-
Chương 609
Sâu trong Đông Hải có một tên nam tử áo trắng vẻ mặt trang nghiêm, hai tay đặt trên đầu gối, ngồi xếp bằng trong biển.
Bên người nam tử áo trắng cá lội như thoi đưa, dòng nước ngầm cuộn trào tràn qua bên cạnh. Sâu trong nước biển hoàn toàn đen kịt, nhưng trong cơ thể tên nam tử này lại dần dần tỏa ra những vòng sáng.
Từ bầu trời nhìn xuống, vô số cao thủ Thái Cổ như sao trên trời phân bố trong biển sâu đen kịt này. Thân thể bọn họ vì tu luyện công quyết của Thái Cổ nên phát ra ánh sáng, tạo thành một "màn sao" dày đặc khác trong hải vực này, hấp dẫn bầy cá dưới biển sâu kéo đến quanh người.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Vù!"
Cũng không biết trải qua bao lâu, mái tóc dài của nam tử áo trắng trong nước biển khẽ bay lên, thân thể hơi rung động một chút, đôi mắt cũng dần dần mở ra. Cặp mắt vốn đóng chặt, trong lúc khép mở bắn ra những luồng sáng dài hơn một trượng. Một số bầy cá chung quanh không chịu rời đi, lúc này bị luồng sáng kia làm kinh sợ, "rào" một tiếng đồng loạt bỏ chạy.
Tỉnh lại từ trong nhập định, nam tử kia cũng không đứng dậy rời đi, vẫn như cũ duy trì tư thế ngồi xếp bằng, tĩnh tọa tại đáy biển. Trong hai tròng mắt, ánh sáng vốn chấn nhiếp người cũng thu vào sâu trong con ngươi, cứ như vậy một mình trong biển lẳng lặng lâm vào trầm tư.
- Ai!
Lặng lẽ nhìn tình hình chân khí trong cơ thể hồi lâu, nam tử đau xót lắc đầu một cái, trong lòng vang lên một tiếng thở dài không thành tiếng. Cũng chẳng phải tu luyện trong thời gian này không có thành quả, ngược lại đúng như tính toán trước khi bế quan, chân khí trong cơ thể đã có tiến bộ nhảy vọt. Sau khi chân khí trở về trạng thái cũ, tu luyện công quyết mới, cũng đã đạt đến mức đại thành lần nữa. Nhưng tất cả những điều này đều không thể khiến cho nam tử kia cảm thấy hài lòng.
Trước khi mượn Hoàn Nguyên tâm pháp, chuyển sang tu luyện một môn công quyết Thái Cổ có năng lực công kích cực kỳ mạnh mẽ, nam tử áo trắng đã tu luyện một môn thần công khác. Uy lực của nó tuy không bằng công quyết tu luyện hiện giờ, nhưng danh tiếng cũng khá hiển hách. Hơn nữa y cũng đã tu luyện môn công quyết kia đến cảnh giới đại thành. Nhưng chân khí công kích có mãnh liệt, uy lực có cường đại đến đâu, không lĩnh ngộ được đạo của quy tắc thì cũng không thể xem là cao thủ. Trong đại chiến tương lai, thần ma hội tụ, cũng chỉ có cao thủ Thần cấp của nhân tộc mới có thể xem là chủ lực chiến tranh, còn từ Thần cấp trở xuống gần như rất khó nhúng tay vào cuộc chiến này, không có ảnh hưởng gì đến sự phát triển của chiến cuộc.
"Thần cấp? Quy tắc? Rốt cuộc là gì?" - Nam tử kia trầm tư, hai bàn tay đặt trên đầu gối bất giác nắm lại thành quyền, giữa khớp xương phát ra những tiếng răng rắc giòn giã.
