Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 32
CHƯƠNG 32
“Lá bùa này mạnh đến vậy hả?” Đã sử dụng được mấy lần, tôi phát hiện vận vị của nó đã giảm đi, ánh sáng tối đi, trở nên cực kỳ ảm đạm.
“Trước khi đạo gia tôi chưa vào Thanh Thành, tôi đã từng dùng vài năm của mình để tìm được sét đánh cổ đào năm trăm năm, dốc hết nửa đời người học hành mới có thể tạo thành một lá bùa.” Trong từng câu từng chữ của Lưu bán tiên đều là vẻ đắc ý mà tôi không thể hiểu được: “Đáng tiếc, sau khi vào Thanh Thành, lá bùa này đã để lại cho con cháu trấn áp tộc vận. Nếu như bây giờ mở quán, chắc cũng có thể tranh cao thấp với lá bùa ở trong tay của cậu.”
“Bán tiên, xin anh khoe khoang xong thì có thể nhanh chóng quan tâm đến sự sống chết của tôi được không, sao lúc nãy tôi lại nhìn thấy cái bóng của mình như là đang cử động.”
“Không cần phải bối rối đâu, đèn tối, quỷ trong ảnh, cái thứ đang cử động không phải là bóng của cậu. Âm dương cùng phòng, cậu có lá bùa che chở, trong lòng của nó còn có ác ý, đương nhiên sẽ không cam lòng, chắc chắn sẽ vào trong cơ thể của cô gái đó.”
“Vậy tôi nên làm cái gì đây, nếu không thì nhảy cửa sổ ra ngoài báo cảnh sát…”
“Gỗ thối không thể điêu khắc, cứu một mạng người hơn xây 7 tòa tháp, đạo gia tôi phá lệ truyền cho cậu khẩu quyết lá bùa.”
Ban đầu, tôi đã mò tới bên cửa sổ, một chân giẫm lên trên bệ cửa sổ.
“Cậu nghe cho kĩ đây, căn nhà này đại hung chi trạch, âm hồn bất tán, nếu như yên ổn trải qua tối nay, cậu chỉ cần giữ chính niệm, tiếp tục mạnh mẽ bước lên phía trước, nhất định không thể ngông cuồng, tham sống sợ chết, sẽ bị quỷ hồn làm mê mẩn tâm trí.”
“Được, vậy tôi nghe theo lời của anh.” Tôi nghĩ lại cũng đúng, tôi cũng không thể ném một mình Tiểu Phượng ở đây, mặc dù lúc nãy tiếng động lớn như thế mà cô ta vẫn còn ngủ say như cũ, chuyện này có chút quái dị.
“Âm hồn trên người, thằng nhóc kia, cậu nhanh chóng làm theo lời tôi nói đi, vứt bỏ tạp niệm, nghĩ tới tượng thần tử vi, dùng mũi hít vào, nuốt vào trong trung cung, vận khí hỗn nguyên, ra một ngụm tiên thiên khí.”
“Thôi ông ơi, ông có thể nói những lời mà con người có thể hiểu được không? Tử vi là tử vi trong hoàn châu cách cách ấy hả? Quan tưởng thì làm bằng cách nào.” Tiểu Phượng ở trên giường bắt đầu run rẩy bất thường, mí mắt giật giật, nửa người trên chậm rãi ngồi dậy.
“Tâm thành tắc linh, thần nhất định sẽ đến, phải tránh trò đùa khinh thường, cẩn thận đại họa giáng đầu.”
“Má ơi, cô ta ngồi dậy rồi kìa, ông mau nói cho tôi biết còn có họa gì giáng đầu kinh khủng hơn cái này nữa không?”
Tiểu Phượng trên chiếc giường đôi giống như là một thi thể bị người ta điều khiển, cô ta bỗng nhiên đứng dậy, hai mắt trợn lên, toàn là tròng trắng.
“Phượng à, hai ta không thù không oán.”
“Thằng nhóc này, đừng có nhiều lời nữa, bùa thành ấn, nhanh chóng làm theo lời tôi nói đi.”
“Ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út và ngón út, bốn ngón tay khép lại, uốn vào trong lòng bàn tay, đừng chạm vào lòng bàn tay, ngón tay cái phải ngăn chặn móng tay của 4 ngón tay đó, ép chặt lại cho tôi, đừng để móng tay lộ ra ngoài.”
Lưu bán tiên đánh bình luận rất nhanh, có thể nhìn ra được chuyện này rất khẩn cấp, Tiểu Phượng đắp chăn ở trên người đã ngừng run rẩy, cô ta giống như là con quỷ treo cổ, lạnh lùng đứng ở trên giường nhìn tôi chằm chằm.
“Vứt bỏ tạp niệm, niệm chú với tôi.”
Tôi không kịp nhìn bình luận tiếp theo của Lưu bán tiên, bởi vì Tiểu Phượng ở kế bên đã lao tới, trong tay của cô ta còn có một cái kéo.
Lách mình né tránh cái kéo sắc bén, tôi bắt lấy cánh tay của cô ta, chuẩn bị dùng kỹ thuật vật lộn để khống chế cô ta, không ngờ tới là lúc này sức lực của Tiểu Phượng lại lớn đến thế.
Hai người giằng co không xong, cô ta bỗng nhiên đưa tay ra, mục tiêu rõ ràng là lá bùa ở trong lòng bàn tay của tôi.
“Lá bùa này mạnh đến vậy hả?” Đã sử dụng được mấy lần, tôi phát hiện vận vị của nó đã giảm đi, ánh sáng tối đi, trở nên cực kỳ ảm đạm.
“Trước khi đạo gia tôi chưa vào Thanh Thành, tôi đã từng dùng vài năm của mình để tìm được sét đánh cổ đào năm trăm năm, dốc hết nửa đời người học hành mới có thể tạo thành một lá bùa.” Trong từng câu từng chữ của Lưu bán tiên đều là vẻ đắc ý mà tôi không thể hiểu được: “Đáng tiếc, sau khi vào Thanh Thành, lá bùa này đã để lại cho con cháu trấn áp tộc vận. Nếu như bây giờ mở quán, chắc cũng có thể tranh cao thấp với lá bùa ở trong tay của cậu.”
“Bán tiên, xin anh khoe khoang xong thì có thể nhanh chóng quan tâm đến sự sống chết của tôi được không, sao lúc nãy tôi lại nhìn thấy cái bóng của mình như là đang cử động.”
“Không cần phải bối rối đâu, đèn tối, quỷ trong ảnh, cái thứ đang cử động không phải là bóng của cậu. Âm dương cùng phòng, cậu có lá bùa che chở, trong lòng của nó còn có ác ý, đương nhiên sẽ không cam lòng, chắc chắn sẽ vào trong cơ thể của cô gái đó.”
“Vậy tôi nên làm cái gì đây, nếu không thì nhảy cửa sổ ra ngoài báo cảnh sát…”
“Gỗ thối không thể điêu khắc, cứu một mạng người hơn xây 7 tòa tháp, đạo gia tôi phá lệ truyền cho cậu khẩu quyết lá bùa.”
Ban đầu, tôi đã mò tới bên cửa sổ, một chân giẫm lên trên bệ cửa sổ.
“Cậu nghe cho kĩ đây, căn nhà này đại hung chi trạch, âm hồn bất tán, nếu như yên ổn trải qua tối nay, cậu chỉ cần giữ chính niệm, tiếp tục mạnh mẽ bước lên phía trước, nhất định không thể ngông cuồng, tham sống sợ chết, sẽ bị quỷ hồn làm mê mẩn tâm trí.”
“Được, vậy tôi nghe theo lời của anh.” Tôi nghĩ lại cũng đúng, tôi cũng không thể ném một mình Tiểu Phượng ở đây, mặc dù lúc nãy tiếng động lớn như thế mà cô ta vẫn còn ngủ say như cũ, chuyện này có chút quái dị.
“Âm hồn trên người, thằng nhóc kia, cậu nhanh chóng làm theo lời tôi nói đi, vứt bỏ tạp niệm, nghĩ tới tượng thần tử vi, dùng mũi hít vào, nuốt vào trong trung cung, vận khí hỗn nguyên, ra một ngụm tiên thiên khí.”
“Thôi ông ơi, ông có thể nói những lời mà con người có thể hiểu được không? Tử vi là tử vi trong hoàn châu cách cách ấy hả? Quan tưởng thì làm bằng cách nào.” Tiểu Phượng ở trên giường bắt đầu run rẩy bất thường, mí mắt giật giật, nửa người trên chậm rãi ngồi dậy.
“Tâm thành tắc linh, thần nhất định sẽ đến, phải tránh trò đùa khinh thường, cẩn thận đại họa giáng đầu.”
“Má ơi, cô ta ngồi dậy rồi kìa, ông mau nói cho tôi biết còn có họa gì giáng đầu kinh khủng hơn cái này nữa không?”
Tiểu Phượng trên chiếc giường đôi giống như là một thi thể bị người ta điều khiển, cô ta bỗng nhiên đứng dậy, hai mắt trợn lên, toàn là tròng trắng.
“Phượng à, hai ta không thù không oán.”
“Thằng nhóc này, đừng có nhiều lời nữa, bùa thành ấn, nhanh chóng làm theo lời tôi nói đi.”
“Ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út và ngón út, bốn ngón tay khép lại, uốn vào trong lòng bàn tay, đừng chạm vào lòng bàn tay, ngón tay cái phải ngăn chặn móng tay của 4 ngón tay đó, ép chặt lại cho tôi, đừng để móng tay lộ ra ngoài.”
Lưu bán tiên đánh bình luận rất nhanh, có thể nhìn ra được chuyện này rất khẩn cấp, Tiểu Phượng đắp chăn ở trên người đã ngừng run rẩy, cô ta giống như là con quỷ treo cổ, lạnh lùng đứng ở trên giường nhìn tôi chằm chằm.
“Vứt bỏ tạp niệm, niệm chú với tôi.”
Tôi không kịp nhìn bình luận tiếp theo của Lưu bán tiên, bởi vì Tiểu Phượng ở kế bên đã lao tới, trong tay của cô ta còn có một cái kéo.
Lách mình né tránh cái kéo sắc bén, tôi bắt lấy cánh tay của cô ta, chuẩn bị dùng kỹ thuật vật lộn để khống chế cô ta, không ngờ tới là lúc này sức lực của Tiểu Phượng lại lớn đến thế.
Hai người giằng co không xong, cô ta bỗng nhiên đưa tay ra, mục tiêu rõ ràng là lá bùa ở trong lòng bàn tay của tôi.
Bình luận facebook