Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 17
CHƯƠNG 17
“Tôi không tin trên đời này có quỷ, trừ phi… để cho tôi tận mắt nhìn thấy.”
Vì để tiết kiệm thời gian, tôi đón một chiếc xe taxi, trùng hợp đó chính là người lái xe vẫn là bác tài xế đầu hói đêm hôm đó.
“Ôi chao, streamer, vừa mới giao xe là gặp cậu rồi, có duyên ghê.”
“Nhà nghỉ An Tâm, ngoại ô thành phố, làm phiền chú lái xe nhanh một chút.” Lúc này, tôi không có tâm trạng nói chuyện phiếm với bất kỳ ai, trong đầu của tôi đều là nhiệm vụ livestream của Underworld Show.
Tại sao bọn họ lại lựa chọn nơi đó, người phụ nữ lúc nãy gọi điện thoại cho tôi là ai?
“Nghe nói là khoảng thời gian trước ở nhà nghỉ An Tâm vừa có một người mới chết, streamer, cậu thật sự chọn chỗ đó hả.” Chú tài xế rất hay nói, chỉ là ông ta không hiểu được cách nhìn mặt mà nói: “May là gặp tôi đó nha, nếu như tài xế khác thì chắc chắn không chở cậu đi đâu. Cậu có biết không, ở trên mạng đều truyền lời đồn, nói là khách trọ đó không phải chết ngoài ý muốn, mà là bị hù chết. Chậc chậc, ở đó cũng tà ma lắm, mấy năm trước hình như là có người biến mất một cách không thể giải thích được ở chỗ đó…”
Ông chủ đầu hói càng nói càng hăng hái, tôi rất muốn sờ vào lương tâm rồi hỏi ông ta một câu, chú có nghĩ tới cảm nhận của tôi không vậy?
“Chú ơi, có lẽ là buổi livestream của tôi không giống tưởng tượng của chú đâu, chú có thể cho tôi yên tĩnh một lát được không?”
“Có cái gì không giống chứ? Mấy cậu thanh niên như cậu ấy, tôi nhìn thấy nhiều lắm rồi, không phải chỉ là hết hát rồi ca, rồi lại nhảy múa khiêu vũ, chém gió, hoặc là chơi trò chơi gì đó à? Đúng rồi, cậu livestream ở đâu vậy, để chú ủng hộ cho cậu.”
“Ủng hộ thì thôi đi, nếu như chú thật sự có một ngày nhìn thấy tôi livestream, chú nhớ là hãy báo cảnh sát giúp cho tôi nha, bởi vì ở bên trong có rất nhiều thứ có lẽ không phải là hiệu ứng của chương trình đâu.” Không thể chủ động nói ra sự tồn tại của Underworld Show, đây chính là quy định thứ nhất trên bản hợp đồng.
Thở dài, tôi lấy điện thoại di động màn hình 8 inch ra, nhìn ba cái biểu tượng lẻ loi trên màn hình, cuối cùng ấn mở ứng dụng thứ ba… đó chính là tấm ảnh đen trắng của tôi.
“Hoan nghênh bạn đăng nhập vào Underworld Show, nhiệm vụ livestream đã được công bố, mời bạn đặt tên cho phòng livestream.”
Cho dù là livestream với hình thức nào, mục đích cơ bản nhất đó chính là thu hút sự chú ý của mọi người, thu hút sự nổi tiếng. Căn cứ vào điều kiện tiên quyết này, một cái tên khiến cho mọi người tò mò là điều đương nhiên không thể thiếu.
Tôi nhớ lại những gì mà người đàn ông giấy phỏng vấn đã từng nói: “Hoạt động trong bóng tối vào lúc nửa đêm, xâm nhập vào sự kinh khủng nhất trong thành phố đáng sợ này, cậu không cảm thấy rất kích thích à?”
“Nếu như đã theo đuổi sự kích thích, vậy sao không đặt tên đầy mánh khóe?” Tôi đưa tay nhập bốn chữ vào các ô trống… siêu cấp kinh dị!
“Đặt tên thành công, có muốn livestream ngay không?”
Suy nghĩ cả nửa ngày, tôi ấn “không”, bởi vì ông chú vẫn còn đang ngồi ở trên xe, không cần phải kéo ông ta vào.
“Bác tài, lái nhanh một chút đi, thời gian của tôi không nhiều đâu…”
Nhà nghỉ An Tâm ở vùng ngoại ô phía bắc Giang Thành, gần đó có nhà tù hận sơn, người dân xung quanh thưa thớt, chỉ có một số công nhân nhập cư chọn ở nơi đó, bởi vì tiền thuê rẻ.
Kiến trúc hai bên thưa dần, thành phố xa hoa trụy loạc cách tôi càng ngày càng xa, đường bê tông lán o cũng đã thay đổi thành con đường đất khó đi gập ghềnh xóc nãy.
“Streamer, có thấy cái bảng hiểu đó chưa? Đó chính là nhà nghỉ An Tâm đó, nếu không thì dừng xe ở đây đi, nếu như mà chạy ra đằng trước nữa thì khó quay đầu lắm.” Chú tài xế đầu hói dừng xe ở ven đường, nhìn bộ dạng như là cho dù như thế nào đi nữa cũng không chịu lái xe lên phía trước.
“Tôi không tin trên đời này có quỷ, trừ phi… để cho tôi tận mắt nhìn thấy.”
Vì để tiết kiệm thời gian, tôi đón một chiếc xe taxi, trùng hợp đó chính là người lái xe vẫn là bác tài xế đầu hói đêm hôm đó.
“Ôi chao, streamer, vừa mới giao xe là gặp cậu rồi, có duyên ghê.”
“Nhà nghỉ An Tâm, ngoại ô thành phố, làm phiền chú lái xe nhanh một chút.” Lúc này, tôi không có tâm trạng nói chuyện phiếm với bất kỳ ai, trong đầu của tôi đều là nhiệm vụ livestream của Underworld Show.
Tại sao bọn họ lại lựa chọn nơi đó, người phụ nữ lúc nãy gọi điện thoại cho tôi là ai?
“Nghe nói là khoảng thời gian trước ở nhà nghỉ An Tâm vừa có một người mới chết, streamer, cậu thật sự chọn chỗ đó hả.” Chú tài xế rất hay nói, chỉ là ông ta không hiểu được cách nhìn mặt mà nói: “May là gặp tôi đó nha, nếu như tài xế khác thì chắc chắn không chở cậu đi đâu. Cậu có biết không, ở trên mạng đều truyền lời đồn, nói là khách trọ đó không phải chết ngoài ý muốn, mà là bị hù chết. Chậc chậc, ở đó cũng tà ma lắm, mấy năm trước hình như là có người biến mất một cách không thể giải thích được ở chỗ đó…”
Ông chủ đầu hói càng nói càng hăng hái, tôi rất muốn sờ vào lương tâm rồi hỏi ông ta một câu, chú có nghĩ tới cảm nhận của tôi không vậy?
“Chú ơi, có lẽ là buổi livestream của tôi không giống tưởng tượng của chú đâu, chú có thể cho tôi yên tĩnh một lát được không?”
“Có cái gì không giống chứ? Mấy cậu thanh niên như cậu ấy, tôi nhìn thấy nhiều lắm rồi, không phải chỉ là hết hát rồi ca, rồi lại nhảy múa khiêu vũ, chém gió, hoặc là chơi trò chơi gì đó à? Đúng rồi, cậu livestream ở đâu vậy, để chú ủng hộ cho cậu.”
“Ủng hộ thì thôi đi, nếu như chú thật sự có một ngày nhìn thấy tôi livestream, chú nhớ là hãy báo cảnh sát giúp cho tôi nha, bởi vì ở bên trong có rất nhiều thứ có lẽ không phải là hiệu ứng của chương trình đâu.” Không thể chủ động nói ra sự tồn tại của Underworld Show, đây chính là quy định thứ nhất trên bản hợp đồng.
Thở dài, tôi lấy điện thoại di động màn hình 8 inch ra, nhìn ba cái biểu tượng lẻ loi trên màn hình, cuối cùng ấn mở ứng dụng thứ ba… đó chính là tấm ảnh đen trắng của tôi.
“Hoan nghênh bạn đăng nhập vào Underworld Show, nhiệm vụ livestream đã được công bố, mời bạn đặt tên cho phòng livestream.”
Cho dù là livestream với hình thức nào, mục đích cơ bản nhất đó chính là thu hút sự chú ý của mọi người, thu hút sự nổi tiếng. Căn cứ vào điều kiện tiên quyết này, một cái tên khiến cho mọi người tò mò là điều đương nhiên không thể thiếu.
Tôi nhớ lại những gì mà người đàn ông giấy phỏng vấn đã từng nói: “Hoạt động trong bóng tối vào lúc nửa đêm, xâm nhập vào sự kinh khủng nhất trong thành phố đáng sợ này, cậu không cảm thấy rất kích thích à?”
“Nếu như đã theo đuổi sự kích thích, vậy sao không đặt tên đầy mánh khóe?” Tôi đưa tay nhập bốn chữ vào các ô trống… siêu cấp kinh dị!
“Đặt tên thành công, có muốn livestream ngay không?”
Suy nghĩ cả nửa ngày, tôi ấn “không”, bởi vì ông chú vẫn còn đang ngồi ở trên xe, không cần phải kéo ông ta vào.
“Bác tài, lái nhanh một chút đi, thời gian của tôi không nhiều đâu…”
Nhà nghỉ An Tâm ở vùng ngoại ô phía bắc Giang Thành, gần đó có nhà tù hận sơn, người dân xung quanh thưa thớt, chỉ có một số công nhân nhập cư chọn ở nơi đó, bởi vì tiền thuê rẻ.
Kiến trúc hai bên thưa dần, thành phố xa hoa trụy loạc cách tôi càng ngày càng xa, đường bê tông lán o cũng đã thay đổi thành con đường đất khó đi gập ghềnh xóc nãy.
“Streamer, có thấy cái bảng hiểu đó chưa? Đó chính là nhà nghỉ An Tâm đó, nếu không thì dừng xe ở đây đi, nếu như mà chạy ra đằng trước nữa thì khó quay đầu lắm.” Chú tài xế đầu hói dừng xe ở ven đường, nhìn bộ dạng như là cho dù như thế nào đi nữa cũng không chịu lái xe lên phía trước.
Bình luận facebook