Vương Trạch Vinh bây giờ cũng thấy rõ tầm quan trọng của việc bố cục. Hắn biết mình đang kém hơn những người khác. Cũng may hắn đã vô tình nắm trong tay vào tỉnh.
Đối với người ở vị trí Ủy viên Bộ Chính trị mà nói càng nắm giữ số tỉnh càng nhiều, tiếng nói càng lớn.
Nước có thể nâng thuyền, có thể lật thuyền, điều này càng rõ ràng trong chính trị.
Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ thì Hạng Nam gọi tới.
- Trạch Vinh, chuyện đường sắt rất phức tạp, Hồ Húc Đông có lẽ không khống chế được.
Hạng Nam nói.
- Đường sắt xảy ra rất nhiều chuyện, Hồ Húc Đông làm Bộ trưởng cũng khổ.
Vương Trạch Vinh ít nhiều có chút đồng tình với Hồ Húc Đông. Hồ Húc Đông mới tiếp nhận Bộ Giao thông, nhiều chuyện cần làm. Hơn nữa bây giờ trong nước đang rất phê bình việc giao thông, đường sắt.
Làm Hồ Húc Đông buồn bực nhất là mạng lưới quan hệ rất phức tạp trong bộ, dặc biệt là quan hệ bên đường sắt. Chuyện đường sắt không đơn giản là đổi một hai lãnh đạo là xong, cũng không phải một Bộ trưởng Bộ Giao thông có thể giải quyết.
- Đúng thế, có một số việc không làm không sao, nhưng đụng vào sẽ tạo thành ảnh hưởng dây chuyền. Hồ Húc Đông tìm tới bố, bố cũng đau đầu.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bố, ý của bố là?
- Chuyện đường sắt rất khó khăn, nhưng mà chúng ta cũng phải đối mặt. Nếu có thể làm tốt việc này thì có lẽ chính là cơ hội, ở chuyện này bố vẫn chưa thể quyết định.
Hạng Nam cũng thấy rõ chuyện ở Bộ Giao thông nên muốn giúp Hồ Húc Đông ổn định tình hình. Nhưng ông thấy chuyện rất phức tạp nên gọi tới bàn với Vương Trạch Vinh.
Hồ Húc Đông là người Hạng hệ, nếu không giúp y khống chế được Bộ Giao thông thì đó là đả kích với Hạng hệ, với cả lực lượng của Vương Trạch Vinh.
Hạng Nam không mong Hồ Húc Đông ngã, Vương Trạch Vinh cũng vậy.
- Có lẽ có thể lấy lý do Bộ Giao thông vi phạm mà tạo thành hành động chống hủ bại lớn.
Vương Trạch Vinh nói.
- Trạch Vinh, bố đã lui, bây giờ mọi người đang ủng hộ con. Dù con quyết định cuối cùng như thế nào thì mọi người đều ủng hộ. Chuyện Bộ Giao thông rất phức tạp, nhất định phải cân nhắc rõ lợi hại trong đó, không thể để lửa cháy vào mình.
- Bố, con sẽ về Bắc Kinh một chuyến.
Vương Trạch Vinh bây giờ không phải kẻ sốc nổi. Hắn làm việc gì cũng cân nhắc lợi hại. Nếu thật sự làm thì ít nhất phải rõ thái độ của Bí thư Lâm và Bí thư Trịnh. Hai người nếu đồng ý thì hắn sẽ lao lên trước. Nếu bọn họ không có ý này thì hắn tạm thời không có hành động.
Nghe Vương Trạch Vinh muốn lên Bắc Kinh, Hạng Nam thầm gật đầu. Vương Trạch Vinh bây giờ đã trưởng thành, đây là yếu tố cần thiết để lên đỉnh.
- Như vậy cũng tốt, bố sẽ bảo Hồ Húc Đông tới gặp con.
Hạng Nam nói.
Bây giờ chuyện ở Hải Đông đã không cần Vương Trạch Vinh quá quan tâm. Mọi người đều khôn, Vương Trạch Vinh chỉ phụ trách dùng người là đủ, mỗi người có trách nhiệm của mình. Vương Trạch Vinh bây giờ đã vững vàng khống chế Hải Đông. Hắn vừa là Ủy viên Bộ Chính trị, lại còn trẻ nên ở tình hình bình thường mọi người sẽ không rõ ràng chống đối hắn.
Trong các thường vụ Hải Đông, Vương Trạch Vinh đã có bảy phiếu, lực lượng này rất mạnh, hắn coi như toàn quyền quyết định ở Hải Đông.
Đương nhiên dù có lực lượng mạnh nhất nhưng hắn vẫn khá kính trọng Chiêm Quốc Xương, người của Bí thư Trịnh. Rất nhiều chuyện hắn cũng chủ động bàn với Chiêm Quốc Xương, cũng thả quyền cho bên Ủy ban.
Sau khi lên Bắc Kinh, Vương Trạch Vinh lập tức tới văn phòng Bí thư Trịnh.
Trước khi tới, Vương Trạch Vinh đã liên lạc, Bí thư Trịnh cũng nói muốn nghe báo cáo ở Hải Đông.
Thấy Vương Trạch Vinh vào, Bí thư Trịnh ngẩng đầu lên nói:
- Trạch Vinh đến sao?
- Bí thư Trịnh, tôi đến báo cáo công việc với ngài.
Đứng lên, Bí thư Trịnh đi tới ngồi xuống ghế sô pha, đưa cho Vương Trạch Vinh điếu thuốc và nói:
- Tôi biết cậu nghiện thuốc nặng, vừa hút vừa nói chuyện.
Từ thái độ này có thể thấy rõ Bí thư Trịnh coi trọng Vương Trạch Vinh.
Bí thư Trịnh nhìn Vương Trạch Vinh rất cung kính thì có chút hài lòng. Chuyện Hải Đông, Bí thư Trịnh hiểu rõ. Những việc Vương Trạch Vinh làm ở Hải Đông rất rõ ràng, rất tốt, cũng không chèn ép, xa lánh người phá khác mà tiến hành phân công công việc rõ ràng.
Vương Trạch Vinh báo cáo qua tình hình Hải Đông, Bí thư Trịnh gật đầu. Mặc dù Chiêm Quốc Xương đã báo cáo với y, nhưng Vương Trạch Vinh báo cáo lại đầy đủ, rộng lớn hơn.
- Hải Đông dự định vừa phát triển kinh tế vừa tăng cường xây dựng công tác tinh thần, bây giờ một ít người chỉ chú trọng kinh tế, không coi trọng xây dựng tinh thần, cứ tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đối với quốc gia chúng ta.
Bí thư Trịnh nói.
- Bí thư Trịnh, bây giờ nhiều lúc quốc gia chỉ theo đuổi hiệu quả kinh tế, vì hiệu quả kinh tế mà một vài nơi làm những việc tổn hại lợi ích quốc gia và dân chúng, đây là hiện tượng rất không tốt. Tôi cho rằng quốc gia phải cứng rắn, chỉ phát triển kinh tế là không đủ, phải phát triển tinh thần mới được.
Vương Trạch Vinh nói.
Thấy Bí thư Trịnh ra hiệu tiếp tục, Vương Trạch Vinh nói:
- Hoạt động diễn biến hòa bình của các nước phương tây đối với Trung Quốc không hề dừng lợi, nắm giữ mặt trận văn hóa là rất quan trọng. Tôi đã tìm hiểu một chút tình hình giới giải trí và rất lo lắng. Một số người Trung Quốc đạt được lợi ích kinh tế lớn nên đã sớm đán mất bản tâm.
Bí thư Trịnh cũng nghiêm túc nói:
- Trung ương vẫn chú ý việc này, đây là vấn đề lớn trong xây dựng tinh thần văn minh, có một số người có tiền liền chạy sang nước ngoài, đây là không tin tưởng tổ quốc.
- Gần đây không phải có một bộ phim gọi là Đại nghiệp kiến quốc sao? Mới đầu tôi không chú ý, nhưng trên mạng lại nói không thể chấp nhận bộ phim vì diễn viên chính chủ yếu là người quốc tịch nước ngoài. Anh làm việc ở Trung Quốc, vậy nhập tịch nước ngoài là sao? Tôi rất đau lòng.
Vương Trạch Vinh nói câu này, Bí thư Trịnh có thể cảm nhận rõ ràng tinh thần dân tộc trong lòng hắn.
Bí thư Trịnh khẽ gật đầu nói:
- Trạch Vinh, điều cậu nói rất quan trọng. Nó liên quan đến vấn đề nắm giữ mặt trận văn hóa, chúng tôi vẫn không làm tốt công việc này.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Trịnh, văn hóa là muôn hoa đua nở, nhưng chúng ta không thể bỏ mặc nó phát triển tự do. Một quốc gia cần chính là tinh thần dân tộc. Các bậc cha ông đã đổ xương máu để đạt được cách mạng chính là muốn người Trung Quốc có thể đứng vững trên trường quốc tế. Ngài xem bây giờ đi, có người có tiền là không coi trọng tổ quốc, đòi gia nhập nước ngoài. Nhất là những ngôi sao có ảnh hưởng nới tới dân chúng, bọn họ làm như vậy thì sao có thể dẫn đạo tư tưởng.
Bí thư Trịnh cũng hơi động tâm:
- Trạch Vinh, cậu nói chính xác, điểm này đã liên quan tới hai vấn đề. Một là nắm giữ mặt trận văn hóa, một là vấn đề danh dự của dân tộc. Quốc gia chúng ta còn có không ít người bỏ qua những điều kiện tốt đẹp ở nước ngoài mà về nước đóng góp xây dựng quốc gia. Bây giờ lại có người ăn cơm quốc gia rồi ca ngợi nước ngoài. Đây là hiện tượng rất không tốt.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Trịnh, tôi có một ý tưởng là sao không có hành động thẳng tay. Dù là diễn viên giỏi đến đâu nhưng chỉ cần gia nhập quốc tịch nước ngoài vậy để bọn họ sang nước ngoài phát triển, quốc gia sẽ không dùng bọn họ.
Bí thư Trịnh ngẩn ra, Vương Trạch Vinh này quá cứng rắn, đây là muốn hoàn toàn giết chết sự nghiệp của người gia nhập quốc tịch nước ngoài.
- Có phải hơi quá một chút không?
Bí thư Trịnh nói.
- Có người lấy danh nghĩa Hoàng tử giới nghệ thuật mà chạy quanh kiếm tiền. Chúng ta cần chính là nghệ thuật có ích cho Trung Quốc, nghệ thuật yêu nước. Chúng ta phải thể hiện tinh thần yêu nước. Nếu không yêu tổ quốc mình, vậy quốc gia sao phải bồi dưỡng bọn họ?
Bí thư Trịnh thầm gật đầu. Chẳng qua ngài vẫn cảm thấy đây không phải việc đơn giản. Chẳng lẽ không cho người có quốc tịch nước ngoài phát triển ở Trung Quốc?
Thấy Bí thư Trịnh hơi khó xử, Vương Trạch Vinh thực ra hiểu nỗi khó xử của ngài.
- Tôi xin nói một chút quan điểm của mình. Những người đó có không ít người hâm mộ, mỗi tiếng nói, hành động của bọn họ đều có những người không hiểu rõ tình hình ủng hộ. Nếu như chặn đứng bọn họ sẽ mang tới vấn đề không nhỏ, có thể làm cho người ta nói Trung Quốc có quan niệm lạc hậu. Tôi muốn nói chính là đây không phải vấn đề nhỏ, nếu tiếp tục như vậy sẽ giảm đi danh dự dân tộc Có thể nói đưa quy định trước và dần dần giảm đi ảnh hưởng của những diễn viên đó.
Bí thư Trịnh nghe tới đây liền gật đầu nói:
- Trạch Vinh, đây là biện pháp tốt. Trạch Vinh, năng lực của cậu thì tôi hiểu. Ở điểm này Hải Đông làm rất tốt, đặc biệt sau khi cậu tới Hải Đông thì càng chú trọng công tác xây dựng tinh thần văn minh. Điều cậu vừa nói cũng là điều tôi suy nghĩ, quyết không thể để vấn đề này phát triển xấu hơn nữa. Điểm này trong Đảng cần phải chú trọng hơn nữa.
Vương Trạch Vinh đương nhiên biết Bí thư Trịnh mới lên chức nên có vài điểm còn khó có thể thực hiện. Vì thế hắn tỏ thái độ ngay:
- Bí thư Trịnh, thành ủy Hải Đông kiên quyết chấp hành quyết định của Trung ương.
Bí thư Trịnh thấy thế liền nở nụ cười:
- Trạch Vinh, tôi tin cậu, cũng tin thành ủy Hải Đông.
Truyện đang hot
THUẦN PHỤC CÔ VỢ BÉ NHỎ: TỔNG TÀI HƯ HƯ HƯ
Cám Ơn Các Bạn Đọc Đã Ủng Hộ. Mời mọi người đọc truyện khác của vietwriter tại link dưới. Các thể loại truyện của
VIETWRITER.COM
Bình luận facebook