Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bút kí yêu em-48
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 46_Tha thứ cho anh được không?
Mộ Kính Hiên nhấc chân đi đến chỗ cô, đỡ cô đứng dậy
Hàn Tĩnh Nhi ban đầu còn tưởng là ai, nhưng khi cô ngửi thấy mùi hương quen thuộc của anh thì vội đẩy anh ra:"Xin lỗi, phiền anh rồi"
Khoảng cách cô và anh đứng không xa, xa nhất vẫn là cách lòng
Có lẽ cô đã rất hận anh vì anh không hiểu cô
Mộ Đồng Tranh dù không màn để ý đến anh mình, nhưng mà chuyện tình cảm anh hai và cô phải ở bên nhau vì bản thân Mộ Đồng Tranh muốn như vậy
Cẩm Túc khóc một trận rồi bỏ đi, xem như chuyện tình cảm này kết thúc tại đây
Cô ta không bận tâm đến nữa
Mộ Kính Hiên ôm lấy cô từ phía sau, đầu đặt lên vai, nói:"Tha thứ cho anh có được không?"
Hàn Tĩnh Nhi rất muốn vùng vẫy, nhưng mà cô đối với anh vẫn còn yêu, chỉ cần là anh nói cô sẽ không thể từ chối
Nhưng mà nếu như Đồng Tranh không tìm ra sự thật ngày hôm nay liệu rằng anh có nhớ đến cô, có bảo cô tha thứ như bây giờ hay không?
"Tha thứ, tha thứ đi"_bên dưới, là nhóm bạn thân của họ đồng thanh nói
Hàn Tĩnh Nhi chạm vào tay anh, cười chua đắng:"Nếu như không có ngày hôm nay, vậy anh có còn bên em nữa không?"
Đối với câu hỏi này của cô là rất khó trả lời, nhưng mà tất cả đều được phơi bày ra hết rồi, cần gì như vậy nữa:"Còn"
"Là thật?"_câu hỏi được lặp lại, thanh âm không tin tưởng
Mộ Kính Hiên nói tiếp:"Bản thân vẫn còn yêu nhưng mà không dám nói ra, cảm giác ấy cứ khiến anh rất khó chịu, đừng giận nữa, anh hứa sẽ tin em, anh sẽ luôn luôn bên cạnh em, đừng rời xa anh nữa được không, bao nhiêu đó năm là đủ rồi, Tĩnh Nhi anh yêu em"
Hàn Tĩnh Nhi đã thực sự khóc rồi, cô khóc vì vui, vì cảm động, cả đời cô chỉ cần nghe ba từ đó thôi là hạnh phúc rồi
"Em tha thứ cho anh"
Và rồi họ trao nhau nụ hôn giữa trường
Mộ Đồng Tranh sau khi thấy họ hạnh phúc rồi lặng lẽ bỏ đi
Ai cũng hạnh phúc hết rồi, chỉ còn cô là cô đơn thôi
Hazzz, dòng đời nghiệt ngã đâu mới là người yêu mình thật sự?
"Ưm, ưm"_đang đi ra sau vườn trường để dạo, cô lại bị ai đó bịt miệng lại
Có thuốc mê
Là ai?
Tại sao lại bắt cô?
Và rồi cô dần mất đi ý thức
Cô cảm nhận được họ đang mang cô lên xe và đi đâu đó
- ào ào
Một làn nước lạnh vội vào mặt cô
Cô nheo mắt lại, và mở ra
Ở đây là đâu?
Tại sao lại hoang tàn như vậy?
"Tỉnh rồi sao?"
Giọng nói này, là của Cẩm Túc
Mộ Đồng Tranh thái độ thất king, song bình ổn lại:"Cô muốn gì?"
Cẩm Túc ngồi trên ghế, đôi mắt đầy phẫn nộ nhìn cô, đang bị trói tay , treo lơ lửng trên không:"Còn hỏi tôi, lúc nãy xem như cô hay, dám vạch trần chuyện của tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho cô đâu?, tụi bay mau lên đánh chết nó cho tao"
Sau đó, đám đàn em lưu manh của cô ta thay phiên nhau dùng roi đánh vào cơ thể cô đến đau rát
CMN! Cẩm Túc cô hay lắm, dám đánh tôi
"Đừng để tao thoát được nếu không kẻ đầu tiên chết chính là mày"_Mộ Đồng Tranh đang trong cơn cuồng nộ, khí giận cũng bắt đầu bộc phát
Cô bắt đầu biến thành kẻ hung ác
Cẩm Túc bị những lời cô nói làm cho run lên, tuy nhiên vẫn giữ thái độ cao ngạo kia:"Tụi bây cứ đánh chi tao, đánh khi nó chết thôi"
Cô ra đi ra đóng sầm cửa lại
Một tên khẽ nói:"Tụi bay nhìn xem con này ngon như vậy, hay là chúng ta làm thịt nó luôn đi, cô ta cũng đâu biết"
Tên kia cười háo sắc:"Ý kiến hay"
Mộ Đồng Tranh nhếch môi, tụi bay chết chắc rồi
Dây trói cô vừa được tháo ra, cô đã ra đòn cực mạnh, vào hai tên đó, khiến cho hai người chết tại chỗ
Cô phủi phủi tay, miệng vết thương vì hành động hưng mãn lúc nãy mà rách ra nhiều hơn, máu cũng chảy ra
Vừa lúc Cẩm Túc chuẩn bị lên xe, cô đã bắt kịp lấy ả
"Cẩm Túc"
Cô ta quay người lại, kinh hoàng mở cửa xe, nhưng mà do run sợ quá, không tài nào mở ra được, cô ta chạy, cứ chạy, cô cứ đuổi cứ đuổi và rồi đến vách núi cheo leo
Rất cao, rất cao, Cẩm Túc đang ở bờ vực ranh giới giữa cái chết và sự sống
Cô ta run đến nỗi tè ra quần, sợ lắm, vì ở đây chính là núi Tử Thần, chỉ cần ngã xuống thì tan xương nát thịt
Nhưng mà chưa từng ai biết được, dưới vách sâu của núi chính là một cảnh đẹp kì vĩ, một con sông tuyệt đẹp
Cẩm Túc quỳ xuống :"Mộ Đồng Tranh xin cô, xin cô tha cho tôi"
"Giờ mới biết sợ sao? Nhưng mà đã quá muốn rồi"
Cô từ từ tiến lại chỗ ả, từng bước từng bước một
-------Còn----
Like, bỏ phiếu nha
Ước tính là 60 chương sẽ kết thúc, cộng thêm 3 ngoại truyện
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Mộ Kính Hiên nhấc chân đi đến chỗ cô, đỡ cô đứng dậy
Hàn Tĩnh Nhi ban đầu còn tưởng là ai, nhưng khi cô ngửi thấy mùi hương quen thuộc của anh thì vội đẩy anh ra:"Xin lỗi, phiền anh rồi"
Khoảng cách cô và anh đứng không xa, xa nhất vẫn là cách lòng
Có lẽ cô đã rất hận anh vì anh không hiểu cô
Mộ Đồng Tranh dù không màn để ý đến anh mình, nhưng mà chuyện tình cảm anh hai và cô phải ở bên nhau vì bản thân Mộ Đồng Tranh muốn như vậy
Cẩm Túc khóc một trận rồi bỏ đi, xem như chuyện tình cảm này kết thúc tại đây
Cô ta không bận tâm đến nữa
Mộ Kính Hiên ôm lấy cô từ phía sau, đầu đặt lên vai, nói:"Tha thứ cho anh có được không?"
Hàn Tĩnh Nhi rất muốn vùng vẫy, nhưng mà cô đối với anh vẫn còn yêu, chỉ cần là anh nói cô sẽ không thể từ chối
Nhưng mà nếu như Đồng Tranh không tìm ra sự thật ngày hôm nay liệu rằng anh có nhớ đến cô, có bảo cô tha thứ như bây giờ hay không?
"Tha thứ, tha thứ đi"_bên dưới, là nhóm bạn thân của họ đồng thanh nói
Hàn Tĩnh Nhi chạm vào tay anh, cười chua đắng:"Nếu như không có ngày hôm nay, vậy anh có còn bên em nữa không?"
Đối với câu hỏi này của cô là rất khó trả lời, nhưng mà tất cả đều được phơi bày ra hết rồi, cần gì như vậy nữa:"Còn"
"Là thật?"_câu hỏi được lặp lại, thanh âm không tin tưởng
Mộ Kính Hiên nói tiếp:"Bản thân vẫn còn yêu nhưng mà không dám nói ra, cảm giác ấy cứ khiến anh rất khó chịu, đừng giận nữa, anh hứa sẽ tin em, anh sẽ luôn luôn bên cạnh em, đừng rời xa anh nữa được không, bao nhiêu đó năm là đủ rồi, Tĩnh Nhi anh yêu em"
Hàn Tĩnh Nhi đã thực sự khóc rồi, cô khóc vì vui, vì cảm động, cả đời cô chỉ cần nghe ba từ đó thôi là hạnh phúc rồi
"Em tha thứ cho anh"
Và rồi họ trao nhau nụ hôn giữa trường
Mộ Đồng Tranh sau khi thấy họ hạnh phúc rồi lặng lẽ bỏ đi
Ai cũng hạnh phúc hết rồi, chỉ còn cô là cô đơn thôi
Hazzz, dòng đời nghiệt ngã đâu mới là người yêu mình thật sự?
"Ưm, ưm"_đang đi ra sau vườn trường để dạo, cô lại bị ai đó bịt miệng lại
Có thuốc mê
Là ai?
Tại sao lại bắt cô?
Và rồi cô dần mất đi ý thức
Cô cảm nhận được họ đang mang cô lên xe và đi đâu đó
- ào ào
Một làn nước lạnh vội vào mặt cô
Cô nheo mắt lại, và mở ra
Ở đây là đâu?
Tại sao lại hoang tàn như vậy?
"Tỉnh rồi sao?"
Giọng nói này, là của Cẩm Túc
Mộ Đồng Tranh thái độ thất king, song bình ổn lại:"Cô muốn gì?"
Cẩm Túc ngồi trên ghế, đôi mắt đầy phẫn nộ nhìn cô, đang bị trói tay , treo lơ lửng trên không:"Còn hỏi tôi, lúc nãy xem như cô hay, dám vạch trần chuyện của tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho cô đâu?, tụi bay mau lên đánh chết nó cho tao"
Sau đó, đám đàn em lưu manh của cô ta thay phiên nhau dùng roi đánh vào cơ thể cô đến đau rát
CMN! Cẩm Túc cô hay lắm, dám đánh tôi
"Đừng để tao thoát được nếu không kẻ đầu tiên chết chính là mày"_Mộ Đồng Tranh đang trong cơn cuồng nộ, khí giận cũng bắt đầu bộc phát
Cô bắt đầu biến thành kẻ hung ác
Cẩm Túc bị những lời cô nói làm cho run lên, tuy nhiên vẫn giữ thái độ cao ngạo kia:"Tụi bây cứ đánh chi tao, đánh khi nó chết thôi"
Cô ra đi ra đóng sầm cửa lại
Một tên khẽ nói:"Tụi bay nhìn xem con này ngon như vậy, hay là chúng ta làm thịt nó luôn đi, cô ta cũng đâu biết"
Tên kia cười háo sắc:"Ý kiến hay"
Mộ Đồng Tranh nhếch môi, tụi bay chết chắc rồi
Dây trói cô vừa được tháo ra, cô đã ra đòn cực mạnh, vào hai tên đó, khiến cho hai người chết tại chỗ
Cô phủi phủi tay, miệng vết thương vì hành động hưng mãn lúc nãy mà rách ra nhiều hơn, máu cũng chảy ra
Vừa lúc Cẩm Túc chuẩn bị lên xe, cô đã bắt kịp lấy ả
"Cẩm Túc"
Cô ta quay người lại, kinh hoàng mở cửa xe, nhưng mà do run sợ quá, không tài nào mở ra được, cô ta chạy, cứ chạy, cô cứ đuổi cứ đuổi và rồi đến vách núi cheo leo
Rất cao, rất cao, Cẩm Túc đang ở bờ vực ranh giới giữa cái chết và sự sống
Cô ta run đến nỗi tè ra quần, sợ lắm, vì ở đây chính là núi Tử Thần, chỉ cần ngã xuống thì tan xương nát thịt
Nhưng mà chưa từng ai biết được, dưới vách sâu của núi chính là một cảnh đẹp kì vĩ, một con sông tuyệt đẹp
Cẩm Túc quỳ xuống :"Mộ Đồng Tranh xin cô, xin cô tha cho tôi"
"Giờ mới biết sợ sao? Nhưng mà đã quá muốn rồi"
Cô từ từ tiến lại chỗ ả, từng bước từng bước một
-------Còn----
Like, bỏ phiếu nha
Ước tính là 60 chương sẽ kết thúc, cộng thêm 3 ngoại truyện
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook