Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 59
Ngày thứ sáu tại The Battle Chateau, cuộc chiến giữa hai đạo quán huấn luyện gia lâu năm, Grant và Ramos chính thức diễn ra.
Sử dụng Onix pokemon Grant vốn chẳng chiếm được bao nhiêu ưu thế, sau lại bị Mega Venusaur của Ramos đè ra đánh.
Không những chiếm lợi thế từ thuộc tính, sân đấu, thậm chí kinh nghiệm cũng lâu năm hơn, Ramos gần như có thể nói là nằm thắng.
Có điều Grant cũng không đơn giản nhận thua như vậy, ở danh hiệu của bọn họ, sử dụng pokemon là 4VS4, tuy nhiên các đạo quán huấn luyện gia thường rút ngắn lại thành 1VS1.
Sử dụng vương bài của mình chiến đấu, Onix phát huy vượt sức tưởng tượng đâm vào Venusaur vài lần, tuy cuối cùng vẫn là thất bại, nhưng uy chấn phát ra oanh tạc tới Kaitou ở trên hàng ghế khán giả cũng hơi run sợ.
“Thật mạnh uy lực” Đẳng cấp bảy mươi chiến đấu pokemon lại thêm Mega tiến hóa, coi như Lous có mạnh hơn nữa, cũng chỉ có đường bị thuấn sát nếu bọn họ nghiêm túc đấu với cậu.
Kaitou tự đánh giá thực lực của mình, sau đấy im lặng rời đi tiếp tục tích lũy kinh nghiệm, thông qua không ngừng chiến đấu để tài bồi cho Fletchinder.
Buổi sáng ngày thứ sáu Kaitou đấu được tổng cộng bốn trận, điểm thắng dần tích lũy lên đủ để thăng thành danh hiệu kế tiếp.
Tuy nhiên chỉ có hai con pokemon đồng thời thực lực của cậu chưa mạnh tới mức đối đấu với đại đa số pokemon năm mươi.
Không còn dùng năng lực đặc biệt của mình tới đối phó các huấn luyện gia khác, Amony là tình huống đặc biệt, Fletchinder nhanh chóng trưởng thành với tốc độ đáng sợ.
Đối mặt với đủ loại pokemon, đủ loại kỹ năng, thật đa dạng chiến thuật, con chim đã bắt đầu tự hình thành một phong cách chiến đấu của riêng nó.
Kaitou chỉ phụ trách hỗ trợ Fletchinder là chính, còn lại tất cả mọi thứ đều để cho Fletchinder tự đi quyết định.
Tới khi nào nó bị đánh tới đau đớn gục ngã xuống, Fletchinder mới có thể biết được điểm thiếu sót của nó ở chỗ nào.
Đến tối thời gian cùng ngày, Fletchinder tổng chiến thắng gồm mười ba trận, chỉ trừ thời gian nghỉ ngơi và ăn uống, kinh nghiệm của Fletchinder tăng lên thật sự rất chậm, tiềm lực màu đỏ tiền kỳ muốn tiến bộ phải tốn rất nhiều tài lực bồi dưỡng.
Còn màu xanh lẫn màu tím pokemon có thể trưởng thành khá nhanh, tuy nhiên là màu xanh tiềm lực thì tới cấp năm mươi là một cửa ải lớn, tới được cấp năm mươi, dạng pokemon này liền đi một bước đều khó khăn, gần như cả đời vượt qua không được cấp sáu mươi vậy.
Tiềm lực màu tím thì có thể đi cao tới cấp bảy mươi, còn tiềm lực màu đỏ có thể đi lên cấp chín mươi, nhưng nói chung đây chỉ là lý thuyết.
Có thể thăng cấp khác với thật sự thăng cấp, nếu các pokemon có thể dễ dàng tăng cấp như vậy, tại sao các pokemon vương bài của nhóm đạo quán huấn luyện gia Clemont vẫn bị giữ chặt tại cấp bảy mươi khoảng chừng.
Vì sao mà Lous một cái thiên tài đã trải qua hàng ngàn cuộc chiến trong kiếp trước mới chạm tới cột móc chín mươi mà không thể vượt xa hơn?
“Ngươi tự mình tổng kết kết quả chiến đấu ngày hôm nay đi” Kaitou ngồi nghe Fletchinder phân tích về chính bản thân mình.
Sau đấy bản thân cậu và Lous bắt đầu hướng dẫn cho con chim nhỏ, thực tập và diễn luyện lại những gì mà con chim cho rằng mình thiếu sót.
“Phản ứng vừa phi hành vừa tấn công của ta còn rất thấp, có thể bị huấn luyện kỹ qua hệ điện pokemon tấn công cấp tốc đánh trúng, tốc độ dùng Protect và Fly có chút chậm, bị hệ nước vây lại gần ta vẫn có chút bài xích mà không tự chủ né đi chứ không phải tự dùng nhiệt lượng thổi bay nó,…” Fletchinder nghiêm túc nói.
Con chim nhỏ biết rằng mỗi điều mà nó nói ra sẽ là một bài luyện tập phức tạp dành cho chính mình, nhưng nó vẫn là liệt kê ra một dãy.
Bởi vì nó biết, so với được huấn luyện là nó, người huấn luyện so với bản thân còn phải mệt hơn, cẩn thận hơn nhiều.
Có được tài nguyên như vậy mà không cố gắng, trở thành cường giả pokemon thì quá không phù hợp với ngạo khí của nó rồi.
“Tốt, ta trước nói, về nhiệt lượng khống chế cần phải thông qua Flame Charge loại kỹ năng này học tập, cơ chế của nó là như nhau, phản ứng thì không thể cải thiện lập tức, cần thời gian dài không ngừng hỗ trợ, coi như Lous lơ là cũng dễ bị nhắm đến,…” Kaitou giải thích từng điều một.
Sách vở trong The Battle Chateau bị Lous đem tới làm tài liệu giảng dạy chính xác nhất, con Gallade này ngày càng nhân tính hóa đến Kaitou khó thể coi nó như một con pokemon bình thường.
Ngày hôm sau là ngày cuối cùng ở The Battle Chateau, sau đấy mọi người sẽ rời đi, nhóm đạo quán huấn luyện gia Clemont lúc chiều đã nói lời tạm biệt với cậu rồi.
Thời gian thật sự trôi rất nhanh, bảy ngày tưởng như thật dài nhưng lại qua trong thoát chốc, có lẽ là vì Kaitou đã quá chăm chú vào công việc huấn luyện nên không để ý quá nhiều tới khung cảnh xinh đẹp xung quanh đây.
Chắc khi nào đó cậu cần phải đi quan sát xung quanh tản bộ dạo ngắm một lần, nhưng trước hết là huấn luyện Fletchinder cái đã.
Ngày cuối cùng, đã có ít người tới thách thức Kaitou hơn, nhưng Kaitou cũng không ngồi yên mà chủ động khiêu chiến bọn họ.
Bằng cách này hay cách khác, lúc sáu giờ chiều, Fletchinder thật sự đã phát huy kinh người, chiến thắng mười sáu trận, tổng cộng đánh bại hai mươi bảy con pokemon, hơn nữa hầu như chỉ thua vì thể lực cạn kiệt.
Đẳng cấp của con chim đã lên tới cấp 50, tuy nhiên vẫn chưa tiến hóa, khi hỏi Fletchinder, nó có vẻ muốn mình tiến hóa khi đang chiến đấu một trận oanh liệt, như vậy sẽ giúp phát huy tối đa tiềm lực của nó hơn.
Còn Lous thì rục rịch mãi mới cấp 41, hoàn toàn là bộ thái lười biếng nhàn nhã, Kaitou đang phân vân suy tính không biết nên kiếm đâu ra một đối thủ đủ mạnh để đấu với Fletchinder đây.
Đột nhiên ở gần đấy không xa, ăn mặc quần áo chuẩn bị rời đi Amony có chút ngập ngừng lại gần nói.
“Kaitou, ta muốn khiêu chiến ngươi một lần nữa, có thể ở trước khi rời đi nghiêm túc đấu với ta được không? Lần này ta sẽ không khinh địch đâu” Giống như bỏ ra thật lớn mặt mủi Amony mới nói ra được câu này.
Vốn đang tính tìm kiếm đối thủ mạnh không ra, Amony lời nói vừa vặn phù hợp với điều kiện mà cậu tìm, nếu không dùng Kính chiếu yêu, Amony thật ra là cái khá đáng sợ huấn luyện gia đấy.
“Tốt thôi” Hoàn toàn chấp nhận lời đề nghị này, một vài huấn luyện gia vốn định rời đi liền nhịn không được hiếu kỳ mà dừng chân.
Nhóm của Cadette và Camile, Denis cũng dừng lại, là những người cùng lứa với bản thân, ở vào giải đấu liên minh thường niên năm nay, Amony lẫn Kaitou sẽ là những đối thủ mà Cadette phải đối mặt trực diện.
Có thể hiểu được đối thủ của mình bao nhiêu cũng được, ít nhất là bản thân không bị choáng ngợp bởi sức mạnh của họ sau này là tốt nhất.
“Chúng ta cũng đi quan sát thôi” Cadette trước xoay người kiếm một vị trí thuận tiện tại hàng ghế khán giả, cô đã sẵn sàng quan sát.
“Ừm” Camile và Denis bật cười gật đầu đuổi theo sau, đối với Cadette không sợ thua cuộc, bọn họ vẫn là thật thích.
Sử dụng Onix pokemon Grant vốn chẳng chiếm được bao nhiêu ưu thế, sau lại bị Mega Venusaur của Ramos đè ra đánh.
Không những chiếm lợi thế từ thuộc tính, sân đấu, thậm chí kinh nghiệm cũng lâu năm hơn, Ramos gần như có thể nói là nằm thắng.
Có điều Grant cũng không đơn giản nhận thua như vậy, ở danh hiệu của bọn họ, sử dụng pokemon là 4VS4, tuy nhiên các đạo quán huấn luyện gia thường rút ngắn lại thành 1VS1.
Sử dụng vương bài của mình chiến đấu, Onix phát huy vượt sức tưởng tượng đâm vào Venusaur vài lần, tuy cuối cùng vẫn là thất bại, nhưng uy chấn phát ra oanh tạc tới Kaitou ở trên hàng ghế khán giả cũng hơi run sợ.
“Thật mạnh uy lực” Đẳng cấp bảy mươi chiến đấu pokemon lại thêm Mega tiến hóa, coi như Lous có mạnh hơn nữa, cũng chỉ có đường bị thuấn sát nếu bọn họ nghiêm túc đấu với cậu.
Kaitou tự đánh giá thực lực của mình, sau đấy im lặng rời đi tiếp tục tích lũy kinh nghiệm, thông qua không ngừng chiến đấu để tài bồi cho Fletchinder.
Buổi sáng ngày thứ sáu Kaitou đấu được tổng cộng bốn trận, điểm thắng dần tích lũy lên đủ để thăng thành danh hiệu kế tiếp.
Tuy nhiên chỉ có hai con pokemon đồng thời thực lực của cậu chưa mạnh tới mức đối đấu với đại đa số pokemon năm mươi.
Không còn dùng năng lực đặc biệt của mình tới đối phó các huấn luyện gia khác, Amony là tình huống đặc biệt, Fletchinder nhanh chóng trưởng thành với tốc độ đáng sợ.
Đối mặt với đủ loại pokemon, đủ loại kỹ năng, thật đa dạng chiến thuật, con chim đã bắt đầu tự hình thành một phong cách chiến đấu của riêng nó.
Kaitou chỉ phụ trách hỗ trợ Fletchinder là chính, còn lại tất cả mọi thứ đều để cho Fletchinder tự đi quyết định.
Tới khi nào nó bị đánh tới đau đớn gục ngã xuống, Fletchinder mới có thể biết được điểm thiếu sót của nó ở chỗ nào.
Đến tối thời gian cùng ngày, Fletchinder tổng chiến thắng gồm mười ba trận, chỉ trừ thời gian nghỉ ngơi và ăn uống, kinh nghiệm của Fletchinder tăng lên thật sự rất chậm, tiềm lực màu đỏ tiền kỳ muốn tiến bộ phải tốn rất nhiều tài lực bồi dưỡng.
Còn màu xanh lẫn màu tím pokemon có thể trưởng thành khá nhanh, tuy nhiên là màu xanh tiềm lực thì tới cấp năm mươi là một cửa ải lớn, tới được cấp năm mươi, dạng pokemon này liền đi một bước đều khó khăn, gần như cả đời vượt qua không được cấp sáu mươi vậy.
Tiềm lực màu tím thì có thể đi cao tới cấp bảy mươi, còn tiềm lực màu đỏ có thể đi lên cấp chín mươi, nhưng nói chung đây chỉ là lý thuyết.
Có thể thăng cấp khác với thật sự thăng cấp, nếu các pokemon có thể dễ dàng tăng cấp như vậy, tại sao các pokemon vương bài của nhóm đạo quán huấn luyện gia Clemont vẫn bị giữ chặt tại cấp bảy mươi khoảng chừng.
Vì sao mà Lous một cái thiên tài đã trải qua hàng ngàn cuộc chiến trong kiếp trước mới chạm tới cột móc chín mươi mà không thể vượt xa hơn?
“Ngươi tự mình tổng kết kết quả chiến đấu ngày hôm nay đi” Kaitou ngồi nghe Fletchinder phân tích về chính bản thân mình.
Sau đấy bản thân cậu và Lous bắt đầu hướng dẫn cho con chim nhỏ, thực tập và diễn luyện lại những gì mà con chim cho rằng mình thiếu sót.
“Phản ứng vừa phi hành vừa tấn công của ta còn rất thấp, có thể bị huấn luyện kỹ qua hệ điện pokemon tấn công cấp tốc đánh trúng, tốc độ dùng Protect và Fly có chút chậm, bị hệ nước vây lại gần ta vẫn có chút bài xích mà không tự chủ né đi chứ không phải tự dùng nhiệt lượng thổi bay nó,…” Fletchinder nghiêm túc nói.
Con chim nhỏ biết rằng mỗi điều mà nó nói ra sẽ là một bài luyện tập phức tạp dành cho chính mình, nhưng nó vẫn là liệt kê ra một dãy.
Bởi vì nó biết, so với được huấn luyện là nó, người huấn luyện so với bản thân còn phải mệt hơn, cẩn thận hơn nhiều.
Có được tài nguyên như vậy mà không cố gắng, trở thành cường giả pokemon thì quá không phù hợp với ngạo khí của nó rồi.
“Tốt, ta trước nói, về nhiệt lượng khống chế cần phải thông qua Flame Charge loại kỹ năng này học tập, cơ chế của nó là như nhau, phản ứng thì không thể cải thiện lập tức, cần thời gian dài không ngừng hỗ trợ, coi như Lous lơ là cũng dễ bị nhắm đến,…” Kaitou giải thích từng điều một.
Sách vở trong The Battle Chateau bị Lous đem tới làm tài liệu giảng dạy chính xác nhất, con Gallade này ngày càng nhân tính hóa đến Kaitou khó thể coi nó như một con pokemon bình thường.
Ngày hôm sau là ngày cuối cùng ở The Battle Chateau, sau đấy mọi người sẽ rời đi, nhóm đạo quán huấn luyện gia Clemont lúc chiều đã nói lời tạm biệt với cậu rồi.
Thời gian thật sự trôi rất nhanh, bảy ngày tưởng như thật dài nhưng lại qua trong thoát chốc, có lẽ là vì Kaitou đã quá chăm chú vào công việc huấn luyện nên không để ý quá nhiều tới khung cảnh xinh đẹp xung quanh đây.
Chắc khi nào đó cậu cần phải đi quan sát xung quanh tản bộ dạo ngắm một lần, nhưng trước hết là huấn luyện Fletchinder cái đã.
Ngày cuối cùng, đã có ít người tới thách thức Kaitou hơn, nhưng Kaitou cũng không ngồi yên mà chủ động khiêu chiến bọn họ.
Bằng cách này hay cách khác, lúc sáu giờ chiều, Fletchinder thật sự đã phát huy kinh người, chiến thắng mười sáu trận, tổng cộng đánh bại hai mươi bảy con pokemon, hơn nữa hầu như chỉ thua vì thể lực cạn kiệt.
Đẳng cấp của con chim đã lên tới cấp 50, tuy nhiên vẫn chưa tiến hóa, khi hỏi Fletchinder, nó có vẻ muốn mình tiến hóa khi đang chiến đấu một trận oanh liệt, như vậy sẽ giúp phát huy tối đa tiềm lực của nó hơn.
Còn Lous thì rục rịch mãi mới cấp 41, hoàn toàn là bộ thái lười biếng nhàn nhã, Kaitou đang phân vân suy tính không biết nên kiếm đâu ra một đối thủ đủ mạnh để đấu với Fletchinder đây.
Đột nhiên ở gần đấy không xa, ăn mặc quần áo chuẩn bị rời đi Amony có chút ngập ngừng lại gần nói.
“Kaitou, ta muốn khiêu chiến ngươi một lần nữa, có thể ở trước khi rời đi nghiêm túc đấu với ta được không? Lần này ta sẽ không khinh địch đâu” Giống như bỏ ra thật lớn mặt mủi Amony mới nói ra được câu này.
Vốn đang tính tìm kiếm đối thủ mạnh không ra, Amony lời nói vừa vặn phù hợp với điều kiện mà cậu tìm, nếu không dùng Kính chiếu yêu, Amony thật ra là cái khá đáng sợ huấn luyện gia đấy.
“Tốt thôi” Hoàn toàn chấp nhận lời đề nghị này, một vài huấn luyện gia vốn định rời đi liền nhịn không được hiếu kỳ mà dừng chân.
Nhóm của Cadette và Camile, Denis cũng dừng lại, là những người cùng lứa với bản thân, ở vào giải đấu liên minh thường niên năm nay, Amony lẫn Kaitou sẽ là những đối thủ mà Cadette phải đối mặt trực diện.
Có thể hiểu được đối thủ của mình bao nhiêu cũng được, ít nhất là bản thân không bị choáng ngợp bởi sức mạnh của họ sau này là tốt nhất.
“Chúng ta cũng đi quan sát thôi” Cadette trước xoay người kiếm một vị trí thuận tiện tại hàng ghế khán giả, cô đã sẵn sàng quan sát.
“Ừm” Camile và Denis bật cười gật đầu đuổi theo sau, đối với Cadette không sợ thua cuộc, bọn họ vẫn là thật thích.
Bình luận facebook