Nói về chân khí lực lượng ở cấp bậc này, y gần như đã đạt đến công kích cực hạn mà cấp bậc này có thể sở hữu. Ở cấp bậc này y đã có thể coi thường quần hùng. Nhưng trên con đường "quy tắc", y lại ngơ ngác như một đứa trẻ vừa mới sinh ra. Trong thời gian bế quan dài đằng đẵng, nam tử kia vẫn luôn cố gắng lĩnh ngộ đạo của quy tắc. Có vô số lần y cảm giác được mình gần như đã chạm cửa ngưỡng cửa của quy tắc, nhưng chỉ kém một chút như vậy, lại là khoảng cách mà y không thể vượt qua được.
Khoảng cách đó vô số lần ngăn cản y ở bên ngoài "lĩnh vực" mênh mông này.
- Ai…
Cảm giác thất bại mãnh liệt khiến nam tử áo trắng không khỏi thở dài lần nữa, tâm thần cũng trở nên rối loạn, khó có thể duy trì sự bình tĩnh cần thiết để tu luyện công pháp.
"Có lẽ… ta nên đi đến Kiếm vực một chuyến nữa." - Trong lòng đã quyết định, nam tử kia liền vén áo bào lên, từ trong nước đứng dậy, tay phải thuận thế đỡ lấy vỏ đao bên hông, bước chân chuyển động, từng bước men theo nước chảy đi về phía bờ biển.
Trong lúc di chuyển, dòng nước hai bên không một tiếng động tách ra, lưu loát giống như một con cá đang bơi dưới đáy biển.
"Rào rào!"
Bên bờ Đông Hải, một chùm bọt nước theo sóng trắng bắn ra. Bên dưới bọt nước, nam tử áo trắng cầm đao từ dưới đáy Đông Hải đi ra, áo bào trên người phất phơ một cách tự nhiên theo gió nhẹ trên mặt biển, không hề thấm một giọt nước nào.
- Quy tắc, quy tắc…
Nam tử kia lẩm bẩm, cúi thấp đầu trầm tư, chậm rãi đi về phía trước. Đột nhiên một cảm giác kỳ quái dâng lên trong lòng, y loáng thoáng cảm thấy dường như có gì đó không đúng. Vừa suy nghĩ, bước chân không khỏi ngừng lại.
"Rốt cuộc là thứ gì không đúng?" - Nam tử kia đứng trong bùn cát, yên lặng suy nghĩ: "Chẳng lẽ là ta lĩnh ngộ quy tắc đã đi vào một con đường sai lầm sao?"
Nam tử kia một lần nữa tổng kết lại những lĩnh ngộ trong lúc bế quan, nhưng vẫn không phát hiện có sai lầm gì lớn.
"Vậy rốt cuộc là cái gì? Tại sao ta lại cảm thấy không thích hợp?" - Nam tử kia nhíu chặt lông mày tạo thành một chữ "Xuyên" (川). Cảm giác của cao thủ không giống như ảo giác của người bình thường, đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu, rất khó mà dùng lời nói diễn tả được. Tóm lại nó tuyệt đối không phải là ảo giác.
Một trận gió nhẹ từ mặt biển thổi qua, trong gió truyền đến tiếng nước biển rào rào. Sau khi từ trong minh tưởng võ đạo thoát ly ra, những tiếng vang này rõ ràng truyền vào trong tai nam tử kia.
"Hóa ra là…" - Nam tử kia đột nhiên cả kinh, tâm thần từ trong trầm tư tỉnh lại. Y rốt cuộc đã hiểu chỗ kỳ lạ ở đâu, chính là bờ Đông Hải tuyệt đối không thể an tĩnh như vậy.
Y ngẩng đầu lên, cảnh tượng trên bờ biển liền in vào trong mắt. Nhìn thấy cảnh tượng nơi bờ biển Đông Hải, nam tử kia không khỏi hít một hơi: "Đây là…"
Ngay phía trước nam tử kia, vô số cao thủ Thái Cổ giống như người đất ngơ ngác đứng ở bờ biển Đông Hải, không nhúc nhích. Tất cả cao thủ Thái Cổ đều vươn một cánh tay ra, khoác lên trên bả vai một tên tộc nhân bên cạnh. Trên người những cao thủ Thái Cổ này, nam tử kia không phát hiện được một chút dấu hiệu nào của khí tức sinh mệnh. Nhiều tộc nhân như vậy, giống như trong cùng một lúc linh hồn đều biến mất khỏi người. Cảnh tượng có vẻ vô cùng quái dị.
