Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 208
Nhóm ba người Kaitou, Alidon cùng Shiratori bắt đầu cuộc hành trình tới Lumiose thành phố, từ Snowbelle thành phố đến đấy cần phải đi qua Victory Road, trở lại Santalune thành phố rồi bắt một chuyến tàu đâm thẳng vào Lumiose.
Nghe thì có vẻ rất dài nhưng thực chất lại không tốn bao nhiêu thời gian, bởi vì hầu như mọi người đều đạt được toàn bộ mục đích của mình rồi, trên đường không cần phải quá chăm chú luyện tập hay thu phục pokemon nữa.
Khoảng tầm ba ngày đi bộ thì nhóm Kaitou tiến vào Victory Road, con đường này đâm ngang quá trước tổng bộ Liên minh Kalos, nơi mà Alain lẫn Drasna đang cẩn thận suy tính chuyện của Dracol.
Trên đường đi bọn cậu còn gặp không ít các huấn luyện gia đang trên con đường hội tụ về Lumiose thành phố, thậm chí Nhà trình diễn cũng không thiếu, mỗi người nhắm tới một điểm chung.
Bầu không khí cạnh tranh rất gay gắt, đặc biệt là các Nhà trình diễn ở giữa với nhau, Shiratori bị một vài cô gái trẻ khác quan sát thật kỹ.
Khác với huấn luyện gia bình thường giống Kaitou, những người như Shiratori thường xuyên lên TV và danh khí khá cao, vậy nên ai ai cũng biết đến.
Còn Kaitou thì hiện tại đang ngồi xe lăn nên không mấy ai quan tâm, Alidon tên mờ nhạt này càng không cần phải nói.
“Ta cảm giác thật thanh nhàn, nhưng không hiểu sao tim ta cảm thấy thật đau…” Alidon một lần nữa nhìn có cái cô gái tới khiêu chiến Shiratori, thậm chí Kaitou còn bị tiểu nữ sinh hấp dẫn, Alidon ôm ngực muốn khóc.
Bất quá Alidon cũng không có ý tứ gì, bởi vì theo mấy ngày đi với hai người Kaitou, Shiratori, cậu thật sự học được rất nhiều thứ.
Giống như là các chuyển động kỳ lạ của Nhà trình diễn, mẹo nhỏ trong huấn luyện pokemon, Kaitou rất đơn giản nhận ra sai sót của Alidon.
Lúc này cả ba đang dừng lại tại một cánh đồng ở gần Santalune City, bọn họ vượt qua được Victory Road, ngồi nghỉ sau một ngày dài.
Đột nhiên có cái Vivillon không hiểu từ đâu ra bay tới trước nhóm Kaitou, Alidon trước tiên nghi hoặc.
“Con Vivillon này là có chuyện gì?”
Shiratori hơi ngạc nhiên, bình thường Vivillon không sợ con người nhưng cũng chẳng đến mức thân thiện như vậy.
Chỉ thấy Vivillon lượn một vòng quanh người bọn cậu, sau đấy nhẹ nhàng đáp lên đầu của Kaitou, Lous cau mày nhìn kẻ lạ tiếp xúc đồng bạn của mình.
Nếu không phải Kaitou nói cho nó không cần can thiệp, Lous đã sớm ném con Vivillon này ra xa.
“Có chuyện gì sao?” Kaitou mỉm cười đối với Vivillon hỏi.
Con bướm lập tức rời xuống đáp bên đùi của Kaitou, pokemon hoang dã thân thiện như vậy thật sự khiến người khác hiếu kỳ.
Mặc dù Shiratori và Alidon không hiểu Vivillon nói chuyện, nhưng Kaitou lại có thể nghe hiểu a.
“Con người, con người, bay lượn, dễ chịu, ta bị lạc, ta nhớ ra ngươi” Vivillon mơ hồ lại khẳng định nói ra.
Nghe được con Vivillon này nói vậy Kaitou liền hơi cau mày suy nghĩ, Vivillon ở ngoài hoang dã có thật sự rất nhiều, trí nhớ của loài Vivillon cũng không cao, làm sao mà nó nhớ được cậu?
Trừ khi con Vivillon này cũng không phải hoang dã pokemon, Kaitou thử hỏi
“Ngươi là pokemon tại Santalune Gym?”
Nói đến tên của Santalune đạo quán, Vivillon quả nhiên kích động đập cánh phản ứng lại, còn ở bên cạnh Shiratori lẫn Alidon thì trợn mắt ra nghi hoặc.
Bất quá tại đạo quán Snowbelle bọn họ đã chứng kiến siêu năng lực của Kaitou, cũng không có gì lạ khi cậu nói chuyện được với Vivillon, cái quan trọng là con bướm này ở Santalune Gym thật sao?
Là pokemon của Viola quán trưởng? Tại sao nó lại lạc ở đây?
Kaitou hơi suy tư một lát sau đấy đứng dậy cầm lấy thân phận chứng gọi cho số của Viola, có điều đầu bên đấy không bắt máy, cậu đành phải gọi cho Drasna bà nội, nếu là bà ấy chắc là biết một chút về việc này.
Đầu bên kia liên lạc nhanh chóng bắt máy, Drasna bà nội hiền hòa cười hỏi thăm
“Chào con, Kaitou, tại sao lại có thời gian rảnh rỗi gọi ta vậy, tình huống đã đỡ hơn chưa?”
“Dạ vâng, mọi thứ đều ổn, bà nội, ta muốn hỏi ngài một chuyện” Kaitou đơn giản đáp.
“Có chuyện gì sao?” Nhìn thấy gương mặt của Kaitou hơi nghiêm túc, Drasna cũng lập tức đi vào vấn đề.
“Quán trưởng của Santalune Gym gần đây có mặt tại thành phố không? Hoặc là chị ấy có nhận nhiệm vụ nào không?” Kaitou trực tiếp hỏi.
Với hiểu biết của Kaitou về Viola thì chị ấy sẽ không bỏ pokemon của mình lạc ngoài hoang dã, dù cho là pokemon đấy không thích hợp huấn luyện thì vẫn có thể nuôi tại khu vườn của mình.
Đột nhiên Kaitou có chút cảm giác bất an về chuyện này, quả nhiên Drasna nhanh chóng trả lời
“Không có, Santalune Gym quán trưởng là Viola đúng chứ? Con bé giống như đang có việc gì đấy, gần đây tham gia The battle Chateau cũng không có mặt, nhiệm vụ cũng không tới nhận, có chuyện gì sao?”
Nghe tới chuyện này, Kaitou khuôn mặt hơi trầm xuống, sau đấy kể lại về việc gặp con Vivillon của Santalune Gym này.
Xem ra rất có thể là Viola gặp chuyện gì đó, đặc biệt là ở ngay thời điểm mấu chốt này, Drasna thử một lần nữa tìm kiếm thông tin của Viola, kết quả lúc này thật sự rất bất thường.
“Để con thử đi kiếm thử, có thể chỉ là vài vấn đề nhỏ” Kaitou suy nghĩ theo hướng tích cực trả lời
“Ừm, vậy phiền con rồi” Drasna khá là tin tưởng vào thực lực của cháu mình, dù cho việc gì có xảy ra, Kaitou vẫn không hề trở nên yếu đuối.
Tắt đi cuộc gọi, nhìn tới hai cái Shiratori và Alidon, bọn họ tất nhiên là nghe được nội dung của cuộc nói chuyện vừa rồi, hơn nữa cả hai trông khá hưng phấn.
Kaitou đành phải thở dài nói “Cùng đi chứ?”
“Tất nhiên, ta cũng lâu rồi chưa gặp Viola quán trưởng, nếu có thể ta rất muốn một cái Vivillon xinh đẹp” Shiratori gật đầu đáp.
Bên kia Alidon tất nhiên là không phản đối, Kaitou đối với Vivillon ôm vào lòng, sau đấy thử kết nối với quá khứ của con bướm nhỏ.
Nếu cưỡng chế mở ra đầu óc của nó sẽ gây tổn thương lớn tới Vivillon, vậy nên Kaitou đành phải cố gắng giúp Vivillon nhớ lại càng nhiều dữ kiện càng tốt.
Cũng không biết là cả nhóm đã bị con Vivillon này dẫn tới đâu, trời đã dần bắt đầu tối đen, mặt trăng cũng dần xuất hiện sau các tán cây rậm rạp.
“Nơi này.. hình như là?”
Shiratori nghi hoặc phỏng đoán, đột nhiên cô nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết của loài côn trùng pokemon, sau đấy nó im bặt lại trở nên yên tĩnh như chưa có gì xảy ra.
“Chuyện … chuyện gì?” Alidon nhát gan nhìn trái nhìn phải, cậu vội núp đằng sau lưng Kaitou, bị Lous liếc mắt khinh thường.
“Âm thanh của một con Beedrill” Kaitou đơn giản trả lời, sau đấy cậu nhìn về một phương hướng ẩn đằng sau màn đêm đen tối.
Nếu là người bình thường sẽ không dám tùy ý ra vào tại nơi này, bởi vì đây là khu rừng của Beedrill bầy ong, sơ suất một chút thật dễ bị cả đàn ong rượt đuổi.
Thậm chí từng có người không để ý mà tử vong tại đây, Shiratori lúc nãy chính là nhận ra nơi này, nhưng vì xung quanh quá yên tĩnh không giống miêu tả, cô mới hơi do dự.
Bây giờ mọi người đã có thể khẳng định đây là đâu, và ẩn đằng sau sự khác thường này là ai nhúng tay, cùng với tại sao Vivillon của chị Viola lại dẫn bọn cậu tới đây?
Nghe thì có vẻ rất dài nhưng thực chất lại không tốn bao nhiêu thời gian, bởi vì hầu như mọi người đều đạt được toàn bộ mục đích của mình rồi, trên đường không cần phải quá chăm chú luyện tập hay thu phục pokemon nữa.
Khoảng tầm ba ngày đi bộ thì nhóm Kaitou tiến vào Victory Road, con đường này đâm ngang quá trước tổng bộ Liên minh Kalos, nơi mà Alain lẫn Drasna đang cẩn thận suy tính chuyện của Dracol.
Trên đường đi bọn cậu còn gặp không ít các huấn luyện gia đang trên con đường hội tụ về Lumiose thành phố, thậm chí Nhà trình diễn cũng không thiếu, mỗi người nhắm tới một điểm chung.
Bầu không khí cạnh tranh rất gay gắt, đặc biệt là các Nhà trình diễn ở giữa với nhau, Shiratori bị một vài cô gái trẻ khác quan sát thật kỹ.
Khác với huấn luyện gia bình thường giống Kaitou, những người như Shiratori thường xuyên lên TV và danh khí khá cao, vậy nên ai ai cũng biết đến.
Còn Kaitou thì hiện tại đang ngồi xe lăn nên không mấy ai quan tâm, Alidon tên mờ nhạt này càng không cần phải nói.
“Ta cảm giác thật thanh nhàn, nhưng không hiểu sao tim ta cảm thấy thật đau…” Alidon một lần nữa nhìn có cái cô gái tới khiêu chiến Shiratori, thậm chí Kaitou còn bị tiểu nữ sinh hấp dẫn, Alidon ôm ngực muốn khóc.
Bất quá Alidon cũng không có ý tứ gì, bởi vì theo mấy ngày đi với hai người Kaitou, Shiratori, cậu thật sự học được rất nhiều thứ.
Giống như là các chuyển động kỳ lạ của Nhà trình diễn, mẹo nhỏ trong huấn luyện pokemon, Kaitou rất đơn giản nhận ra sai sót của Alidon.
Lúc này cả ba đang dừng lại tại một cánh đồng ở gần Santalune City, bọn họ vượt qua được Victory Road, ngồi nghỉ sau một ngày dài.
Đột nhiên có cái Vivillon không hiểu từ đâu ra bay tới trước nhóm Kaitou, Alidon trước tiên nghi hoặc.
“Con Vivillon này là có chuyện gì?”
Shiratori hơi ngạc nhiên, bình thường Vivillon không sợ con người nhưng cũng chẳng đến mức thân thiện như vậy.
Chỉ thấy Vivillon lượn một vòng quanh người bọn cậu, sau đấy nhẹ nhàng đáp lên đầu của Kaitou, Lous cau mày nhìn kẻ lạ tiếp xúc đồng bạn của mình.
Nếu không phải Kaitou nói cho nó không cần can thiệp, Lous đã sớm ném con Vivillon này ra xa.
“Có chuyện gì sao?” Kaitou mỉm cười đối với Vivillon hỏi.
Con bướm lập tức rời xuống đáp bên đùi của Kaitou, pokemon hoang dã thân thiện như vậy thật sự khiến người khác hiếu kỳ.
Mặc dù Shiratori và Alidon không hiểu Vivillon nói chuyện, nhưng Kaitou lại có thể nghe hiểu a.
“Con người, con người, bay lượn, dễ chịu, ta bị lạc, ta nhớ ra ngươi” Vivillon mơ hồ lại khẳng định nói ra.
Nghe được con Vivillon này nói vậy Kaitou liền hơi cau mày suy nghĩ, Vivillon ở ngoài hoang dã có thật sự rất nhiều, trí nhớ của loài Vivillon cũng không cao, làm sao mà nó nhớ được cậu?
Trừ khi con Vivillon này cũng không phải hoang dã pokemon, Kaitou thử hỏi
“Ngươi là pokemon tại Santalune Gym?”
Nói đến tên của Santalune đạo quán, Vivillon quả nhiên kích động đập cánh phản ứng lại, còn ở bên cạnh Shiratori lẫn Alidon thì trợn mắt ra nghi hoặc.
Bất quá tại đạo quán Snowbelle bọn họ đã chứng kiến siêu năng lực của Kaitou, cũng không có gì lạ khi cậu nói chuyện được với Vivillon, cái quan trọng là con bướm này ở Santalune Gym thật sao?
Là pokemon của Viola quán trưởng? Tại sao nó lại lạc ở đây?
Kaitou hơi suy tư một lát sau đấy đứng dậy cầm lấy thân phận chứng gọi cho số của Viola, có điều đầu bên đấy không bắt máy, cậu đành phải gọi cho Drasna bà nội, nếu là bà ấy chắc là biết một chút về việc này.
Đầu bên kia liên lạc nhanh chóng bắt máy, Drasna bà nội hiền hòa cười hỏi thăm
“Chào con, Kaitou, tại sao lại có thời gian rảnh rỗi gọi ta vậy, tình huống đã đỡ hơn chưa?”
“Dạ vâng, mọi thứ đều ổn, bà nội, ta muốn hỏi ngài một chuyện” Kaitou đơn giản đáp.
“Có chuyện gì sao?” Nhìn thấy gương mặt của Kaitou hơi nghiêm túc, Drasna cũng lập tức đi vào vấn đề.
“Quán trưởng của Santalune Gym gần đây có mặt tại thành phố không? Hoặc là chị ấy có nhận nhiệm vụ nào không?” Kaitou trực tiếp hỏi.
Với hiểu biết của Kaitou về Viola thì chị ấy sẽ không bỏ pokemon của mình lạc ngoài hoang dã, dù cho là pokemon đấy không thích hợp huấn luyện thì vẫn có thể nuôi tại khu vườn của mình.
Đột nhiên Kaitou có chút cảm giác bất an về chuyện này, quả nhiên Drasna nhanh chóng trả lời
“Không có, Santalune Gym quán trưởng là Viola đúng chứ? Con bé giống như đang có việc gì đấy, gần đây tham gia The battle Chateau cũng không có mặt, nhiệm vụ cũng không tới nhận, có chuyện gì sao?”
Nghe tới chuyện này, Kaitou khuôn mặt hơi trầm xuống, sau đấy kể lại về việc gặp con Vivillon của Santalune Gym này.
Xem ra rất có thể là Viola gặp chuyện gì đó, đặc biệt là ở ngay thời điểm mấu chốt này, Drasna thử một lần nữa tìm kiếm thông tin của Viola, kết quả lúc này thật sự rất bất thường.
“Để con thử đi kiếm thử, có thể chỉ là vài vấn đề nhỏ” Kaitou suy nghĩ theo hướng tích cực trả lời
“Ừm, vậy phiền con rồi” Drasna khá là tin tưởng vào thực lực của cháu mình, dù cho việc gì có xảy ra, Kaitou vẫn không hề trở nên yếu đuối.
Tắt đi cuộc gọi, nhìn tới hai cái Shiratori và Alidon, bọn họ tất nhiên là nghe được nội dung của cuộc nói chuyện vừa rồi, hơn nữa cả hai trông khá hưng phấn.
Kaitou đành phải thở dài nói “Cùng đi chứ?”
“Tất nhiên, ta cũng lâu rồi chưa gặp Viola quán trưởng, nếu có thể ta rất muốn một cái Vivillon xinh đẹp” Shiratori gật đầu đáp.
Bên kia Alidon tất nhiên là không phản đối, Kaitou đối với Vivillon ôm vào lòng, sau đấy thử kết nối với quá khứ của con bướm nhỏ.
Nếu cưỡng chế mở ra đầu óc của nó sẽ gây tổn thương lớn tới Vivillon, vậy nên Kaitou đành phải cố gắng giúp Vivillon nhớ lại càng nhiều dữ kiện càng tốt.
Cũng không biết là cả nhóm đã bị con Vivillon này dẫn tới đâu, trời đã dần bắt đầu tối đen, mặt trăng cũng dần xuất hiện sau các tán cây rậm rạp.
“Nơi này.. hình như là?”
Shiratori nghi hoặc phỏng đoán, đột nhiên cô nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết của loài côn trùng pokemon, sau đấy nó im bặt lại trở nên yên tĩnh như chưa có gì xảy ra.
“Chuyện … chuyện gì?” Alidon nhát gan nhìn trái nhìn phải, cậu vội núp đằng sau lưng Kaitou, bị Lous liếc mắt khinh thường.
“Âm thanh của một con Beedrill” Kaitou đơn giản trả lời, sau đấy cậu nhìn về một phương hướng ẩn đằng sau màn đêm đen tối.
Nếu là người bình thường sẽ không dám tùy ý ra vào tại nơi này, bởi vì đây là khu rừng của Beedrill bầy ong, sơ suất một chút thật dễ bị cả đàn ong rượt đuổi.
Thậm chí từng có người không để ý mà tử vong tại đây, Shiratori lúc nãy chính là nhận ra nơi này, nhưng vì xung quanh quá yên tĩnh không giống miêu tả, cô mới hơi do dự.
Bây giờ mọi người đã có thể khẳng định đây là đâu, và ẩn đằng sau sự khác thường này là ai nhúng tay, cùng với tại sao Vivillon của chị Viola lại dẫn bọn cậu tới đây?
Bình luận facebook