EDIT: EN
Nhìn thấy câu này, Đào Diệp hóa đá.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, nếu tùy tiện giết người thì không tốt á, chúng ta không thể sang Động Nhện đợi hả?
Thạch Cẩn Hành nhìn đồng hồ, sau đó vẫn kiên định muốn giết.
【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Trễ lắm, không thể chờ nữa.
Nếu chờ nửa tiếng nữa thì sẽ quá mười giờ. Giờ chỉ còn mười mấy phút nữa là mười giờ rồi, bọn họ chờ không được.
Nhưng mà Đào Diệp thật không sao nha, cậu có thể vừa chơi game vừa hát trên YY được mà.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Không sao, tối nay thức khuya chút là được mà.
【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Em nói nhiều quá.
Đào Diệp hóa đá lần hai, quả nhiên là bị ghét rồi mà... Trước đây sư phụ sẽ không dùng thái độ đó nói chuyện với mình.
Cậu rất biết điều mà ngậm miệng, yên lặng lại.
Thạch Cẩn Hành chỉ định nhân vật của mình đến đây, điều khiển hai tài khoản cùng một lúc, trong nháy mắt những người ở đây đã biết giết hết.
Hai cái tài khoản này rất trâu bò, thêm phần bị đánh bất ngờ, nên năm sáu người đối diện đều không kịp trở tay.
Sau khi bọn họ chết hết, đành nằm trên đất mà mắng, mấy từ ngữ khó nghe đều phun ra hết.
【 Gần Đó 】 Long Long Long: Mẹ nó, mày dám giết ông hả!
【 Gần Đó 】 Sở Kinh Thiên: Đờ mờ! Cẩn Y Dạ Hành đúng không, ông nhỡ mày đó!
【 Gần Đó 】 Chỉ Yêu Em: Tui biết hai người này nè, số một và số hai của bảng, là cái loại người này sao? Tui khinh!
【 Gần Đó 】 Nguyệt Nhi Của Hoa Lạc Các: Thứ nhất và thứ hai của toàn bảng hở, vậy sao lại giết người? Ỷ vào trang bị của mình tốt hơn người ta hả, cướp của còn đòi nói lý sao?
Nhìn thấy mấy tin nhắn không ngừng nhảy ra này, Đào Diệp chọn cách lơ đi, đồng thời cũng có chút áy náy, dù sao Đại Vĩ Ba Lang và Bang chủ giết người cũng vì mình mà.
Nhưng Đào Diệp sẽ không vì họ mà đi chỉ trích Đại Vĩ Ba Lang và Cẩn Y Dạ Hành.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Cẩn Y Dạ Hành: Bang chủ, cám ơn anh QAQ
Thạch Cẩn Hành nhướng nhướng mày, rất kinh ngạc, không phải nói sẽ không nói chuyện với mình nữa sao?
Con gái đúng là dễ thay đổi...
Hai phút sau, cỏ Vô Tâm đã trưởng thành. Đào Diệp nhanh nhẹn phóng xuống, hái đúng sô lượng nhiệm vụ yêu cầu.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Được rồi sư phụ, chúng ta đi thôi.
Một bên Thạch Cẩn Hành điều khiển nhân vật của mình chạy về thành, một bên điều khiển tài khoản của Đại Vĩ Ba Lang mang Đào Diệp đi hoàn thành nhiệm vụ.
Đi đến trước mặt nữ chủ quán NPC xinh đẹp, Đào Diệp mang hết cỏ Vô Tâm mà mình hái đưa cho cô, sau đó nhận lại phần thưởng mình đạt được.
Xong nhiệm vụ này là kết thúc rồi.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, em thoát đây.
【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Ừ.
Nhìn sư phụ lạnh lùng, Đào Diệp có chút lo lắng, ngày mai lên còn gặp sư phụ được không?
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, ngày mai anh còn đi chung với em không?
【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Đi.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Vâng, sư phụ ngủ ngon, nghỉ ngơi sớm chút nhé.
Thạch Cẩn Hành trưng gương mặt than, gõ hai chữ ngủ ngon đáp lại.
Sau đó nhìn đồ đệ nhỏ thoát game, tự nhiên anh thở phào một cái.
"Đồ đệ cậu thoát rồi."
Sau khi nhận tin nhắn của Thạch Cẩn Hành, Đổng Thiếu Khinh cảm thấy rất thú vị, anh cười khì khì: "A Hành, cảm giác khi dạy đồ đệ thì sao?"
"Mệt." Thạch Cẩn Hành giật giật mí mắt.
"Ha ha ha ha, khổ cực rồi." Đổng Thiếu Khinh sờ sờ cằm, tính cách của Tiểu Phiến Đào tốt lắm mà, sao lại có thể mệt chứ
Sau đó đăng nhập QQ, gửi cho đồ đệ một tinh nhắn.
"Đồ đệ, đang làm thêm hể?"
Đào Diệp nhận tin nhắn, cảm thấy lạ lùng, tuy vậy lại rất vui khi thấy Đại Vĩ Ba Lang quan tâm mình.
"Sư phụ, em đang làm thêm, anh còn đang chơi game hả?"
Đổng Thiếu Khinh nhướng mày, nhỏ không biết hở?
"A Hành không nói cho em hả?"
"Nói gì?" Đối phương ngơ ngác.
Hì hì, Đổng Thiếu Khinh hệt như mới tìm được một trò chơi thú vị.
"Ha ha ha, không có gì, sau khi làm xong thì nhanh ngủ đi, đồ đệ ngủ ngon."
"Sư phụ ngủ ngon." Lần thứ hai chúc sư phụ ngủ ngon, tâm trạng của Đào Diệp tốt lên nhiều, này mới là sư phụ bình thường, vừa quen thuộc vừa thân thiết.
Căn bản không biết trong đó cất giấu bí mất gì, ngày hôm sau Đào Diệp lại lên game, sau đó chạy lại gần sư phụ mà oa oa đòi ăn.
Thạch Cẩn Hành đã lên mạng hơn mười phút, nhìn thấy Tiểu Phiến Đào xuất hiện, hỏi chỗ đứng của nhỏ thật cẩn thận để nhanh gọn chạy qua đón.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, em đang ở trong bang, không cần đi đón em =_=
【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Anh không vào được, em ra đây.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Ở thành Trường An.
Sau khi gõ chữ xong, thì nhìn thấy bóng dáng của Đại Vĩ Ba đang chờ ở cửa vào.
Cưỡi Kỳ Lân, trong tay cầm một thanh đao dài, khí phách hiên ngang.
Trên người là một bộ trang màu sanh viền vàng kim, hoa văn trên áo vô cùng hoa mỹ và phức tạp, quan ngọc uy nghiêm.
Gương mặt nam của trò chơi này rất đẹp, mặt của Đại Vĩ Ba Lang là doanh tự chỉnh, vô cùng soái và bá khí.
Nhìn sơ thì hơi giống gương mặt thật của anh, nhất là khí chất.
Anh đứng đợi ở đây, một số người chơi tò mò đên xem thử trang bị, sau đó cứ như bị lóa mắt.
Đào Diệp thấy anh, mắt cũng hơi lóa, tự nhiên nhận ra rằng sư phụ mình thật ra rất đẹp trai.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, anh thiệt đẹp trai á.
Đào Diệp chưa nói xong, đã bị Thạch Cẩn Hành vươn tay ôm lên. Một cô nương mặc áo hồng xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn, ngồi trước mặt một nam nhân cao lớn, hình ảnh thế càng khiến người khác mù mắt.
Tiểu Phiến Đào ăn mặc rất mộc mạc, nhìn sao cũng đối lập với đại thần hoa lệ, tuy nhiên Đào Diệp cũng không để ý cái này cho lắm.
Mục đích cậu chơi nhân vật này, vốn là vì muốn trả thù Liễu Thanh Thanh, cho nên không cần quan tâm bề ngoài làm gì.
Mà nhắc tới ngày hôm qua, mấy người chơi sau khi bị giết thì trở lại bang của mình mà dặm mắm thêm muối la hét.
Mà trùng hợp là, người chơi Long Long Long lại là thành viên của bang Ngự Kiếm Giang Hồ.
Làm một thành viên của bang, Long Long Long đều dựa vào khí thế của bang.
Chỉ cần trên đầu còn dòng chữ Ngự Kiếm Giang Hồ ngày nào, thì ngày đó cậu còn hiên ngang lẫm liệt.
Lần này bị hạng nhất và hạng nhì của toàn bảng giết chết một cách vô tội vạ, trong lòng cậu vô cùng khó chịu, nhưng không dám lên kênh thế giới mà chửi, mà chỉ dám mắng mở ở trong bang của mình.
【 Bang Phái 】 Long Long Long: Ta nói, cái tố chất rác rưởi đó là gì chứ? Cứ như vậy thì còn gì là đại thần, tui khinh! Có bản lĩnh thì cởi trang bị mà đánh tay đôi đi, ấy vậy mà hai đại thần hợp lại nữa chứ, sao có thể trở người được!
【 Bang Phái 】 Tài Giỏi: Tại trang bị của họ tốt thôi, chứ cũng không lợi hại mấy. Hạng nhất hạng nhì thì sao chứ? Đại ca của tụi mình mới là truyền thuyết trong giang hồ, thách họ cũng không chạm mông tới á.
【 Bang Phái 】 Lãnh Ức Tiêu Dao: Nói cũng đúng, cái gì mà Vấn Đỉnh sơn trang chứ, không vào top mười luôn á, muốn so thì so thế quái nào?
【 Bang Phái 】 Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn: Chuyện gì vậy? Long Long Long, cậu xung đột với hạng nhất và hạng nhì của bảng hả?
【 Bang Phái 】 Long Long Long: Chị Yên, chuyện này không phải lỗi của em! Là hai người họ hợp sức giết người, giết tận sáu mạng lận đó, một đường sống cũng không chịu cho chúng em.
