Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 12
Edit: Zyn + Vô Phong
Đó là một loại thói quen không tự chủ được, Bùi Danh Cạnh mỗi lần đi ra văn phòng, đều nhìn về phía chỗ ngồi người nào đó, chỉ cần thấy nàng, cho dù là bóng dáng cũng tốt, sẽ làm cho hắn có loại thỏa mãn nói không nên lời. Hôm nay hắn rất tức giận, chính xác mà nói là từ sau tan tầm ngày hôm qua hắn đã rất tức giận, nhưng lại là bị cái nữ nhân phản ứng trì độn kia làm cho tức giận, cho nên hôm nay hắn tuyệt không muốn nhìn đến nàng.
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng sớm thành thói quen tự nhiên cũng không phải nói không là không được.
Mỗi lần đi ra văn phòng, hắn vẫn là sẽ không tự giác giương mắt nhìn về phía phương vị kia, sau đó lần đầu tiên không thấy được nàng, lần thứ hai cũng không thấy được nàng, lần thứ ba, lần thứ tư, ở lần thứ năm vẫn là không thấy được nàng, hắn rốt cục cảm thấy lạ.
“ Nhạc San đâu?” hắn mở miệng hỏi trong văn phòng nhân.
“Cô ấy hôm nay xin phép nha, quản lí.”
“Xin phép? Vì chuyện gì xin phép?” hắn túc nhanh mày, giọng điệu lạnh lùng.
“Tôi không rõ lắm, có lẽ Hiểu Mĩ sẽ biết.” Gặp thủ trưởng như vậy, thuộc hạ có chút sợ hãi.
“Kêu Lâm Hiểu Mĩ đến văn phòng tôi một chuyến.” hắn hạ lệnh nói, liền xoay người đi trở về văn phòng.
Nghe nói hôm nay tâm tình quản lí không tốt lắm lại muốn tìm nàng, Hiểu Mĩ hai tay tạo thành chữ thập, cầu thần phù hộ trong chốc lát, thế này mới nơm nớp lo sợ tiêu sái tiến vào.
“Quản lí, anh tìm tôi?” nàng đứng ở trước bàn công tác của quản lí, thật cẩn thận hỏi.
“Nghe nói Nhạc San hôm nay xin phép, cô biết là cái nguyên nhân gì không?” Bùi Danh Cạnh đầu cũng không nâng hỏi, đồng thời bắt tay vào phê duyệt làm biên công văn.
“Cô ấy gọi điện thoại nói thân thể không thoải mái, cho nên xin phép một ngày.” Hiểu Mĩ nhẹ giọng trả lời.
“Cô ấy không nói làm sao không thoải mái?”
“Không có.”
“Cô không hỏi sao?” Bùi Danh Cạnh ngẩng đầu nhìn nàng, biểu tình nghiêm khắc làm cho nàng ngăn chặn không được lui về phía sau từng bước.
“Tôi, tôi có hỏi, nhưng cô ấy cũng không nói gì, quản lí.” nàng không khỏi co rúm lại.
Bùi Danh Cạnh vẻ mặt ác liệt trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên hỏi: “Thành cần này hộ khách là cô phụ trách đi?”
“A? Là.” Hiểu Mĩ có điểm theo không kịp quản lí tốc độ đổi đề tài, ngây người một chút, mới vội vàng gật đầu trả lời.
“Tôi muốn cô sửa sang lại đơn đặt hàng,số liệu này, tôi muốn là minh tan vỡ ( cái này…cái này … ta không hiểu a * xấu hổ *), ngày giao dịch, tên sản phẩm, đơn giá, số lượng, bao gồm tặng phẩm minh tan vỡ lượng cũng muốn.Cô cần thời gian bao lâu? Ngày mai trước tan tầm có thể cho tôi sao?”
“Tôi sẽ cố gắng.” Hiểu Mĩ gật đầu.
“Mặt khác, cô biết nghiệp đại, hoa tường hòa minh quá mức đi là ai phụ trách hộ khách?” (Cái này chắc toàn từ chuyên môn a * híc híc *)
“Nghiệp đại vẫn đều là phó lý hộ khách, hoa tường hòa minh quá mức đi là Trần quản lí hộ khách, hiện tại tắc phân biệt từ Tiểu Trần cùng trương dũng tuấn phụ trách.”
“Kia ba cái hộ khách đơn đặt hàng minh tan vỡ là do ai phụ trách sửa sang lại?”
“Hẳn là Tống Ức Trân, nàng xem như quản lí ― ta là nói Trần quản lí cùng phó lý ngự dụng trợ lý.” Hiểu Mĩ nhanh chóng sửa miệng. “ Trần quản lí cùng phó lý hộ khách đều là từ nàng phụ trách sửa sang lại, cùng với liên lạc.”
“ Tống Ức Trân sao?” Bùi Danh Cạnh nếu có chút đăm chiêu.
Hiểu Mĩ khó hiểu nhìn hắn, không biết quản lí hỏi nàng này để làm gì. “Cô sau khi rời khỏi đây, kêu Tống Ức Trân sửa sang lại tư liệu hoa tường cho tôi. Cùng giống cô, tôi muốn là minh tan vỡ theo, cô cùng nàng thuyết minh một chút.” hắn công đạo.
“Hảo.”
“Cám ơn, cô có thể đi ra ngoài.”
Hiểu Mĩ sau khi rời khỏi đây, Bùi Danh Cạnh cầm lấy bút nghĩ tiếp tục làm công việc, xuất hiện ở trong óc hắn là hình ảnh nữ nhân ngốc kia một mình bệnh nằm ở nhà.
Nàng rốt cuộc đang làm cái quỷ gì, ngày hôm qua thời điểm tan tầm không phải hoàn hảo tốt sao? Như thế nào mới cách một buổi tối liền bệnh đến phải xin phép? Nàng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Vốn hắn còn bị nàng khiến cho tức giận đến tưởng cho nàng chút giáo huấn, mười ngày nửa tháng không để ý tới nàng, tình hình hiện tại này dạy hắn như thế nào còn ngoan cố mặc kệ nàng?
Quên đi, nên biết rằng nàng trì độn, nếu hắn không để ý tới nàng,người chịu tra tấn cũng chỉ có hắn mà thôi, bởi vì nàng vô cùng có khả năng trì độn đến từ đầu đến cuối đều không biết gì hết, căn bản là không rõ ràng lắm đã xảy ra chuyện gì.
Thôi thôi thôi, yêu một nữ nhân như vậy, hắn trừ bỏ chấp nhận còn có thể như thế nào?
Quên đi. Ai.
Đó là một loại thói quen không tự chủ được, Bùi Danh Cạnh mỗi lần đi ra văn phòng, đều nhìn về phía chỗ ngồi người nào đó, chỉ cần thấy nàng, cho dù là bóng dáng cũng tốt, sẽ làm cho hắn có loại thỏa mãn nói không nên lời. Hôm nay hắn rất tức giận, chính xác mà nói là từ sau tan tầm ngày hôm qua hắn đã rất tức giận, nhưng lại là bị cái nữ nhân phản ứng trì độn kia làm cho tức giận, cho nên hôm nay hắn tuyệt không muốn nhìn đến nàng.
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng sớm thành thói quen tự nhiên cũng không phải nói không là không được.
Mỗi lần đi ra văn phòng, hắn vẫn là sẽ không tự giác giương mắt nhìn về phía phương vị kia, sau đó lần đầu tiên không thấy được nàng, lần thứ hai cũng không thấy được nàng, lần thứ ba, lần thứ tư, ở lần thứ năm vẫn là không thấy được nàng, hắn rốt cục cảm thấy lạ.
“ Nhạc San đâu?” hắn mở miệng hỏi trong văn phòng nhân.
“Cô ấy hôm nay xin phép nha, quản lí.”
“Xin phép? Vì chuyện gì xin phép?” hắn túc nhanh mày, giọng điệu lạnh lùng.
“Tôi không rõ lắm, có lẽ Hiểu Mĩ sẽ biết.” Gặp thủ trưởng như vậy, thuộc hạ có chút sợ hãi.
“Kêu Lâm Hiểu Mĩ đến văn phòng tôi một chuyến.” hắn hạ lệnh nói, liền xoay người đi trở về văn phòng.
Nghe nói hôm nay tâm tình quản lí không tốt lắm lại muốn tìm nàng, Hiểu Mĩ hai tay tạo thành chữ thập, cầu thần phù hộ trong chốc lát, thế này mới nơm nớp lo sợ tiêu sái tiến vào.
“Quản lí, anh tìm tôi?” nàng đứng ở trước bàn công tác của quản lí, thật cẩn thận hỏi.
