta không trách anh.”
Tính cách âm tình bất định, thật đúng là kỹ xảo!
An Mộc ở trong lòng đối với Phong Kiêu dựng ngón tay giữa.
Nhưng nhìn đến Phong Anh Hùng là người đanh đá chua ngoa, ở trước mặt anh ta thế nhưng trong lòng run sợ, rồi lại cảm thấy trong đầu của cô, thỏa mái!
Phong Anh Hùng xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, cảm thấy người này so với mình trẻ gần hai mươi tuổi, thật sự là làm người khác đoán không ra, thấy không rõ, hắn ngượng ngùng, thấp giọng mở miệng, “Kia, ngày mai cả nhà chúng ta đưa cậu đi?”
Lời này, liền biểu hiện thật cẩn thận, tựa hồ liền đưa đối phương đi, phải xem sắc mặt mà hành động.
Phong Kiêu mím môi, trong lòng của Phong Anh Hùng, liền lập tức nâng lên.
Liền muốn đưa hoặc không muốn đưa?
Có phải lúc này đây hắn tới thành phố C, bọn họ làm cho hắn mất hứng.
Trong lòng của Phong Anh Hùng run sợ, Phong Kiêu mở miệng, “Đương nhiên có thể, chỉ là cháu dâu có rảnh không?”
Đương nhiên không rảnh!
“Ngày mai có khóa……”
An Mộc nói chuyện xong ngẩng đầu lên, liền nhìn đến ánh mắt của mọi người chung quanh, lại lại lần nữa chăm chú trên người của cô, ánh mắt của đám người kia, tựa hồ cô dám nói không rảnh, bọn họ sẽ giết cô!
An Mộc ho khan một tiếng, giọng nói vừa chuyển, “Đương nhiên, đưa chú nhỏ đi, liền tính là xin nghỉ, cũng rảnh!”
Phong Kiêu tựa hồ đạt tới mục đích của mình, lúc này mới không nói.
Ăn cơm, An Mộc lấy cớ đi vệ sinh, gọi điện thoại cho đạo diễn để xin nghỉ.
An Mộc tuổi còn nhỏ, miệng ngọt kỹ thuật diễn tốt, Hoàng Đạo đối với cô rất thích, cho nên thực sảng khoái đồng ý.
Tính cúp điện thoại của Hoàng Đạo, còn chưa có kịp tắt máy điện thoại, Phong Tử Khiêm liền cầm điện thoại của Hoàng Đạo nghe: “Đường Hạ, ngày mai chú nhỏ phải đi, cô muốn tới đưa chú nhỏ đi không?”
Nha!
Cô cũng không muốn nói rõ!
An Mộc mắng một tiếng, cười tủm tỉm mở miệng, “Tôi vì cái gì muốn đưa anh ta đi? Tử Khiêm, tôi thích anh, không phải chú nhỏ của anh.”
Lừa gạt Phong Tử Khiêm cúp điện thoại, An Mộc vừa quay đầu lại, liền nhìn đến vẻ mặt âm trầm của Phong Kiêu đứng ở trước cửa, anh ta từng bước một đi tới, lạnh giọng lặp lại lời nói của cô, “Hóa ra, cô thích Phong Tử Khiêm, không phải chú nhỏ của Phong Tử Khiêm? Hả?”
Trong lòng của An Mộc, giống như là ngồi tàu lượn siêu tốc, trực tiếp từ phía trên ngã xuống.
Khuôn mặt, cơ hồ không giữ được mà biểu lộ ra.
Nha!
Tên gia hỏa này tuyệt đối là cố ý!
An Mộc phẫn hận nghiến răng, cúi đầu, hóa phẫn nộ thành muốn ăn, ăn, ăn, ăn!
Ăn hai cái, liền nghe được tiếng cười tà mị của Phong Kiêu, “Ha hả, đương nhiên, ta chỉ nói giỡn.”
Phong Anh Hùng lại mở miệng, “Phong thiếu gia, chuyện gì vội như vậy, chỉ chơi mấy ngày thôi, chúng ta……”
Hắn là thiệt tình muốn Phong Kiêu ở lại, tuy rằng Phong Kiêu ở thành phố C đã hơn hai tháng, tổng cộng hắn tới Phong gia không quá ba lần!
Phong gia ở thành phố C tuyệt đối không tính là danh gia vọng tộc gì, ít nhất, Đường gia trong nháy mắt hạ gục một mảng lớn của bọn họ.
Nhưng mấy năm nay vì cái gì có thể ở thành phố C làm nhiều việc ác, nga, không đúng, là ở thành phố C đứng vững gót chân, còn không phải bởi vì bọn họ cùng Phong gia ở kinh đô có quan hệ?
Nhưng thái độ của Phong Kiêu không nóng không lạnh, sẽ làm tất cả mọi người ở thành phố C sinh ra một sai lầm khó lý giải, đó chính là Phong Kiêu căn bản không đem bọn họ để vào mắt.
“Nga? Hóa ra trong mắt của ngươi, chơi so với công việc của công ty càng quan trọng?” Phong Kiêu nói chuyện với người khác, trước nay không đủ kiên nhẫn, nói một câu hỏi lại, cảm xúc vẫn như cũ, lại cứng rắn làm cho Phong Anh Hùng sợ tới mức phía sau lưng chảy ra mồ hôi lạnh.
Phong Anh Hùng thưa dạ mở miệng, “Phong, Phong thiếu gia, ta, ta không phải có ý tứ này.”
Phong Kiêu nhướng mày, ở trong phòng không khí ngưng tụ lại, đột nhiên cười ra tiếng, giọng nói thong thả mở miệng: “Anh cả, anh sợ cái gì? Ta không trách anh.”
Tính cách âm tình bất định, thật đúng là kỹ xảo!
An Mộc ở trong lòng đối với Phong Kiêu dựng ngón tay giữa.
Nhưng nhìn đến Phong Anh Hùng là người đanh đá chua ngoa, ở trước mặt anh ta thế nhưng trong lòng run sợ, rồi lại cảm thấy trong đầu của cô, thỏa mái!
Phong Anh Hùng xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, cảm thấy người này so với mình trẻ gần hai mươi tuổi, thật sự là làm người khác đoán không ra, thấy không rõ, hắn ngượng ngùng, thấp giọng mở miệng, “Kia, ngày mai cả nhà chúng ta đưa cậu đi?”
Lời này, liền biểu hiện thật cẩn thận, tựa hồ liền đưa đối phương đi, phải xem sắc mặt mà hành động.
Phong Kiêu mím môi, trong lòng của Phong Anh Hùng, liền lập tức nâng lên.
Liền muốn đưa hoặc không muốn đưa?
Có phải lúc này đây hắn tới thành phố C, bọn họ làm cho hắn mất hứng.
Trong lòng của Phong Anh Hùng run sợ, Phong Kiêu mở miệng, “Đương nhiên có thể, chỉ là cháu dâu có rảnh không?”
Đương nhiên không rảnh!
“Ngày mai có khóa……”
An Mộc nói chuyện xong ngẩng đầu lên, liền nhìn đến ánh mắt của mọi người chung quanh, lại lại lần nữa chăm chú trên người của cô, ánh mắt của đám người kia, tựa hồ cô dám nói không rảnh, bọn họ sẽ giết cô!
An Mộc ho khan một tiếng, giọng nói vừa chuyển, “Đương nhiên, đưa chú nhỏ đi, liền tính là xin nghỉ, cũng rảnh!”
Phong Kiêu tựa hồ đạt tới mục đích của mình, lúc này mới không nói.
Ăn cơm, An Mộc lấy cớ đi vệ sinh, gọi điện thoại cho đạo diễn để xin nghỉ.
An Mộc tuổi còn nhỏ, miệng ngọt kỹ thuật diễn tốt, Hoàng Đạo đối với cô rất thích, cho nên thực sảng khoái đồng ý.
Tính cúp điện thoại của Hoàng Đạo, còn chưa có kịp tắt máy điện thoại, Phong Tử Khiêm liền cầm điện thoại của Hoàng Đạo nghe: “Đường Hạ, ngày mai chú nhỏ phải đi, cô muốn tới đưa chú nhỏ đi không?”
Nha!
Cô cũng không muốn nói rõ!
An Mộc mắng một tiếng, cười tủm tỉm mở miệng, “Tôi vì cái gì muốn đưa anh ta đi? Tử Khiêm, tôi thích anh, không phải chú nhỏ của anh.”
Lừa gạt Phong Tử Khiêm cúp điện thoại, An Mộc vừa quay đầu lại, liền nhìn đến vẻ mặt âm trầm của Phong Kiêu đứng ở trước cửa, anh ta từng bước một đi tới, lạnh giọng lặp lại lời nói của cô, “Hóa ra, cô thích Phong Tử Khiêm, không phải chú nhỏ của Phong Tử Khiêm? Hả?”
Bình luận facebook