【 Bang Phái 】 Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn: Nếu bọn họ hợp lực lại thì dù có một giây giết hết cũng không lạ gì.
Đối phương là đại thần hạng nhất và hạng hai của bảng, Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn biết rất rõ, chuyện này chỉ có thể cho qua như vậy, có muốn truy cứu cũng không được.
Ý cô là không muốn dính vào chuyện này, nhưng Kiếm Phá Trời Cao lại không nghĩ như vậy.
Anh làm Bang chủ của một Bang phái hạng nhất, thành viên bị bắt nạt, đương nhiên phải ra mặt chứ.
【 Bang Phái 】 Kiếm Phá Trời Cao: Tôi đi kiếm Cẩn Y Dạ Hành.
【 Bang Phái 】 Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn: Hạo Phong, anh muốn làm gì?
Kiếm Phá Trời Cao không trả lời Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn, anh trực tìm tra tìm tọa độ của Cẩn Y Dạ Hành trên bản đồ thế giới.
Lúc này tài khoản của Cẩn Y Dạ Hành đang ở Phó bản, bên cạnh anh là Tiểu Phiến Đào và Đại Vĩ Ba Lang, ba người đứng thành một hình tam giác.
Kiếm Phá Trời Cao nhạnh nhẹn đi đến, rồi gửi lời mời kết bạn cho Cẩn Y Dạ Hành.
Nhưng người muốn kết bạn với Cẩn Y Dạ Hành rất nhiều, nên Thạch Cẩn Hành vẫn không quan tâm lắm.
【 Gần Đó 】 Kiếm Phá Trời Cao: Cẩn Y Dạ Hành, nói chuyện chút được không?
Tin nhắn thế giới được gửi quá nhiều, nên phút chốc tin của anh đã trôi không thấy tăm hơi.
Tuy nhiên mắt của Đào Diệp rất tốt, nhất là đối với bốn chữ Kiếm Phá Trời Cao này.
Mặc dù mình nói không thèm để ý, nhưng sự thật chứng minh là mình vẫn giấu nó vào trong lòng, nếu không thì sao lại mẫn cảm với bốn chữ Kiếm Phá Trời Cao này chứ.
【 Gần Đó 】 Kiếm Phá Trời Cao: Bang chủ của Vấn Đỉnh sơn trang, tôi muốn nói với anh chuyện ngày hôm qua ở Đoạn Trường Nhai.
Tin nhắn lần này Thạch Cẩn Hành cũng nhìn thấy, mà cũng vì cái tên Kiếm Phá Trời rất thu hút, anh muốn bơ cũng bơ không được.
Bang chủ của Ngự Kiếm Giang Hồ, tuy rằng hạng bốn nhưng lại nổi danh hơn ba hạng kia, hơn nữa còn nắm trong tay bang phái hạng nhất.
【 Gần Đó 】 Cẩn Y Dạ Hành: Tôi muốn đánh Phó bản, không rảnh.
【 Gần Đó 】 Kiếm Phá Trời Cao: Vậy thì chừng nào anh rảnh?
【 Gần Đó 】 Cẩn Y Dạ Hành: Sau mười giờ.
【 Gần Đó 】 Kiếm Phá Trời Cao: Vậy nhận lời kết bạn trước đi, sau mười giờ tôi sẽ tìm anh.
Nhìn thấy thông báo kết bạn, Thạch Cẩn Hành mở tin rồi nhấn đồng ý.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ, Bang chủ Kiếm Phá Trời Cao của bang Ngự Kiếm Giang hồ tìm Bang chủ, là vị vụ ngày hôm qua phải không? Trong đó có người của bang họ hả?
【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Chắc vậy.
【 Nói Riêng 】 Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Sẽ không sao chứ?
【 Nói Riêng 】 Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Không sao, đừng sợ.
Nhìn câu này, Đào Diệp tự nhiên rất an tâm, cảm thấy mình không còn sợ gì nữa.
Nếu như có lại đây dòi đánh nhau, thì sư phụ và Bang chủ cũng sẽ đứng trước mà che chở.
Mình chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của Hỗ Trợ, đứng ở sau xem chừng thanh máu là tốt rồi.
Phó bản sắp bắt đầu, Thạch Cẩn Hành chỉ huy trên YY, thuận tiện ôm Đào Diệp đi trước.
Trước kia Đại Vĩ Ba Lang đều đảm nhận vị trí Phó chỉ huy, hôm nay tự nhiên lại thay đổi, ngay lập tức đã có người dò hỏi.
【 Đội Ngũ 】 Ngũ A Ca: Bang chủ sao lại ôm Tiểu Phiến Đào đi trước vậy, Phó bang chủ?
Đào Diệp nhìn thấy, nhanh chóng nói trên YY: "Sư phụ của em không tiện nói, em tới thế chỗ, chắc vậy..."
Thật ra cậu cũng không rõ lắm, cơ mà hai ngày nay sư phụ cũng không mở miệng nói, nên cậu đoán vậy.
Bình luận facebook