Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 15
Sang tuần thứ mười, em bé phát triển khỏe mạnh, bụng Hạ Du bắt đầu to lên, cơn ốm nghén giảm đi nhiều.
Kiều Kiến Bang mỗi ngày đều đặn hai lần hôn lên bụng Hạ Du, đánh thức con dậy và chúc con ngủ ngon.
Với Hạ Du, Kiều Kiến Bang thay đổi gọi cô bằng “Du Du” giống như cách mẹ gọi cô. Mỗi khi nghe Kiều Kiến Bang gọi, Hạ Du cảm nhận được sự ôn nhu trong đó khiến trái tim cô khẽ run lên.
Dạo gần đây Kiều Kiến Bang bận việc ở tập đoàn, giải quyết xong liền vội vội vàng vàng trở về nhà.
Sáng chủ nhật Kiều Kiến Bang có cuộc họp báo, mặc vest nghiêm chỉnh. Trước đây một mình đều tự làm lấy, có vợ rồi liền để vợ thắt cà vạt cho, Kiều Kiến Bang chỉ vì một việc nhỏ mà tủm tỉm cười suốt.
Mỗi khi Kiều Kiến Bang vắng nhà, anh cho chị Châu canh chừng Hạ Du, không để cô động tay động chân hay đi lên xuống cầu thang.
Trong phòng ngủ, Hạ Du ngồi trên giường mở laptop đã mượn của Kiều Kiến Bang chờ xem buổi họp báo trực tiếp trên trang web chính thức của tập đoàn. Đúng chín giờ, màn hình chiếu khung cảnh náo nhiệt của buổi họp báo, phóng viên đến rất nhiều, lấp kín cả khán phòng.
Lọt ngay vào mắt Hạ Du là Kiều Kiến Bang và Ngọc Ân ngồi cạnh nhau ở giữa trung tâm, trai tài gái sắc trông rất xứng đôi. Biểu cảm Kiều Kiến Bang vẫn bình thản như thường lệ, ngược lại Ngọc Ân rất vui vẻ, lúc nào cũng tươi cười, thỉnh thoảng còn liếc nhìn anh.
Lòng Hạ Du bỗng dâng lên cảm giác hụt hẫng, đột nhiên cơn đau bụng nhói lên một cái không rõ nguyên do.
Chị Châu ngồi ghế cạnh giường, vừa thấy Hạ Du ôm bụng lập tức bật dậy lo lắng: “Thiếu phu nhân, đợi một lát, tôi lập tức gọi cấp cứu”
“Không cần đâu chị Châu” Hạ Du vội lên tiếng ngăn lại, nét mặt dần giãn ra.
Trạng thái cơ thể dần ổn định lại, Hạ Du tiếp tục theo dõi buổi họp báo, trong hợp tác lần này Ngọc Ân sẽ trở thành nghệ sĩ đại sứ thương hiệu độc quyền cho tập đoàn.
Trong phần phỏng vấn, một nam phóng viên đặt câu hỏi: “Xin hỏi Kiều tổng, với mối quan hệ bạn thân khác giới, anh và cô Ngọc Ân từng nhiều lần dính vào chuyện tình cảm, liệu lần hợp tác này có gây hiểu lầm đến thiếu phu nhân của Kiều tổng?”
Sắc mặt Kiều Kiến Bang vẫn điềm nhiên không chút biến động, thư thả trả lời: “Chúng tôi luôn hạnh phúc, tin tưởng nhau và đang rất ngọt ngào. Cám ơn”
Một nữ phóng viên khác nhanh chóng hỏi: “Kiều tổng, có nguồn tin thân cận nói rằng phu nhân của anh chính là người thứ ba khiến anh và Ngọc Ân chia tay? Còn dùng đứa bé trong bụng để bước chân vào Kiều gia?
Không khí ở đó ồn ào bàn tán sau câu hỏi kia, Hạ Du trước màn hình không kiềm được bật khóc, trong mắt người đời cô là loại con gái xấu xa chen chân vào tình cảm của người khác, họ thậm chí nghĩ cô dùng cách có con để vào làm dâu gia đình quyền thế.
Mặt mày Kiều Kiến Bang sa sầm tối, nét mặt hiện lên tia lạnh lẽo, anh trầm giọng cất lời: “Chúng tôi đến với nhau khi hoàn toàn độc thân, tôi ép cô ấy nguyện. Kiều Kiến Bang tôi chưa từng làm việc gì thẹn với lòng, vợ tôi xuất hiện ở thời điểm tôi cần một người như cô ấy”
Anh khẽ nhếch môi, ánh mắt đắc ý: “Chuyện tung tin đặt chuyện không phải ngày một ngày hai, nhưng nếu động chạm vu khống cho vợ tôi, tôi nhất định đưa kẻ đó ra tòa”
Không gian chìm trong yên lặng, những ánh mắt e ngại nhìn nhau, phân vân không biết có nên tiếp tục hỏi về những vấn đề xoay quanh mối quan hệ này.
Hạ Du tắt máy đưa cho chị Châu nhờ mang đi cất, cô nằm xuống giường nhắm mắt lại, từ đầu đến chân đều nặng nề.
