Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 21-25
Chương 21: Đi đâu để kiếm 30 vạn?
“Cộng tất cả các khoản phí lại, cần 30 vạn.”
“30 vạn?!” Nghe con số trên trời này, Hạ Trí bị dọa ngốc.
Bây giờ cộng tất cả gia sản của họ lại còn chưa đến 5000.
Mỗi tháng chi phí sinh hoạt của họ đều khống chế nghiêm ngặt trong khoảng 2000 tệ, 30 vạn với cậu mà nói, là một con số xa xôi không thể với tới.
Nhưng bệnh tình của cha không thể kéo dài nữa.
Hai năm nay, tình hình của ông ngày càng tệ hơn, tiếp tục như vậy nữa hậu quả thật không thể tưởng tượng.
Lại thêm thận phù hợp với ông rất khó tìm, bây giờ khó khăn lắm mới có được quả thận thích hợp, bỏ lỡ cơ hội lần này, không biết đến khi nào mới có thể phẫu thuật.
Nhưng cậu đi đâu để kiếm 30 vạn?
Hạ Trí đột nhiên nghĩ đến một cách, cậu vội vàng nói với bác sĩ: “Bác sĩ, có thể để tôi suy nghĩ một chút không, muộn chút nữa sẽ trả lời anh.”
Bác sĩ gật đầu: “Được, mọi người suy nghĩ đi. Nếu nghĩ thông suốt rồi, thì đi đóng trước một khoản phí nhập viện và phí phẫu thuật. Nhưng phải nhanh chóng quyết định, thận rất khó tìm, nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này rất khó có cơ hội khác.”
“Vâng, chúng tôi sẽ nhanh chóng trả lời anh.” Hạ Trí gật đầu đảm bảo, sau đó bác sĩ vừa đi, cậu liền nói với Hạ Tinh Hà: “Chị, chúng ta không thể bỏ lỡ lần phẫu thuật này. Em nghĩ kỹ rồi, dù sao đàn anh cũng muốn em đến công ty để làm việc, em bán mình cho công ty của họ, chỉ cần đàn anh đồng ý, chúng ta liền đồng ý phẫu thuật!”
Hạ Tinh Hà vẫn luôn ngồi cạnh giường bệnh trông chừng Hạ Thành Võ hôn mê bất tỉnh.
Nghe Hạ Trí nói, cô ngẩng đầu hỏi cậu: “Bây giờ chúng ta còn lại bao nhiêu tiền?”
Hạ Trí trầm giọng nói: “Không nhiều, vừa rồi đóng tiền nhập viện, bây giờ trên người em chỉ còn 50 tệ…”
“Đưa cho chị.” Hạ Tinh Hạ vươn tay ra.
Hạ Trí ngây ngốc, tuy không rõ cô muốn làm gì, nhưng vẫn đưa số tiền còn lại cho cô.
“Đưa số thẻ ngân hàng của em cho chị luôn.” Hạ Tinh Hà tiếp tục yêu cầu.
Hạ Trí rất khó hiểu: “Chị, chị muốn làm gì?”
“Chị ra ngoài làm chút chuyện, nếu em nhận được tin nhắn chuyển khoản từ ngân hàng, lập tức đi làm thủ tục.” Hà Tinh Hà thành thật nói.
Hạ Trí lập tức cảnh giác: “Chị, rốt cuộc chị muốn làm gì? Chị đừng làm bậy, em có thể kiếm được tiền, đàn anh có tiền, đối xử với em cũng tốt, anh ấy sẽ đồng ý yêu cầu của em.”
“Em nghĩ nhiều rồi, chị sẽ không làm bậy, cho chị số tài khoản, không còn thời gian nữa.” Hạ Tinh Hà nhàn nhạt yêu cầu.
Hạ Trí hiểu cô, biết cô sẽ không làm loạn, hơn nữa dưới sự yêu cầu của cô, cậu cũng không thể từ chối.
Do dự đưa số tài khoản cho cô, Hạ Trí không yên tâm hỏi: “Chị, rốt cuộc chị muốn đi đâu? Chị định dùng cách đó để kiếm tiền sao, đó là phạm pháp đấy…”
Tội phạm mạng cũng là một loại tội phạm.
Hạ Tinh Hà lấy được tiền và tài khoản ngân hàng thì đứng lên nói: “Tiểu Trí, chị chỉ có thể nói với em, tất cả lo lắng của em đều dư thừa. Nhớ kỹ, tiền đến thì đi làm thủ tục ngay.”
Nói xong, Hạ Tinh Hà liền rời đi.
Hạ Trí thật sự nghĩ không ra cô định kiếm tiền bằng cách nào, tuy rằng khả năng máy tính của cô lợi hại, nhưng cũng không thể kiếm được 30 vạn chỉ trong một lúc.
Nếu kiếm tiền đơn giản như vậy, người học công nghệ thông tin đều phát tài hết rồi.
Hơn nữa có giỏi thì cũng giỏi được đến đâu chứ, chỉ biết lập trình thì trong thời gian ngắn không thể kiếm ra tiền được.
Nhưng nhìn dáng vẻ bình tĩnh ung dung của Hạ Tinh Hà, Hạ Trí chỉ có thể lựa chọn tin tưởng cô.
Sau đó cậu ở bệnh viện bất an chờ đợi, trong tay luôn cầm chiếc điện thoại cũ…
Chương 22: Trong một đêm kiếm được mấy chục vạn
Lúc này Hạ Tinh Hà trực tiếp đi đến quán net gần đó, chọn một phòng bao.
Cô dùng hết tiền mua thời gian, sau đó cầm một chai nước vào phòng bao.
Mấy ngày ở bệnh viện, Hạ Tinh Hà trừ đọc sách, còn tìm kiếm không ít cơ hội kiếm tiền.
Thời đại internet, có rất nhiều cách để kiếm tiền.
Đủ loại hệ thống mạng của các công ty lớn, còn lập chính sách khen thưởng, cổ vũ hacker tìm lỗ hổng trong phần mềm, sau đó gửi lại cho họ.
Công ty sẽ căn cứ vào sự lớn nhỏ của lỗ hổng mà cho hacker phần thưởng tương xứng.
Không chỉ như vậy, một vài tổ chức hacker, cũng sẽ xây dựng chính sách tranh tài kỹ thuật, nếu thắng trong cuộc thi sẽ có phần thưởng…
Dù sao Hạ Tinh Hà cũng đã nắm vững rất nhiều con đường kiếm tiền.
Cô vốn định rút chút thời gian lần lượt giải quyết, nhưng giờ xem ra, trong đêm nay cô nhất định phải làm xong!
Tuy sẽ gây ra chấn động không nhỏ, nhưng cô cũng không quản được nhiều như vậy.
Cô nhất định phải kiếm được mấy chục vạn trong một đêm.
Thực ra trong một buổi tối kiếm mấy chục vạn với cô mà nói không phải chuyện gì khó khăn, chỉ quá hao tốn tinh lực thôi.
Giờ cô vừa xuất viện, thêm vào việc mới khôi phục trí nhớ, cô cũng không muốn manh động như vậy, nhưng có lúc con người ta không có sự lựa chọn nào khác.
Hạ Tinh Hà chọn quán net, vì thiết bị ở đây tốt hơn chút, hơn nữa không có nguy cơ bị cúp điện.
Vả lại, ở trong phòng bao sẽ không ai làm phiền cô.
Màn hình máy tính đã mở ra, Hạ Tình Hà uống một hớp nước, lập tức tiến vào thế giới máy tính quen thuộc đã lâu của cô…
“Ting…” Điện thoại đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Hạ Trí giật thót, lập tức mở điện thoại ra, chỉ một lúc liền phát hiện là tin nhắn do ngân hàng gửi đến.
Trong tài khoản của cậu vừa nhiều hơn 5000 tệ!
Hạ Tinh Hà rời khỏi chưa đến nửa tiếng, trong tài khoản của cậu lại nhiều hơn 5000 tệ.
Hạ Trí kích động đến mức trái tim cũng muốn vọt ra khỏi cổ họng.
Rốt cuộc chị dùng cách nào để kiếm tiền vậy, tại sao tiền đến nhanh như thế?
Hạ Trí vừa bất an, nghi ngờ, dưới đáy lòng lại có một nỗi niềm hưng phấn kì lạ.
Thời gian sau đó, cậu vẫn luôn nhìn điện thoại, tầm nhìn làm thế nào cũng không rời khỏi điện thoại.
Quả nhiên không đến nửa tiếng, điện thoại lại có tin nhắn, tài khoản của cậu lại có thêm một khoản tiền.
Tiếp sau đó, trong tài khoản của cậu, cứ cách nửa tiếng hoặc một tiếng, sẽ nhiều thêm một khoản tiền.
Mấy ngàn, đến vạn, hoặc là mấy vạn.
Thần kinh Hạ Trí luôn hưng phấn, không thể bình tĩnh được.
Tiền trong tài khoản của cậu càng lúc càng nhiều…
Đợi đến một lúc nhất định, cậu liền kích động làm đủ loại thủ tục trả tiền phí. Lúc này đây, cậu đã hoàn toàn tin tưởng Hạ Tinh Hà có thể trong một đêm kiếm được mấy chục vạn.
Nhưng cậu cũng rất lo cho cô, không biết cô đã đi đâu, đang làm gì.
Cũng sợ cô vì tiền mà làm chuyện không nên làm.
Nhưng cô đã nói rồi, tất cả lo lắng của cậu đều là dư thừa, vậy cô nhất định sẽ không sao.
Hạ Trí chỉ có thể lựa chọn tin tưởng cô, nhưng trong lòng vẫn không buông bỏ được tình trạng của cô, sợ sức khỏe cô sẽ không chịu nổi.
Nhưng cậu chỉ có thể chờ đợi.
Cô không màng tất cả để kiếm tiền, điều cậu có thể làm, chính là tin tưởng cô, yên lặng chờ đợi. Đây là điều duy nhất cô yêu cầu cậu, cậu nhất định phải làm thật tốt.
Cho nên suốt đêm này, Hạ Trí không nghỉ ngơi, cho dù không ở bên cạnh Hạ Tinh Hà, cậu cũng lựa chọn cùng cô chiến đấu.
Còn về tiền trong tài khoản không ngừng tăng lên, cậu đã không còn hứng thú để xem nữa, cậu tin Hạ Tinh Hà nhất định sẽ thành công.
Nội tâm của cậu cũng từ kích động ban đầu, dần trở nên bình tĩnh, yên lặng…
………….
Chương 23: Cô giống như một con hắc mã*
(*): Có thể hiểu nôm na là người có khả năng khiến người khác phải ngạc nhiên, dạng như có tiềm năng gì đó.
Giống như chỉ trong một đêm, cậu đã hiểu ra rất nhiều chuyện, cũng trưởng thành hơn không ít.
Đồng thời, tính cách của cậu cũng trở nên kiên định hơn.
Bởi vì đêm nay Hạ Tinh Hà mang đến cho cậu kích thích linh hồn rất lớn, vì sự thành công sau này, cậu hạ quyết tâm kiên định.
Rất nhiều năm sau, cho dù đã nhìn quen phồn hoa của thế gian.
Nhưng trong lòng của Hạ Trí, chuyện khó quên nhất cả đời này chính là buổi tối hôm nay.
Cậu vĩnh viễn cũng không thể quên được người chị gầy yếu đó, đã triển khai năng lực mạnh nhất của mình thế nào, chỉ trong một đêm dựa vào sức lực của bản thân thay đổi vận mệnh của họ, cuộc đời của họ.
Cũng bắt đầu từ lúc này, người trong lòng Hạ Trí sùng bái nhất, chỉ có một.
Đó chính là Hạ Tinh Hà!
Một đêm cuối cùng đã trôi qua.
Hạ Tinh Hà đã không còn đếm rõ bản thân đã khiêu chiến bao nhiêu hacker, công phá bao nhiêu hệ thống.
Cho đến lúc cảm thấy đã đủ tiền rồi, cô mới dừng đôi tay linh hoạt lại, xoa mắt, mơ màng rời khỏi quán net.
Trở về bệnh viện, còn chưa đến gần phòng bệnh, cô đã nhìn thấy Hạ Trí đi về phía mình.
Hạ Trí lo lắng cho cô cả đêm, cho đến bây giờ nhìn thấy cô trở về, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chị, chị không sao chứ? Chị thế nào rồi, tối qua chị đi đâu?” Hạ Trí vừa đi đến đã lo lắng hỏi.
Hạ Tinh Hà chỉ nhàn nhạt giải thích: “Ở quán net cả đêm, Tiểu Trí, đủ tiền chưa?”
“Đủ rồi!” Hạ Trí vội vàng gật đầu, vui vẻ nói: “Chị, chị thật lợi hại, tổng cộng có hơn 40 vạn!”
Không chỉ kiếm đủ 30 vạn tiền phẫu thuật, còn nhiều hơn mười mấy vạn.
Cuộc đời của Hạ Trí, trước giờ chưa từng có ngày nào vui như hôm nay.
“Chị, chị thật sự quá đỉnh! Chị chính là anh hùng trong lòng em!” Hạ Trí kích động biểu đạt tấm lòng sùng bái của mình: “Chị, mau nói cho em biết, sao chị làm được vậy, chị đã làm những gì?”
“Chị muốn nghỉ ngơi một lát.” Hạ Tình Hà nói.
Hạ Trí thế mới phát hiện ra sắc mặt cô hơi trắng bệch, trong mắt đầy tơ máu, dưới mắt còn có quầng thâm.
Mấy năm nay vốn dĩ Hạ Tinh Hà đã trở nên tiều tụy, bây giờ nhìn cô còn tiều tụy hơn không ít.
Hạ Trí đau lòng nói: “Chị, chị về phòng bệnh nghỉ ngơi đi. Em đi mua đồ ăn cho chị, mua sủi cảo và đùi gà chị thích nhất. Chị không cần lo gì cả, chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt là được.”
“Ừm.” Hạ Tinh Hà gật đầu, liền trở về phòng bệnh của Hạ Thành Võ nghỉ ngơi.
Trong phòng bệnh có cung cấp chiếc giường nhỏ cho người nhà bệnh nhân, Hạ Tinh Hà cuộn người nằm trên giường, đắp chăn, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Cô ngủ rất yên lòng, Hạ Trí cũng vui vẻ đi mua đồ ăn.
Nhưng họ đều không biết, hành động tối qua của Hạ Tinh Hà đã gây ra bao nhiêu sóng gió trong ngành internet nước Trung Quốc.
Chỉ trong một đêm, một hacker tên 001, nhanh chóng được người trong giới IT lưu truyền rộng rãi.
001 này, trong một đêm khiêu chiến 20 cao thủ trong bảng xếp hạng hacker.
Còn khiêu chiến thành công toàn bộ!
Thậm chí, cô còn công phá mấy hệ thống an toàn năm nay mới khai phá của Tịch thị và hệ thống của các công ty lớn khác.
Phải biết những hệ thống này, đều do đội ngũ lớn mạnh nghiên cứu!
Hệ thống an toàn mà rất nhiều hacker cao cấp đều không thể công phá, vậy mà trong một đêm cô đã phá hết!
Còn thuận tiện khiêu chiến 20 cao thủ hacker, lại không để lại chút dấu vết gì, khiến người ta không thể tra ra lai lịch của cô.
Tóm lại cô giống như con hắc mã, đột nhiên chém giết đến ngành hacker này, đánh cho tất cả mọi người trở tay không kịp!
Mà tối qua, tuyệt đối là ngày mà giới internet sôi sục nhất trong mấy năm gần đây.
………..
Chương 24: Hôm nay cha rất vui
Trong thế giới ngầm, một đám hacker đang “hung ác tàn bạo” truy lùng manh mối của cô!
Nhưng cả đêm đã trôi qua, không những chẳng có ai tìm thấy chút manh mối nào liên quan đến cô, ngược lại còn bị cô đánh đến tơi bời, lấy đi không ít tiền tài…
Một đám hacker thật sự khóc đến ngất đi trong nhà vệ sinh.
Tịch Mục Bạch vẫn chưa rời giường đã nhận được điện thoại nói đến chuyện này.
Đường Tuấn Đình trong điện thoại kinh ngạc cảm thán hết mức: “Quá tuyệt vời. Hệ thống an toàn mà chúng ta mới công bố năm nay, nói phá liền phá. Không chỉ vậy, những nơi khác cũng bị phá. Còn có bảng xếp hạng hacker thành phố T chúng ta nữa, 50 hạng đầu, anh ta tùy tiện tìm 20 người khiêu chiến, người nào cũng không từ chối. Tối qua tôi nghe chuyện này, lập tức tìm anh ta khiêu chiến, cậu đoán xem kết quả thế nào?”
Tịch Mục Bạch đeo tai nghe Bluetooth, thong thả mặc áo sơ mi, tròng mắt đen nhánh lại có mấy phần nghiêm túc: “Cậu đương nhiên đã thất bại.”
“Tôi đương nhiên thất bại. Nhưng vấn đề là, chỉ nửa tiếng thôi mà anh ta đã hạ gục tôi!” Nhắc đến chuyện này, Đường Tuấn Đình liền cảm thấy đây là nỗi nhục trong cuộc đời anh ta.
Tốt xấu gì anh ta cũng là cao thủ IT, sao lại bị người ta tiêu diệt nhanh như vậy chứ?
Người đó rõ ràng rất biến thái!
Hacker biến thái nhất mà anh ta từng gặp.
Không đúng, Tịch Mục Bạch cũng là một kẻ biến thái, hai người họ chính là hacker biến thái nhất mà anh ta từng gặp.
Tịch Mục Bạch dường như cảm thấy đả kích mà anh ta phải chịu vẫn chưa đủ lớn, trực tiếp chọc thủng: “Tôi thấy không phải nửa tiếng, mà là mười mấy phút đã thất bại.”
“Tổng giám đốc Tịch à, chúng ta tuyệt giao.” Đường Tuấn Đình quả nhiên đã bị đạp trúng đuôi.
Người này có còn là anh em của anh ta không, không cho anh ta chút mặt mũi nào.
Đường Tuấn Đình cười nói: “Nhưng thua anh ta cũng không mất mặt, từ chiến tích tối qua cho thấy, anh ta chính là thiên tài. Nhưng thiên tài này không phải không nhuốm khói lửa nhân gian, anh ta gây ra động tĩnh lớn như vậy, rõ ràng là vì tiền tài. Cậu yên tâm, tối qua lúc khiêu chiến với anh ta, tôi đã dùng danh nghĩa của tập đoàn họ Tịch để lại lời nhắn cho anh ta, chỉ cần anh ta đến giúp đỡ làm việc, giá cao đến đâu chúng ta cũng cho được. Tôi đây đang giúp cậu kiếm nhân tài internet, miễn cho bị đối thủ cướp đi, cậu đừng có mà không nhận đấy.”
Tịch Mục Bạch ừ một tiếng: “Cậu làm tốt lắm, công ty chúng ta quả thật cần nhân tài như vậy.”
“Đợi sau khi cậu ta đến tìm cậu, nhớ mời tôi ăn cơm.”
“Được, vậy tôi cúp máy đây.”
Cúp điện thoại, trong mắt Tịch Mục Bạch thoáng qua suy nghĩ, 001 đó rốt cuộc là ai?
Nhân vật này trước giờ anh chưa từng nghe qua, mà đối phương gây ra động tĩnh lớn như thế, thật sự là vì tiền sao?
Bất kể là tiền hay danh tiếng, anh đều cho được, chỉ cần anh ta chịu đến làm việc.
Hơn nữa đối với nhân tài như vậy, Tịch Mục Bạch sẽ sinh ra cảm giác thưởng thức.
Bất kể mục đích của người này là gì, anh cũng phải gặp.
Nghĩ đến thế giới lại nhiều thêm một thiên tài, khóe miệng Tịch Mục Bạch không nhịn được gợi lên một độ cong thú vị.
Lúc ăn sáng, Tiểu Lâm cũng phát hiện ra tâm trạng khác thường của anh.
“Hôm nay cha rất vui, gặp được chuyện gì tốt sao?” Cậu nhóc ngẩng đầu khỏi bát cơn, tò mò nhìn anh hỏi.
Ông Tịch, bà Tịch cũng đồng thời tò mò nhìn anh.
Tịch Mục Bạch vẫn luôn vui buồn không thể hiện ra mặt, nói thật, anh vui hay không, thật sự rất khó nhìn ra.
Nhưng người nhà thân thiết, vẫn sẽ có đôi lúc nhận ra được.
“Tâm trạng hôm nay của Mục Bạch quả thật rất tốt, có phải vì hôm nay đi may lễ phục với Thiên Tâm, cho nên mới vui không?” Bà Tịch cười hỏi.
Tịch Mục Bạch ngây người: “May lễ phục?”
………….
Chương 25: Đi tìm Hạ Tinh Hà
Rõ ràng anh không phải vui vì chuyện này.
Bà Tịch nghẹn một lúc: “Chắc không phải con quên rồi chứ, hôm nay phải đi may lễ phục với Thiên Tâm đấy?”
Anh quả thật đã quên.
Tịch Mục Bạch nhàn nhạt hỏi: “Khi nào?”
“Chính là bây giờ, con ăn sáng xong rồi đi tìm Thiên Tâm, đặt may lễ phục trước, sau đó có thể dùng bữa trưa với nhau.” Bà Tịch mỉm cười sắp xếp, bà ta rất vui lòng nhìn hai người họ bồi dưỡng tình cảm.
Mục Tịch Bạch như có như không gật đầu: “Vâng, con biết rồi.”
Về mặt tình cảm, anh là người đàn ông không chịu bỏ ra nhiều tâm tư, cho nên đều do người nhà sắp xếp, anh làm theo là được.
Cũng giống như năm đó lấy Hạ Tinh Hà, cha yêu cầu anh cưới cô, anh liền cưới.
Bây giờ cũng như vậy, mẹ yêu cầu anh lấy Sở Thiên Tâm, thì anh lấy cô ta.
Không ai biết, lấy vợ với anh mà nói chỉ đơn giản như ăn cơm đi ngủ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được.
Trong lòng của anh, trừ người nhà có quan hệ huyết thống ra, không còn ai có thể khiến anh để ý và quan tâm.
Nếu buộc phải nói thứ gì khiến anh quan tâm nhất, thì đó chính là máy tính mà anh yêu thích.
Phàm là mọi thứ liên quan đến máy tính, anh đều sẽ có hứng thú.
Cho nên dù có ở cạnh Sở Thiên Tâm, trong lòng anh vẫn nghĩ đến 001 nhiều hơn.
“Mục Bạch, anh đang nghĩ gì vậy? Sau khi đo xong, suốt cả đoạn đường anh chẳng nói gì cả.” Sở Thiên Tâm tò mò nhìn anh hỏi.
Tịch Mục Bạch lấy lại tinh thần, nhàn nhạt nói: “Không có gì, một số chuyện khác thôi.”
“Chuyện gì vậy?” Sở Thiên Tâm tiếp tục hỏi, tìm kiếm tất cả cơ hội có thể trò chuyện cùng anh.
Tịch Mục Bạch tùy ý nói: “Liên quan đến Tiểu Lâm, sáng nay thằng bé nói mình không thoải mái, không biết bây giờ thế nào rồi.”
Tiểu Lâm sáng nay quả thật có nói mình không thoải mái.
Nhưng Tịch Mục Bạch biết, cậu bé chỉ đang buồn bực, vì anh đi cùng Sở Thiên Tâm đặt may lễ phục đính hôn…
Đáy mắt Sở Thiên Tâm thoáng qua chút không vui, cô ta phát hiện trong lòng Tịch Mục Bạch, hình như cô ta còn không bằng một thằng nhóc.
Ở bên cạnh anh lâu như vậy rồi, người anh quan tâm nhất mãi mãi cũng chỉ có đứa con trai đó của anh!
Nhưng anh thích con nít là chuyện tốt, sau này kết hôn, cô ta sẽ sinh rất nhiều con.
Đến lúc đó Tịch Lâm chẳng là gì cả.
“Anh cũng đừng lo quá, nhiều người chăm sóc thằng bé như vậy, Tiểu Lâm nhất định không sao.” Sở Thiên Tâm mỉm cười an ủi, chỉ sợ Tịch Mục Bạch nghĩ không thông, trở về thăm con trai mà không cùng cô ta dùng cơm trưa.
Không đợi Tịch Mục Bạch nói thêm, Sở Thiên Tâm lập tức dời đề tài: “Mục Bạch, sau ngày hôm đó, em vẫn không biết tình hình của Tinh Hà như thế nào. Chuyện liên quan đến cô ấy, anh đã nói với Tiểu Lâm chưa?”
Nhắc đến Hạ Tinh Hà, Tịch Mục Bạch cũng có chút muốn biết tình hình hiện nay của cô.
“Không nói với Tiểu Lâm, khoảng thời gian này bận quá, anh cũng quên mất đi tìm cô ấy. Nếu hôm nay rảnh rỗi, bây giờ đi thôi.” Tịch Mục Bạch đột nhiên quyết định, Sở Thiên Tâm ngây người.
“Bây giờ anh đi tìm cô ấy?”
“Ừm, có vài món đồ phải đưa cho cô ấy, hình như cô ấy sống ở gần đây.”
Tịch Mục Bạch nói xong, Thường An ngồi ở phía trước vội vàng trả lời: “Tổng giám đốc, cô Hạ đang ở gần đây, qua đó chỉ mất mười phút.”
“Vậy đến xem thử.”
“Vâng.” Thường An xoay vô lăng, lái về nơi ở của Hạ Tinh Hà.
Cổ họng Sở Thiên Tâm bị nghẹn lại.
Chuyện gì đây, bây giờ chẳng phải họ đi ăn cơm trưa sao, đi tìm người phụ nữ ti tiện Hạ Tinh Hà đó làm gì?!
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này của anh là thế nào, đã qua một khoảng thời gian, Tịch Mục Bạch hình như vẫn tiếp xúc với cô, nếu không làm sao biết cô sống ở đâu?
