Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
Đến hơn chín giờ tối, Kiều Kiến Bang đưa Hạ Du về trước để nghỉ ngơi, bấy nhiêu khoảnh khắc ngọt ngào của cả hai trong bữa tiệc được đăng tải không ngừng trên mạng xã hội và các trang báo lớn. Cùng với đó, những khoảnh khắc ghen tức của Ngọc Ân trở thành cái tâm của mọi sự chỉ trích khiến nhiều nhà đạo diễn, hãng làm phim và nhà quảng cáo quay lưng, phòng hờ trường hợp tập đoàn Hắc Bạch bất ngờ hủy bỏ tư cách người đại diện của cô ta.
Sáng sớm hôm sau, tin tức đầu trang báo đều đưa tin về mối quan hệ giữa Kiều Kiến Bang, Hạ Du và Ngọc Ân, những hình ảnh là chứng cứ xác thật nhất. Cuộc hôn nhân của Kiều Kiến Bang và Hạ Du bị nghi ngờ chỉ là hợp đồng, kết hôn không phải vì tình yêu.
Hạ Du ngồi trên giường xem tin tức, nghi ngờ đó quả không sai, nhưng cô lại cảm thấy rất khó chịu mỗi khi hôn nhân của cô bị mổ xẻ đều liên quan đến Ngọc Ân, nhiều người vẫn cho rằng cô chính là kẻ thứ ba xen vào cướp mất Kiều Kiến Bang của Ngọc Ân.
Kiều Kiến Bang từ ngoài vào, thấy Hạ Du xem tin tức đến ngẩn người, anh liền đi đến lấy điều khiển tắt tivi. Đến khi Kiều Kiến Bang ngồi sát bên cạnh, Hạ Du vẫn ngẩn ra, tâm mi dừng yên một chỗ, Kiều Kiến Bang hôn lên môi Hạ Du, cô giật mình tỉnh táo lại liền đẩy anh ra.
"Đừng" Giọng Hạ Du yếu ớt bất lực, tay chặn ở ngực Kiều Kiến Bang không cho anh tiến mặt đến gần.
"Giận anh sao?" Kiều Kiến Bang nắm bàn tay Hạ Du đang đặt ở ngực anh kéo xuống.
"Không có" Hạ Du lắc đầu, dáng vẻ uể oải: “Đột nhiên em cảm thấy hơi khó chịu"
Biểu cảm Kiều Kiến Bang hiện lên sự lo lắng lẫn tức giận vì Hạ Du không chỉ một lần xem tin tức không xác thực rồi lại suy nghĩ lung tung, giọng điệu anh vẫn nhẹ nhàng không dám cáu gắt: “Sau này không được xem tivi nữa"
"Anh định biến em thành người rừng hay sao?" Hạ Du cãi lại, không chịu khuất phục.
"Mỗi lần em xem đều nghĩ ngợi linh tinh, còn muốn xem? Điện thoại, máy tính, tivi đều cấm"
Vẻ mặt Hạ Du dần chuyển sang giận dỗi, Kiều Kiến Bang đành phải xuống nước trước: “Thay vì bận tâm chuyện ngoài kia, thì hãy quan tâm ông chồng tội nghiệp của em đây"
Hạ Du bật cười, vươn tay xoa xoa hai má anh an ủi, suýt thì quên Kiều Kiến Bang vì cô và con mà đã chịu bao nhiêu cực khổ. Hạ Du nhìn sâu vào mắt Kiều Kiến Bang, dịu dàng cất lời: “Xin lỗi, đã để anh chịu thiệt thòi"
Kiều Kiến Bang áp tay lên bàn tay Hạ Du đang ôm mặt anh, từng nét mặt đều thể hiện sự ôn nhu: “Anh phải nói câu này mới đúng"
Được thế, Hạ Du lập tức trở mặt giành quyền lợi: “Vậy anh định đền bù cho em thế nào đây?"
Giọng điệu này nghe vô cùng quen tai, Kiều Kiến Bang bày ra vẻ mặt nghi hoặc: “Ai dạy em vậy hả?"
