- Ảnh bìa
- Tác giả
- Phong Phiêu Tuyết
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 103C + 5NT
- Lượt đọc
- 31,494
- Cập nhật
Giới thiệu :
Năm năm, toàn tâm nỗ lực, chỉ đổi lại trái tim tan nát cõi lòng
Lúc đau lòng nhất gặp được anh – cũng đồng bệnh tương lân
Là chữa thương, hay muốn duy trì sự tôn nghiêm trước mặt bạn trai….
Sổ đăng ký kết hôn đến tay, cô gả cho người đàn ông nhìn vô hại giống như cừu non
Vốn tưởng rằng, sau khi cưới sẽ sống đúng với giao ước, không can thiệp vào chuyện của nhau, nhưng bên trong lại cất giấu một bí mật lớn….
Khi cô bị người ta đè trên giường, bị anh ăn tươi nuốt sống từng ngụm, mới hiểu được hóa ra anh căn bản là con sói đội lớp cừu
Đoạn ngắn ăn cơm:
Một ngày nào đó, chú sói mài dao sèn soẹt nhìn về phía dê con
Bốp, một cái tát không mang theo chút thương tiếc dán lên mặt chú sói
“Vợ à…” Mỗ sói kêu rên một tiếng, đầu đầy sao
Một ngày nào đó, mỗ dê nhìn chằm chằm món quà trong tay người nào đó, mơ mơ hồ hồ
“Ôi, con dâu a….”
“Chị dâu a…”
Mỗ sói đục nước béo cò : “Vợ a……”
Một cái phật sơn vô ảnh cước, thành công làm cho người nào đó đầu bay đầy sao lần 2.
Đoạn ngắn 2:
“Anh, anh đừng tới đây….”
“Bà xã…” Mỗ sói nhịn n lần, liên tục bổ nhào lên giường
“Hu…. Anh tên lừa đảo này….” Mỗ dê không nói gì, ngước mặt hỏi trời xanh, vì sao cô lại tin lời sắc lang nói chứ?
“Ưm, ưm….”
Trả lời sao?. Thật xin lỗi, mỗ sói không có thời gian đó. “Việc chính” quan trọng hơn
* * *
Năm năm, toàn tâm nỗ lực, chỉ đổi lại trái tim tan nát cõi lòng
Lúc đau lòng nhất gặp được anh – cũng đồng bệnh tương lân
Là chữa thương, hay muốn duy trì sự tôn nghiêm trước mặt bạn trai….
Sổ đăng ký kết hôn đến tay, cô gả cho người đàn ông nhìn vô hại giống như cừu non
Vốn tưởng rằng, sau khi cưới sẽ sống đúng với giao ước, không can thiệp vào chuyện của nhau, nhưng bên trong lại cất giấu một bí mật lớn….
Khi cô bị người ta đè trên giường, bị anh ăn tươi nuốt sống từng ngụm, mới hiểu được hóa ra anh căn bản là con sói đội lớp cừu
Đoạn ngắn ăn cơm:
Một ngày nào đó, chú sói mài dao sèn soẹt nhìn về phía dê con
Bốp, một cái tát không mang theo chút thương tiếc dán lên mặt chú sói
“Vợ à…” Mỗ sói kêu rên một tiếng, đầu đầy sao
Một ngày nào đó, mỗ dê nhìn chằm chằm món quà trong tay người nào đó, mơ mơ hồ hồ
“Ôi, con dâu a….”
“Chị dâu a…”
Mỗ sói đục nước béo cò : “Vợ a……”
Một cái phật sơn vô ảnh cước, thành công làm cho người nào đó đầu bay đầy sao lần 2.
Đoạn ngắn 2:
“Anh, anh đừng tới đây….”
“Bà xã…” Mỗ sói nhịn n lần, liên tục bổ nhào lên giường
“Hu…. Anh tên lừa đảo này….” Mỗ dê không nói gì, ngước mặt hỏi trời xanh, vì sao cô lại tin lời sắc lang nói chứ?
“Ưm, ưm….”
Trả lời sao?. Thật xin lỗi, mỗ sói không có thời gian đó. “Việc chính” quan trọng hơn
* * *
Bình luận facebook