“Nghe nói Nhạc San hôm nay xin phép, cô biết là cái nguyên nhân gì không?” Bùi Danh Cạnh đầu cũng không nâng hỏi, đồng thời bắt tay vào phê duyệt làm biên công văn.
“Cô ấy gọi điện thoại nói thân thể không thoải mái, cho nên xin phép một ngày.” Hiểu Mĩ nhẹ giọng trả lời.
“Cô ấy không nói làm sao không thoải mái?”
“Không có.”
“Cô không hỏi sao?” Bùi Danh Cạnh ngẩng đầu nhìn nàng, biểu tình nghiêm khắc làm cho nàng ngăn chặn không được lui về phía sau từng bước.
“Tôi, tôi có hỏi, nhưng cô ấy cũng không nói gì, quản lí.” nàng không khỏi co rúm lại.
Bùi Danh Cạnh vẻ mặt ác liệt trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên hỏi: “Thành cần này hộ khách là cô phụ trách đi?”
“A? Là.” Hiểu Mĩ có điểm theo không kịp quản lí tốc độ đổi đề tài, ngây người một chút, mới vội vàng gật đầu trả lời.
“Tôi muốn cô sửa sang lại đơn đặt hàng,số liệu này, tôi muốn là minh tan vỡ ( cái này…cái này … ta không hiểu a * xấu hổ *), ngày giao dịch, tên sản phẩm, đơn giá, số lượng, bao gồm tặng phẩm minh tan vỡ lượng cũng muốn.Cô cần thời gian bao lâu? Ngày mai trước tan tầm có thể cho tôi sao?”
“Tôi sẽ cố gắng.” Hiểu Mĩ gật đầu.
“Mặt khác, cô biết nghiệp đại, hoa tường hòa minh quá mức đi là ai phụ trách hộ khách?” (Cái này chắc toàn từ chuyên môn a * híc híc *)
“Nghiệp đại vẫn đều là phó lý hộ khách, hoa tường hòa minh quá mức đi là Trần quản lí hộ khách, hiện tại tắc phân biệt từ Tiểu Trần cùng trương dũng tuấn phụ trách.”
“Kia ba cái hộ khách đơn đặt hàng minh tan vỡ là do ai phụ trách sửa sang lại?”
“Hẳn là Tống Ức Trân, nàng xem như quản lí ― ta là nói Trần quản lí cùng phó lý ngự dụng trợ lý.” Hiểu Mĩ nhanh chóng sửa miệng. “ Trần quản lí cùng phó lý hộ khách đều là từ nàng phụ trách sửa sang lại, cùng với liên lạc.”
“ Tống Ức Trân sao?” Bùi Danh Cạnh nếu có chút đăm chiêu.
Hiểu Mĩ khó hiểu nhìn hắn, không biết quản lí hỏi nàng này để làm gì. “Cô sau khi rời khỏi đây, kêu Tống Ức Trân sửa sang lại tư liệu hoa tường cho tôi. Cùng giống cô, tôi muốn là minh tan vỡ theo, cô cùng nàng thuyết minh một chút.” hắn công đạo.
“Hảo.”
“Cám ơn, cô có thể đi ra ngoài.”
Hiểu Mĩ sau khi rời khỏi đây, Bùi Danh Cạnh cầm lấy bút nghĩ tiếp tục làm công việc, xuất hiện ở trong óc hắn là hình ảnh nữ nhân ngốc kia một mình bệnh nằm ở nhà.
Nàng rốt cuộc đang làm cái quỷ gì, ngày hôm qua thời điểm tan tầm không phải hoàn hảo tốt sao? Như thế nào mới cách một buổi tối liền bệnh đến phải xin phép? Nàng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Vốn hắn còn bị nàng khiến cho tức giận đến tưởng cho nàng chút giáo huấn, mười ngày nửa tháng không để ý tới nàng, tình hình hiện tại này dạy hắn như thế nào còn ngoan cố mặc kệ nàng?
Quên đi, nên biết rằng nàng trì độn, nếu hắn không để ý tới nàng,người chịu tra tấn cũng chỉ có hắn mà thôi, bởi vì nàng vô cùng có khả năng trì độn đến từ đầu đến cuối đều không biết gì hết, căn bản là không rõ ràng lắm đã xảy ra chuyện gì.
Thôi thôi thôi, yêu một nữ nhân như vậy, hắn trừ bỏ chấp nhận còn có thể như thế nào?
Quên đi. Ai.
Bình luận facebook