Sau gần hai tiếng rưỡi, buổi họp báo kết thúc, chụp vài tấm ảnh giao lưu xong Kiều Kiến Bang không nán lại dự tiệc mà về thẳng nhà. Thời gian của anh phải dành cho vợ con, không thể phí phạm cho những thứ vô bổ.
Bước chân cao lãnh sải dài trên sàn nhà, khí chất tổng tài của Kiều Kiến Bang nổi bần bật, anh nói với Khải Dực đang đi ngay bên cạnh.
“Tìm kẻ đưa tin, phóng viên lẫn tòa soạn phải biến mất nội trong ngày hôm nay”
“Vâng, Kiều tổng”
Khải Dực gật đầu khẳng định, anh thậm chí còn chưa từng thấy bộ dạng tức giận này của Kiều Kiến Bang. Kiều Kiến Bang trước giờ là con người trầm ổn, có sức nhẫn nhịn cao, không thích làm to chuyện nhưng vụ việc ban nãy chứng tỏ đã chọc đến giới hạn của anh.
Ngay lúc bóng dáng Kiều Kiến Bang bước vào nhà, chị Châu liền nhanh chân chạy đến báo cáo.
“Thiếu gia, lúc thiếu phu nhân mới bắt đầu xem trực tiếp thì bỗng bị đau bụng, lúc có người nhắc về thiếu phu nhân thì cô ấy đã khóc”
“Được rồi” Kiều Kiến Bang thở ra bực dọc, nếu để tâm trạng của Hạ Du bất ổn sẽ ảnh hưởng đến cả mẹ lẫn con.
Vào phòng, Hạ Du đang nằm xoay mặt ra ban công, Kiều Kiến Bang đi tắm rửa cho sạch sẽ, sau đó vòng ra trước mặt Hạ Du. Nhìn đôi mày hơi cau lại của Hạ Du, anh vô thức hôn lên trán cô như thay cho lời hứa “Tôi sẽ bảo vệ em”.
Vốn chưa ngủ, Hạ Du cảm nhận được hành động của Kiều Kiến Bang nhưng trong tiềm thức nhắc nhở cô, tất cả việc Kiều Kiến Bang làm vì con anh, chưa từng vì cô dù chỉ một lần. Anh không hề yêu cô, là do cô hết lần này đến lần ảo tưởng khi được đối xử đặc biệt.
Chổ bên cạnh lún xuống, tay Kiều Kiến Bang ôm lấy người Hạ Du, nước mắt cô tự động chảy ra. Biết rõ lý do ngay từ đầu, Hạ Du vẫn không thể ngăn trái tim mình rung động trước anh.
Kiều Kiến Bang mỗi ngày đều đặn hai lần hôn lên bụng Hạ Du, đánh thức con dậy và chúc con ngủ ngon.
Với Hạ Du, Kiều Kiến Bang thay đổi gọi cô bằng “Du Du” giống như cách mẹ gọi cô. Mỗi khi nghe Kiều Kiến Bang gọi, Hạ Du cảm nhận được sự ôn nhu trong đó khiến trái tim cô khẽ run lên.
Dạo gần đây Kiều Kiến Bang bận việc ở tập đoàn, giải quyết xong liền vội vội vàng vàng trở về nhà.
Sáng chủ nhật Kiều Kiến Bang có cuộc họp báo, mặc vest nghiêm chỉnh. Trước đây một mình đều tự làm lấy, có vợ rồi liền để vợ thắt cà vạt cho, Kiều Kiến Bang chỉ vì một việc nhỏ mà tủm tỉm cười suốt.
Mỗi khi Kiều Kiến Bang vắng nhà, anh cho chị Châu canh chừng Hạ Du, không để cô động tay động chân hay đi lên xuống cầu thang.
Trong phòng ngủ, Hạ Du ngồi trên giường mở laptop đã mượn của Kiều Kiến Bang chờ xem buổi họp báo trực tiếp trên trang web chính thức của tập đoàn. Đúng chín giờ, màn hình chiếu khung cảnh náo nhiệt của buổi họp báo, phóng viên đến rất nhiều, lấp kín cả khán phòng.
Lọt ngay vào mắt Hạ Du là Kiều Kiến Bang và Ngọc Ân ngồi cạnh nhau ở giữa trung tâm, trai tài gái sắc trông rất xứng đôi. Biểu cảm Kiều Kiến Bang vẫn bình thản như thường lệ, ngược lại Ngọc Ân rất vui vẻ, lúc nào cũng tươi cười, thỉnh thoảng còn liếc nhìn anh.
Lòng Hạ Du bỗng dâng lên cảm giác hụt hẫng, đột nhiên cơn đau bụng nhói lên một cái không rõ nguyên do.
Chị Châu ngồi ghế cạnh giường, vừa thấy Hạ Du ôm bụng lập tức bật dậy lo lắng: “Thiếu phu nhân, đợi một lát, tôi lập tức gọi cấp cứu”
“Không cần đâu chị Châu” Hạ Du vội lên tiếng ngăn lại, nét mặt dần giãn ra.