"Đây rốt cuộc là chuyện gì?" – Sắc mặt của nam tử kia trở nên khó coi vô cùng, bước chân đột nhiên nhanh hơn, đi về phía một tên tộc nhân gần đó. Do dự một chút, cuối cùng nam tử áo trắng đưa tay ra, nhẹ nhàng vỗ một cái vào vai tên tộc nhân kia, đồng thời lên tiếng hỏi:
- Xin hỏi…
Tại khoảnh khắc bàn tay tiếp xúc với bả vai tên tộc nhân này, toàn thân nam tử kia chợt run rẩy một chút, một cảm giác như bị sét đánh dâng lên trong lòng. Khoảnh khắc này đột nhiên kéo dài đến vô hạn. Ngay khi bàn tay vỗ vào trên bả vai đối phương, nam tử áo trắng kia bỗng cảm thấy trước mắt xuất hiện một vầng sáng màu trắng. Vầng sáng kia nhanh chóng mở rộng ra, biến thành một thông đạo sáng ngời, kéo tâm thần y vào bên trong. Một thế giới kỳ dị nhanh chóng mở rộng ra trước mắt y.
Đó chính là… thế giới quy tắc mà y nằm mơ cũng muốn thấy. Ở nơi này, y cảm nhận được khí tức của các tộc nhân tâm thần biến mất nơi bờ biển Đông Hải. Không kịp truy cứu xem đây rốt cuộc là chuyện gì, một loại vui sướng cực độ liền dâng lên trong lòng. Nam tử kia lập tức chìm vào trong thế giới quy tắc này… Tại bờ biển Đông Hải, nam tử áo trắng mới vừa từ trong biển sâu đi ra, sau khi bước ra mấy bước lại bất động, biến thành một pho tượng trong mấy vạn pho tượng ở nơi này.
Gió biển phất phơ. Từ bầu trời nhìn xuống, những cao thủ Thái Cổ ngơ ngác bất động tạo thành một sợi dây trải rộng trên nơi bờ biển Đông Hải này. Từng "sợi dây" như rễ cây kéo dài đến nơi xa vô tận. Vô số sợi dây lại tạo thành một tấm "mạng nhện" to lớn rải rác trên mặt đất. Ở giữa tấm mạng nhện kỳ dị này chính là Đao Thần và Chiến Vô Tâm đang khoanh chân ngồi, một tay giơ ngang
Đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu. Giờ phút này, Đao Thần và Chiến Vô Tâm giống như người thủ hộ thế giới bí mật, hoặc là người dẫn đường, dẫn dắt vô số tộc nhân Thái Cổ đang mê mang, do dự bất an tại bờ biển Đông Hải này vào một thế giới khác biệt.
Lúc trước ở trong lĩnh vực của Bổn Tôn ngàn vạn năm, chính mắt nhìn thấy đầy đủ quá trình thế giới quy tắc sinh ra, trải qua bàn tay của Chiến Vô Tâm và Đao Thần, một lần nữa hiện ra trước mắt tất cả tộc nhân Thái Cổ còn đang lưỡng lự bên ngoài quy tắc, hoặc vừa mới bước vào trong quy tắc, trì trệ không tiến. Khác với lĩnh ngộ trước kia, đây là một lần kinh nghiệm "nhìn thấy". Diễn biến và năng lực của quy tắc, lần đầu tiên dùng một loại trạng thái trực quan hiện ra trước mắt Chiến Vô Tâm và Đao Thần.
