Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
Một tuần trôi qua Vân Thiên Nhược không có đụng mặt vị Giám Đốc cuồng phong đấy.
Cô không thể không thừa nhận cô là bị nụ hôn ấy làm thất thần, mấy ngày nay mơ mơ màng màng. Thời gian rảnh lại nghĩ đến hành động đỏ mặt đấy, được nam nhân mình thích thầm bao lâu nay hôn sao có thể không rung động.
Cô vẫn luôn một mực cho rằng là anh say mới có thể đối với cô như vậy, nếu không cô không nhìn thấu nguyên nhân tại sao anh lại hành động lạ lùng như vậy. Một tuần qua cũng không có cùng Lục Tử Kiện liên lạc, có lẽ là bận việc công ty. Âu Dương Thần cũng không thấy tăm hơi đâu, không biết đã cùng Trương Băng Khanh nói gì rồi. Bao giờ cô mới nhìn thấy hạnh phúc vây quanh bọn họ đây.
Tuk Tuk Thai Bistro.
Vân Thiên Nhược đặc biệt thích nhà hàng này vì món ăn thơm ngon chuẩn hương vị gốc Thái. Với không gian 3 tầng rộng rãi, lối bày trí hiện đại đây chắc chắn là điểm đến lý tưởng cho những bạn yêu thích ẩm thực xứ Chùa Vàng.
Trên bàn ăn đặc sắc toàn là món ăn Thái Lan : Pad Thai, Som Tum, Tom Yum... . Tất cả đều vô cùng bắt mắt, bụng Vân Thiên Nhược đã sớm kêu gào ầm ĩ nhưng mặt mũi phải giữ.
" Khun Far, cứ tự nhiên ". Người đàn ông đối diện nở nụ cười lịch thiệp.
" Khun Wasin yên tâm. Tôi sẽ không khách sáo đâu ".
Đây là vị khách hàng mà cô đã gặp, thỏa thuận hoàn thành. Anh ta muốn mời cô ăn cơm, cô sao lại có thể từ chối. Đây là người Thái, cô đương nhiên muốn cùng anh gặp gỡ làm quen rồi.
Điều quan trọng là rất đẹp trai lai Tây, chưa có vợ nhưng có người yêu hay chưa cô phải tìm hiểu mới biết được.
" Khun Far nói vậy tôi rất vui ". Cô gái này tự nhiên nhưng lại giữ khoảng cách ổn định. Theo cách đánh giá của anh, cô thông minh và nói tiếng Thái rất chuẩn.
" Đồ ăn Thái ở nhà hàng này ngon lắm, tôi là khách quen ở đây đó ".
" Tôi nhìn thấy được Khun Far rất am hiểu về Thái Lan ". Nếu cô nói cô là người gốc Thái anh sẽ tin.
" Khun Wasin không biết rồi, tôi yêu thích đất nước Thái và con người ở đó. Tôi đặc biệt thích các ngôi chùa được xây dựng rất kiểu cách ".
" Cô có thể tiếp tục nói không, tôi muốn nghe ".
" Những câu chuyện nói về tình duyên, hay vấn đề tâm linh, hoặc luật nhân quả. Tôi đối với những chuyện đó rất có hứng thú ".
" Tôi thay mặt người dân Thái cảm ơn sự yêu thích của khun Far ". Vừa nói, anh lại hơi cúi người xuống, nâng lên khóe miệng.
" Anh nói gì vậy,.. ". Cảm ơn cô gì chứ, nhờ có Thái Lan mà tuổi thơ của cô không trải qua buồn tẻ.
" Còn nữa, tôi rất ngưỡng mộ dàn diễn viên điển ảnh. Là bắt đầu từ xem phim đã thúc đẩy tình yêu trong tôi ".
" Khun Far thích diễn viên nào ?".
" Tôi thích anh Push Puttichai, anh Mike D.Angelo, chị Bee Namthip, chị Mai Davika... ".
" Nhiều lắm, tôi sẽ kể không hết. Khun Wasin ăn đi, sẽ nguội mất ". Cảm thấy bản thân không kiềm chế nhiều chuyện rồi.
" Khun Far có muốn gặp họ không? Khi nào có sự kiện tôi sẽ báo cho cô! ". Giống như không cần nghĩ anh liền thốt ra.
" Thật sao? Vậy làm phiền Khun Wasin rồi ".
Đôi mắt cô to tròn, nhưng hiện tại quá vui mừng lại cười đến híp mắt lại trong thật đáng yêu.
Trong lòng thắc mắc, Khun Wasin không phải chỉ là nhân viên bình thường như cô, sao lại dễ dàng gặp được ngôi sao? Nhưng cô biết đây là chuyện không nên thắc mắc.
Tâm trạng con người không ai giống ai, trong nhà hàng hai người trò chuyện sảng khoái. Nhưng bên ngoài đường lớn, ánh mắt chim ưng lửa giận ngùn ngụt. Chiếc siêu xe số lượng có hạn hướng cổng nhà hàng đi vào.
Ăn xong, họ gọi thêm hai ly nước ngồi nói chuyện, những người xung quanh nghe một chút cũng không hiểu.
" Khun Far, tại sao cô lại yêu thích đất nước Thái? ".
" Nếu tôi nói là vì ở đó có rất nhiều trai xinh gái đẹp, có được không? ".
Đất nước nào cũng đẹp, cũng có nhan sắc nghiêng thành. Nhưng Vân Thiên Nhược yêu thích vẻ đẹp của Thái nhất.
" Đương nhiên được, ý tôi muốn hỏi sâu hơn về cuộc sống ". Anh thừa nhận vẻ đẹp chính là sức cuốn hút lớn nhất.
" Là như vậy. Tôi rất thích phong tục Thái. Cái cách họ chắp tay chào nhau, tôi thấy rất thích và tôn trọng. Đặc biệt tôi có một cảm giác, người dân sống rất nghĩa tình ".
......
" Khun Far, cô làm sao vậy? ". Anh có chút ngạc nhiên, cô đang nói chuyện đột nhiên khựng lại. Ánh mắt lại run sợ nhìn về cửa.
Nam nhân cao lớn thân thể, bộ đồ vest đen sang trọng. Gương mặt tuấn mĩ đen thui rõ ràng là đang tức giận. Trong không khí một cỗ áp lực chậm rãi dâng lên, hàn khí từ người nam nhân này quá mạnh.
Vân Thiên Nhược không hiểu lí do tại sao mình run rẩy, nhưng cô lại không thể bình tĩnh chào anh một tiếng
" Giám Đốc ".
Ánh mắt tóe lửa kia là có ý gì???
Tay cầm ly nước trái cây bởi vì run rẩy mà mất trọng lực không cẩn thận đổ xuống ngực.
" Khun Far..".
Khun Wasin thanh âm lớn kéo cô trở về thực tại, cảm giác ẩm ướt. Cô vươn tay muốn lấy giấy, Khun Wasin lại nhanh nhẹn hơn.
Người ngoại quốc vốn rất tự nhiên, không nghĩ nhiều Khun Wasin đưa tay đơn thuần muốn lau cho cô. Vì vị trí bị bẩn là gần xương quai xanh, ngay cúc áo sơ mi đầu tiên.
Cảm thấy mất tự nhiên, cô bối rối tránh né:
" Tôi vào nhà vệ sinh một lát ".
Ánh mắt nhìn xung quanh một chút, bóng dáng kia đã biến mất lúc nào. Anh hẳn là đến đây có việc đi, cô lại lo lắng cái gì chứ. Càng ngày cô càng không hiểu được bản thân mình, đối diện với anh cô dường như đánh mất chính mình.
Đứng trước gương, cô cố gắng cũng không làm nhòa được vì áo sơ mi màu trắng.
Bàn tay cầm khăn giấy bất động, ánh mắt đã không còn nhìn đối diện.
Vì một người có tầm ảnh hưởng thật lớn đáng lí không nên xuất hiện ở đây. Qua gương cô bắt gặp một gương mặt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
So với ban nãy, cô cảm thấy được anh hiện tại trong mắt rõ ràng lửa giận ngùn ngụt. Anh lúc này không phải là vẻ mặt âm trầm lạnh lùng, không phải dáng vẻ lười biếng quan tâm. Anh giống như vị chúa tể sơn lâm đáng sợ, cướp đi hô hấp người khác.