Trạng thái cơ thể dần ổn định lại, Hạ Du tiếp tục theo dõi buổi họp báo, trong hợp tác lần này Ngọc Ân sẽ trở thành nghệ sĩ đại sứ thương hiệu độc quyền cho tập đoàn.
Trong phần phỏng vấn, một nam phóng viên đặt câu hỏi: “Xin hỏi Kiều tổng, với mối quan hệ bạn thân khác giới, anh và cô Ngọc Ân từng nhiều lần dính vào chuyện tình cảm, liệu lần hợp tác này có gây hiểu lầm đến thiếu phu nhân của Kiều tổng?”
Sắc mặt Kiều Kiến Bang vẫn điềm nhiên không chút biến động, thư thả trả lời: “Chúng tôi luôn hạnh phúc, tin tưởng nhau và đang rất ngọt ngào. Cám ơn”
Một nữ phóng viên khác nhanh chóng hỏi: “Kiều tổng, có nguồn tin thân cận nói rằng phu nhân của anh chính là người thứ ba khiến anh và Ngọc Ân chia tay? Còn dùng đứa bé trong bụng để bước chân vào Kiều gia?
Không khí ở đó ồn ào bàn tán sau câu hỏi kia, Hạ Du trước màn hình không kiềm được bật khóc, trong mắt người đời cô là loại con gái xấu xa chen chân vào tình cảm của người khác, họ thậm chí nghĩ cô dùng cách có con để vào làm dâu gia đình quyền thế.
Mặt mày Kiều Kiến Bang sa sầm tối, nét mặt hiện lên tia lạnh lẽo, anh trầm giọng cất lời: “Chúng tôi đến với nhau khi hoàn toàn độc thân, tôi ép cô ấy nguyện. Kiều Kiến Bang tôi chưa từng làm việc gì thẹn với lòng, vợ tôi xuất hiện ở thời điểm tôi cần một người như cô ấy”
Anh khẽ nhếch môi, ánh mắt đắc ý: “Chuyện tung tin đặt chuyện không phải ngày một ngày hai, nhưng nếu động chạm vu khống cho vợ tôi, tôi nhất định đưa kẻ đó ra tòa”
Không gian chìm trong yên lặng, những ánh mắt e ngại nhìn nhau, phân vân không biết có nên tiếp tục hỏi về những vấn đề xoay quanh mối quan hệ này.
Hạ Du tắt máy đưa cho chị Châu nhờ mang đi cất, cô nằm xuống giường nhắm mắt lại, từ đầu đến chân đều nặng nề.
Sau gần hai tiếng rưỡi, buổi họp báo kết thúc, chụp vài tấm ảnh giao lưu xong Kiều Kiến Bang không nán lại dự tiệc mà về thẳng nhà. Thời gian của anh phải dành cho vợ con, không thể phí phạm cho những thứ vô bổ.
Bước chân cao lãnh sải dài trên sàn nhà, khí chất tổng tài của Kiều Kiến Bang nổi bần bật, anh nói với Khải Dực đang đi ngay bên cạnh.
“Tìm kẻ đưa tin, phóng viên lẫn tòa soạn phải biến mất nội trong ngày hôm nay”
“Vâng, Kiều tổng”
Khải Dực gật đầu khẳng định, anh thậm chí còn chưa từng thấy bộ dạng tức giận này của Kiều Kiến Bang. Kiều Kiến Bang trước giờ là con người trầm ổn, có sức nhẫn nhịn cao, không thích làm to chuyện nhưng vụ việc ban nãy chứng tỏ đã chọc đến giới hạn của anh.
Ngay lúc bóng dáng Kiều Kiến Bang bước vào nhà, chị Châu liền nhanh chân chạy đến báo cáo.
“Thiếu gia, lúc thiếu phu nhân mới bắt đầu xem trực tiếp thì bỗng bị đau bụng, lúc có người nhắc về thiếu phu nhân thì cô ấy đã khóc”
“Được rồi” Kiều Kiến Bang thở ra bực dọc, nếu để tâm trạng của Hạ Du bất ổn sẽ ảnh hưởng đến cả mẹ lẫn con.
Vào phòng, Hạ Du đang nằm xoay mặt ra ban công, Kiều Kiến Bang đi tắm rửa cho sạch sẽ, sau đó vòng ra trước mặt Hạ Du. Nhìn đôi mày hơi cau lại của Hạ Du, anh vô thức hôn lên trán cô như thay cho lời hứa “Tôi sẽ bảo vệ em”.
Vốn chưa ngủ, Hạ Du cảm nhận được hành động của Kiều Kiến Bang nhưng trong tiềm thức nhắc nhở cô, tất cả việc Kiều Kiến Bang làm vì con anh, chưa từng vì cô dù chỉ một lần. Anh không hề yêu cô, là do cô hết lần này đến lần ảo tưởng khi được đối xử đặc biệt.
Chổ bên cạnh lún xuống, tay Kiều Kiến Bang ôm lấy người Hạ Du, nước mắt cô tự động chảy ra. Biết rõ lý do ngay từ đầu, Hạ Du vẫn không thể ngăn trái tim mình rung động trước anh.