Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
Editor: May
Sau khi Lãnh Tư Thành bình phục hô hấp, thân thể thon dài chậm rãi rời khỏi bên người cô.
“Lãnh…… Tư Thành, sao lại là anh?”
Mặt người đàn ông âm trầm, thân thể cao lớn, biến mất ở trong một góc phòng bao đen nhánh, như là bao hàm tức giận cực lớn. Ánh mắt vốn anh tuấn, cũng không giấu được lệ khí lao nhanh thật lớn trong cơ thể.
Cố Thanh Thanh theo bản năng lui sang bên cạnh một bước. Kết hôn ba năm, Lãnh Tư Thành ở trước mặt cô vẫn luôn là âm tình bất định, nhưng nếu anh lộ ra ánh mắt như vậy, liền chứng minh -- anh thật sự rất tức giận.
Hậu quả sau đó, tương đối nghiêm trọng!
Người đàn ông hơi hơi ngước mắt, khóe môi kéo một chút cười lạnh, một bàn tay anh chống ở trên vách tường, ngăn cản bước chân thoát đi của cô, thân hình thon dài cao lớn chậm rãi đè ép xuống, giống như một ngọn núi, mang đến cảm giác áp bách cực mạnh.
“Lãnh…… Tư Thành, anh, tôi……” Cô càng khẩn trương, bị ánh mắt u ám của anh nhìn gần, có chút cảm giác chân tay luống cuống.
“Như thế nào, không gọi tôi là ‘ Lãnh tổng ’?” Một chữ cuối cùng, hơi hơi nâng lên, như là nỉ non thân mật giữa người yêu, chỉ là, anh hơi nheo đồng tử lại, lại chiếu ra một tia sáng nguy hiểm!
Nỗ lực bình phục trái tim điên cuồng nhảy lên một chút, cô hơi hơi rũ mắt, nỗ lực nghĩ lý do: “Tôi chỉ là cảm thấy…… Như vậy, không tốt.”
Lãnh Tư Thành không để ý tới trả lời của cô, một tay khác, từ thái dương của cô, theo hình dáng khuôn mặt, tới lui tuần tra xuống dưới một chút. Rõ ràng ôn nhu như là vỗ sờ, nhưng ngón tay của anh quá lạnh, ánh mắt quá lạnh, giống như là bị rắn độc chậm rãi phun lưỡi rắn xẹt qua, toàn thân trên dưới đều nổi da gà!
“Có cái gì không tốt? Hửm?” Lúc anh nói những lời này, ngón tay đã chậm rãi tự do đến trên môi cô, ngón tay có chút lạnh băng, khẽ vuốt qua lại ở trên môi mềm mại của cô.
Không đợi cô trả lời, anh lại tung ra một vấn đề: “Sao đêm nay cô lại đến nơi này?”
Cô biết ngay, lúc này anh xuất hiện, là vì “Tính sổ”!
Sau khi Lãnh Tư Thành bình phục hô hấp, thân thể thon dài chậm rãi rời khỏi bên người cô.
“Lãnh…… Tư Thành, sao lại là anh?”
Mặt người đàn ông âm trầm, thân thể cao lớn, biến mất ở trong một góc phòng bao đen nhánh, như là bao hàm tức giận cực lớn. Ánh mắt vốn anh tuấn, cũng không giấu được lệ khí lao nhanh thật lớn trong cơ thể.
Cố Thanh Thanh theo bản năng lui sang bên cạnh một bước. Kết hôn ba năm, Lãnh Tư Thành ở trước mặt cô vẫn luôn là âm tình bất định, nhưng nếu anh lộ ra ánh mắt như vậy, liền chứng minh -- anh thật sự rất tức giận.
Hậu quả sau đó, tương đối nghiêm trọng!
Người đàn ông hơi hơi ngước mắt, khóe môi kéo một chút cười lạnh, một bàn tay anh chống ở trên vách tường, ngăn cản bước chân thoát đi của cô, thân hình thon dài cao lớn chậm rãi đè ép xuống, giống như một ngọn núi, mang đến cảm giác áp bách cực mạnh.
“Lãnh…… Tư Thành, anh, tôi……” Cô càng khẩn trương, bị ánh mắt u ám của anh nhìn gần, có chút cảm giác chân tay luống cuống.
“Như thế nào, không gọi tôi là ‘ Lãnh tổng ’?” Một chữ cuối cùng, hơi hơi nâng lên, như là nỉ non thân mật giữa người yêu, chỉ là, anh hơi nheo đồng tử lại, lại chiếu ra một tia sáng nguy hiểm!
Nỗ lực bình phục trái tim điên cuồng nhảy lên một chút, cô hơi hơi rũ mắt, nỗ lực nghĩ lý do: “Tôi chỉ là cảm thấy…… Như vậy, không tốt.”
Lãnh Tư Thành không để ý tới trả lời của cô, một tay khác, từ thái dương của cô, theo hình dáng khuôn mặt, tới lui tuần tra xuống dưới một chút. Rõ ràng ôn nhu như là vỗ sờ, nhưng ngón tay của anh quá lạnh, ánh mắt quá lạnh, giống như là bị rắn độc chậm rãi phun lưỡi rắn xẹt qua, toàn thân trên dưới đều nổi da gà!
“Có cái gì không tốt? Hửm?” Lúc anh nói những lời này, ngón tay đã chậm rãi tự do đến trên môi cô, ngón tay có chút lạnh băng, khẽ vuốt qua lại ở trên môi mềm mại của cô.
Không đợi cô trả lời, anh lại tung ra một vấn đề: “Sao đêm nay cô lại đến nơi này?”
Cô biết ngay, lúc này anh xuất hiện, là vì “Tính sổ”!
Bình luận facebook