Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bút kí yêu em-41
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 40_Lần này xem như chúng ta mất nhau thật rồi!
Sau khi tất cả trở về trạng thái ban đầu
Tất cả đối với cô như một thước phim ngắn, quá buồn quá đau khổ
Bộ phim nào cũng kết thúc cả, chỉ là không biết khi nào sẽ hết
Nhưng mà bộ phim tình đầy đau khổ này của cô đã đến hồi kết rồi
Lần này xem như cô và anh mất nhau thật rồi
Hoàng Gia
Hôm nay là thứ hai rồi, cô cũng nên đi học thôi Việc kia còn chưa xử lí xong, cô không tài nào nghỉ học lúc này được
Cô được Thương A Hoành chở đến trường, cô đã bắt anh ta đi học chung, mặc cho anh ta có nói gì
Cả hai người đi lên lớp, cũng đồng thời có biết bao nhiêu cặp mắt nhìn vào cả hai
Có người bảo cô lẳng lơ, mới quen người này lại tiếp tục có người mới
Cũng có người thầm bênh vực cô
Cô vẫn tỏ ra ưu tư, chuyện đời cô không quan tâm Họ nói hì mặc họ, miễn là cô không giống như họ nói
Thương A Hoành đi bên cạnh, liếc mắt xem biểu hiện của cô, ai ngờ cô tỏ ra vô cùng bình thản, hắn hỏi:"Em bắt tôi đến đây học là có lí do phải không?"
"Anh thông minh thật!"
"Có thể cho tôi biết lí do được không?"
"Tôi muốn anh vào học lớp 12C, theo dõi từng nhất cử nhất động của ba người họ, chắc anh đã biết là ai rồi chứ?"
"Gì chứ? Em có ác quá không, vậy mà tôi còn tưởng rằng sẽ học cùng với em, hazzz, lại phải làm nhiệm vụ"
Mộ Đồng Tranh cười mỉm:"Thế anh có làm không?"
"Làm chứ? Em yên tâm, ba người đó cứ giao cho tôi, ừm, mà tại sao em lại muốn tôi theo dõi họ?"
Cô đưa tay lên vuốt cằm, ánh mắt thâm sâu:"Tôi cảm thấy một trong ba người họ có một người rất đáng nghi"
"Tôi thật nghe mà không hiểu"
"Anh không cần hiểu, chỉ cần làm theo lời tôi nói là được rồi"
"A, hoàng tử kìa, mọi người ơi"_nhiều giọng hét lớn cắt ngang cuộc đối thoại của họ
Cả hai không thẹn mà quay lại nhìn
Bốn người con trai đang đi vào, bên cạnh là ba cô bạn của cô
Tôn Tử Hạo từ xa đã thấy cô, nhưng mà lòng nóng giận khi thấy cô đang đi cùng một tên nam nhân, anh bước chân đi đến
Đôi mắt đỏ lên vì ghen:"Nói? Anh ta là ai?"
Anh nắm chặt tay cô, cô nhăn mặt, vùng tay ra, xoa xoa:"Anh làm cái gì vậy hả?"
"Anh hỏi em, anh ta là ai? Tại sao em lại đi cùng anh ta?"
"Tôn Tử Hạo anh đừng có quá đáng, tôi đi với ai thì có liên quan gì đến anh sao? Vả lại chúng ta đã chia tay rồi"
"Mộ Đồng Tranh em có biết em đang nói gì không? Tôi lúc đó chỉ vì nhất thời mới nói ra lời chia tay, không lẽ em tin mà thật"
Cô bậc cười lớn, nụ cười man rợ, chứa đựng một nỗi niềm đau khổ:"Đúng lúc đó tôi không tin, nhưng mà anh và Thiết Mị Nhu thì tôi tin đó"
Anh sững người Cô đã biết rồi sao?
Là ai đã nói?
