Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3844
Dạng này nói thì có vẻ không sai, nhưng lại hơi đối ứng với mấy lời cuồng ngôn vừa nãy của Yêu Tăng Nam Ba, đây là có ý muốn cho Yêu Tăng Nam Ba dừng tay.
Yêu Tăng Nam Ba miệng nhổ cuồng ngôn ngay trước mặt nhiều người như vậy, bây giờ để hắn nuốt ngược trở về, thì cũng phải khiến hắn nuốt trôi, đừng có nghẹn mới được.
Chẳng qua lời này đúng là khiến cho Yêu Tăng Nam Ba hơi chột dạ, có vẻ muốn nói lại thôi, màn hiện thân vừa rồi của đối phương, hắn làm không được, có hơi kiêng sợ, không biết người này là tư đầu chui ra.
Càng khiến hắn khó chịu chính là, ánh mắt tất cả mọi người đều dán lên người hắn, phảng phất như muốn hỏi, ngươi có đáp ứng dừng tay hay không?
- Đây là người nào?
Miêu Nghị nghiêng đầu hỏi, nhìn thế nào cũng thấy có vẻ như mấy người Thanh, Phật đều nhận thức, rõ ràng vừa nãy còn nhìn thấy nữ nhân này gật đầu chào hỏi với phía Bạch chủ bên kia, thiên hạ nay còn có nhân vật nào có thể chấn nhiếp khiến cho Yêu Tăng Nam Ba lúng túng như vậy?
Hắn hoài nghi nữ nhân này là Yêu chủ, nhưng họa tượng Yêu chủ hắn gặp qua không ít lần, đường nét trên mặt tựa hồ không giống. Hơn nữa, chẳng lẽ Yêu chủ có thể chấn nhiếp được Yêu Tăng Nam Ba?
Đằng Phi trợn mắt há mồm trả lời:
- Bệ hạ, người này tên gọi Bạch m, con được người đợi xưng là Bạch nương tử, năm xưa là thủ hạ của Bạch chủ, đã tan biến rất nhiều năm.
Miêu Nghị hỏi:
- Rất lợi hại ư?
Đăng Phi:
- Năm đó cũng được tính vào hàng cao thủ, thứ bậc tương tự như cung chủ mười hành cung, bây giờ xem ra lợi hại hơn trước đây không ít.
Miêu Nghị bất giác nhìn Bạch chủ bên kia, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân Bạch chủ dù biết Yêu Tăng xuất hiện vẫn còn dám lộ diện?
- Bạch nương tử là ai?
Phượng tộc huyền nữ nghe được Ngọc La Sát ở bên cạnh sá dị kêu lên một tiếng, không khỏi hỏi lại.
Ngọc La Sát giai thích đại khái một hồi, cũng tương tự như những lợi Đằng Phi miêu ta, Phượng tộc huyền nữ cũng bất giác nhìn Bạch chủ bên kia.
- Nữ nhân này là ai?
Yêu Tăng Nam Ba mắt chăm chăm nhìn Bạch nương tử, hơi nghiêng đầu, lên tiếng hỏi Tả Nhi.
- Bạch nương tử, năm xưa là thủ hạ cua Bạch chủ...
Tả Nhi cũng giới thiệu một hồi đại khái.
Nghe xong giới thiệu, Yêu Tăng Nam Ba càng trở nên buồn bực, thủ hạ Bạch chủ, năm đó thực lực còn không bằng Bạch chủ, nhưng nhìn bộ dáng này giống như là người thực lực không bằng Bạch chủ sao?
Tịnh không phải hắn sợ Bạch nương tử, như lúc trẻ dù đối thủ cường đại đến mấy hắn cũng dám khiêu chiến, nhưng mà hắn lại không ngốc, một kẻ không biết gốc gác thế nào thường thường sẽ nháo đến người chịu không nổi mà chạy, điều khiến hắn quấn quýt chính là bên người không ai biết được thân phận chân thực của nữ nhân này.
- Bạch nương tử, tên hòa thượng không mặc quần áo chi mặc cà sa kia chính là Yêu Tăng Nam Ba, ngươi cẩn thận một chút.
Ngô Trường trên long thuyền đột nhiên kêu lớn một tiếng, bộ dáng có vẻ khá quan tâm tới Bạch nương tử.
Câu này vừa kêu ra, trước đó vô số người suy đoán thân phận Yêu Tăng cuối cùng xem như đã được xác nhận, âm thầm tâm kinh.
Bạch nương tử quay người, nhìn Yêu Tăng Nam Ba, rõ ràng cũng hơi kinh ngạc:
- Ngươi chính là Yêu Tăng Nam Ba?
- Là ta!
Yêu Tăng Nam Ba cười lạnh một tiếng:
- Phá toái hư không, rút ngắn tinh không, xem ra cung có chút bản sự, ngươi muốn can dự vào chuyện của ta?
- Việc này không liên quan đến người, tốt nhất đừng tự tìm phiền hà!
Bạch nương tử đã dần hiểu ra, cũng không phải chưa từng nghe nói qua chuyện về lão yêu quái này, xem ra kiếp nạn trần duyên mà sư phó nói chính là chỉ Yêu Tăng, bên hai tay hợp mươi nói:
- A di đà Phật, bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật!
Ngô Trương đừng trên long thuyền nghe mà ê ẩm cả răng, nói:
- A di đà Phật đều thốt ra rồi, nữ nhân này đúng là đã xuất gia?
Hỏa Chân Quân ở bên cạnh “Ừ” một tiếng, nói:
- Giờ mới nhìn đi ra? Ngươi vẫn chưa chết tâm a, sớm từ bỏ hi vọng đi thôi!
- Thành Phật?
Yêu Tăng Nam Ba chợt ngửa đầu lên trời bật cười ha hả nói:
- Ta chính là Phật, con cần thành cái gì nữa?
Bạch nương tử:
- Ngươi chặt đứt luân hồi đã gặp qua một lần kiếp nạn, vì sao còn không hối ngộ? Nếu tiếp tục gây chuyện, sợ là thiên lý khó dung, bể khổ vô biến quay đầu lại là bờ!
Yêu Tăng Nam Ba hừ lạnh nói:
- Nếu đã nói thế, người vẫn phải muốn can dự vào chuyện của ta?
Bạch nương tử lắc đầu:
- Chỉ là khuyên ngươi sớm kịp quay đầu, bằng tu vị của người hẳn nên sớm siêu thoát đặc thành Như Lai, tội gì cử phải làm khó chúng sinh, loạn nhập nhân qủa thế gian, chẳng lẽ ngươi không biết tự thân mình đang ở ngay trong nhân quả?
- Ít nói nhảm đi!
Yêu Tăng Nam Ba hừ một tiếng không đáng, căn bản không nghe vào tai, mấy thư đạo lý này hắn nghe nhiều lắm rồi, liền quay đầu nói với Doanh Nguyệt:
- Có người đi ra khiêu chiến, đây là lúc để ấn chứng thành quả tu luyện của ngươi.
Hắn làm thế là muốn để Doanh Nguyệt đi trước thử nước, xem xem đối phương sâu cạn thế nào, rốt cuộc không có chút thông tin gi cả, bên người không ngờ không một ai biết rõ thực tình về đối phương.
Doanh Nguyệt không phải kẻ ngu, tự nhiên hiểu được dụng ý cua sự phó, nhưng nàng mang theo ý niệm báo thù mà tơi, ẩn nhận nhiều năm như vậy, thật không dễ dàng mới có hôm nay, há có thể bởi một câu bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật là xong.
Doanh Nguyệt lách mình mà ra, đứng đối diện Bạch nương tử, trên người đột nhiên được bao phủ bởi một tầng ảnh từ vết nứt hư không.
Thanh chủ vừa quản vọng vừa truyền âm với Phật chủ, nói:
- Giống như là Vô Gian đại pháp của ngươi!
Phật chủ nhíu mày, chính hắn cũng cảm thấy có điểm giống, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, lúc đầu tại phong ấn chỉ địa Yêu Tăng Nam Ba thật có thể đọc vanh vách Vô Gian đại pháp mà hắn tu luyện, nếu Yêu Tăng đã biết công pháp tu luyện, truyền thụ cho đệ tử của mình cũng không có gì bất ngờ, nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện không giống.
Ảnh từ vết nứt hư không bao phủ quanh thân Doanh Nguyệt đột nhiên khoái tóc xoay tròn, giống như long quyển phong, chợp mắt hình thành nên từng sợi mảnh vùng vẫy quanh thân, giống như trên người mọc đầy lông lá.
Yêu Tăng Nam Ba miệng nhổ cuồng ngôn ngay trước mặt nhiều người như vậy, bây giờ để hắn nuốt ngược trở về, thì cũng phải khiến hắn nuốt trôi, đừng có nghẹn mới được.
Chẳng qua lời này đúng là khiến cho Yêu Tăng Nam Ba hơi chột dạ, có vẻ muốn nói lại thôi, màn hiện thân vừa rồi của đối phương, hắn làm không được, có hơi kiêng sợ, không biết người này là tư đầu chui ra.
Càng khiến hắn khó chịu chính là, ánh mắt tất cả mọi người đều dán lên người hắn, phảng phất như muốn hỏi, ngươi có đáp ứng dừng tay hay không?
- Đây là người nào?
Miêu Nghị nghiêng đầu hỏi, nhìn thế nào cũng thấy có vẻ như mấy người Thanh, Phật đều nhận thức, rõ ràng vừa nãy còn nhìn thấy nữ nhân này gật đầu chào hỏi với phía Bạch chủ bên kia, thiên hạ nay còn có nhân vật nào có thể chấn nhiếp khiến cho Yêu Tăng Nam Ba lúng túng như vậy?
Hắn hoài nghi nữ nhân này là Yêu chủ, nhưng họa tượng Yêu chủ hắn gặp qua không ít lần, đường nét trên mặt tựa hồ không giống. Hơn nữa, chẳng lẽ Yêu chủ có thể chấn nhiếp được Yêu Tăng Nam Ba?
Đằng Phi trợn mắt há mồm trả lời:
- Bệ hạ, người này tên gọi Bạch m, con được người đợi xưng là Bạch nương tử, năm xưa là thủ hạ của Bạch chủ, đã tan biến rất nhiều năm.
Miêu Nghị hỏi:
- Rất lợi hại ư?
Đăng Phi:
- Năm đó cũng được tính vào hàng cao thủ, thứ bậc tương tự như cung chủ mười hành cung, bây giờ xem ra lợi hại hơn trước đây không ít.
Miêu Nghị bất giác nhìn Bạch chủ bên kia, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân Bạch chủ dù biết Yêu Tăng xuất hiện vẫn còn dám lộ diện?
- Bạch nương tử là ai?
Phượng tộc huyền nữ nghe được Ngọc La Sát ở bên cạnh sá dị kêu lên một tiếng, không khỏi hỏi lại.
Ngọc La Sát giai thích đại khái một hồi, cũng tương tự như những lợi Đằng Phi miêu ta, Phượng tộc huyền nữ cũng bất giác nhìn Bạch chủ bên kia.
- Nữ nhân này là ai?
Yêu Tăng Nam Ba mắt chăm chăm nhìn Bạch nương tử, hơi nghiêng đầu, lên tiếng hỏi Tả Nhi.
- Bạch nương tử, năm xưa là thủ hạ cua Bạch chủ...
Tả Nhi cũng giới thiệu một hồi đại khái.
Nghe xong giới thiệu, Yêu Tăng Nam Ba càng trở nên buồn bực, thủ hạ Bạch chủ, năm đó thực lực còn không bằng Bạch chủ, nhưng nhìn bộ dáng này giống như là người thực lực không bằng Bạch chủ sao?
Tịnh không phải hắn sợ Bạch nương tử, như lúc trẻ dù đối thủ cường đại đến mấy hắn cũng dám khiêu chiến, nhưng mà hắn lại không ngốc, một kẻ không biết gốc gác thế nào thường thường sẽ nháo đến người chịu không nổi mà chạy, điều khiến hắn quấn quýt chính là bên người không ai biết được thân phận chân thực của nữ nhân này.
- Bạch nương tử, tên hòa thượng không mặc quần áo chi mặc cà sa kia chính là Yêu Tăng Nam Ba, ngươi cẩn thận một chút.
Ngô Trường trên long thuyền đột nhiên kêu lớn một tiếng, bộ dáng có vẻ khá quan tâm tới Bạch nương tử.
Câu này vừa kêu ra, trước đó vô số người suy đoán thân phận Yêu Tăng cuối cùng xem như đã được xác nhận, âm thầm tâm kinh.
Bạch nương tử quay người, nhìn Yêu Tăng Nam Ba, rõ ràng cũng hơi kinh ngạc:
- Ngươi chính là Yêu Tăng Nam Ba?
- Là ta!
Yêu Tăng Nam Ba cười lạnh một tiếng:
- Phá toái hư không, rút ngắn tinh không, xem ra cung có chút bản sự, ngươi muốn can dự vào chuyện của ta?
- Việc này không liên quan đến người, tốt nhất đừng tự tìm phiền hà!
Bạch nương tử đã dần hiểu ra, cũng không phải chưa từng nghe nói qua chuyện về lão yêu quái này, xem ra kiếp nạn trần duyên mà sư phó nói chính là chỉ Yêu Tăng, bên hai tay hợp mươi nói:
- A di đà Phật, bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật!
Ngô Trương đừng trên long thuyền nghe mà ê ẩm cả răng, nói:
- A di đà Phật đều thốt ra rồi, nữ nhân này đúng là đã xuất gia?
Hỏa Chân Quân ở bên cạnh “Ừ” một tiếng, nói:
- Giờ mới nhìn đi ra? Ngươi vẫn chưa chết tâm a, sớm từ bỏ hi vọng đi thôi!
- Thành Phật?
Yêu Tăng Nam Ba chợt ngửa đầu lên trời bật cười ha hả nói:
- Ta chính là Phật, con cần thành cái gì nữa?
Bạch nương tử:
- Ngươi chặt đứt luân hồi đã gặp qua một lần kiếp nạn, vì sao còn không hối ngộ? Nếu tiếp tục gây chuyện, sợ là thiên lý khó dung, bể khổ vô biến quay đầu lại là bờ!
Yêu Tăng Nam Ba hừ lạnh nói:
- Nếu đã nói thế, người vẫn phải muốn can dự vào chuyện của ta?
Bạch nương tử lắc đầu:
- Chỉ là khuyên ngươi sớm kịp quay đầu, bằng tu vị của người hẳn nên sớm siêu thoát đặc thành Như Lai, tội gì cử phải làm khó chúng sinh, loạn nhập nhân qủa thế gian, chẳng lẽ ngươi không biết tự thân mình đang ở ngay trong nhân quả?
- Ít nói nhảm đi!
Yêu Tăng Nam Ba hừ một tiếng không đáng, căn bản không nghe vào tai, mấy thư đạo lý này hắn nghe nhiều lắm rồi, liền quay đầu nói với Doanh Nguyệt:
- Có người đi ra khiêu chiến, đây là lúc để ấn chứng thành quả tu luyện của ngươi.
Hắn làm thế là muốn để Doanh Nguyệt đi trước thử nước, xem xem đối phương sâu cạn thế nào, rốt cuộc không có chút thông tin gi cả, bên người không ngờ không một ai biết rõ thực tình về đối phương.
Doanh Nguyệt không phải kẻ ngu, tự nhiên hiểu được dụng ý cua sự phó, nhưng nàng mang theo ý niệm báo thù mà tơi, ẩn nhận nhiều năm như vậy, thật không dễ dàng mới có hôm nay, há có thể bởi một câu bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật là xong.
Doanh Nguyệt lách mình mà ra, đứng đối diện Bạch nương tử, trên người đột nhiên được bao phủ bởi một tầng ảnh từ vết nứt hư không.
Thanh chủ vừa quản vọng vừa truyền âm với Phật chủ, nói:
- Giống như là Vô Gian đại pháp của ngươi!
Phật chủ nhíu mày, chính hắn cũng cảm thấy có điểm giống, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, lúc đầu tại phong ấn chỉ địa Yêu Tăng Nam Ba thật có thể đọc vanh vách Vô Gian đại pháp mà hắn tu luyện, nếu Yêu Tăng đã biết công pháp tu luyện, truyền thụ cho đệ tử của mình cũng không có gì bất ngờ, nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện không giống.
Ảnh từ vết nứt hư không bao phủ quanh thân Doanh Nguyệt đột nhiên khoái tóc xoay tròn, giống như long quyển phong, chợp mắt hình thành nên từng sợi mảnh vùng vẫy quanh thân, giống như trên người mọc đầy lông lá.
Bình luận facebook