Vân Thiên Nhược tưởng bản thân đột nhiên hoa mắt, nhưng khí thế bức người hiện hữu thật rõ rệt.
Run rẩy âm thanh truyền đến, mang theo nồng đậm hoài nghi, cũng không quay lại nhìn:
"Giám.... Giám Đốc ". Đây là nhà vệ sinh nữ, anh vô đây làm gì???
Nam nhân ánh nhìn khóa chặt thân ảnh trong gương, giọng nói âm trầm lạnh lẽo truyền đến.
" Muốn tôi giúp một tay không? ". Đây rõ ràng là một câu hay mà nhiều người muốn nghe, vì mang mục đích giúp đỡ. Nhưng từ trong miệng người nam nhân này, thật không dám nhận, bởi vì không thể nhận.
Tiếng iếng la hét thất thanh giống như chọc tiết heo: " Á Á..... ".
Người phụ nữ từ phòng bước ra bàng hoàng với sự hiện diện của một nam nhân. Vừa là sợ hãi, vừa đối với vẻ đẹp của nam nhân cao lãnh nhịn không được hét lên.
Trong hai phòng khác cũng đồng thời đi ra, ngơ ngác nhìn.
Cảm giác chói tai, bị nhìn chằm chằm nam nhân không những không ái ngại, lạnh giọng lớn tiếng ra lệnh:
" Đều cút cho tôi ". Đây rõ ràng là anh sai, lại không kiêng dè dứt khoát đuổi ra ngoài.
Ba người phụ nữ toát mồ hôi, không dám đắc tội với nam nhân quyền uy này, đồng loạt kéo nhau ra ngoài.
Vân Thiên Nhược còn chưa định thần được chuyện gì đang diễn ra, trời đất quay cuồng. Thân thể nhỏ nhắn nhanh chóng bị xô mạnh, lưng đập mạnh vào tường kéo cô về thực tại.
" Á ".
Lưu ý : Vân Thiên Nhược nói chuyện dùng tiếng Thái. Cho nên sẽ dùng từ "khun" thái độ kính trọng nha. Dùng cho cả nam và nữ luôn nha.
Cô không thể không thừa nhận cô là bị nụ hôn ấy làm thất thần, mấy ngày nay mơ mơ màng màng. Thời gian rảnh lại nghĩ đến hành động đỏ mặt đấy, được nam nhân mình thích thầm bao lâu nay hôn sao có thể không rung động.
Cô vẫn luôn một mực cho rằng là anh say mới có thể đối với cô như vậy, nếu không cô không nhìn thấu nguyên nhân tại sao anh lại hành động lạ lùng như vậy. Một tuần qua cũng không có cùng Lục Tử Kiện liên lạc, có lẽ là bận việc công ty. Âu Dương Thần cũng không thấy tăm hơi đâu, không biết đã cùng Trương Băng Khanh nói gì rồi. Bao giờ cô mới nhìn thấy hạnh phúc vây quanh bọn họ đây.
Tuk Tuk Thai Bistro.
Vân Thiên Nhược đặc biệt thích nhà hàng này vì món ăn thơm ngon chuẩn hương vị gốc Thái. Với không gian 3 tầng rộng rãi, lối bày trí hiện đại đây chắc chắn là điểm đến lý tưởng cho những bạn yêu thích ẩm thực xứ Chùa Vàng.
Trên bàn ăn đặc sắc toàn là món ăn Thái Lan : Pad Thai, Som Tum, Tom Yum... . Tất cả đều vô cùng bắt mắt, bụng Vân Thiên Nhược đã sớm kêu gào ầm ĩ nhưng mặt mũi phải giữ.
" Khun Far, cứ tự nhiên ". Người đàn ông đối diện nở nụ cười lịch thiệp.
" Khun Wasin yên tâm. Tôi sẽ không khách sáo đâu ".
Đây là vị khách hàng mà cô đã gặp, thỏa thuận hoàn thành. Anh ta muốn mời cô ăn cơm, cô sao lại có thể từ chối. Đây là người Thái, cô đương nhiên muốn cùng anh gặp gỡ làm quen rồi.
Điều quan trọng là rất đẹp trai lai Tây, chưa có vợ nhưng có người yêu hay chưa cô phải tìm hiểu mới biết được.
" Khun Far nói vậy tôi rất vui ". Cô gái này tự nhiên nhưng lại giữ khoảng cách ổn định. Theo cách đánh giá của anh, cô thông minh và nói tiếng Thái rất chuẩn.
" Đồ ăn Thái ở nhà hàng này ngon lắm, tôi là khách quen ở đây đó ".
" Tôi nhìn thấy được Khun Far rất am hiểu về Thái Lan ". Nếu cô nói cô là người gốc Thái anh sẽ tin.
" Khun Wasin không biết rồi, tôi yêu thích đất nước Thái và con người ở đó. Tôi đặc biệt thích các ngôi chùa được xây dựng rất kiểu cách ".
" Cô có thể tiếp tục nói không, tôi muốn nghe ".
" Những câu chuyện nói về tình duyên, hay vấn đề tâm linh, hoặc luật nhân quả. Tôi đối với những chuyện đó rất có hứng thú ".
" Tôi thay mặt người dân Thái cảm ơn sự yêu thích của khun Far ". Vừa nói, anh lại hơi cúi người xuống, nâng lên khóe miệng.
" Anh nói gì vậy,.. ". Cảm ơn cô gì chứ, nhờ có Thái Lan mà tuổi thơ của cô không trải qua buồn tẻ.
" Còn nữa, tôi rất ngưỡng mộ dàn diễn viên điển ảnh. Là bắt đầu từ xem phim đã thúc đẩy tình yêu trong tôi ".
" Khun Far thích diễn viên nào ?".
" Tôi thích anh Push Puttichai, anh Mike D.Angelo, chị Bee Namthip, chị Mai Davika... ".
" Nhiều lắm, tôi sẽ kể không hết. Khun Wasin ăn đi, sẽ nguội mất ". Cảm thấy bản thân không kiềm chế nhiều chuyện rồi.
" Khun Far có muốn gặp họ không? Khi nào có sự kiện tôi sẽ báo cho cô! ". Giống như không cần nghĩ anh liền thốt ra.
" Thật sao? Vậy làm phiền Khun Wasin rồi ".
Đôi mắt cô to tròn, nhưng hiện tại quá vui mừng lại cười đến híp mắt lại trong thật đáng yêu.
Trong lòng thắc mắc, Khun Wasin không phải chỉ là nhân viên bình thường như cô, sao lại dễ dàng gặp được ngôi sao? Nhưng cô biết đây là chuyện không nên thắc mắc.
Tâm trạng con người không ai giống ai, trong nhà hàng hai người trò chuyện sảng khoái. Nhưng bên ngoài đường lớn, ánh mắt chim ưng lửa giận ngùn ngụt. Chiếc siêu xe số lượng có hạn hướng cổng nhà hàng đi vào.
Ăn xong, họ gọi thêm hai ly nước ngồi nói chuyện, những người xung quanh nghe một chút cũng không hiểu.
" Khun Far, tại sao cô lại yêu thích đất nước Thái? ".
" Nếu tôi nói là vì ở đó có rất nhiều trai xinh gái đẹp, có được không? ".
Đất nước nào cũng đẹp, cũng có nhan sắc nghiêng thành. Nhưng Vân Thiên Nhược yêu thích vẻ đẹp của Thái nhất.
" Đương nhiên được, ý tôi muốn hỏi sâu hơn về cuộc sống ". Anh thừa nhận vẻ đẹp chính là sức cuốn hút lớn nhất.
" Là như vậy. Tôi rất thích phong tục Thái. Cái cách họ chắp tay chào nhau, tôi thấy rất thích và tôn trọng. Đặc biệt tôi có một cảm giác, người dân sống rất nghĩa tình ".
......
" Khun Far, cô làm sao vậy? ". Anh có chút ngạc nhiên, cô đang nói chuyện đột nhiên khựng lại. Ánh mắt lại run sợ nhìn về cửa.
Nam nhân cao lớn thân thể, bộ đồ vest đen sang trọng. Gương mặt tuấn mĩ đen thui rõ ràng là đang tức giận. Trong không khí một cỗ áp lực chậm rãi dâng lên, hàn khí từ người nam nhân này quá mạnh.
Vân Thiên Nhược không hiểu lí do tại sao mình run rẩy, nhưng cô lại không thể bình tĩnh chào anh một tiếng
" Giám Đốc ".
Ánh mắt tóe lửa kia là có ý gì???
Tay cầm ly nước trái cây bởi vì run rẩy mà mất trọng lực không cẩn thận đổ xuống ngực.
" Khun Far..".
Khun Wasin thanh âm lớn kéo cô trở về thực tại, cảm giác ẩm ướt. Cô vươn tay muốn lấy giấy, Khun Wasin lại nhanh nhẹn hơn.
Người ngoại quốc vốn rất tự nhiên, không nghĩ nhiều Khun Wasin đưa tay đơn thuần muốn lau cho cô. Vì vị trí bị bẩn là gần xương quai xanh, ngay cúc áo sơ mi đầu tiên.
Cảm thấy mất tự nhiên, cô bối rối tránh né:
" Tôi vào nhà vệ sinh một lát ".
Ánh mắt nhìn xung quanh một chút, bóng dáng kia đã biến mất lúc nào. Anh hẳn là đến đây có việc đi, cô lại lo lắng cái gì chứ. Càng ngày cô càng không hiểu được bản thân mình, đối diện với anh cô dường như đánh mất chính mình.
Đứng trước gương, cô cố gắng cũng không làm nhòa được vì áo sơ mi màu trắng.
Bàn tay cầm khăn giấy bất động, ánh mắt đã không còn nhìn đối diện.
Vì một người có tầm ảnh hưởng thật lớn đáng lí không nên xuất hiện ở đây. Qua gương cô bắt gặp một gương mặt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
So với ban nãy, cô cảm thấy được anh hiện tại trong mắt rõ ràng lửa giận ngùn ngụt. Anh lúc này không phải là vẻ mặt âm trầm lạnh lùng, không phải dáng vẻ lười biếng quan tâm. Anh giống như vị chúa tể sơn lâm đáng sợ, cướp đi hô hấp người khác.
Vân Thiên Nhược tưởng bản thân đột nhiên hoa mắt, nhưng khí thế bức người hiện hữu thật rõ rệt.
Run rẩy âm thanh truyền đến, mang theo nồng đậm hoài nghi, cũng không quay lại nhìn:
"Giám.... Giám Đốc ". Đây là nhà vệ sinh nữ, anh vô đây làm gì???
Nam nhân ánh nhìn khóa chặt thân ảnh trong gương, giọng nói âm trầm lạnh lẽo truyền đến.
" Muốn tôi giúp một tay không? ". Đây rõ ràng là một câu hay mà nhiều người muốn nghe, vì mang mục đích giúp đỡ. Nhưng từ trong miệng người nam nhân này, thật không dám nhận, bởi vì không thể nhận.
Tiếng iếng la hét thất thanh giống như chọc tiết heo: " Á Á..... ".
Người phụ nữ từ phòng bước ra bàng hoàng với sự hiện diện của một nam nhân. Vừa là sợ hãi, vừa đối với vẻ đẹp của nam nhân cao lãnh nhịn không được hét lên.
Trong hai phòng khác cũng đồng thời đi ra, ngơ ngác nhìn.
Cảm giác chói tai, bị nhìn chằm chằm nam nhân không những không ái ngại, lạnh giọng lớn tiếng ra lệnh:
" Đều cút cho tôi ". Đây rõ ràng là anh sai, lại không kiêng dè dứt khoát đuổi ra ngoài.
Ba người phụ nữ toát mồ hôi, không dám đắc tội với nam nhân quyền uy này, đồng loạt kéo nhau ra ngoài.
Vân Thiên Nhược còn chưa định thần được chuyện gì đang diễn ra, trời đất quay cuồng. Thân thể nhỏ nhắn nhanh chóng bị xô mạnh, lưng đập mạnh vào tường kéo cô về thực tại.
" Á ".
Lưu ý : Vân Thiên Nhược nói chuyện dùng tiếng Thái. Cho nên sẽ dùng từ "khun" thái độ kính trọng nha. Dùng cho cả nam và nữ luôn nha.
Bình luận facebook