Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 201: Chương 201
Vừa nhìn như vậy, Hoắc Bắc Cảng liền trẻ trung giống như người mới vừa bước vào đại học, trẻ tuổi đẹp trai đến không chịu được.
Mộ Sơ Tình yên lặng lau khô nước miếng trên khóe miệng mình, người đàn ông này thật là một kẻ tai họa mà, ăn mặc đẹp trai như thế.
Có phải là đang chờ bị cô ra tay "làm thịt" hay không? 3
Mộ Sơ Tình nhìn nhìn, cảm thấy Hoắc Bắc Cảng thật sự rất không thích hợp, bởi vì hắn...... Cùng cô...... Quần áo.
Mộ Sơ Tình nghiêm túc nhìn nhìn quần áo hai người, cuối cùng thật xác định, "Hoắc Bắc Cảng, quần áo của anh giống quần áo của tôi kìa."
Hoắc Bắc Cảng không thèm phản ứng lại.
Mộ Sơ Tình nghiêm túc nhìn nhìn, đích xác là như vậy, cô mặc phía trên là áo trắng, phía dưới là màu đen.
Vừa nhìn thấy, người nào không biết còn tưởng rằng hai người bọn họ chính là một cặp nữa.
Mộ Sơ Tình chau mày, có chút không vui nhìn hắn, "Anh bắt chước tôi làm gì, mặc đồ giống tôi?"
Lời nói vừa tuôn ra khỏi miệng liền nhận được thái độ bất mãn mãnh liệt của Hoắc Bắc Cảng.
Hoắc Bắc Cảng cười lạnh một chút, trong lời nói chanh chua còn mang theo sự ngượng ngùng của hắn.
"Luật nào cấm? Tôi thích mặc cái gì cô quản được sao? Ngực cô bự lắm sao mà cô đòi quản tôi? Mặc giống cô thì là bắt chước cô à? Sao cô không nói là cô yêu thầm tôi, muốn cùng tôi mặc quần áo giống nhau? Muốn cho người khác nhìn thấy chúng ta mặc đồ tình nhân?" 1
Mộ Sơ Tình: "......"
"Ah? Mộ Sơ Tình, tôi hiện tại xem như đã nhìn ra, cô đây là ác nhân vừa ăn cắp vừa la làng, rõ ràng là cô bắt chước tôi, muốn cùng tôi mặc đồ tình nhân, lại cắn ngược lại tôi một cái, che dấu sự chột dạ của cô. Cô liền thích tôi như thế? Hận không thể lập tức chiêu cáo thiên hạ, cô kết hôn với tôi, chúng ta là vợ chồng, hiện tại liền phải bắt đầu mặc đồ đôi sao?"
Hoắc Bắc Cảng lải nhải căn bản là không có ý định buông tha Mộ Sơ Tình, ngữ khí không vui kéo nhau mà tới.
Mộ Sơ Tình làm sao có thể nghe ra được trong lời nói của hắn đều là làm ra vẻ, đều là hắn ngượng ngùng, đều là vì việc hắn đã làm sai lại sợ bị phát hiện nên cật lực che giấu xấu hổ chứ.
Mộ Sơ Tình đơn thuần cho rằng Hoắc Bắc Cảng không thích bọn họ mặc đồ đôi thế này mà thôi.
Cũng không biết là nghiệt duyên cái gì nữa, thế nhưng cô tùy ý phối hợp quần áo, cũng có thể đụng phải Hoắc Bắc Cảng.
Mộ Sơ Tình không muốn đâm đầu vào họng súng, sợ bị Hoắc Bắc Cảng nhằm vào mình, hiện tại hắn nói chuyện là đối chọi gay gắt, muốn bao nhiêu khó nghe liền có bấy nhiêu, Mộ Sơ Tình xoay người rời đi nghe không nổi nữa.
"Được, tôi đây liền không đụng phải Hoắc Bắc Cảng anh nữa, tôi đây liền đi lên thay quần áo, tôi là con tiện tì, không xứng với đại gia là anh."
Mộ Sơ Tình nói cho hết lời, sau đó xoay người, còn chưa có hoàn toàn cất bước chân, thanh âm Hoắc Bắc Cảng có chút sốt ruột từ sau lưng kêu cô, giọng điệu bá đạo ngăn cản cô, "Không cần, tôi liền chịu ủy khuất một chút, để cho cô xứng với tôi." 1
Mộ Sơ Tình: "......"
Hoắc Bắc Cảng sốt ruột, không muốn để Mộ Sơ Tình thay quần áo.
Hắn chính là muốn cho Mạc Diệc Phong chống mắt nhìn xem, Mộ Sơ Tình là người phụ nữ của ai, rốt cuộc cô là vợ ai, mặc đồ đôi với ai.
Ánh mắt Hoắc Bắc Cảng nhìn như muốn giết chết Mộ Sơ Tình, nghiến răng nghiến lợi.
"Xảy ra chuyện gì, nhìn cái gì mà nhìn? Cả ngày nói tôi khi dễ cô, hiện tại tôi đối tốt với cô một chút cô liền chịu không nổi? Thế nào cũng phải là tôi khi dễ cô, đối với cô đối chọi gay gắt, vẫn luôn mắng cô mới vừa? Cô liền phạm tiện như thế, thế nào cũng phải để tôi mắng cô?"
Mộ Sơ Tình cạn lời, miệng người đàn ông này thật không thể ôn nhu một chút, nói ra toàn những lời khó nghe.
Hoắc Bắc Cảng tiếp theo liền kéo cô đi, không lưu tình chút nào, sắc mặt điềm nhiên nhìn không ra bất kỳ cảm xúc nào.
"Cô không phải muốn đi ra ngoài sao? Còn không nhanh đi ra ngoài, thất thần làm cái gì, đứng ở trước mặt tôi, làm tôi phiền chán cô?"
Mộ Sơ Tình yên lặng lau khô nước miếng trên khóe miệng mình, người đàn ông này thật là một kẻ tai họa mà, ăn mặc đẹp trai như thế.
Có phải là đang chờ bị cô ra tay "làm thịt" hay không? 3
Mộ Sơ Tình nhìn nhìn, cảm thấy Hoắc Bắc Cảng thật sự rất không thích hợp, bởi vì hắn...... Cùng cô...... Quần áo.
Mộ Sơ Tình nghiêm túc nhìn nhìn quần áo hai người, cuối cùng thật xác định, "Hoắc Bắc Cảng, quần áo của anh giống quần áo của tôi kìa."
Hoắc Bắc Cảng không thèm phản ứng lại.
Mộ Sơ Tình nghiêm túc nhìn nhìn, đích xác là như vậy, cô mặc phía trên là áo trắng, phía dưới là màu đen.
Vừa nhìn thấy, người nào không biết còn tưởng rằng hai người bọn họ chính là một cặp nữa.
Mộ Sơ Tình chau mày, có chút không vui nhìn hắn, "Anh bắt chước tôi làm gì, mặc đồ giống tôi?"
Lời nói vừa tuôn ra khỏi miệng liền nhận được thái độ bất mãn mãnh liệt của Hoắc Bắc Cảng.
Hoắc Bắc Cảng cười lạnh một chút, trong lời nói chanh chua còn mang theo sự ngượng ngùng của hắn.
"Luật nào cấm? Tôi thích mặc cái gì cô quản được sao? Ngực cô bự lắm sao mà cô đòi quản tôi? Mặc giống cô thì là bắt chước cô à? Sao cô không nói là cô yêu thầm tôi, muốn cùng tôi mặc quần áo giống nhau? Muốn cho người khác nhìn thấy chúng ta mặc đồ tình nhân?" 1
Mộ Sơ Tình: "......"
"Ah? Mộ Sơ Tình, tôi hiện tại xem như đã nhìn ra, cô đây là ác nhân vừa ăn cắp vừa la làng, rõ ràng là cô bắt chước tôi, muốn cùng tôi mặc đồ tình nhân, lại cắn ngược lại tôi một cái, che dấu sự chột dạ của cô. Cô liền thích tôi như thế? Hận không thể lập tức chiêu cáo thiên hạ, cô kết hôn với tôi, chúng ta là vợ chồng, hiện tại liền phải bắt đầu mặc đồ đôi sao?"
Hoắc Bắc Cảng lải nhải căn bản là không có ý định buông tha Mộ Sơ Tình, ngữ khí không vui kéo nhau mà tới.
Mộ Sơ Tình làm sao có thể nghe ra được trong lời nói của hắn đều là làm ra vẻ, đều là hắn ngượng ngùng, đều là vì việc hắn đã làm sai lại sợ bị phát hiện nên cật lực che giấu xấu hổ chứ.
Mộ Sơ Tình đơn thuần cho rằng Hoắc Bắc Cảng không thích bọn họ mặc đồ đôi thế này mà thôi.
Cũng không biết là nghiệt duyên cái gì nữa, thế nhưng cô tùy ý phối hợp quần áo, cũng có thể đụng phải Hoắc Bắc Cảng.
Mộ Sơ Tình không muốn đâm đầu vào họng súng, sợ bị Hoắc Bắc Cảng nhằm vào mình, hiện tại hắn nói chuyện là đối chọi gay gắt, muốn bao nhiêu khó nghe liền có bấy nhiêu, Mộ Sơ Tình xoay người rời đi nghe không nổi nữa.
"Được, tôi đây liền không đụng phải Hoắc Bắc Cảng anh nữa, tôi đây liền đi lên thay quần áo, tôi là con tiện tì, không xứng với đại gia là anh."
Mộ Sơ Tình nói cho hết lời, sau đó xoay người, còn chưa có hoàn toàn cất bước chân, thanh âm Hoắc Bắc Cảng có chút sốt ruột từ sau lưng kêu cô, giọng điệu bá đạo ngăn cản cô, "Không cần, tôi liền chịu ủy khuất một chút, để cho cô xứng với tôi." 1
Mộ Sơ Tình: "......"
Hoắc Bắc Cảng sốt ruột, không muốn để Mộ Sơ Tình thay quần áo.
Hắn chính là muốn cho Mạc Diệc Phong chống mắt nhìn xem, Mộ Sơ Tình là người phụ nữ của ai, rốt cuộc cô là vợ ai, mặc đồ đôi với ai.
Ánh mắt Hoắc Bắc Cảng nhìn như muốn giết chết Mộ Sơ Tình, nghiến răng nghiến lợi.
"Xảy ra chuyện gì, nhìn cái gì mà nhìn? Cả ngày nói tôi khi dễ cô, hiện tại tôi đối tốt với cô một chút cô liền chịu không nổi? Thế nào cũng phải là tôi khi dễ cô, đối với cô đối chọi gay gắt, vẫn luôn mắng cô mới vừa? Cô liền phạm tiện như thế, thế nào cũng phải để tôi mắng cô?"
Mộ Sơ Tình cạn lời, miệng người đàn ông này thật không thể ôn nhu một chút, nói ra toàn những lời khó nghe.
Hoắc Bắc Cảng tiếp theo liền kéo cô đi, không lưu tình chút nào, sắc mặt điềm nhiên nhìn không ra bất kỳ cảm xúc nào.
"Cô không phải muốn đi ra ngoài sao? Còn không nhanh đi ra ngoài, thất thần làm cái gì, đứng ở trước mặt tôi, làm tôi phiền chán cô?"
Bình luận facebook