Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bút kí yêu em-2
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 2_Vô tình đụng phải nhau
Mục Lạc Anh và Mộ Đồng Tranh bước vào TTTM với hai hàng dài là vệ sĩ theo bảo vệ Hai gương mặt khả ái đến mê người mê hoặc tất cả mọi người có ở đây
Quản lí trung tâm thương mại với sắc mặt như bắt được vàng , bước ra nghênh đón:"Chào Mộ phu nhân và Mộ tiểu thư,mời hai người vào trong"
Mục Lạc Anh gật đầu một cái ,lại nhìn sang con gái với vẻ mặt lạnh như tiền làm lơ tất cả Cô chỉ biết cười trừ với con gái
Hai mẹ con đi thẳng đến khu bán trang sức có giá trị
Mộ Đồng Tranh hiên ngang đi về phía trước , tìm kím vật mình đang cần Hai mắt Mộ Đồng Tranh có chút vui cười , bàn tay trắng nõn chỉ:"Chiếc nhẫn này tôi mua"
Cô nhân viên cười , cẩn thận lấy gói lại cho cô
Mộ Đồng Tranh cầm lấy rồi kéo tay cô đi mua thứ khác
"Tiểu Tranh , con thấy cà vạt nào hợp với ba và anh hai con"
Mộ Đồng Trang ngồi trên ghế nghịch điện thoại , lười biếng :"Cái nào cũng hợp hết"
Mục Lạc Anh lắc đầu , mua luôn cả hai cái Lại lựa trang phục cho họ
"Mẹ , con đi vệ sinh"
"Ừm , mau quay lại"
"Vâng"
Mộ Đồng Tranh trao ánh mắt sắc như lưỡi dao:"Tôi đi vệ sinh các anh cũng muốn đi theo"
"Đó là trách nhiệm ,nếu tiểu thư có mệnh hệ gì ông chủ sẽ trách tội"_tên vệ sĩ vẫn nghiêm nghị
Mộ Đồng Tranh mặc kệ họ đi theo , cô vừa vệ sinh ra , đi được nửa đường lại đụng phải ai đó
Mộ Đồng Tranh đứng thẳng dậy , buông lơ một câu :"Xin lỗi"
"Mất lịch sự"_người đó thầm mắng
Mộ Đồng Tranh dừng hẳn bước chân lại , quay người :"Anh mới vừa nói ai mất lịch sự"
Người đàn ông đó lạnh giọng :"Là cô đó , không có tai nghe sao?"
Mộ Đồng Tranh cũng không thua gì , phản bác:"Chúng ta là vô tình đụng phải nhau , chứ không phải lỗi do ai cả, mong anh đây rút lại câu nói vừa nãy"
Một tên mặc trang đen , đứng ra :"Nè cô có biết cô đụng phải ai không? Mà còn hóng hách như vậy?"
Mộ Đồng Tranh phất lờ lời nói , biện hộ:"Dù cho anh ta có là ai , thì tôi Mộ Đồng Tranh này cũng chẳng kiên nễ "
Tên đó lại nói tiếp:"Dám vô lễ với Tôn thiếu gia, gan cô cũng to lắm"
Mộ Đồng Tranh bậc cười ha hả , ngây thơ hỏi:"Tôn thiếu gia là ai?"
Tên thuộc hạ định nói tiếp nhưng cánh tay Tôn Tử Hạo ngăn lại
Chân anh tiến lại gần người Mộ Đồng Tranh hơn :"Thật không biết tôi là ai?"
Đồng Tranh khoanh tay , nghiêm lĩnh :"Biết thì sao ? Mà không biết thì sao?"
Tôn Tử Hạo thích thú nhìn cô , môi mỏng chợt chạm nhẹ vào cánh môi anh đào của cô , tựa như chuồn chuồn đạp nước , cười như không cười:"Tôi là Tôn Tử Hạo, nhớ rõ tên tôi , chúng ta sẽ còn gặp lại"
Mộ Đồng Tranh nhìn theo bóng lưng cao dài ấy , lại sờ nhẹ lên môi , cảm giác lành lạnh mà nhẹ nhàng lúc nãy của hắn truyền đến khiến cô thấy là lạ làm sao?
"Tranh , đi vệ sinh lâu vậy con ? Làm ta cứ tưởng con xảy ra chuyện"_Mục Lạc Anh nhìn con gái yêu thương nói
Mộ Đồng Tranh hỏi :"Mẹ, mẹ có biết người tên Tôn Tử Hạo là ai không?"
Mục Lạc Anh cau mày , trực tiếp nói:"Tôn Tử Hạo là con trai của Tôn Nhị Luân là ông trùm hắc đạo , cũng là một đối thủ đáng gồm của Tư Lạc , có thể nói ông ta ngang ngửa với chúng ta"
"Àra là vậy"
"Sao con lại hỏi về con trai ông ta?"