Mọi người đều rung động vì những gì nhìn thấy. Những luồng quy tắc vận hành trong vũ trụ, mắt thường khó nhìn thấy, vào giờ khắc này lại dùng một hình thức tương tự như dây leo đan xen xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Chiến Vô Tâm và Đao Thần giống như một vòng xoáy phát ra lực hút mạnh mẽ, cuốn ý thức của tất cả mọi người chung quanh vào trong không gian do ý thức hai người bọn họ tạo ra. Loại năng lực này, nếu gọi nó là một lĩnh vực huyền bí, không bằng gọi là một loại ghi chép.
Nếu chỉ có một người, dù là Chiến Vô Tâm hay Đao Thần đều không thể thi triển loại năng lực này. Đây là năng lực mà hai người vô tình phát hiện ra trong thời gian bị nhốt dài đằng đẵng. Trong lĩnh vực của Bổn Tôn, hai người đều có những cảm ngộ khác nhau. Những cảm ngộ đó dung hợp lại, tạo thành một phiên bản phục chế thế giới quy tắc của Bổn Tôn.
Bờ biển Đông Hải vốn đông đúc đột nhiên chìm vào yên tĩnh như chết chóc, mọi âm thanh đều biến mất.
oOo
Tại Ma Giới.
Bầu trời đen như mực. Sáu ngôi sao to lớn xếp thành một hàng, như ẩn như hiện phía sau mây đen cuồn cuộn. Trên mặt đất gió lửa nổi lên. Mấy quân đoàn lớn dưới trướng Tâm Ma bao gồm quân đoàn ma tộc Thái Cổ, quân đoàn Sát Lục, quân đoàn Thâm Uyên, A Tu La ma tộc... vân vân, từ Trung Ương ma sơn xuất phát, một đường như bẻ gãy cành khô giết về hướng tây bắc Ma Giới. Nơi đại quân nơi đi qua để lại vô số xương khô.
- Chủ công, chúng ta đã bước vào lãnh địa tây bắc Ma Giới.
Phía trước đại quân, Thái Huyền quay đầu lại, nhìn về phía Tâm Ma đứng trên cây cờ lớn cao trăm trượng lơ lửng giữa trời, nói:
- An Đức Liệt đang chờ ở phía trước.
Bên cạnh Thái Huyền là Huyền Tẫn và một đám tộc nhân Thái Cổ khác vẻ mặt tang thương. Trong chinh chiến dài đằng đẵng, Huyền Tẫn vì có "Huyền Vũ lĩnh vực" nên luôn chinh chiến ở bên ngoài. Nếu không như phải vậy, số lượng nhân tộc Thái Cổ bỏ mạng tại Ma Giới còn vượt xa hiện giờ. Trong chiến tranh cường độ cao, Huyền Tẫn vốn có một thân chân khí vô cùng hùng hậu, nhưng vì sử dụng "Huyền Vũ lĩnh vực" quá nhiều nên gần như đã hao tổn hết.
Chinh chiến dài đằng đẵng, chính mắt nhìn thấy từng tộc nhân sống động bên cạnh lần lượt ngã xuống, khiến cho tâm cảnh của Huyền Tẫn vốn như một đứa trẻ cũng đã không còn, thay vào đó là vẻ âm trầm. Ánh mắt lướt qua đám người đông nghịt ở hai cánh hai cánh đại quân, trong lòng Huyền Tẫn ngỡ ngàng như mất mát: cuộc chiến tranh này, kế hoạch này rốt cuộc là đúng hay sai?
"Rào rào!"
Đại quân giống như thủy triều tràn về phía trước. Mặt cờ như một ngọn lửa Địa Ngục màu đen bừng lên trên không trung. Tâm Ma mặc một bộ chiến giáp đen kịt dữ tợn đứng trên đỉnh cột cờ, áo choàng màu đen sau người tung bay trong gió.
Trên đỉnh đầu Tâm Ma, mây đen đầy trời cuồn cuộn. Chung quanh hắn, ma khí dày đặc từ trên người đám yêu ma tỏa ra, hội tụ cùng với nhau, biến nơi này thành một biển khói màu đen. Bị cơn gió trong hư không khuấy động, biển khói màu đen này liền dao động, hóa thành đủ loại ảo ảnh khác nhau.
Bên người nam tử áo trắng cá lội như thoi đưa, dòng nước ngầm cuộn trào tràn qua bên cạnh. Sâu trong nước biển hoàn toàn đen kịt, nhưng trong cơ thể tên nam tử này lại dần dần tỏa ra những vòng sáng.
Từ bầu trời nhìn xuống, vô số cao thủ Thái Cổ như sao trên trời phân bố trong biển sâu đen kịt này. Thân thể bọn họ vì tu luyện công quyết của Thái Cổ nên phát ra ánh sáng, tạo thành một "màn sao" dày đặc khác trong hải vực này, hấp dẫn bầy cá dưới biển sâu kéo đến quanh người.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Vù!"
Cũng không biết trải qua bao lâu, mái tóc dài của nam tử áo trắng trong nước biển khẽ bay lên, thân thể hơi rung động một chút, đôi mắt cũng dần dần mở ra. Cặp mắt vốn đóng chặt, trong lúc khép mở bắn ra những luồng sáng dài hơn một trượng. Một số bầy cá chung quanh không chịu rời đi, lúc này bị luồng sáng kia làm kinh sợ, "rào" một tiếng đồng loạt bỏ chạy.
Tỉnh lại từ trong nhập định, nam tử kia cũng không đứng dậy rời đi, vẫn như cũ duy trì tư thế ngồi xếp bằng, tĩnh tọa tại đáy biển. Trong hai tròng mắt, ánh sáng vốn chấn nhiếp người cũng thu vào sâu trong con ngươi, cứ như vậy một mình trong biển lẳng lặng lâm vào trầm tư.
- Ai!
Lặng lẽ nhìn tình hình chân khí trong cơ thể hồi lâu, nam tử đau xót lắc đầu một cái, trong lòng vang lên một tiếng thở dài không thành tiếng. Cũng chẳng phải tu luyện trong thời gian này không có thành quả, ngược lại đúng như tính toán trước khi bế quan, chân khí trong cơ thể đã có tiến bộ nhảy vọt. Sau khi chân khí trở về trạng thái cũ, tu luyện công quyết mới, cũng đã đạt đến mức đại thành lần nữa. Nhưng tất cả những điều này đều không thể khiến cho nam tử kia cảm thấy hài lòng.
Trước khi mượn Hoàn Nguyên tâm pháp, chuyển sang tu luyện một môn công quyết Thái Cổ có năng lực công kích cực kỳ mạnh mẽ, nam tử áo trắng đã tu luyện một môn thần công khác. Uy lực của nó tuy không bằng công quyết tu luyện hiện giờ, nhưng danh tiếng cũng khá hiển hách. Hơn nữa y cũng đã tu luyện môn công quyết kia đến cảnh giới đại thành. Nhưng chân khí công kích có mãnh liệt, uy lực có cường đại đến đâu, không lĩnh ngộ được đạo của quy tắc thì cũng không thể xem là cao thủ. Trong đại chiến tương lai, thần ma hội tụ, cũng chỉ có cao thủ Thần cấp của nhân tộc mới có thể xem là chủ lực chiến tranh, còn từ Thần cấp trở xuống gần như rất khó nhúng tay vào cuộc chiến này, không có ảnh hưởng gì đến sự phát triển của chiến cuộc.
"Thần cấp? Quy tắc? Rốt cuộc là gì?" - Nam tử kia trầm tư, hai bàn tay đặt trên đầu gối bất giác nắm lại thành quyền, giữa khớp xương phát ra những tiếng răng rắc giòn giã.
Nói về chân khí lực lượng ở cấp bậc này, y gần như đã đạt đến công kích cực hạn mà cấp bậc này có thể sở hữu. Ở cấp bậc này y đã có thể coi thường quần hùng. Nhưng trên con đường "quy tắc", y lại ngơ ngác như một đứa trẻ vừa mới sinh ra. Trong thời gian bế quan dài đằng đẵng, nam tử kia vẫn luôn cố gắng lĩnh ngộ đạo của quy tắc. Có vô số lần y cảm giác được mình gần như đã chạm cửa ngưỡng cửa của quy tắc, nhưng chỉ kém một chút như vậy, lại là khoảng cách mà y không thể vượt qua được.
Khoảng cách đó vô số lần ngăn cản y ở bên ngoài "lĩnh vực" mênh mông này.
- Ai…
Cảm giác thất bại mãnh liệt khiến nam tử áo trắng không khỏi thở dài lần nữa, tâm thần cũng trở nên rối loạn, khó có thể duy trì sự bình tĩnh cần thiết để tu luyện công pháp.
"Có lẽ… ta nên đi đến Kiếm vực một chuyến nữa." - Trong lòng đã quyết định, nam tử kia liền vén áo bào lên, từ trong nước đứng dậy, tay phải thuận thế đỡ lấy vỏ đao bên hông, bước chân chuyển động, từng bước men theo nước chảy đi về phía bờ biển.
Trong lúc di chuyển, dòng nước hai bên không một tiếng động tách ra, lưu loát giống như một con cá đang bơi dưới đáy biển.
"Rào rào!"
Bên bờ Đông Hải, một chùm bọt nước theo sóng trắng bắn ra. Bên dưới bọt nước, nam tử áo trắng cầm đao từ dưới đáy Đông Hải đi ra, áo bào trên người phất phơ một cách tự nhiên theo gió nhẹ trên mặt biển, không hề thấm một giọt nước nào.
- Quy tắc, quy tắc…
Nam tử kia lẩm bẩm, cúi thấp đầu trầm tư, chậm rãi đi về phía trước. Đột nhiên một cảm giác kỳ quái dâng lên trong lòng, y loáng thoáng cảm thấy dường như có gì đó không đúng. Vừa suy nghĩ, bước chân không khỏi ngừng lại.
"Rốt cuộc là thứ gì không đúng?" - Nam tử kia đứng trong bùn cát, yên lặng suy nghĩ: "Chẳng lẽ là ta lĩnh ngộ quy tắc đã đi vào một con đường sai lầm sao?"
Nam tử kia một lần nữa tổng kết lại những lĩnh ngộ trong lúc bế quan, nhưng vẫn không phát hiện có sai lầm gì lớn.
"Vậy rốt cuộc là cái gì? Tại sao ta lại cảm thấy không thích hợp?" - Nam tử kia nhíu chặt lông mày tạo thành một chữ "Xuyên" (川). Cảm giác của cao thủ không giống như ảo giác của người bình thường, đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu, rất khó mà dùng lời nói diễn tả được. Tóm lại nó tuyệt đối không phải là ảo giác.
Một trận gió nhẹ từ mặt biển thổi qua, trong gió truyền đến tiếng nước biển rào rào. Sau khi từ trong minh tưởng võ đạo thoát ly ra, những tiếng vang này rõ ràng truyền vào trong tai nam tử kia.
"Hóa ra là…" - Nam tử kia đột nhiên cả kinh, tâm thần từ trong trầm tư tỉnh lại. Y rốt cuộc đã hiểu chỗ kỳ lạ ở đâu, chính là bờ Đông Hải tuyệt đối không thể an tĩnh như vậy.
Y ngẩng đầu lên, cảnh tượng trên bờ biển liền in vào trong mắt. Nhìn thấy cảnh tượng nơi bờ biển Đông Hải, nam tử kia không khỏi hít một hơi: "Đây là…"
Ngay phía trước nam tử kia, vô số cao thủ Thái Cổ giống như người đất ngơ ngác đứng ở bờ biển Đông Hải, không nhúc nhích. Tất cả cao thủ Thái Cổ đều vươn một cánh tay ra, khoác lên trên bả vai một tên tộc nhân bên cạnh. Trên người những cao thủ Thái Cổ này, nam tử kia không phát hiện được một chút dấu hiệu nào của khí tức sinh mệnh. Nhiều tộc nhân như vậy, giống như trong cùng một lúc linh hồn đều biến mất khỏi người. Cảnh tượng có vẻ vô cùng quái dị.
"Đây rốt cuộc là chuyện gì?" – Sắc mặt của nam tử kia trở nên khó coi vô cùng, bước chân đột nhiên nhanh hơn, đi về phía một tên tộc nhân gần đó. Do dự một chút, cuối cùng nam tử áo trắng đưa tay ra, nhẹ nhàng vỗ một cái vào vai tên tộc nhân kia, đồng thời lên tiếng hỏi:
- Xin hỏi…
Tại khoảnh khắc bàn tay tiếp xúc với bả vai tên tộc nhân này, toàn thân nam tử kia chợt run rẩy một chút, một cảm giác như bị sét đánh dâng lên trong lòng. Khoảnh khắc này đột nhiên kéo dài đến vô hạn. Ngay khi bàn tay vỗ vào trên bả vai đối phương, nam tử áo trắng kia bỗng cảm thấy trước mắt xuất hiện một vầng sáng màu trắng. Vầng sáng kia nhanh chóng mở rộng ra, biến thành một thông đạo sáng ngời, kéo tâm thần y vào bên trong. Một thế giới kỳ dị nhanh chóng mở rộng ra trước mắt y.
Đó chính là… thế giới quy tắc mà y nằm mơ cũng muốn thấy. Ở nơi này, y cảm nhận được khí tức của các tộc nhân tâm thần biến mất nơi bờ biển Đông Hải. Không kịp truy cứu xem đây rốt cuộc là chuyện gì, một loại vui sướng cực độ liền dâng lên trong lòng. Nam tử kia lập tức chìm vào trong thế giới quy tắc này… Tại bờ biển Đông Hải, nam tử áo trắng mới vừa từ trong biển sâu đi ra, sau khi bước ra mấy bước lại bất động, biến thành một pho tượng trong mấy vạn pho tượng ở nơi này.
Gió biển phất phơ. Từ bầu trời nhìn xuống, những cao thủ Thái Cổ ngơ ngác bất động tạo thành một sợi dây trải rộng trên nơi bờ biển Đông Hải này. Từng "sợi dây" như rễ cây kéo dài đến nơi xa vô tận. Vô số sợi dây lại tạo thành một tấm "mạng nhện" to lớn rải rác trên mặt đất. Ở giữa tấm mạng nhện kỳ dị này chính là Đao Thần và Chiến Vô Tâm đang khoanh chân ngồi, một tay giơ ngang
Đây là một loại cảm giác rất kỳ diệu. Giờ phút này, Đao Thần và Chiến Vô Tâm giống như người thủ hộ thế giới bí mật, hoặc là người dẫn đường, dẫn dắt vô số tộc nhân Thái Cổ đang mê mang, do dự bất an tại bờ biển Đông Hải này vào một thế giới khác biệt.
Lúc trước ở trong lĩnh vực của Bổn Tôn ngàn vạn năm, chính mắt nhìn thấy đầy đủ quá trình thế giới quy tắc sinh ra, trải qua bàn tay của Chiến Vô Tâm và Đao Thần, một lần nữa hiện ra trước mắt tất cả tộc nhân Thái Cổ còn đang lưỡng lự bên ngoài quy tắc, hoặc vừa mới bước vào trong quy tắc, trì trệ không tiến. Khác với lĩnh ngộ trước kia, đây là một lần kinh nghiệm "nhìn thấy". Diễn biến và năng lực của quy tắc, lần đầu tiên dùng một loại trạng thái trực quan hiện ra trước mắt Chiến Vô Tâm và Đao Thần.
Mọi người đều rung động vì những gì nhìn thấy. Những luồng quy tắc vận hành trong vũ trụ, mắt thường khó nhìn thấy, vào giờ khắc này lại dùng một hình thức tương tự như dây leo đan xen xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Chiến Vô Tâm và Đao Thần giống như một vòng xoáy phát ra lực hút mạnh mẽ, cuốn ý thức của tất cả mọi người chung quanh vào trong không gian do ý thức hai người bọn họ tạo ra. Loại năng lực này, nếu gọi nó là một lĩnh vực huyền bí, không bằng gọi là một loại ghi chép.
Nếu chỉ có một người, dù là Chiến Vô Tâm hay Đao Thần đều không thể thi triển loại năng lực này. Đây là năng lực mà hai người vô tình phát hiện ra trong thời gian bị nhốt dài đằng đẵng. Trong lĩnh vực của Bổn Tôn, hai người đều có những cảm ngộ khác nhau. Những cảm ngộ đó dung hợp lại, tạo thành một phiên bản phục chế thế giới quy tắc của Bổn Tôn.
Bờ biển Đông Hải vốn đông đúc đột nhiên chìm vào yên tĩnh như chết chóc, mọi âm thanh đều biến mất.
oOo
Tại Ma Giới.
Bầu trời đen như mực. Sáu ngôi sao to lớn xếp thành một hàng, như ẩn như hiện phía sau mây đen cuồn cuộn. Trên mặt đất gió lửa nổi lên. Mấy quân đoàn lớn dưới trướng Tâm Ma bao gồm quân đoàn ma tộc Thái Cổ, quân đoàn Sát Lục, quân đoàn Thâm Uyên, A Tu La ma tộc... vân vân, từ Trung Ương ma sơn xuất phát, một đường như bẻ gãy cành khô giết về hướng tây bắc Ma Giới. Nơi đại quân nơi đi qua để lại vô số xương khô.
- Chủ công, chúng ta đã bước vào lãnh địa tây bắc Ma Giới.
Phía trước đại quân, Thái Huyền quay đầu lại, nhìn về phía Tâm Ma đứng trên cây cờ lớn cao trăm trượng lơ lửng giữa trời, nói:
- An Đức Liệt đang chờ ở phía trước.
Bên cạnh Thái Huyền là Huyền Tẫn và một đám tộc nhân Thái Cổ khác vẻ mặt tang thương. Trong chinh chiến dài đằng đẵng, Huyền Tẫn vì có "Huyền Vũ lĩnh vực" nên luôn chinh chiến ở bên ngoài. Nếu không như phải vậy, số lượng nhân tộc Thái Cổ bỏ mạng tại Ma Giới còn vượt xa hiện giờ. Trong chiến tranh cường độ cao, Huyền Tẫn vốn có một thân chân khí vô cùng hùng hậu, nhưng vì sử dụng "Huyền Vũ lĩnh vực" quá nhiều nên gần như đã hao tổn hết.
Chinh chiến dài đằng đẵng, chính mắt nhìn thấy từng tộc nhân sống động bên cạnh lần lượt ngã xuống, khiến cho tâm cảnh của Huyền Tẫn vốn như một đứa trẻ cũng đã không còn, thay vào đó là vẻ âm trầm. Ánh mắt lướt qua đám người đông nghịt ở hai cánh hai cánh đại quân, trong lòng Huyền Tẫn ngỡ ngàng như mất mát: cuộc chiến tranh này, kế hoạch này rốt cuộc là đúng hay sai?
"Rào rào!"
Đại quân giống như thủy triều tràn về phía trước. Mặt cờ như một ngọn lửa Địa Ngục màu đen bừng lên trên không trung. Tâm Ma mặc một bộ chiến giáp đen kịt dữ tợn đứng trên đỉnh cột cờ, áo choàng màu đen sau người tung bay trong gió.
Trên đỉnh đầu Tâm Ma, mây đen đầy trời cuồn cuộn. Chung quanh hắn, ma khí dày đặc từ trên người đám yêu ma tỏa ra, hội tụ cùng với nhau, biến nơi này thành một biển khói màu đen. Bị cơn gió trong hư không khuấy động, biển khói màu đen này liền dao động, hóa thành đủ loại ảo ảnh khác nhau.
Bình luận facebook