Một màn tranh cãi này đều được cả học sinh trong trường nhìn xem, có người còn lấy điện thoại ra quay
Cô nắm chặt tay lại:"Các người ai còn quay phim hay nói gì nữa thì đừng trách tôi giết chết kẻ đó"
Tuy họ không biết cô là ai? Nhưng mà ngữ khí này quá nguy hiểm Dường như khiến cho họ run lên
Ai nấy cũng chạy tán loạn về lớp
Cô tiếp tục nói:"Anh không còn gì để nói chứ? Nếu như đã có tình mới thì nên an phận, đừng có mà ở đây làm phiền đến tôi, chúng ta kết thúc rồi"
Dứt lời, cô cùng Thương A Hoành đi thẳng lên lớp
Mao Đồng, Tĩnh Nhi, Lãnh Tâm, và cả Mạc Nhất Phi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra cả
Nhưng mà nhìn sơ thầm đoán ra được, anh và Thiết Mị Nhu có gì đó
Hàn Tĩnh Nhi xồng xộc đến:"Tử Hạo, chúng ta là bạn, mong anh có thể nói tôi biết chuyện gì đang xảy ra"
"Còn chuyện gì để nói nữa, tôi và anh Hạo đã xảy ra chuyện đó rồi"_Thiết Mị Nhu từ ngoài cổng trường đi đến, thanh âm tỏ ra kiêu ngạo
Hàn Tĩnh Nhi ngạc nhiên:"Là thật sao? Tôn Tử Hạo chúng tôi không thể ngờ anh là người như vậy"
Nói rồi, cả ba cô gái bỏ đi lên lớp
Tôn Tử Hạo đứng như trời trồng
Thiết Mị Nhu ôm cánh tay anh, vui vẻ nói:"Hạo, chúng ta lên lớp thôi"
"Buông ra đi"
"Hạo, anh lại như vậy nữa rồi"
"Xin lỗi, hiện tại tôi đang rất rối, vả lại tôi bảo em không được nói ra chuyện này sao? Em không nghe lời tôi nói?"
"Em, em, chỉ là em quá yêu anh thôi"
""
Việc khi trước, Mộ Kính Hiên chưa nói với anh biết việc những bức ảnh trong điện thoại
Vả lại, bây giờ không phải chuyện quan trọng nữa
Đúng lúc, điện thoại anh reo lên,:"Ba ,gọi con?"
"Mau về nhà, ta có chuyện muốn bàn bạc với con"
"Vâng"
Anh cúp máy và lái xe bỏ đi
Thiết Mị Nhu cười thầm, lần này anh trốn không thoát đâu?
-------Còn------
Like ,bỏ phiếu, theo dõi Tì Bà đi nào?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Sau khi tất cả trở về trạng thái ban đầu
Tất cả đối với cô như một thước phim ngắn, quá buồn quá đau khổ
Bộ phim nào cũng kết thúc cả, chỉ là không biết khi nào sẽ hết
Nhưng mà bộ phim tình đầy đau khổ này của cô đã đến hồi kết rồi
Lần này xem như cô và anh mất nhau thật rồi
Hoàng Gia
Hôm nay là thứ hai rồi, cô cũng nên đi học thôi Việc kia còn chưa xử lí xong, cô không tài nào nghỉ học lúc này được
Cô được Thương A Hoành chở đến trường, cô đã bắt anh ta đi học chung, mặc cho anh ta có nói gì
Cả hai người đi lên lớp, cũng đồng thời có biết bao nhiêu cặp mắt nhìn vào cả hai
Có người bảo cô lẳng lơ, mới quen người này lại tiếp tục có người mới
Cũng có người thầm bênh vực cô
Cô vẫn tỏ ra ưu tư, chuyện đời cô không quan tâm Họ nói hì mặc họ, miễn là cô không giống như họ nói
Thương A Hoành đi bên cạnh, liếc mắt xem biểu hiện của cô, ai ngờ cô tỏ ra vô cùng bình thản, hắn hỏi:"Em bắt tôi đến đây học là có lí do phải không?"
"Anh thông minh thật!"
"Có thể cho tôi biết lí do được không?"
"Tôi muốn anh vào học lớp 12C, theo dõi từng nhất cử nhất động của ba người họ, chắc anh đã biết là ai rồi chứ?"
"Gì chứ? Em có ác quá không, vậy mà tôi còn tưởng rằng sẽ học cùng với em, hazzz, lại phải làm nhiệm vụ"
Mộ Đồng Tranh cười mỉm:"Thế anh có làm không?"
"Làm chứ? Em yên tâm, ba người đó cứ giao cho tôi, ừm, mà tại sao em lại muốn tôi theo dõi họ?"
Cô đưa tay lên vuốt cằm, ánh mắt thâm sâu:"Tôi cảm thấy một trong ba người họ có một người rất đáng nghi"
"Tôi thật nghe mà không hiểu"
"Anh không cần hiểu, chỉ cần làm theo lời tôi nói là được rồi"
"A, hoàng tử kìa, mọi người ơi"_nhiều giọng hét lớn cắt ngang cuộc đối thoại của họ
Cả hai không thẹn mà quay lại nhìn
Bốn người con trai đang đi vào, bên cạnh là ba cô bạn của cô
Tôn Tử Hạo từ xa đã thấy cô, nhưng mà lòng nóng giận khi thấy cô đang đi cùng một tên nam nhân, anh bước chân đi đến
Đôi mắt đỏ lên vì ghen:"Nói? Anh ta là ai?"
Anh nắm chặt tay cô, cô nhăn mặt, vùng tay ra, xoa xoa:"Anh làm cái gì vậy hả?"
"Anh hỏi em, anh ta là ai? Tại sao em lại đi cùng anh ta?"
"Tôn Tử Hạo anh đừng có quá đáng, tôi đi với ai thì có liên quan gì đến anh sao? Vả lại chúng ta đã chia tay rồi"
"Mộ Đồng Tranh em có biết em đang nói gì không? Tôi lúc đó chỉ vì nhất thời mới nói ra lời chia tay, không lẽ em tin mà thật"
Cô bậc cười lớn, nụ cười man rợ, chứa đựng một nỗi niềm đau khổ:"Đúng lúc đó tôi không tin, nhưng mà anh và Thiết Mị Nhu thì tôi tin đó"
Anh sững người Cô đã biết rồi sao?
Là ai đã nói?
Một màn tranh cãi này đều được cả học sinh trong trường nhìn xem, có người còn lấy điện thoại ra quay
Cô nắm chặt tay lại:"Các người ai còn quay phim hay nói gì nữa thì đừng trách tôi giết chết kẻ đó"
Tuy họ không biết cô là ai? Nhưng mà ngữ khí này quá nguy hiểm Dường như khiến cho họ run lên
Ai nấy cũng chạy tán loạn về lớp
Cô tiếp tục nói:"Anh không còn gì để nói chứ? Nếu như đã có tình mới thì nên an phận, đừng có mà ở đây làm phiền đến tôi, chúng ta kết thúc rồi"
Dứt lời, cô cùng Thương A Hoành đi thẳng lên lớp
Mao Đồng, Tĩnh Nhi, Lãnh Tâm, và cả Mạc Nhất Phi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra cả
Nhưng mà nhìn sơ thầm đoán ra được, anh và Thiết Mị Nhu có gì đó
Hàn Tĩnh Nhi xồng xộc đến:"Tử Hạo, chúng ta là bạn, mong anh có thể nói tôi biết chuyện gì đang xảy ra"
"Còn chuyện gì để nói nữa, tôi và anh Hạo đã xảy ra chuyện đó rồi"_Thiết Mị Nhu từ ngoài cổng trường đi đến, thanh âm tỏ ra kiêu ngạo
Hàn Tĩnh Nhi ngạc nhiên:"Là thật sao? Tôn Tử Hạo chúng tôi không thể ngờ anh là người như vậy"
Nói rồi, cả ba cô gái bỏ đi lên lớp
Tôn Tử Hạo đứng như trời trồng
Thiết Mị Nhu ôm cánh tay anh, vui vẻ nói:"Hạo, chúng ta lên lớp thôi"
"Buông ra đi"
"Hạo, anh lại như vậy nữa rồi"
"Xin lỗi, hiện tại tôi đang rất rối, vả lại tôi bảo em không được nói ra chuyện này sao? Em không nghe lời tôi nói?"
"Em, em, chỉ là em quá yêu anh thôi"
""
Việc khi trước, Mộ Kính Hiên chưa nói với anh biết việc những bức ảnh trong điện thoại
Vả lại, bây giờ không phải chuyện quan trọng nữa
Đúng lúc, điện thoại anh reo lên,:"Ba ,gọi con?"
"Mau về nhà, ta có chuyện muốn bàn bạc với con"
"Vâng"
Anh cúp máy và lái xe bỏ đi
Thiết Mị Nhu cười thầm, lần này anh trốn không thoát đâu?
-------Còn------
Like ,bỏ phiếu, theo dõi Tì Bà đi nào?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook