Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47
Phàm Khiết Thần từ cầu thang bước xuống, đã lâu lắm rồi hắn mới trở lại căn biệt thự u ám này kể từ ngày khép lại ký ức đau buồn năm nào, vẫn mang một màu sầu thẫm, sâu trong cõi lòng đóng băng như bị quá khứ kéo về không gian buồn phiền
_Tiểu Thần...bảo bối đã hơn 10 năm rồi con mới chịu về nhà, nội thật sự rất mừng
Phàm lão bà xúc động chấm nước mắt, bà ngồi ở cái bàn rộng giữa phòng khách, ai ai cũng ngỡ ngàng vì sự trở về của hắn, từ trước đến giờ dù có bất cứ chuyện gì hắn cũng không về nhà họ Phàm thế mà cuối cùng hắn cũng đã quay về vì nơi đây có cô, Tịch Hạ Di trong tim hắn không có gì so sánh được, trong cuộc sống u ám của hắn cô là tình yêu duy nhất mang hơi ấm cho cõi lòng ảm đạm bao năm
_Lần này bà không để bảo bối của bà đi đâu nữa
Phàm lão bà kéo tay hắn yêu thương, hắn gạt tay bà nội ra chán nản không muốn nhếch môi
_Thần ca, anh về thật tốt quá, sau này đừng đi nữa nha?
Dịch Khiết vui vẻ ra mặt nắm tay hắn còn ngã đầu vào ngực hắn
_Em và bà nội với má hai ngày nào cũng trông ngóng anh rất khổ sở, gia đình bốn người chúng ta đừng rời xa nữa
Mỗi người một câu, đều là muốn hắn ở lại, chẳng ai nhắc đến chuyện hôm qua cứ như chuyện đó chưa bao giờ tồn tại
_Tiểu Thần...con thấy đó Dịch Khiết quan tâm con thế nào, vậy mà con nỡ lòng nào để con bé trông ngóng?
_Hôm qua là ai sĩ nhục Di nhi?
Hắn đen tối nhìn xa xăm, nghĩ đến việc họ dùng biện phát nặng nề áp bức cô đến nỗi ngất đi, cô bị sỉ nhục nặng nề như thế trong lòng hắn chỉ có lữa giận nghi ngút, cảm giác chỉ muốn đem từng người ra trừng trị thích đáng
_Là bà nội, con đừng nghĩ Dịch Khiết làm ra chuyện này, con bé chỉ làm theo lời nội thôi
Phàm lão bà nói mà vẻ mặt bình thản không có chút gì ray rứt hay nghĩ mình đã làm sai cái gì trong chuyện này
_Bà nội có nghĩ nếu một ngày Tiểu Khiết của chúng ta đột ngột bị đưa đi còn bị kiểm tra đến ngất xỉu như vậy sẽ như thế nào không?
Hắn từ tốn hỏi, tuy không có mối quan hệ tốt với bà nội nhưng hắn vẫn biết lễ nghĩa phép tắt nhà họ Phàm xưa nay như thế nào, Dịch Khiết biết hắn rất tôn trọng bà nội nên mỗi lần gây ra chuyện gì đều lấy bà nội ra chống lưng, cứ thế tính cách từ nhỏ đã hóng hách do được nuông chiều dù không phải là cháu ruột nhà họ Phàm
_Thần ca làm sao anh ví dụ như thế được, em và con bần tiện đó tất nhiên phải khác nhau rồi
_Im ngay....
Nghe Dịch Khiết nói hắn tức giận đến mất kiểm soát, hắn vung tay định sẽ tát Dịch Khiết, đôi mắt sôi sục đỏ ngầu không còn chứa ánh nhìn yêu thương cô em gái như năm nào
_Anh đánh em sao? Vì cô ta?...anh hết thương em rồi sao?
Dịch Khiết được nước làm tới cô ta nhón người ý thách thức Khiết Thần tát mình, tính cách cô tiểu thư này quá bướng bỉnh
_Nếu hôm nay anh tát em xem như em không còn là em gái của anh rồi, mà là loại còn thua cặng bã, em nên nhớ em là tiểu thư nhà họ Phàm muốn gì được đó, việc anh có bạn gái hay sau này có vợ đều sẽ thương yêu em như trước đến giờ không thay đổi, em còn hành xử như hôm qua thì giữa chúng ta không còn là anh em nữa, đừng vì chút ganh tị rẻ tiền mà biến con người thành xa lạ với anh, nếu chúng ta có khoản cách thì không bao giờ kéo lại được đâu, nên nhớ kỹ điều này
Hắn nói xong giận đến run người, bàn tay dồn nén cảm xúc hất tung cái bàn lớn trước mặt, bức ảnh chụp hình hắn cùng cô em gái đáng yêu ngày nào tan vỡ, Dịch Khiết hoảng hốt giật mình, chỉ biết câm nín không dám lên tiếng
_Không phải ai cũng có thể động đến Tịch Hạ Di, ngay cả nhà họ Phàm, tôi từ lâu đã không còn tha thiết với cái gia đình này, nếu một ngày Di nhi xảy ra chuyện gì thì các người cũng không còn nhìn thấy tôi đâu
Nhắc đến gia đình là nỗi ám ảnh lớn nhất cuộc đời hắn, quá khứ không mấy tốt đẹp khiến hắn mất niềm tin vào tình yêu, nhờ gặp cô cuộc đời hắn mới thấy nụ cười, cô là người đặt biệt hắn muốn yêu thương cả đời
Khi hắn đi rồi Dịch Khiết mới dám nhỏ nhẹ lên tiếng lảm nhảm
_Tịch Hạ Di là cái gì chứ? Nhất định phải nhổ cái gia trong mắt này
_Dịch Khiết đừng sợ, bà nội nhất định đòi lại công bằng cho cháu
Bà nội hắn dỗ dành cô tiểu thư đỏng đảnh, cả hai âm thầm nghĩ ra kế hoạch để hành hạ cô
_Bà nội!!! Bà biết cháu yêu Thần ca mà, cháu không muốn làm em gái anh ấy, bà nội làm gì đi chứ...hức...
Dịch Khiết giảy nãy òa khóc như chính mình bị oan ức lắm, từ lâu ả đã xem Phàm Khiết Thần là người tình trong mộng, ngày đêm mơ tưởng được sánh đôi
_Tiểu Khiết ngoan, bà nội nhất định đòi lại công bằng cho cháu
_Cháu muốn trở thành Phàm phu nhân
_Được...được...bà nội chiều ý cháu
Cả hai cùng toan tính âm mưu một kế hoạch ghê gớm, trong Phàm gia còn một người nữa đó là má 2 của hắn, do hôm nay có việc nên không về kịp và có lẽ bà cũng không đứng về phía cô...
Tiếp theo: Chap 49 Tâm sự của hắn
By Thuytinh103
_Tiểu Thần...bảo bối đã hơn 10 năm rồi con mới chịu về nhà, nội thật sự rất mừng
Phàm lão bà xúc động chấm nước mắt, bà ngồi ở cái bàn rộng giữa phòng khách, ai ai cũng ngỡ ngàng vì sự trở về của hắn, từ trước đến giờ dù có bất cứ chuyện gì hắn cũng không về nhà họ Phàm thế mà cuối cùng hắn cũng đã quay về vì nơi đây có cô, Tịch Hạ Di trong tim hắn không có gì so sánh được, trong cuộc sống u ám của hắn cô là tình yêu duy nhất mang hơi ấm cho cõi lòng ảm đạm bao năm
_Lần này bà không để bảo bối của bà đi đâu nữa
Phàm lão bà kéo tay hắn yêu thương, hắn gạt tay bà nội ra chán nản không muốn nhếch môi
_Thần ca, anh về thật tốt quá, sau này đừng đi nữa nha?
Dịch Khiết vui vẻ ra mặt nắm tay hắn còn ngã đầu vào ngực hắn
_Em và bà nội với má hai ngày nào cũng trông ngóng anh rất khổ sở, gia đình bốn người chúng ta đừng rời xa nữa
Mỗi người một câu, đều là muốn hắn ở lại, chẳng ai nhắc đến chuyện hôm qua cứ như chuyện đó chưa bao giờ tồn tại
_Tiểu Thần...con thấy đó Dịch Khiết quan tâm con thế nào, vậy mà con nỡ lòng nào để con bé trông ngóng?
_Hôm qua là ai sĩ nhục Di nhi?
Hắn đen tối nhìn xa xăm, nghĩ đến việc họ dùng biện phát nặng nề áp bức cô đến nỗi ngất đi, cô bị sỉ nhục nặng nề như thế trong lòng hắn chỉ có lữa giận nghi ngút, cảm giác chỉ muốn đem từng người ra trừng trị thích đáng
_Là bà nội, con đừng nghĩ Dịch Khiết làm ra chuyện này, con bé chỉ làm theo lời nội thôi
Phàm lão bà nói mà vẻ mặt bình thản không có chút gì ray rứt hay nghĩ mình đã làm sai cái gì trong chuyện này
_Bà nội có nghĩ nếu một ngày Tiểu Khiết của chúng ta đột ngột bị đưa đi còn bị kiểm tra đến ngất xỉu như vậy sẽ như thế nào không?
Hắn từ tốn hỏi, tuy không có mối quan hệ tốt với bà nội nhưng hắn vẫn biết lễ nghĩa phép tắt nhà họ Phàm xưa nay như thế nào, Dịch Khiết biết hắn rất tôn trọng bà nội nên mỗi lần gây ra chuyện gì đều lấy bà nội ra chống lưng, cứ thế tính cách từ nhỏ đã hóng hách do được nuông chiều dù không phải là cháu ruột nhà họ Phàm
_Thần ca làm sao anh ví dụ như thế được, em và con bần tiện đó tất nhiên phải khác nhau rồi
_Im ngay....
Nghe Dịch Khiết nói hắn tức giận đến mất kiểm soát, hắn vung tay định sẽ tát Dịch Khiết, đôi mắt sôi sục đỏ ngầu không còn chứa ánh nhìn yêu thương cô em gái như năm nào
_Anh đánh em sao? Vì cô ta?...anh hết thương em rồi sao?
Dịch Khiết được nước làm tới cô ta nhón người ý thách thức Khiết Thần tát mình, tính cách cô tiểu thư này quá bướng bỉnh
_Nếu hôm nay anh tát em xem như em không còn là em gái của anh rồi, mà là loại còn thua cặng bã, em nên nhớ em là tiểu thư nhà họ Phàm muốn gì được đó, việc anh có bạn gái hay sau này có vợ đều sẽ thương yêu em như trước đến giờ không thay đổi, em còn hành xử như hôm qua thì giữa chúng ta không còn là anh em nữa, đừng vì chút ganh tị rẻ tiền mà biến con người thành xa lạ với anh, nếu chúng ta có khoản cách thì không bao giờ kéo lại được đâu, nên nhớ kỹ điều này
Hắn nói xong giận đến run người, bàn tay dồn nén cảm xúc hất tung cái bàn lớn trước mặt, bức ảnh chụp hình hắn cùng cô em gái đáng yêu ngày nào tan vỡ, Dịch Khiết hoảng hốt giật mình, chỉ biết câm nín không dám lên tiếng
_Không phải ai cũng có thể động đến Tịch Hạ Di, ngay cả nhà họ Phàm, tôi từ lâu đã không còn tha thiết với cái gia đình này, nếu một ngày Di nhi xảy ra chuyện gì thì các người cũng không còn nhìn thấy tôi đâu
Nhắc đến gia đình là nỗi ám ảnh lớn nhất cuộc đời hắn, quá khứ không mấy tốt đẹp khiến hắn mất niềm tin vào tình yêu, nhờ gặp cô cuộc đời hắn mới thấy nụ cười, cô là người đặt biệt hắn muốn yêu thương cả đời
Khi hắn đi rồi Dịch Khiết mới dám nhỏ nhẹ lên tiếng lảm nhảm
_Tịch Hạ Di là cái gì chứ? Nhất định phải nhổ cái gia trong mắt này
_Dịch Khiết đừng sợ, bà nội nhất định đòi lại công bằng cho cháu
Bà nội hắn dỗ dành cô tiểu thư đỏng đảnh, cả hai âm thầm nghĩ ra kế hoạch để hành hạ cô
_Bà nội!!! Bà biết cháu yêu Thần ca mà, cháu không muốn làm em gái anh ấy, bà nội làm gì đi chứ...hức...
Dịch Khiết giảy nãy òa khóc như chính mình bị oan ức lắm, từ lâu ả đã xem Phàm Khiết Thần là người tình trong mộng, ngày đêm mơ tưởng được sánh đôi
_Tiểu Khiết ngoan, bà nội nhất định đòi lại công bằng cho cháu
_Cháu muốn trở thành Phàm phu nhân
_Được...được...bà nội chiều ý cháu
Cả hai cùng toan tính âm mưu một kế hoạch ghê gớm, trong Phàm gia còn một người nữa đó là má 2 của hắn, do hôm nay có việc nên không về kịp và có lẽ bà cũng không đứng về phía cô...
Tiếp theo: Chap 49 Tâm sự của hắn
By Thuytinh103
Bình luận facebook