…………
“Cộng tất cả các khoản phí lại, cần 30 vạn.”
“30 vạn?!” Nghe con số trên trời này, Hạ Trí bị dọa ngốc.
Bây giờ cộng tất cả gia sản của họ lại còn chưa đến 5000.
Mỗi tháng chi phí sinh hoạt của họ đều khống chế nghiêm ngặt trong khoảng 2000 tệ, 30 vạn với cậu mà nói, là một con số xa xôi không thể với tới.
Nhưng bệnh tình của cha không thể kéo dài nữa.
Hai năm nay, tình hình của ông ngày càng tệ hơn, tiếp tục như vậy nữa hậu quả thật không thể tưởng tượng.
Lại thêm thận phù hợp với ông rất khó tìm, bây giờ khó khăn lắm mới có được quả thận thích hợp, bỏ lỡ cơ hội lần này, không biết đến khi nào mới có thể phẫu thuật.
Nhưng cậu đi đâu để kiếm 30 vạn?
Hạ Trí đột nhiên nghĩ đến một cách, cậu vội vàng nói với bác sĩ: “Bác sĩ, có thể để tôi suy nghĩ một chút không, muộn chút nữa sẽ trả lời anh.”
Bác sĩ gật đầu: “Được, mọi người suy nghĩ đi. Nếu nghĩ thông suốt rồi, thì đi đóng trước một khoản phí nhập viện và phí phẫu thuật. Nhưng phải nhanh chóng quyết định, thận rất khó tìm, nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này rất khó có cơ hội khác.”
“Vâng, chúng tôi sẽ nhanh chóng trả lời anh.” Hạ Trí gật đầu đảm bảo, sau đó bác sĩ vừa đi, cậu liền nói với Hạ Tinh Hà: “Chị, chúng ta không thể bỏ lỡ lần phẫu thuật này. Em nghĩ kỹ rồi, dù sao đàn anh cũng muốn em đến công ty để làm việc, em bán mình cho công ty của họ, chỉ cần đàn anh đồng ý, chúng ta liền đồng ý phẫu thuật!”
Hạ Tinh Hà vẫn luôn ngồi cạnh giường bệnh trông chừng Hạ Thành Võ hôn mê bất tỉnh.
Nghe Hạ Trí nói, cô ngẩng đầu hỏi cậu: “Bây giờ chúng ta còn lại bao nhiêu tiền?”
Hạ Trí trầm giọng nói: “Không nhiều, vừa rồi đóng tiền nhập viện, bây giờ trên người em chỉ còn 50 tệ…”
“Đưa cho chị.” Hạ Tinh Hạ vươn tay ra.
Hạ Trí ngây ngốc, tuy không rõ cô muốn làm gì, nhưng vẫn đưa số tiền còn lại cho cô.
“Đưa số thẻ ngân hàng của em cho chị luôn.” Hạ Tinh Hà tiếp tục yêu cầu.
Hạ Trí rất khó hiểu: “Chị, chị muốn làm gì?”
“Chị ra ngoài làm chút chuyện, nếu em nhận được tin nhắn chuyển khoản từ ngân hàng, lập tức đi làm thủ tục.” Hà Tinh Hà thành thật nói.
Hạ Trí lập tức cảnh giác: “Chị, rốt cuộc chị muốn làm gì? Chị đừng làm bậy, em có thể kiếm được tiền, đàn anh có tiền, đối xử với em cũng tốt, anh ấy sẽ đồng ý yêu cầu của em.”
“Em nghĩ nhiều rồi, chị sẽ không làm bậy, cho chị số tài khoản, không còn thời gian nữa.” Hạ Tinh Hà nhàn nhạt yêu cầu.
Hạ Trí hiểu cô, biết cô sẽ không làm loạn, hơn nữa dưới sự yêu cầu của cô, cậu cũng không thể từ chối.
Do dự đưa số tài khoản cho cô, Hạ Trí không yên tâm hỏi: “Chị, rốt cuộc chị muốn đi đâu? Chị định dùng cách đó để kiếm tiền sao, đó là phạm pháp đấy…”
Tội phạm mạng cũng là một loại tội phạm.
Hạ Tinh Hà lấy được tiền và tài khoản ngân hàng thì đứng lên nói: “Tiểu Trí, chị chỉ có thể nói với em, tất cả lo lắng của em đều dư thừa. Nhớ kỹ, tiền đến thì đi làm thủ tục ngay.”
Nói xong, Hạ Tinh Hà liền rời đi.
Hạ Trí thật sự nghĩ không ra cô định kiếm tiền bằng cách nào, tuy rằng khả năng máy tính của cô lợi hại, nhưng cũng không thể kiếm được 30 vạn chỉ trong một lúc.
Nếu kiếm tiền đơn giản như vậy, người học công nghệ thông tin đều phát tài hết rồi.
Hơn nữa có giỏi thì cũng giỏi được đến đâu chứ, chỉ biết lập trình thì trong thời gian ngắn không thể kiếm ra tiền được.
Nhưng nhìn dáng vẻ bình tĩnh ung dung của Hạ Tinh Hà, Hạ Trí chỉ có thể lựa chọn tin tưởng cô.
Sau đó cậu ở bệnh viện bất an chờ đợi, trong tay luôn cầm chiếc điện thoại cũ…
Chương 22: Trong một đêm kiếm được mấy chục vạn
Lúc này Hạ Tinh Hà trực tiếp đi đến quán net gần đó, chọn một phòng bao.
Cô dùng hết tiền mua thời gian, sau đó cầm một chai nước vào phòng bao.
Mấy ngày ở bệnh viện, Hạ Tinh Hà trừ đọc sách, còn tìm kiếm không ít cơ hội kiếm tiền.
Thời đại internet, có rất nhiều cách để kiếm tiền.
Đủ loại hệ thống mạng của các công ty lớn, còn lập chính sách khen thưởng, cổ vũ hacker tìm lỗ hổng trong phần mềm, sau đó gửi lại cho họ.
Công ty sẽ căn cứ vào sự lớn nhỏ của lỗ hổng mà cho hacker phần thưởng tương xứng.
Không chỉ như vậy, một vài tổ chức hacker, cũng sẽ xây dựng chính sách tranh tài kỹ thuật, nếu thắng trong cuộc thi sẽ có phần thưởng…
Dù sao Hạ Tinh Hà cũng đã nắm vững rất nhiều con đường kiếm tiền.
Cô vốn định rút chút thời gian lần lượt giải quyết, nhưng giờ xem ra, trong đêm nay cô nhất định phải làm xong!
Tuy sẽ gây ra chấn động không nhỏ, nhưng cô cũng không quản được nhiều như vậy.
Cô nhất định phải kiếm được mấy chục vạn trong một đêm.
Thực ra trong một buổi tối kiếm mấy chục vạn với cô mà nói không phải chuyện gì khó khăn, chỉ quá hao tốn tinh lực thôi.
Giờ cô vừa xuất viện, thêm vào việc mới khôi phục trí nhớ, cô cũng không muốn manh động như vậy, nhưng có lúc con người ta không có sự lựa chọn nào khác.
Hạ Tinh Hà chọn quán net, vì thiết bị ở đây tốt hơn chút, hơn nữa không có nguy cơ bị cúp điện.
Vả lại, ở trong phòng bao sẽ không ai làm phiền cô.
Màn hình máy tính đã mở ra, Hạ Tình Hà uống một hớp nước, lập tức tiến vào thế giới máy tính quen thuộc đã lâu của cô…
“Ting…” Điện thoại đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Hạ Trí giật thót, lập tức mở điện thoại ra, chỉ một lúc liền phát hiện là tin nhắn do ngân hàng gửi đến.
Trong tài khoản của cậu vừa nhiều hơn 5000 tệ!
Hạ Tinh Hà rời khỏi chưa đến nửa tiếng, trong tài khoản của cậu lại nhiều hơn 5000 tệ.
Hạ Trí kích động đến mức trái tim cũng muốn vọt ra khỏi cổ họng.
Rốt cuộc chị dùng cách nào để kiếm tiền vậy, tại sao tiền đến nhanh như thế?
Hạ Trí vừa bất an, nghi ngờ, dưới đáy lòng lại có một nỗi niềm hưng phấn kì lạ.
Thời gian sau đó, cậu vẫn luôn nhìn điện thoại, tầm nhìn làm thế nào cũng không rời khỏi điện thoại.
Quả nhiên không đến nửa tiếng, điện thoại lại có tin nhắn, tài khoản của cậu lại có thêm một khoản tiền.
Tiếp sau đó, trong tài khoản của cậu, cứ cách nửa tiếng hoặc một tiếng, sẽ nhiều thêm một khoản tiền.
Mấy ngàn, đến vạn, hoặc là mấy vạn.
Thần kinh Hạ Trí luôn hưng phấn, không thể bình tĩnh được.
Tiền trong tài khoản của cậu càng lúc càng nhiều…
Đợi đến một lúc nhất định, cậu liền kích động làm đủ loại thủ tục trả tiền phí. Lúc này đây, cậu đã hoàn toàn tin tưởng Hạ Tinh Hà có thể trong một đêm kiếm được mấy chục vạn.
Nhưng cậu cũng rất lo cho cô, không biết cô đã đi đâu, đang làm gì.
Cũng sợ cô vì tiền mà làm chuyện không nên làm.
Nhưng cô đã nói rồi, tất cả lo lắng của cậu đều là dư thừa, vậy cô nhất định sẽ không sao.
Hạ Trí chỉ có thể lựa chọn tin tưởng cô, nhưng trong lòng vẫn không buông bỏ được tình trạng của cô, sợ sức khỏe cô sẽ không chịu nổi.
Nhưng cậu chỉ có thể chờ đợi.
Cô không màng tất cả để kiếm tiền, điều cậu có thể làm, chính là tin tưởng cô, yên lặng chờ đợi. Đây là điều duy nhất cô yêu cầu cậu, cậu nhất định phải làm thật tốt.
Cho nên suốt đêm này, Hạ Trí không nghỉ ngơi, cho dù không ở bên cạnh Hạ Tinh Hà, cậu cũng lựa chọn cùng cô chiến đấu.
Còn về tiền trong tài khoản không ngừng tăng lên, cậu đã không còn hứng thú để xem nữa, cậu tin Hạ Tinh Hà nhất định sẽ thành công.
Nội tâm của cậu cũng từ kích động ban đầu, dần trở nên bình tĩnh, yên lặng…
………….
Chương 23: Cô giống như một con hắc mã*
(*): Có thể hiểu nôm na là người có khả năng khiến người khác phải ngạc nhiên, dạng như có tiềm năng gì đó.
Giống như chỉ trong một đêm, cậu đã hiểu ra rất nhiều chuyện, cũng trưởng thành hơn không ít.
Đồng thời, tính cách của cậu cũng trở nên kiên định hơn.
Bởi vì đêm nay Hạ Tinh Hà mang đến cho cậu kích thích linh hồn rất lớn, vì sự thành công sau này, cậu hạ quyết tâm kiên định.
Rất nhiều năm sau, cho dù đã nhìn quen phồn hoa của thế gian.
Nhưng trong lòng của Hạ Trí, chuyện khó quên nhất cả đời này chính là buổi tối hôm nay.
Cậu vĩnh viễn cũng không thể quên được người chị gầy yếu đó, đã triển khai năng lực mạnh nhất của mình thế nào, chỉ trong một đêm dựa vào sức lực của bản thân thay đổi vận mệnh của họ, cuộc đời của họ.
Cũng bắt đầu từ lúc này, người trong lòng Hạ Trí sùng bái nhất, chỉ có một.
Đó chính là Hạ Tinh Hà!
Một đêm cuối cùng đã trôi qua.
Hạ Tinh Hà đã không còn đếm rõ bản thân đã khiêu chiến bao nhiêu hacker, công phá bao nhiêu hệ thống.
Cho đến lúc cảm thấy đã đủ tiền rồi, cô mới dừng đôi tay linh hoạt lại, xoa mắt, mơ màng rời khỏi quán net.
Trở về bệnh viện, còn chưa đến gần phòng bệnh, cô đã nhìn thấy Hạ Trí đi về phía mình.
Hạ Trí lo lắng cho cô cả đêm, cho đến bây giờ nhìn thấy cô trở về, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chị, chị không sao chứ? Chị thế nào rồi, tối qua chị đi đâu?” Hạ Trí vừa đi đến đã lo lắng hỏi.
Hạ Tinh Hà chỉ nhàn nhạt giải thích: “Ở quán net cả đêm, Tiểu Trí, đủ tiền chưa?”
“Đủ rồi!” Hạ Trí vội vàng gật đầu, vui vẻ nói: “Chị, chị thật lợi hại, tổng cộng có hơn 40 vạn!”
Không chỉ kiếm đủ 30 vạn tiền phẫu thuật, còn nhiều hơn mười mấy vạn.
Cuộc đời của Hạ Trí, trước giờ chưa từng có ngày nào vui như hôm nay.
“Chị, chị thật sự quá đỉnh! Chị chính là anh hùng trong lòng em!” Hạ Trí kích động biểu đạt tấm lòng sùng bái của mình: “Chị, mau nói cho em biết, sao chị làm được vậy, chị đã làm những gì?”
“Chị muốn nghỉ ngơi một lát.” Hạ Tình Hà nói.
Hạ Trí thế mới phát hiện ra sắc mặt cô hơi trắng bệch, trong mắt đầy tơ máu, dưới mắt còn có quầng thâm.
Mấy năm nay vốn dĩ Hạ Tinh Hà đã trở nên tiều tụy, bây giờ nhìn cô còn tiều tụy hơn không ít.
Hạ Trí đau lòng nói: “Chị, chị về phòng bệnh nghỉ ngơi đi. Em đi mua đồ ăn cho chị, mua sủi cảo và đùi gà chị thích nhất. Chị không cần lo gì cả, chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt là được.”
“Ừm.” Hạ Tinh Hà gật đầu, liền trở về phòng bệnh của Hạ Thành Võ nghỉ ngơi.
Trong phòng bệnh có cung cấp chiếc giường nhỏ cho người nhà bệnh nhân, Hạ Tinh Hà cuộn người nằm trên giường, đắp chăn, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Cô ngủ rất yên lòng, Hạ Trí cũng vui vẻ đi mua đồ ăn.
Nhưng họ đều không biết, hành động tối qua của Hạ Tinh Hà đã gây ra bao nhiêu sóng gió trong ngành internet nước Trung Quốc.
Chỉ trong một đêm, một hacker tên 001, nhanh chóng được người trong giới IT lưu truyền rộng rãi.
001 này, trong một đêm khiêu chiến 20 cao thủ trong bảng xếp hạng hacker.
Còn khiêu chiến thành công toàn bộ!
Thậm chí, cô còn công phá mấy hệ thống an toàn năm nay mới khai phá của Tịch thị và hệ thống của các công ty lớn khác.
Phải biết những hệ thống này, đều do đội ngũ lớn mạnh nghiên cứu!
Hệ thống an toàn mà rất nhiều hacker cao cấp đều không thể công phá, vậy mà trong một đêm cô đã phá hết!
Còn thuận tiện khiêu chiến 20 cao thủ hacker, lại không để lại chút dấu vết gì, khiến người ta không thể tra ra lai lịch của cô.
Tóm lại cô giống như con hắc mã, đột nhiên chém giết đến ngành hacker này, đánh cho tất cả mọi người trở tay không kịp!
Mà tối qua, tuyệt đối là ngày mà giới internet sôi sục nhất trong mấy năm gần đây.
………..
Chương 24: Hôm nay cha rất vui
Trong thế giới ngầm, một đám hacker đang “hung ác tàn bạo” truy lùng manh mối của cô!
Nhưng cả đêm đã trôi qua, không những chẳng có ai tìm thấy chút manh mối nào liên quan đến cô, ngược lại còn bị cô đánh đến tơi bời, lấy đi không ít tiền tài…
Một đám hacker thật sự khóc đến ngất đi trong nhà vệ sinh.
Tịch Mục Bạch vẫn chưa rời giường đã nhận được điện thoại nói đến chuyện này.
Đường Tuấn Đình trong điện thoại kinh ngạc cảm thán hết mức: “Quá tuyệt vời. Hệ thống an toàn mà chúng ta mới công bố năm nay, nói phá liền phá. Không chỉ vậy, những nơi khác cũng bị phá. Còn có bảng xếp hạng hacker thành phố T chúng ta nữa, 50 hạng đầu, anh ta tùy tiện tìm 20 người khiêu chiến, người nào cũng không từ chối. Tối qua tôi nghe chuyện này, lập tức tìm anh ta khiêu chiến, cậu đoán xem kết quả thế nào?”
Tịch Mục Bạch đeo tai nghe Bluetooth, thong thả mặc áo sơ mi, tròng mắt đen nhánh lại có mấy phần nghiêm túc: “Cậu đương nhiên đã thất bại.”
“Tôi đương nhiên thất bại. Nhưng vấn đề là, chỉ nửa tiếng thôi mà anh ta đã hạ gục tôi!” Nhắc đến chuyện này, Đường Tuấn Đình liền cảm thấy đây là nỗi nhục trong cuộc đời anh ta.
Tốt xấu gì anh ta cũng là cao thủ IT, sao lại bị người ta tiêu diệt nhanh như vậy chứ?
Người đó rõ ràng rất biến thái!
Hacker biến thái nhất mà anh ta từng gặp.
Không đúng, Tịch Mục Bạch cũng là một kẻ biến thái, hai người họ chính là hacker biến thái nhất mà anh ta từng gặp.
Tịch Mục Bạch dường như cảm thấy đả kích mà anh ta phải chịu vẫn chưa đủ lớn, trực tiếp chọc thủng: “Tôi thấy không phải nửa tiếng, mà là mười mấy phút đã thất bại.”
“Tổng giám đốc Tịch à, chúng ta tuyệt giao.” Đường Tuấn Đình quả nhiên đã bị đạp trúng đuôi.
Người này có còn là anh em của anh ta không, không cho anh ta chút mặt mũi nào.
Đường Tuấn Đình cười nói: “Nhưng thua anh ta cũng không mất mặt, từ chiến tích tối qua cho thấy, anh ta chính là thiên tài. Nhưng thiên tài này không phải không nhuốm khói lửa nhân gian, anh ta gây ra động tĩnh lớn như vậy, rõ ràng là vì tiền tài. Cậu yên tâm, tối qua lúc khiêu chiến với anh ta, tôi đã dùng danh nghĩa của tập đoàn họ Tịch để lại lời nhắn cho anh ta, chỉ cần anh ta đến giúp đỡ làm việc, giá cao đến đâu chúng ta cũng cho được. Tôi đây đang giúp cậu kiếm nhân tài internet, miễn cho bị đối thủ cướp đi, cậu đừng có mà không nhận đấy.”
Tịch Mục Bạch ừ một tiếng: “Cậu làm tốt lắm, công ty chúng ta quả thật cần nhân tài như vậy.”
“Đợi sau khi cậu ta đến tìm cậu, nhớ mời tôi ăn cơm.”
“Được, vậy tôi cúp máy đây.”
Cúp điện thoại, trong mắt Tịch Mục Bạch thoáng qua suy nghĩ, 001 đó rốt cuộc là ai?
Nhân vật này trước giờ anh chưa từng nghe qua, mà đối phương gây ra động tĩnh lớn như thế, thật sự là vì tiền sao?
Bất kể là tiền hay danh tiếng, anh đều cho được, chỉ cần anh ta chịu đến làm việc.
Hơn nữa đối với nhân tài như vậy, Tịch Mục Bạch sẽ sinh ra cảm giác thưởng thức.
Bất kể mục đích của người này là gì, anh cũng phải gặp.
Nghĩ đến thế giới lại nhiều thêm một thiên tài, khóe miệng Tịch Mục Bạch không nhịn được gợi lên một độ cong thú vị.
Lúc ăn sáng, Tiểu Lâm cũng phát hiện ra tâm trạng khác thường của anh.
“Hôm nay cha rất vui, gặp được chuyện gì tốt sao?” Cậu nhóc ngẩng đầu khỏi bát cơn, tò mò nhìn anh hỏi.
Ông Tịch, bà Tịch cũng đồng thời tò mò nhìn anh.
Tịch Mục Bạch vẫn luôn vui buồn không thể hiện ra mặt, nói thật, anh vui hay không, thật sự rất khó nhìn ra.
Nhưng người nhà thân thiết, vẫn sẽ có đôi lúc nhận ra được.
“Tâm trạng hôm nay của Mục Bạch quả thật rất tốt, có phải vì hôm nay đi may lễ phục với Thiên Tâm, cho nên mới vui không?” Bà Tịch cười hỏi.
Tịch Mục Bạch ngây người: “May lễ phục?”
………….
Chương 25: Đi tìm Hạ Tinh Hà
Rõ ràng anh không phải vui vì chuyện này.
Bà Tịch nghẹn một lúc: “Chắc không phải con quên rồi chứ, hôm nay phải đi may lễ phục với Thiên Tâm đấy?”
Anh quả thật đã quên.
Tịch Mục Bạch nhàn nhạt hỏi: “Khi nào?”
“Chính là bây giờ, con ăn sáng xong rồi đi tìm Thiên Tâm, đặt may lễ phục trước, sau đó có thể dùng bữa trưa với nhau.” Bà Tịch mỉm cười sắp xếp, bà ta rất vui lòng nhìn hai người họ bồi dưỡng tình cảm.
Mục Tịch Bạch như có như không gật đầu: “Vâng, con biết rồi.”
Về mặt tình cảm, anh là người đàn ông không chịu bỏ ra nhiều tâm tư, cho nên đều do người nhà sắp xếp, anh làm theo là được.
Cũng giống như năm đó lấy Hạ Tinh Hà, cha yêu cầu anh cưới cô, anh liền cưới.
Bây giờ cũng như vậy, mẹ yêu cầu anh lấy Sở Thiên Tâm, thì anh lấy cô ta.
Không ai biết, lấy vợ với anh mà nói chỉ đơn giản như ăn cơm đi ngủ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được.
Trong lòng của anh, trừ người nhà có quan hệ huyết thống ra, không còn ai có thể khiến anh để ý và quan tâm.
Nếu buộc phải nói thứ gì khiến anh quan tâm nhất, thì đó chính là máy tính mà anh yêu thích.
Phàm là mọi thứ liên quan đến máy tính, anh đều sẽ có hứng thú.
Cho nên dù có ở cạnh Sở Thiên Tâm, trong lòng anh vẫn nghĩ đến 001 nhiều hơn.
“Mục Bạch, anh đang nghĩ gì vậy? Sau khi đo xong, suốt cả đoạn đường anh chẳng nói gì cả.” Sở Thiên Tâm tò mò nhìn anh hỏi.
Tịch Mục Bạch lấy lại tinh thần, nhàn nhạt nói: “Không có gì, một số chuyện khác thôi.”
“Chuyện gì vậy?” Sở Thiên Tâm tiếp tục hỏi, tìm kiếm tất cả cơ hội có thể trò chuyện cùng anh.
Tịch Mục Bạch tùy ý nói: “Liên quan đến Tiểu Lâm, sáng nay thằng bé nói mình không thoải mái, không biết bây giờ thế nào rồi.”
Tiểu Lâm sáng nay quả thật có nói mình không thoải mái.
Nhưng Tịch Mục Bạch biết, cậu bé chỉ đang buồn bực, vì anh đi cùng Sở Thiên Tâm đặt may lễ phục đính hôn…
Đáy mắt Sở Thiên Tâm thoáng qua chút không vui, cô ta phát hiện trong lòng Tịch Mục Bạch, hình như cô ta còn không bằng một thằng nhóc.
Ở bên cạnh anh lâu như vậy rồi, người anh quan tâm nhất mãi mãi cũng chỉ có đứa con trai đó của anh!
Nhưng anh thích con nít là chuyện tốt, sau này kết hôn, cô ta sẽ sinh rất nhiều con.
Đến lúc đó Tịch Lâm chẳng là gì cả.
“Anh cũng đừng lo quá, nhiều người chăm sóc thằng bé như vậy, Tiểu Lâm nhất định không sao.” Sở Thiên Tâm mỉm cười an ủi, chỉ sợ Tịch Mục Bạch nghĩ không thông, trở về thăm con trai mà không cùng cô ta dùng cơm trưa.
Không đợi Tịch Mục Bạch nói thêm, Sở Thiên Tâm lập tức dời đề tài: “Mục Bạch, sau ngày hôm đó, em vẫn không biết tình hình của Tinh Hà như thế nào. Chuyện liên quan đến cô ấy, anh đã nói với Tiểu Lâm chưa?”
Nhắc đến Hạ Tinh Hà, Tịch Mục Bạch cũng có chút muốn biết tình hình hiện nay của cô.
“Không nói với Tiểu Lâm, khoảng thời gian này bận quá, anh cũng quên mất đi tìm cô ấy. Nếu hôm nay rảnh rỗi, bây giờ đi thôi.” Tịch Mục Bạch đột nhiên quyết định, Sở Thiên Tâm ngây người.
“Bây giờ anh đi tìm cô ấy?”
“Ừm, có vài món đồ phải đưa cho cô ấy, hình như cô ấy sống ở gần đây.”
Tịch Mục Bạch nói xong, Thường An ngồi ở phía trước vội vàng trả lời: “Tổng giám đốc, cô Hạ đang ở gần đây, qua đó chỉ mất mười phút.”
“Vậy đến xem thử.”
“Vâng.” Thường An xoay vô lăng, lái về nơi ở của Hạ Tinh Hà.
Cổ họng Sở Thiên Tâm bị nghẹn lại.
Chuyện gì đây, bây giờ chẳng phải họ đi ăn cơm trưa sao, đi tìm người phụ nữ ti tiện Hạ Tinh Hà đó làm gì?!
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này của anh là thế nào, đã qua một khoảng thời gian, Tịch Mục Bạch hình như vẫn tiếp xúc với cô, nếu không làm sao biết cô sống ở đâu?
…………
Bình luận facebook