"Lúc nãy con vô tình đụng phải anh ta"
"Ừm , cậu ta cũng tốt , không hóng hách , ngang ngược như mất tên có tiền khác"
Mộ Đồng Tranh im lặng, trong đầu cứ xuất hiện câu nói của anh
Chúng ta sữ còn gặp lại
Chúng ta sẽ còn gặp lại
------------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Mục Lạc Anh và Mộ Đồng Tranh bước vào TTTM với hai hàng dài là vệ sĩ theo bảo vệ Hai gương mặt khả ái đến mê người mê hoặc tất cả mọi người có ở đây
Quản lí trung tâm thương mại với sắc mặt như bắt được vàng , bước ra nghênh đón:"Chào Mộ phu nhân và Mộ tiểu thư,mời hai người vào trong"
Mục Lạc Anh gật đầu một cái ,lại nhìn sang con gái với vẻ mặt lạnh như tiền làm lơ tất cả Cô chỉ biết cười trừ với con gái
Hai mẹ con đi thẳng đến khu bán trang sức có giá trị
Mộ Đồng Tranh hiên ngang đi về phía trước , tìm kím vật mình đang cần Hai mắt Mộ Đồng Tranh có chút vui cười , bàn tay trắng nõn chỉ:"Chiếc nhẫn này tôi mua"
Cô nhân viên cười , cẩn thận lấy gói lại cho cô
Mộ Đồng Tranh cầm lấy rồi kéo tay cô đi mua thứ khác
"Tiểu Tranh , con thấy cà vạt nào hợp với ba và anh hai con"
Mộ Đồng Trang ngồi trên ghế nghịch điện thoại , lười biếng :"Cái nào cũng hợp hết"
Mục Lạc Anh lắc đầu , mua luôn cả hai cái Lại lựa trang phục cho họ
"Mẹ , con đi vệ sinh"
"Ừm , mau quay lại"
"Vâng"
Mộ Đồng Tranh trao ánh mắt sắc như lưỡi dao:"Tôi đi vệ sinh các anh cũng muốn đi theo"
"Đó là trách nhiệm ,nếu tiểu thư có mệnh hệ gì ông chủ sẽ trách tội"_tên vệ sĩ vẫn nghiêm nghị
Mộ Đồng Tranh mặc kệ họ đi theo , cô vừa vệ sinh ra , đi được nửa đường lại đụng phải ai đó
Mộ Đồng Tranh đứng thẳng dậy , buông lơ một câu :"Xin lỗi"
"Mất lịch sự"_người đó thầm mắng
Mộ Đồng Tranh dừng hẳn bước chân lại , quay người :"Anh mới vừa nói ai mất lịch sự"
Người đàn ông đó lạnh giọng :"Là cô đó , không có tai nghe sao?"
Mộ Đồng Tranh cũng không thua gì , phản bác:"Chúng ta là vô tình đụng phải nhau , chứ không phải lỗi do ai cả, mong anh đây rút lại câu nói vừa nãy"
Một tên mặc trang đen , đứng ra :"Nè cô có biết cô đụng phải ai không? Mà còn hóng hách như vậy?"
Mộ Đồng Tranh phất lờ lời nói , biện hộ:"Dù cho anh ta có là ai , thì tôi Mộ Đồng Tranh này cũng chẳng kiên nễ "
Tên đó lại nói tiếp:"Dám vô lễ với Tôn thiếu gia, gan cô cũng to lắm"
Mộ Đồng Tranh bậc cười ha hả , ngây thơ hỏi:"Tôn thiếu gia là ai?"
Tên thuộc hạ định nói tiếp nhưng cánh tay Tôn Tử Hạo ngăn lại
Chân anh tiến lại gần người Mộ Đồng Tranh hơn :"Thật không biết tôi là ai?"
Đồng Tranh khoanh tay , nghiêm lĩnh :"Biết thì sao ? Mà không biết thì sao?"
Tôn Tử Hạo thích thú nhìn cô , môi mỏng chợt chạm nhẹ vào cánh môi anh đào của cô , tựa như chuồn chuồn đạp nước , cười như không cười:"Tôi là Tôn Tử Hạo, nhớ rõ tên tôi , chúng ta sẽ còn gặp lại"
Mộ Đồng Tranh nhìn theo bóng lưng cao dài ấy , lại sờ nhẹ lên môi , cảm giác lành lạnh mà nhẹ nhàng lúc nãy của hắn truyền đến khiến cô thấy là lạ làm sao?
"Tranh , đi vệ sinh lâu vậy con ? Làm ta cứ tưởng con xảy ra chuyện"_Mục Lạc Anh nhìn con gái yêu thương nói
Mộ Đồng Tranh hỏi :"Mẹ, mẹ có biết người tên Tôn Tử Hạo là ai không?"
Mục Lạc Anh cau mày , trực tiếp nói:"Tôn Tử Hạo là con trai của Tôn Nhị Luân là ông trùm hắc đạo , cũng là một đối thủ đáng gồm của Tư Lạc , có thể nói ông ta ngang ngửa với chúng ta"
"Àra là vậy"
"Sao con lại hỏi về con trai ông ta?"
"Lúc nãy con vô tình đụng phải anh ta"
"Ừm , cậu ta cũng tốt , không hóng hách , ngang ngược như mất tên có tiền khác"
Mộ Đồng Tranh im lặng, trong đầu cứ xuất hiện câu nói của anh
Chúng ta sữ còn gặp lại
Chúng ta sẽ còn gặp lại
------------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook