Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Phượng Họa Phong Vân - Chương 45: Liệt Hỏa Vô Tâm
Nàng cất giọng rất nhỏ như đang tự nói với bản thân mình:"Tỷ nói đúng. Kể từ năm ta mười tuổi chính mắt nhìn từng người thân ngã xuống trước mặt mình thì ta đã không thể trở lại thành một hài từ hạnh phúc như trước kia."
Rồi nàng chợt thất thần, nhớ đến một cô gái mặc váy bó sát, khuôn mặt xinh đẹp, quyết rũ từng nói với nàng:"Hàn Băng Vô Tình nếu có một ngày băng sơn mĩ nhân như ngươi cười lên chắc chắn sẽ rất đẹp mắt." Nàng nhớ không nhầm thì người đó cũng tên là Liệt Hỏa Vô Tâm. Nếu trong giới sát thủ Hàn Băng Vô Tình là đệ nhất thì trong giới lính đánh thuê nàng xưng đệ nhị cũng không ai dám nhận đệ nhất. Hai nàng từng điều tra nhau thì phát hiện đối phương bằng tuổi mình lại sinh ra cùng cùng một thời điểm.Sau khi giao thủ qua vài lần nhưng thực lực lại sàn sàn như nhau, bất phân thắng bại. Có thể nói hai nàng không đánh không quen biết, đặc biệt là dung mạo các nàng lại có bảy tám phần tương tự. Hàn Băng Vô Tình có một đầu tóc bạch kim còn nàng có một đầu bạch phát. Nếu Hàn Băng Vô Tình có một đôi con ngươi màu hổ phách thì nàng có một đôi mắt kim sắc. Thực lực và dung mạo của hai người bất phân cao thấp nhưng khí chất khác biệt sẽ không làm cho các nàng bị người khác nhầm lẫn. Một kẻ lành lùng như hàn băng, một người lại mãnh liệt như hỏa. Sau vài lần giao thủ, hai người bắt đầu phát hiện mình và đối phương có cảm giác rất quen thuộc như đã từng quen biết. Từ đó, hai người vừa coi nhau là bằng hữu vừa đem nhau thành đối thủ để vượt qua.
Đứng trên đỉnh cao quá lâu, tự nhiên gặp được một kỳ phùng định thủ so với ngươi kẻ tám lạng người nửa cân liền sẽ thưởng thức người đó và sinh ra cảm giác muốn siêu việt đối phương. Hàn Băng Vô Tình và Liệt Hỏa Vô Tâm chính là như vậy, một kẻ như nước, một người như lửa.
Cảm thấy suy nghĩ của mình bay xa, bất giác lại nhớ đến bằng hữu cũng là đối thủ của mình ở hiện đại là Liệt Hỏa Vô Tâm, Hàn Băng Vô Tình có chút sửng sốt rồi rất nhanh đã sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Vẫn quay lưng lại với hai huynh muội họ Vân, nàng cất tiếng nói, giọng nói mang theo một tia bất đắc dĩ:" Nếu hai người đã muốn biết như vậy thì muội sẽ nói cho hai người biết về thân phận của mình. Muội tên trước kia là Phượng Linh Nguyệt vốn là Vô Ưu công chúa của Linh Phượng quốc. Năm xưa, muội nhà tan cửu nát,sau khi đi theo một thông đạo liền lưu lạc đến một khu rừng nơi này... "
Mọi người đừng thắc mắc vì sao mình lại để Hàn Băng Vô Tình nhớ đến Liệt Hỏa Vô Tâm. Bởi vì một lý do rất đơn giản, nếu sau khi viết xong "Phượng họa phong vân" có lẽ mình sẽ viết tiếp một câu chuyện khác kể về Liệt Hỏa Vô Tâm. Đến lúc đó mong mọi người ủng hộ nha.
Rồi nàng chợt thất thần, nhớ đến một cô gái mặc váy bó sát, khuôn mặt xinh đẹp, quyết rũ từng nói với nàng:"Hàn Băng Vô Tình nếu có một ngày băng sơn mĩ nhân như ngươi cười lên chắc chắn sẽ rất đẹp mắt." Nàng nhớ không nhầm thì người đó cũng tên là Liệt Hỏa Vô Tâm. Nếu trong giới sát thủ Hàn Băng Vô Tình là đệ nhất thì trong giới lính đánh thuê nàng xưng đệ nhị cũng không ai dám nhận đệ nhất. Hai nàng từng điều tra nhau thì phát hiện đối phương bằng tuổi mình lại sinh ra cùng cùng một thời điểm.Sau khi giao thủ qua vài lần nhưng thực lực lại sàn sàn như nhau, bất phân thắng bại. Có thể nói hai nàng không đánh không quen biết, đặc biệt là dung mạo các nàng lại có bảy tám phần tương tự. Hàn Băng Vô Tình có một đầu tóc bạch kim còn nàng có một đầu bạch phát. Nếu Hàn Băng Vô Tình có một đôi con ngươi màu hổ phách thì nàng có một đôi mắt kim sắc. Thực lực và dung mạo của hai người bất phân cao thấp nhưng khí chất khác biệt sẽ không làm cho các nàng bị người khác nhầm lẫn. Một kẻ lành lùng như hàn băng, một người lại mãnh liệt như hỏa. Sau vài lần giao thủ, hai người bắt đầu phát hiện mình và đối phương có cảm giác rất quen thuộc như đã từng quen biết. Từ đó, hai người vừa coi nhau là bằng hữu vừa đem nhau thành đối thủ để vượt qua.
Đứng trên đỉnh cao quá lâu, tự nhiên gặp được một kỳ phùng định thủ so với ngươi kẻ tám lạng người nửa cân liền sẽ thưởng thức người đó và sinh ra cảm giác muốn siêu việt đối phương. Hàn Băng Vô Tình và Liệt Hỏa Vô Tâm chính là như vậy, một kẻ như nước, một người như lửa.
Cảm thấy suy nghĩ của mình bay xa, bất giác lại nhớ đến bằng hữu cũng là đối thủ của mình ở hiện đại là Liệt Hỏa Vô Tâm, Hàn Băng Vô Tình có chút sửng sốt rồi rất nhanh đã sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Vẫn quay lưng lại với hai huynh muội họ Vân, nàng cất tiếng nói, giọng nói mang theo một tia bất đắc dĩ:" Nếu hai người đã muốn biết như vậy thì muội sẽ nói cho hai người biết về thân phận của mình. Muội tên trước kia là Phượng Linh Nguyệt vốn là Vô Ưu công chúa của Linh Phượng quốc. Năm xưa, muội nhà tan cửu nát,sau khi đi theo một thông đạo liền lưu lạc đến một khu rừng nơi này... "
Mọi người đừng thắc mắc vì sao mình lại để Hàn Băng Vô Tình nhớ đến Liệt Hỏa Vô Tâm. Bởi vì một lý do rất đơn giản, nếu sau khi viết xong "Phượng họa phong vân" có lẽ mình sẽ viết tiếp một câu chuyện khác kể về Liệt Hỏa Vô Tâm. Đến lúc đó mong mọi người ủng hộ nha.
Bình luận facebook