• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Phúc hắc tổng tài, đừng ăn ta (3 Viewers)

  • Chương 47

Thật lâu sau, Tiết San San đi ra ngoài, lại nhìn đến thân ảnh đứng phía trước cửa sổ, ngơ ngác nhìn ra máy bay đàn cất cánh bên ngoài.

Cô đi qua, nhẹ giọng kêu:” Giang luật sư.”

Nam nhân quay đầu lại, khóe mắt lại có chút ẩm ướt.

Cô không khỏi sửng sốt, nguyên lai hắn cũng muốn em trai mình rời khỏi?

” Anh đã sớm đến đây? Vì sao không tiễn cậu ấy?”

Hắn thở dài một tiếng:” Không sao cả, ở đâu đưa đều giống nhau.”

” Kia như thế nào có thể giống nhau?” Cô thật sự nói:” Anh phải cho cậu ấy biết anh rất quan tâm đến cậu ấy, như vậy cậu ấy sẽ rất vui vẻ.”

Hắn lãnh đạm liếc mắt cô một cái:” Có tác dụng sao? Cô cũng biết nó đối cô có tâm ý, nhưng cô cũng không có nhận nó sao?”

San San thẹn trong lòng, ảm đạm cúi đầu:” Tôi biết tôi có lỗi với cậu ấy, tôi không đáng để cậu ấy đối tốt như vậy……”

Hắn không nói gì, hai người liền như vậy yên lặng đứng, sau một lúc lâu cô hỏi:” Kỳ thật anh rất yêu em trai mình? Anh luyến tiếc như vậy, vì sao còn bắt cậu ấy phải đi?”

” Cho nên mới càng bắt nó đi.” Hắn nhìn máy bay đã muốn cất cánh, nhẹ giọng nói:” Một ngày nào đó nó sẽ hiểu rõ, tôi làm hết thảy đều là vì nó.”

……

“Anh Hạo Thiên……” Lâm Tư Tư đẩy cửa ban công ra, vẻ mặt khẩn trương.

Luật Hạo Thiên gắt gao nhìn cái túi trong tay cô, trong mắt xẹt qua một tia kinh hỉ:” Vật đó phải không?”

Cô gật gật đầu, muốn mở cái túi ra, anh thân thủ ngăn lại, thấp giọng nói:” Chúng ta đi ra ngoài nói.”

Hai người đi vào chỗ sâu trong hành lang, Luật Hạo Thiên ôn nhu nắm tay cô nói:” Vất vả cho em rồi.”

Lâm Tư Tư trong lòng ngọt ngào, đem một cuốn sổ đưa cho anh:” Em đem tư liệu phiên âm sang cho anh này.”

” Làm tốt lắm.” Anh tiếp nhận cuốn sổ, hỏi:” Em có bị phát hiện không?”

” Không có. Em rất cẩn thận.”

” Vậy là tốt rồi.” Anh yên tâm mà đem cuốn sổ yên tâm bỏ vào túi, sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán của cô:” Tư tư, cám ơn em.”

Lâm Tư Tư ý loạn tình mê nhắm mắt lại, si ngốc nói:” Anh…… Anh sẽ cưới em đúng không?” (Lady: cưới cái đầu cô)

” Đúng vậy, anh sẽ cưới em.”

Thanh âm ác ma, ngụy trang thiên sứ ôn nhu, mê hoặc phụ nữ, lại hoàn toàn không phát hiện, lời ngon tiếng ngọt, chính là ác mộng bắt đầu……

……

Buổi sáng, Tiết San San tỉnh dậy, lấy thuốc ra uống.

Vừa uống xong, liền nhận được điện thoại của Giang Trục Thủy.

” Tiết tiểu thư, mấy ngày nay ở có tốt không?”

” A, hoàn hảo.”

Ai, cô nói dối, kỳ thật cô ở tuyệt không thoải mái.

Từ nhỏ đến lớn cô đã sống quen, được như thế này, phải dựa vào chính mình cố gắng mà được. Dễ dàng có thể được như vậy, không cần trả giá có thể được, làm cho cô có cảm giác không an toàn, cho dù là của bạn bè.

” Vậy hôm nay có thể đến chỗ tôi một chuyến chứ?” Điện thoại bên kia hỏi.

” Ách…… Tốt!”

Cô uống xong thuốc, ăn mặc chỉnh tề, liền đến nơi làm việc của Giang Trục Thủy.

” Giang luật sư, là tài liệu liên quan đến án tử của cha tôi sao?” Vừa vào cửa cô phấn chấn hỏi.

Hắn ngẩng đầu nhìn cô liếc mắt một cái, lấy sấp tài liệu trên bàn, đưa cho cô.

” Cái gì vậy……”

Cô mở ra vừa thấy, là ba mươi vạn của chính mình.

Thoáng ngây dại:” Giang…… Giang luật sư, anh không tiếp án tử của tôi sao? Anh không thể như vậy, anh đáp ứng rồi mà……”

” Cô bình tĩnh một chút.” Hắn chậm rãi nói:” Án tử của cô tôi sẽ tiếp tục làm, tiền cô cầm đi, tôi đã đáp ứng Tiểu Vũ sẽ nhận cô, tôi nghĩ cô kiếm số tiền này cũng không dễ dàng? Cô vẫn nên giữ lại.”

San San sửng sốt một chút, sắc mặt đúng là khó coi nói không nên lời, bỗng nhiên đem tiền trả cho hắn:” Không…… Anh không thể không lấy! Đây là tiền tôi cực khổ kiếm được, nếu không phải vì phí án, tôi làm sao có thể…… Anh phải thu, anh phải nhận lấy số tiền này!”

Hắn làm sao có thể nói không cần?

Nếu hắn không cần, vậy cô sẽ mất đi tôn nghiêm, còn có ý nghĩa gì?

Giang Trục Thủy do dự, nhìn cô mặt kinh hoảng, đột nhiên hiểu được điều gì. Số tiền ba mươi vạn này với hắn mà nói không tính cái gì, nhưng là đối cô mà nói, là tâm huyết của cô, chờ mong của cô. Vì số tiền đó, nàng đã tải qua bao gian khổ, hắn như thế nào nhẫn tâm phủ định cô từng chút lo lắng?

” Được rồi, tôi nhận lấy.” Hắn trịnh trọng nói:” Cô yên tâm, tôi sẽ không làm uổng phí tâm huyết của cô.”

Nói xong câu đó, hắn trong lòng cũng cả kinh.

Đã rất nhiều năm, không có điều như vậy xảy ra……
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom