• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi (1 Viewer)

  • Chương 1

Edit: kaylee


Thân thể của Hạ Nhược Vân nhẹ nhàng run rẩy, nàng mở mắt ra, ánh mắt thù hận gắt gao nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt: "Hạ Minh, ngươi vô sỉ!"


"Vô sỉ?" Hạ Minh cười ha ha hai tiếng, "Thắng làm vua thua làm giặc, tất cả những thứ này, cũng chỉ trách ngươi rất không thức thời, là ngươi làm liên lụy mẫu thân của ngươi! Cho nên, hung thủ chân chính hại chết nàng, là ngươi!"


Hung thủ chân chính hại chết nàng, là ngươi ——


"Ha ha ha ha!"


Bỗng nhiên, Hạ Nhược Vân điên cuồng cười, tiếng cười điên cuồng phiêu đãng ở trên không trung, làm cho toàn bộ ngọn núi đều không ngừng vang lên tiếng cười.


"Hạ Minh, hiện tại ta liền làm cho đồ vô sỉ ngươi tự mình đi địa ngục nhận lỗi với mẫu thân của ta! Hiện tại ngươi liền cùng ta cùng đi chết đi!"


Khí thế trên người nàng đột nhiên tăng vọt, làm cho khắp bầu trời đều trở nên tối tăm, lộ ra vô tận hơi thở âm lãnh.


"Không tốt!"


Hạ Minh sắc mặt đại biến, vội vàng nói: "Nàng muốn tự bạo!"


Hạ Nhược Vân là đệ nhất thiên tài của Hạ gia, tuổi còn trẻ thực lực đã đạt tới cấp bậc Võ Tôn, nếu không phải lão lợi dụng chuyện Vân gia bị giết tới đả kích nàng, thì cũng không có khả năng đánh lén làm cho nàng bị trọng thương (bị thương nặng).


Ngay cả như thế, một gã Võ Tôn thân bị trọng thương tự bạo, là đủ kéo nhóm người bọn họ xuống địa ngục!


Phốc xuy!


Tiếng kiếm xuyên thủng thân thể vang lên ở bên trong sơn cốc tĩnh mịch.


Thân thể của Hạ Nhược Vân cứng đờ, cúi đầu nhìn về phía trường kiếm từ phía sau xuyên qua ngực mình, không dám tin quay đầu, ánh mắt dừng ở trên một khuôn mặt anh tuấn đường cong rõ ràng: "Lục Trầm, ngươi….."


Nàng sớm biết rằng Lục Trầm đến đây.


Nhưng bởi vì hắn là Lục Trầm, cho nên, nàng mới không có đề phòng.


Lại không nghĩ rằng, nam nhân nàng đã từng tín nhiệm nhất này, vậy mà muốn giết nàng.


Phanh!


Lực lượng từ trong thân thể của nàng bạo phát ra, trường kiếm trong ngực trong nháy mắt biến thành những mảnh nhỏ, nàng ôm miệng vết thương không ngừng chảy máu, trong ánh mắt tràn ngập đau xót cùng không hiểu.


"Vì sao ngươi muốn…..."


Giết ta?


Hai chữ cuối cùng giống như bị nghẹn ở trong cổ họng, không cách nào nói ra.


Trong đôi mắt thâm trầm của Lục Trầm xẹt qua một chút áy náy và không đành lòng, lại ở trong chớp mắt biến mất vô tung vô ảnh (không còn chút tung tích).


"Vân nhi, thật có lỗi, ta là một người rất có dã tâm, mặc dù ở trong lòng ta, ngươi là người ta yêu nhất, nhưng mà, Sơ Tuyết là chuyển thế của Thượng cổ Phượng Hoàng Tử Tà, chủ nhân chân chính của Thượng Cổ Thần Tháp! Khi nàng lấy được Thượng Cổ Thần Tháp, nhất định sẽ trở thành cường giả tối cao (người mạnh nhất) của đại lục! Người lấy nàng sẽ có toàn bộ thiên hạ, cho nên, ta cũng có nỗi khổ tâm riêng của ta....."


Lúc này Hạ Nhược Vân sắc mặt tái nhợt, làm cho người ta cực kì sợ hãi, không thể tin được người đã từng thề non hẹn biển với nàng, lại trong nháy mắt rút kiếm đâm nàng.


Đột nhiên, nàng giống như nhớ tới cái gì, điên cuồng xông về phía Lục Trầm.


"Ngọc nhi đâu? Ta để ngươi bảo hộ Ngọc nhi của ta, ngươi đem Ngọc nhi tới chỗ nào rồi!"


Hạ Nhược Vân cố nén đau xót, gắt gao kéo lấy vạt áo của Lục Trầm, giống như nổi điên rống lớn nói.


Mẫu thân đã chết, một nhà ngoại công cũng bị giết hại, đệ đệ chính là người thân duy nhất của nàng! Bởi vì tin tưởng Lục Trầm, lại càng không nguyện đệ đệ theo nàng gặp nguy hiểm, cho nên, nàng liền phó thác đệ đệ cho hắn chăm sóc.


Nhưng hôm nay.... ...


Thân thể của Hạ Nhược Vân run rẩy, sợ hãi xuất hiện ở trên khuôn mặt tái nhợt kia, làm cho Lục Trầm tâm bất giác đau nhói.


Chính là rất nhanh hắn liền hung ác định tâm, nói: "Mang Hạ Lâm Ngọc đến cho ta!"


Một lúc lâu.


Một thiếu niên nửa chết nửa sống bị người xách ở trong tay đi về phía bên này, thân mình đơn bạc ở trong cuồng phong là yếu đuối như vậy, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể theo gió mà đi....
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom