12.
“Tô Nguyệt, con vẫn luôn thông minh như vậy, thật là đáng tiếc.” Sư phụ tôi lắc đầu “ Đôi lúc ta cũng không rõ liệu năm đó cứu con là đúng hay sai lầm của ta nữa.”
“Sư phụ, ngài là thật lòng muốn cứu con sao?” Tôi thấp giọng hỏi.
“Khi đó, ta vốn chỉ là một đạo sĩ bình thường, chỉ muốn đi ngao du khắp thiên hạ với hy vọng tìm được loại cỏ thần kỳ giúp cơ thể bất tử để cứu sống con trai ta mà thôi. Mãi đến sau khi cứu được con, ta mới lần đầu tiên biết đến việc tu luyện tàn nhẫn như vậy của tà môn kia, càng tìm hiểu, ta lại càng cảm thấy hưng phấn.”
“Lúc con gặp được Lôi Âm, tất cả đều là tính toán của người à?” Tôi thấp giọng hỏi.
Sư phụ cũng thẳng thắn gật đầu “ Đúng vậy, ta cùng hắn đã thỏa thuận với nhau, dùng con để đổi lấy việc con trai ta thọ mệnh đầu thai.”
“Hơn nữa ta cũng cần có lý do chính đáng để thay đổi thân phận của mình, sau này mặc dù con không chết, nhưng Lôi Âm cũng sắp chết, ta cứu hắn, hứa sẽ bảo vệ hắn, hắn cũng đã thực hiện lời hứa của mình.”
“Lúc đầu hắn ta không đồng ý, nhưng ta nói cho hắn biết, con chính là đồ đệ lợi hại nhất mà ta từng dạy, đến lúc đó hắn nhất định sẽ đánh không lại con”.
Thế là hắn ta liền đồng ý.
Sư phụ có chút cảm kích, có chút tiếc nuối nói: “Nếu thái độ của con không quá kiên quyết, ta thực sự muốn con giúp ta. Chúng ta sẽ càng lúc trở nên mạnh mẽ hơn, sẽ không có bất cứ vấn đề gì.”
“Bầu trời trong xanh và mặt trời vẫn đang chiếu sáng gay gắng. Tại sao Sư phụ lại bắt đầu mơ tưởng viễn vông như vậy?”
Tôi nhìn lên và thấy một ánh sáng mờ nhạt phát ra từ đám mây đen và sương mù. Giây tiếp theo, xuất hiện những người cầm kiếm và mặc y phục trắng bay xuyên qua mây mù và đáp xuống bên cạnh tôi.
“Sư huynh” Tôi nhìn nét mặt quen thuộc, nhẹ giọng.
Cửu Kỳ cũng rưng rưng nước mắt “ Sư muội, muội vất vả rồi.”
Những người ở phía sau đều hét lên “ Sư tỷ.”
Cách gọi quen thuộc như vậy gần như khiến tôi bật khóc. Sắc mặt sư phụ bây giờ nhìn tôi vô cùng khó coi, ông ấy nghiến răng nghiến lợi “Tô Nguyệt, ngươi….”
“Vì sư phụ đã từng nói rằng con là người giỏi nhất nên lẽ ra người phải nghĩ đến việc, tôi phải giỏi hơn những người khác, tôi có thể làm những gì mới phải.”
“Vào đội hình” Sư huynh giơ lá bùa bằng giấy lên “ Chúng ta nhất tâm phá vỡ trận pháp này.”
Mọi người cùng nhau đứng vào trợ giúp, Lôi Âm vẻ mặt rất không vui, hắn vốn đã phải mất rất nhiều pháp lực để gây dựng trận pháp này, nhưng với sự giúp đỡ của các nữ quỷ, bảy trụ cột bây giờ gần như trụ không vững nữa. Những nữ quỷ không dám lại gần lá bùa, may mà các sư huynh đệ rất cân nhắc, giữ khoảng cách với bọn họ.
Tôi bước từng bước về phía Sư phụ.
“Người đã có ơn cứu mạng con hai lần, con không có gì báo đáp, nhưng tội lỗi của người lại không cho phép con mềm lòng, sư phụ, đệ tử tới tiễn ngài lên đường!”
Tôi lấy bùa ra và điên cuồng ném về phía Sư phụ, bùa dày đặc đến nỗi Sư phụ mất cảnh giác và có chút bất cẩn, nhưng xét về sức mạnh thì tôi vẫn không thể đánh bại được ông ấy. Vì vậy, trong lúc ông ta đang vội không để ý, tôi lao tới bên cạnh Giang Vũ, lấy một con dao găm trong tay ra, kề vào cổ anh ta.
“Anh có lời cuối cùng nào muốn nói không?”
Giang Vũ tựa hồ vừa mới bình tĩnh lại, trầm mặc một lát ngẩng đầu lên: “Cuộc đời của tôi sinh ra vốn dĩ đã là một sai lầm sao?”
“Gần như vậy.” Tôi nhìn anh, “Mỗi cuộc đời mà anh sống thực ra là có thật, nhưng anh không bao giờ biết được đằng sau mỗi lần anh có thể mở mắt ra có bao nhiêu mạng sống phụ nữ hy sinh vì điều đó.”
Anh lắc lắc cơ thể, lẩm bẩm với vẻ mặt thống khổ: “Tôi không biết…”
“Đó không phải lỗi của anh, nhưng tất cả nguyên nhân là do anh mà ra, nên…anh chỉ có thể chuộc lại tội lỗi của mình.”
“Anh đã cứu và giúp đỡ rất nhiều người trong cuộc đời này, vì vậy tôi thay mặt họ cảm ơn anh. Anh là một cảnh sát tốt, sau khi anh mất, đồng nghiệp và bạn bè dù rất hối tiếc nhưng cũng rất tự hào về anh.”
“An nghỉ nhé, Giang Vũ.”
Nói xong, giữa tiếng gầm dữ tợn của sư phụ, tôi không chút do dự c.ắ.t c.ổ anh ta.
Máu phun ra, huyết chú nhanh chóng bôi lên vết thương của anh, lá bùa phát ra ánh sáng mạnh mẽ, từng chút một phản chiếu lên cơ thể của anh ta.
Ánh sáng trong mắt anh ta dần dần tối đi, cuối cùng anh ta ôm cổ ngã xuống đất, từ trong cơ thể hiện ra một linh thể cực kỳ gầy gò, đây chính là Giang Ngọc thật sự. Với vẻ mặt buồn bã và nhẹ nhõm, anh khẽ gật đầu với tôi rồi biến mất trong không khí.
Đáng tiếc vì tội lỗi của Giang gia nên anh ta không thể đầu thai mà cứ thế biến mất giữa trời và đất.
Sắc mặt sư phụ nhanh chóng xám xịt, ánh mắt dán chặt vào trên người Giang Ngọc, ông ta từng bước một di chuyển, cuối cùng nôn ra máu, ngã xuống bên cạnh con trai mình, ch.ết không nhắm mắt.
Lôi Âm thấy tình thế không ổn, vội vàng ném một lá bùa bỏ chạy, lá bùa nổ tung, bảy cây cột cũng vỡ thành từng mảnh , các sư huynh đệ cũng phải lo xử lý đội hình trước.
Về phần tại sao tôi không đuổi theo Lôi Âm à?
Là vì tôi không thể đánh bại hắn.
Oh SHIT.
13.
Sau khi phá được trận pháp, các linh hồn nữ quỷ đứng ngơ ngác trên không, trong khi sư huynh và sư đệ ngồi dưới đất, im lặng niệm chú trọng sinh cho họ. Các linh hồn kia cũng từ từ biến mất.
“Muội còn một nơi nữa cần phải đi” Tôi đỡ mọi người đứng lên “Muội đã từng hứa với một cô bé sẽ để cô ấy báo thù, bây giờ là lúc cần phải cứu cô bé ấy”
Vận may của Giang gia cũng đã biến mất, sau khi rời khỏi nhà họ Giang, tôi gọi điện cho Lâm Đà và nhờ anh ta huy động người đến đào đất. Phía dưới nhà Giang gia được bao phủ dày đặc, đâu đâu cũng đều là xương người.
Lâm Đà nói với giọng vui mừng “Bán tiên tỷ tỷ, chương trình phát sóng trực tiếp tối hôm đó bất ngờ đã bị dừng lại khi ba nữ quỷ xuất hiện. Tôi cảm thấy rất may mắn, nhưng sau đó tôi vẫn được mời phỏng vấn, nhưng chị có biết không? Chị hiện tại đang cực kỳ nổi tiếng trên mạng, trở nên “ bạo đỏ” trên cả Hot search, tất cả từ khóa tìm kiếm đều bàn tán về chị, cư dân mạng đang chờ đợi để xin lỗi chị và nhờ chị xem bói giúp!”
“Ồ.” Tôi thấy giọng anh ấy có vẻ đang rất vui và phấn khởi nên nói với anh ta một chuyện “Giang Vũ đã c.h.ế.t rồi.”
Lâm Đà đột nhiên im lặng, một lúc lâu sau, tôi mới thẳng thắn nói: “ Tối nay tôi sẽ livestream tiếp, anh vẫn sẽ cổ vũ cho tôi chứ?”
“Tỷ tỷ à, trò đùa này chẳng thú vị chút nào đâu.”
Tôi khẽ thở dài, đối với tôi mà nói, sinh, lão, bệnh, tử là chuyện đương nhiên, ngàn năm nay tôi đã thờ ơ với chúng, nên bây giờ tôi thực sự không biết phải an ủi người khác như thế nào.
“Cậu ấy c.h.ết vì nguyên nhân tự nhiên à?”
Đúng thật không hổ danh là cảnh sát, câu hỏi anh ta đưa ra quả thật rất hay, sắc sảo.
“Không, đây là một câu chuyện rất rất dài, dài đến mức nếu muốn nghe thì cả đời này anh phải tuyệt đối giữ bí mật, không được tiết lộ cho bất kỳ ai khác. Anh có còn muốn biết nữa không?”
“Quên đi.”Lâm Đà trong giọng nói có chút cay đắng
“Giang Vũ vừa là anh trai tốt, vừa là đồng đội và cũng là bạn tốt của tôi. Chúng tôi đã cùng nhau phá án, vào sinh ra tử, cùng truy đuổi kẻ sát nhân. Đối với tôi, thế là đủ rồi. Tôi không muốn biết thêm nữa.”
Tôi cũng thở phào nhẹ nhõm “ Thế thì tốt, nếu không tôi lại phải bận tìm lý do để từ chối nói cho anh biết, cảm ơn anh.”
Lâm Đà : “...”
“Sư muội, hãy quay về cùng chúng ta. Linh lực của muội rất thấp, nếu lại gặp Lôi Âm, muội chắc chắn sẽ mất mạng đấy.” Sau khi sự việc xảy ra, sư huynh nhìn tôi nói.
“Muội đã quen với việc lang thang khắp nơi, tốt nhất không nên về.” Tôi nhìn chung quanh rồi nói “Ở đây rất tốt, có rất nhiều tỷ tỷ có thể đi cùng muội, hiện tại muội đang mang thân thể và dung mạo của Tô Nguyệt, nếu như quay về cùng huynh thì sẽ ra sao đây? Đây là cuộc sống cũng như vận mệnh của muội, muội sẽ tự mình trải qua nó thật tốt.”
“Sư huynh, nếu như hữu duyên, chúng ta sẽ tự nhiên gặp lại nhau thôi.”
“Được rồi.” Thấy không thuyết phục được tôi, sư huynh tôi cũng không ép buộc nữa, trước khi đi sư huynh đã để lại cho tôi một mảnh ngọc.
“Bảo trọng nhé, tiểu sư muội.”
Tôi như bị thôi miên một lúc lâu, lần cuối cùng tôi nghe thấy cái tên này, hình như đã rất lâu rồi, rất lâu rồi.
Kết thúc rồi.
Số lượng xương khai quật được từ biệt thự nhà họ Giang thật đáng sợ, đó là xương cốt được tích lũy của nhiều thế hệ phụ nữ.Tôi chỉ nhìn thoáng qua, trong lòng chợt nhói lên một cảm giác đau đớn, như thể chính bản thân tôi lại quay trở lại lòng đất tối tăm, chịu đựng nỗi đau thể xác tột cùng và sự tuyệt vọng khi nằm trong quan tài lạnh lẽo kia.
Tôi vừa may mắn, nhưng cũng vừa bất hạnh.
Nhưng.. chí ít là tôi vẫn còn sống.
Một lần nữa, trong lòng tôi quyết tâm phải bắt cho được Lôi Âm, nhưng bây giờ tôi đã cách hắn ta quá xa, lại phải đề phòng không biết một ngày nào đó hắn ta sẽ tìm đến trước cửa nhà tôi, thật sự rất khó chịu, ngột ngạt.
Liên quan đến vụ án của Lý Thất, cảnh sát đã đưa cho tôi một bản báo cáo mới, gián tiếp giải tỏa nỗi bất bình của tôi, tôi xem sơ qua thì thấy dưới báo cáo của cảnh sát có rất nhiều tin nhắn cầu xin tôi quay lại và bắt đầu phòng livestream lần nữa.
Nghĩ đi nghĩ lại, giá thuê của những căn nhà xung quanh biệt thự Giang gia cũng khá đắt. Vì vậy tôi đã quyết định mở lại phòng livestream vào ban đêm.
“Mỗi ngày một quẻ, mỗi lần 20.000 tệ, không mặc cả.”
“Bây giờ, mọi người muốn xem quẻ có thể kết nối.”
[HOÀN]
Bình luận facebook