• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn (2 Viewers)

  • Chương 5

Chương 5: Người nào làm người đó chịu




Thẩm Uyên bị Tần Ninh giết chết rồi?


Các vị trưởng lão và người chủ sự đều kinh hoàng đến chết lặng, không biết làm thế nào, bàn tán xôn xao.


Còn trong lòng Tần Thương Sinh vừa lo lắng vừa vui mừng.


Thẩm Uyên bị Tần Ninh giết chết, điều này cũng chứng tỏ là Tần Ninh không những không chết mà bây giờ còn khôi phục lại thực lực, thậm chí còn mạnh hơn lúc trước?


“Tần Ninh, ngươi quá hỗn láo!”



Copy từ web τАмliлh247.coм


Nhị trưởng lão chỉ ngón tay run rẩy vào mặt Tần Ninh, gầm lên: “Lăng gia và Sở gia đã thành kẻ thù với Tần gia ta rồi. Bây giờ, ngươi giết Thẩm Uyên rồi thì không phải là ép Thẩm gia về phía đối lập với chúng ta sao?”


“Nhị trưởng lão!”


Tần Ninh cũng liếc nhìn Nhị trưởng lão, bình thản nói: “Vốn dĩ Thẩm Uyên huỷ hôn là để liên thủ với Lăng gia, giết hay không giết Thẩm Uyên thì Thẩm gia của gã đều sẽ trở thành kẻ thù của Tần gia chúng ta!”


“Đúng đúng, ta có thể làm chứng, ta…”, Tần Hâm Hâm vội vàng giơ tay nói.


Nhưng nhìn thấy ánh mắt của cha mình là Tần Viễn Sơn, giọng nói của Tần Hâm Hâm bỗng lí nhí: “Thẩm Uyên đó không chỉ chế giễu Ninh ca là kẻ vô dụng còn chặn đường Ninh ca bắt chui qua háng, nếu không sẽ giết Ninh ca, nên Ninh ca mới thịt gã…”


“Hỗn láo, quá hỗn láo!”


Đại trưởng lão vỗ vỗ ngực, tức tối nói: “Tần Ninh à, ngươi quá cuồng vọng. Nói thế nào thì Thẩm gia cũng là đại gia tộc ở thành Lăng Vân”.


“Chính vì chuyện này, ngươi giết người nối dõi của Thẩm gia thì Thẩm Thừa Phong nhất định sẽ phát điên lên, nhỡ họ liên hợp với Lăng gia và Sở gia đối phó với Tần gia ta thì ngươi chịu nổi trách nhiệm không?”


“Hình như chuyện này chẳng liên quan gì đến ông nhỉ?”


Tần Ninh lạnh nhạt đáp: “Nếu Thẩm Thừa Phong tới thì người nào làm người ấy chịu. Chuyện này ta chịu trách nhiệm, hình như ta cũng không bảo ông phải chịu trách nhiệm hộ ta đâu, đại trưởng lão!”


“Ngươi ngươi ngươi…”



Đọc tiếp tại TАмliπh247 .com nhé !


Lúc này, đại trưởng lão tức tối nghẹn lời.


Hôm nay Tần Ninh làm sao thế? Giống như trở thành một người khác vậy.


Tuy rằng trước đây, Tần Ninh cũng là thiên tài, nhưng dù sao cũng là một thiếu niên 16 tuổi, hiểu biết về xung quanh còn nông cạn.


Nhưng Tần Ninh hôm nay lại khiến người ta có cảm giác lão luyện thành thục, thâm sâu, không có gì khiến hắn phải sợ hãi.


Thật kỳ lạ!


“Được!”


Ngũ trưởng lão lúc này cũng đứng lên, bực bội nói: “Tần Ninh, nếu ngươi đã có thể chịu trách nhiệm vậy thì đi mà đối phó với người Thẩm gia tới. Nhưng nếu vì thế mà khiến Tần gia tổn thất một xu một hào nào thì sẽ đuổi ngươi ra khỏi Tần gia!”


Tần Ninh mất kiên nhẫn xua xua tay nói: “Đừng có mở miệng ra là nói đuổi nọ đuổi kia. Ngũ trưởng lão, bị đuổi ra khỏi Tần gia cũng là do trưởng tộc nói chứ không phải nghe theo lời ông!”


Hắn chỉ đến để thông báo tình hình với cha, còn đối với mấy vị trưởng lão này, hắn cũng chán không buồn giải thích.


“Ngươi…”


Vào lúc này thì mọi người trong đại sảnh đều cảm nhận được sự khác thường của Tần Ninh hôm nay.


Nhìn thì thấy rất bình tĩnh, thậm chí là giọng nói vô cùng thoải mái


Nhưng mỗi câu nói đều mang lại thái độ không nhượng bộ, thậm chí ánh mắt nhìn bọn họ như nhìn một đám gà đất chó sứ…


“Trưởng tộc!”


Mà đúng lúc này, bên ngoài cửa vang lên một âm thanh hoảng hốt lo lắng.