Hạ Du nhún vai vô tội, chỉ trích ngược lại Kiều Kiến Bang: “Em bắt chước anh thôi"
Kiều Kiến Bang thở dài bất đắc dĩ, không ngờ xoay một vòng, anh lại vô tình trở thành tấm gương cho Hạ Du noi theo.
Ra ngoài dạo phố, Hạ Du sẵn tiện ghé cửa hàng hoa tươi từng làm trước đây thăm đồng nghiệp cũ. Đến cửa thì Kiều Kiến Bang nhận được cuộc gọi quan trọng, Hạ Du tự mình vào trong trước.
Những đồng nghiệp cũ nhìn thấy sự xuất hiện bất ngờ của Hạ Du, ai nấy đều há hốc kinh ngạc, vội vàng bỏ dở việc đang làm chạy đến chỗ cô chào đón nhiệt tình.
"Có gì đâu mà các người mừng, cũng chưa biết làm dâu Kiều gia được bao lâu nữa" Giọng nói châm biếm của Hoa Lưu vang lên, cô ta cũng vợ chủ cửa hàng từ phía sau đi ra, biểu cảm lộ rõ vẻ khinh thường.
"Bà chủ, chị không được làm dâu Kiều gia nên tức sao?" Kỳ Anh, cô gái trước đây từng lên mạng bênh vực Hạ Du được Kiều Kiến Bang tán đồng ý kiến, cô là người thân thiết nhất với Hạ Du ở cửa hàng, nghe Hoa Lưu nói, Kỳ Anh không e dè phản bác lại.
Hoa Lưu cười lạnh tỏ ra kiêu ngạo: “Tôi chẳng phải tốn sức ghen tức làm gì. Các người sao không mở mắt to ra mà xem, cô ta có gì để gả vào Kiều gia, không chừng lại dùng cách vô liêm sỉ để ép Kiều Kiến Bang lấy cô ta"
"Hoa Lưu!"
Tiếng quát giận dữ của một người đàn ông vang lên ở cửa, Hạ Du và những người trong cửa hàng đều đồng loạt xoay đầu nhìn.
Cả người Kiều Kiến Bang như phát sáng, anh thư thả bước đến bên cạnh Hạ Du, thuận tay ôm lấy người cô.
Những ánh mắt thèm khát, miệng vô thức há hốc sắp chảy cả nước dãi của các cô gái, hai mắt mở to như đèn pha nhìn thật kỹ Kiều Kiến Bang ngoài đời thật. Ngay chính Hoa Lưu cũng bị vẻ đẹp tà mị của Kiều Kiến Bang hớp hồn đến mức ngây người ra.
"Kiều tổng, Kiều thiếu phu nhân, thật xin lỗi, cô ta ăn nói hồ đồ, tôi sẽ dạy dỗ lại cô ta" Người đàn ông dáng vẻ khổ sở chính là chủ cửa hàng Trình Tiêu, cũng là chồng của Hoa Lưu.
Kiều Kiến Bang không để ý lời khẩn khiết của Trình Tiêu, anh đưa mắt nhìn một vòng trong cửa hàng, sau đó hỏi Hạ Du: “Em thật sự đã làm ở đây à?"
Hạ Du gật đầu thừa nhận, Kiều Kiến Bang nhếch môi ẩn ý, giơ hai ngón tay ngoắc nhẹ, Khải Dực lập tức tiến đến đưa danh thiếp cho những người đồng nghiệp cũ của Hạ Du.
"Tập đoàn chúng tôi có hợp tác cùng công ty cung cấp hoa tươi lớn nhất thành phố này, vị trí tốt nhất chờ các vị" Khải Dực chuyên nghiệp nói.
Mấy cô gái mừng ra mặt, chỉ có hai vợ chồng Trình Tiêu và Hoa Lưu sắc mặt cực kỳ tệ. Trình Tiêu vội vàng lên tiếng hòa giải: “Kiều tổng, dù sao chúng tôi với Kiều thiếu phu nhân đây không tình cũng còn nghĩa, xin anh hãy rộng lòng bỏ qua"
Những lời Trình Tiêu nói vốn không lọt vào tai Kiều Kiến Bang, sự tập trung của anh hiện tại chỉ dành cho mỗi Hạ Du.
Sáng sớm hôm sau, tin tức đầu trang báo đều đưa tin về mối quan hệ giữa Kiều Kiến Bang, Hạ Du và Ngọc Ân, những hình ảnh là chứng cứ xác thật nhất. Cuộc hôn nhân của Kiều Kiến Bang và Hạ Du bị nghi ngờ chỉ là hợp đồng, kết hôn không phải vì tình yêu.
Hạ Du ngồi trên giường xem tin tức, nghi ngờ đó quả không sai, nhưng cô lại cảm thấy rất khó chịu mỗi khi hôn nhân của cô bị mổ xẻ đều liên quan đến Ngọc Ân, nhiều người vẫn cho rằng cô chính là kẻ thứ ba xen vào cướp mất Kiều Kiến Bang của Ngọc Ân.
Kiều Kiến Bang từ ngoài vào, thấy Hạ Du xem tin tức đến ngẩn người, anh liền đi đến lấy điều khiển tắt tivi. Đến khi Kiều Kiến Bang ngồi sát bên cạnh, Hạ Du vẫn ngẩn ra, tâm mi dừng yên một chỗ, Kiều Kiến Bang hôn lên môi Hạ Du, cô giật mình tỉnh táo lại liền đẩy anh ra.
"Đừng" Giọng Hạ Du yếu ớt bất lực, tay chặn ở ngực Kiều Kiến Bang không cho anh tiến mặt đến gần.
"Giận anh sao?" Kiều Kiến Bang nắm bàn tay Hạ Du đang đặt ở ngực anh kéo xuống.
"Không có" Hạ Du lắc đầu, dáng vẻ uể oải: “Đột nhiên em cảm thấy hơi khó chịu"
Biểu cảm Kiều Kiến Bang hiện lên sự lo lắng lẫn tức giận vì Hạ Du không chỉ một lần xem tin tức không xác thực rồi lại suy nghĩ lung tung, giọng điệu anh vẫn nhẹ nhàng không dám cáu gắt: “Sau này không được xem tivi nữa"
"Anh định biến em thành người rừng hay sao?" Hạ Du cãi lại, không chịu khuất phục.
"Mỗi lần em xem đều nghĩ ngợi linh tinh, còn muốn xem? Điện thoại, máy tính, tivi đều cấm"
Vẻ mặt Hạ Du dần chuyển sang giận dỗi, Kiều Kiến Bang đành phải xuống nước trước: “Thay vì bận tâm chuyện ngoài kia, thì hãy quan tâm ông chồng tội nghiệp của em đây"
Hạ Du bật cười, vươn tay xoa xoa hai má anh an ủi, suýt thì quên Kiều Kiến Bang vì cô và con mà đã chịu bao nhiêu cực khổ. Hạ Du nhìn sâu vào mắt Kiều Kiến Bang, dịu dàng cất lời: “Xin lỗi, đã để anh chịu thiệt thòi"
Kiều Kiến Bang áp tay lên bàn tay Hạ Du đang ôm mặt anh, từng nét mặt đều thể hiện sự ôn nhu: “Anh phải nói câu này mới đúng"
Được thế, Hạ Du lập tức trở mặt giành quyền lợi: “Vậy anh định đền bù cho em thế nào đây?"
Giọng điệu này nghe vô cùng quen tai, Kiều Kiến Bang bày ra vẻ mặt nghi hoặc: “Ai dạy em vậy hả?"
Hạ Du nhún vai vô tội, chỉ trích ngược lại Kiều Kiến Bang: “Em bắt chước anh thôi"
Kiều Kiến Bang thở dài bất đắc dĩ, không ngờ xoay một vòng, anh lại vô tình trở thành tấm gương cho Hạ Du noi theo.
Ra ngoài dạo phố, Hạ Du sẵn tiện ghé cửa hàng hoa tươi từng làm trước đây thăm đồng nghiệp cũ. Đến cửa thì Kiều Kiến Bang nhận được cuộc gọi quan trọng, Hạ Du tự mình vào trong trước.
Những đồng nghiệp cũ nhìn thấy sự xuất hiện bất ngờ của Hạ Du, ai nấy đều há hốc kinh ngạc, vội vàng bỏ dở việc đang làm chạy đến chỗ cô chào đón nhiệt tình.
"Có gì đâu mà các người mừng, cũng chưa biết làm dâu Kiều gia được bao lâu nữa" Giọng nói châm biếm của Hoa Lưu vang lên, cô ta cũng vợ chủ cửa hàng từ phía sau đi ra, biểu cảm lộ rõ vẻ khinh thường.
"Bà chủ, chị không được làm dâu Kiều gia nên tức sao?" Kỳ Anh, cô gái trước đây từng lên mạng bênh vực Hạ Du được Kiều Kiến Bang tán đồng ý kiến, cô là người thân thiết nhất với Hạ Du ở cửa hàng, nghe Hoa Lưu nói, Kỳ Anh không e dè phản bác lại.
Hoa Lưu cười lạnh tỏ ra kiêu ngạo: “Tôi chẳng phải tốn sức ghen tức làm gì. Các người sao không mở mắt to ra mà xem, cô ta có gì để gả vào Kiều gia, không chừng lại dùng cách vô liêm sỉ để ép Kiều Kiến Bang lấy cô ta"
"Hoa Lưu!"
Tiếng quát giận dữ của một người đàn ông vang lên ở cửa, Hạ Du và những người trong cửa hàng đều đồng loạt xoay đầu nhìn.
Cả người Kiều Kiến Bang như phát sáng, anh thư thả bước đến bên cạnh Hạ Du, thuận tay ôm lấy người cô.
Những ánh mắt thèm khát, miệng vô thức há hốc sắp chảy cả nước dãi của các cô gái, hai mắt mở to như đèn pha nhìn thật kỹ Kiều Kiến Bang ngoài đời thật. Ngay chính Hoa Lưu cũng bị vẻ đẹp tà mị của Kiều Kiến Bang hớp hồn đến mức ngây người ra.
"Kiều tổng, Kiều thiếu phu nhân, thật xin lỗi, cô ta ăn nói hồ đồ, tôi sẽ dạy dỗ lại cô ta" Người đàn ông dáng vẻ khổ sở chính là chủ cửa hàng Trình Tiêu, cũng là chồng của Hoa Lưu.
Kiều Kiến Bang không để ý lời khẩn khiết của Trình Tiêu, anh đưa mắt nhìn một vòng trong cửa hàng, sau đó hỏi Hạ Du: “Em thật sự đã làm ở đây à?"
Hạ Du gật đầu thừa nhận, Kiều Kiến Bang nhếch môi ẩn ý, giơ hai ngón tay ngoắc nhẹ, Khải Dực lập tức tiến đến đưa danh thiếp cho những người đồng nghiệp cũ của Hạ Du.
"Tập đoàn chúng tôi có hợp tác cùng công ty cung cấp hoa tươi lớn nhất thành phố này, vị trí tốt nhất chờ các vị" Khải Dực chuyên nghiệp nói.
Mấy cô gái mừng ra mặt, chỉ có hai vợ chồng Trình Tiêu và Hoa Lưu sắc mặt cực kỳ tệ. Trình Tiêu vội vàng lên tiếng hòa giải: “Kiều tổng, dù sao chúng tôi với Kiều thiếu phu nhân đây không tình cũng còn nghĩa, xin anh hãy rộng lòng bỏ qua"
Những lời Trình Tiêu nói vốn không lọt vào tai Kiều Kiến Bang, sự tập trung của anh hiện tại chỉ dành cho mỗi Hạ Du.
Bình luận facebook