“Chuyện gì vậy?”, Tần Thương Sinh bực bội nói.


“Bên ngoài cửa là trưởng tộc Lăng Thế Thành của Lăng gia, trưởng tộc Sở Sơn Hà của Sở gia và trưởng tộc Thẩm Thừa Phong của Thẩm gia, Thẩm Thừa Phong nói… phải đòi lại công lý cho con trai lão ta!”


Lời nói vừa dứt, đại sảnh bỗng chốc bùng nổ.


“Ngươi xem đi, ngươi xem đi, giết Thẩm Uyển rồi, Thẩm Thừa Phong đã giương cung bạt kiếm ngay lên mang theo Lăng gia và Thẩm gia tới rồi. Bây giờ làm thế nào?”, đại trưởng lão căm giận nói.


“Đại trưởng lão, ông rất sợ họ hả?”


Tần Ninh vừa nói, hai mắt vừa nhìn đại trưởng lão, khoé miệng hơi nhếch lên.


Bị Tần Ninh nhìn chăm chú, đại trưởng lão cũng thầm nổi da gà, hậm hực nói: “Ta… ta không sợ!”


“Vậy thì được rồi còn gì!”


Vừa dứt lời, Tần Ninh không nói gì thêm nữa mà sải bước rời khỏi đại sảnh.


Tần Thương Sinh đương nhiên sẽ không để con trai mình đơn độc đối mặt với nguy hiểm nên lập tức hạ lệnh: “Tần Viễn Sơn, đệ lập tức mang hộ vệ tinh nhuệ của Tần gia, bày sẵn thế trận. Ta muốn xem xem, ba đại gia tộc kia muốn làm gì!”


“Vâng!”


Ngay sau đó, Tần Thương Sinh sải bước đi ra, đi tới cửa thì ông ấy chợt dừng lại.


“Dù nói thế nào, thì Tần Ninh cũng là con cháu Tần gia ta, là con trai của Tần Thương Sinh ta. Ta sẽ không để bất cứ ai tiếp tục tổn hại tới nó, bất cứ ai!”


Bỏ lại câu này xong, Tần Thương Sinh vung tay áo mà đi thẳng.


Tinh Môn của Tần Ninh bị cướp đoạt đã là sự thất trách của người làm cha như ông ấy. Bây giờ, cho dù có chết thì cũng phải bảo vệ Tần Ninh cho tốt!


Mà lúc này, đại trưởng lão, nhị trưởng lão, ngũ trưởng lão đưa mắt nhìn nhau.


“Đại ca, làm thế nào bây giờ?”


“Hừ, ra ngoài xem xem!”, đại trưởng lão hậm hực nói: “Nếu Tần Thương Sinh thật sự không ngại khai chiến với ba đại gia tộc thì chúng ta đành phải luận tội ông ta. Khi cần thiết, thậm chí có thể liên thủ với ba đại gia tộc, bãi miễn ông ta. Cùng lắm thì bồi thường tổn thất cho ba đại gia tộc, nhưng lúc đó, Tần gia… chính là của chúng ta rồi!”


Lời này vừa nói ra, nhị trưởng lão và ngũ trưởng lão thi nhau gật gù.


“Hơn nữa, Tần Thương Sinh chỉ đang ở Kinh Môn cảnh cửa thứ tám. Ta không phải là đối thủ của ông ta, không có nghĩa Lăng Thế Thành cũng vậy. Nếu đánh nhau, Tần Thương Sinh bị Lăng Thế Thành giết chết rồi vậy thì Tần gia cũng là của chúng ta…”


“Được!”


Ba vị trưởng lão lúc này đứng lên vội vàng đi theo.


Giờ khắc này, cả thành Lăng Vân đã trở nên hỗn loạn.


Chuyện của Tần Ninh, người thừa kế của Tần gia vừa truyền khắp nơi ngày hôm nay khiến dư luận xôn xao.


Bây giờ, Lăng gia, Sở gia và Thẩm gia lại chen chúc tập hợp lại trước cửa Tần phủ, đây chính là dấu hiệu sắp xảy ra chuyện lớn.


Mọi người cũng tập trung ở đây, nhìn xem là có chuyện gì.


Nếu thật sự có chuyện thì bố cục ở thành Lăng Vân sẽ có sự thay đổi kinh thiên động địa!


Mà lúc này, Thẩm Thừa Phong mặc một thân áo choàng đen nhưng trên đầu tóc đã trắng như tuyết.


Một đêm tóc bạc!





“Tần Ninh!”


Nghe thấy lời nói này, Thẩm Thừa Phong lại không có cách nào đè nén được nỗi tức tối trong lòng.


“Khí thế của trưởng tộc Thẩm lớn quá cơ, lấy mạng con trai của ta, ông thử xem!”, lúc này, Tần Thương Sinh bước ra, nhìn hơn 100 cao thủ của ba đại gia tộc tập trung ở ngoài cửa, nhướng mày nói.





----------------------------
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom