Việc dùng uy áp của quan khí có ảnh hưởng rất lớn đối với Vương Trạch Vinh. Hắn vừa dùng với Lý Kiền Ý đã khiến quan khí yếu đi đôi chút.
Việc này không thể kéo dài quá lâu. Sau khi Vương Trạch Vinh giảm áp lực với Lý Kiền Ý, Lý Kiền Ý lập tức tỉnh lại.
Lý Kiền Ý đang kích động lên tiếng đột nhiên dừng tay lại giữa không trung.
Mình nói tới đâu rồi?
Lý Kiền Ý thoáng cái dừng lại và nhìn các uvv.
Lúc này mọi người đang tham gia đều giật mình. Ai nói Lý Kiền Ý đã bị Hoa Thái Tường ảnh hưởng. Hôm nay hắn lên tiếng đã chứng minh muốn giữ cho Vương Trạch Vinh.
Lý Kiền Ý nhớ lại nội dung mình vừa nói rồi khẽ nhíu mày, sau đó lại nhìn Vương Trạch Vinh đang cúi đầu viết chữ.
Lý Kiền Ý thở dài một tiếng nói:
- Tôi tạm thời nói tới đây thôi.
Ngô Tán Lâm và Hoa Thái Tường nhìn nhau và thấy rất khó hiểu. Hôm nay Lý Kiền Ý sao lại lên tiếng như vậy?
Mặc kệ mọi người nói như thế nào thì Lý Kiền Ý đã nói xong và thể hiện rõ ai muốn làm khó Vương Trạch Vinh, y sẽ đứng ra đối chiến.
Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương – Phó Thốn Sơn nói:
- Vấn đề truyền thông cũng là điều chúng ta nên chú trọng. Gần đây yw trong và ngoài nước đều lên tiếng phê bình Hải Đông. Xảy ra chuyện như vậy thì tôi nghĩ chắc là do công việc của chúng ta không làm tốt?
Phó Thốn Sơn gần đây đi lại gần với Hoa Thái Tường, thấy Hoa Thái Tường nhìn tới, y không thể không nói một câu.
- Tôi đang muốn nói về vấn đề định hướng dư luận. Định hướng dư luận do ai làm? Tự do ngôn luận không phải là bỏ mặc, tôi muốn hỏi vài ngành của chúng ta là việc chống hủ bại có liên quan đến sinh tử tồn vong của Đảng, làm việc này sẽ mất lòng người, sẽ bị phê bình, chúng ta chẳng lẽ không nghĩ tới việc dẫn đạo chính xác ở việc này sao? Nếu như nói dẫn hướng dư luận có chuyện thì tôi thấy đó là vấn đề của cơ quan chuyên môn.
Vương Triêu Chính là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trung ương thấy có người muốn nói xấu việc chống hủ bại ở Hải Đông nên cũng rất tức giận.
Không khí khá căng thằng, Vương Trạch Vinh lúc này đang không ngừng điều chỉnh quan khí của mình để bù lại chỗ suy yếu vừa rồi.
Bí thư Bắc Kinh – Thi Xương Vũ đang ghi chép trong sổ. Nếu ai đứng sau nhất định có chút buồn cười vì y không ngừng viết dấu hỏi lên sổ.
Là người của Lý Kiền Ý, trước khi tham gia hội nghị Thi Xương Vũ đã được Lý Kiền Ý nhắc trong hội nghị phải phê bình Vương Trạch Vinh.
Y cũng đã cẩn thận phân tích việc này. Y biết Lý Kiền Ý muốn mượn cơ hội này làm suy yếu Vương Trạch Vinh một chút, nếu như có thể thành công tạo ra quyết định bất lợi cho Vương Trạch Vinh, việc bay lên của Vương Trạch Vinh sẽ ảnh hưởng lớn. Như vậy Vương Trạch Vinh sẽ không tạo thành uy hiếp lớn đối với Lý Kiền Ý.
Y cũng định làm như vậy nhưng Lý Kiền Ý lên tiếng lại làm ảnh hưởng đến kế hoạch của Thi Xương Vũ.
Một bên viết dấu hỏi lên sổ, một bên phân tích suy nghĩ của Lý Kiền Ý, nhưng Thi Xương Vũ đúng là không hiểu sao Lý Kiền Ý đột nhiên lại đổi ý.
Mặc kệ nói như thế nào thì y cũng là người của Lý Kiền Ý, phải giữ gìn quyền uy của Lý Kiền Ý. Thi Xương Vũ lên tiếng:
- Theo tôi biết sự phát triển của Hải Đông là rất rõ ràng, đạt thành tích lớn trong kinh tế, trong công tác xây dựng Đảng cũng đạt thành tích lớn. Sau khi đồng chí Vương Trạch Vinh đến Hải Đông đã giơ cao ngọn cờ chống hủ bại. Công tác chống hủ bại ở Hải Đông đã đạt thành tích lớn. Một số người muốn lợi dụng yw, một số quốc gia nước ngoài đưa tin nói xấu về Hải Đông, tôi thấy chúng ta nên có nhận thức rõ ràng về việc này.
Thi Xương Vũ vì theo Lý Kiền Ý nên mới ủng hộ Vương Trạch Vinh, vì thế cũng đưa ra không ít số liệu khen ngợi công việc của Hải Đông.
Thi Xương Vũ đây là nói thật, số liệu cũng là thật nhưng Lý Kiền Ý nghe lại thấy khó chịu.
Lý Kiền Ý nhìn thoáng qua Thi Xương Vũ, y thấy Thi Xương Vũ và Vương Trạch Vinh rất thân thiết.
Vương Trạch Vinh thấy Lý Kiền Ý có vẻ nghi hoặc, cơ hội này hắn đâu thể bỏ qua nên vội vàng nói:
- Vừa nãy tôi nghe mọi người lên tiếng thấy chủ yếu nói về công việc Hải Đông. Từ lời nói của mọi người, tôi cảm nhận mọi người rất quan tâm đến công việc Hải Đông, tin rằng Hải Đông có các vị lãnh đạo quan tâm sẽ càng đạt được tiến bộ hơn nữa. Hải Đông trong quá trình phát triển được rất nhiều tỉnh thành ủng hộ và giúp đỡ. Sự phát triển của Bắc Kinh mới là tấm gương để Hải Đông học tập. Từ khi Bí thư Thi làm Bí thư Bắc Kinh, Bắc Kinh đã phát triển nhanh chóng về mọi mặt.
Vương Trạch Vinh cũng đưa ra không ít số liệu nói rõ sự phát triển của Bắc Kinh sau khi Thi Xương Vũ đến nhận chức, khen Thi Xương Vũ như một đóa hoa sáng chói.
Vương Trạch Vinh lên tiếng càng làm vẻ mặt mọi người tham gia hội nghị thêm quái dị. Bọn họ đều thấy người lên tiếng làm người ta khó hiểu, nhất là Vương Trạch Vinh. Vừa nãy Lý Kiền Ý nói giúp hắn, bây giờ hắn khen tất cả công lao trong sự phát triển của Bắc Kinh là do Thi Xương Vũ, đây là để Lý Kiền Ý sang bên.
Hoa Thái Tường và Ngô Tán Lâm nhìn thoáng nhau, hai người đều khó hiểu nhìn Lý Kiền Ý. Hôm nay rất lạ.
Lý Kiền Ý cũng nghe ra ý trong lời nói của Vương Trạch Vinh. Thi Xương Vũ giỏi tức là trước đây mình không làm tốt sao?
Lý Kiền Ý hơi tái mặt nhìn Thi Xương Vũ và Vương Trạch Vinh. Y đột nhiên có chút giật mình, chẳng lẽ nói Vương Trạch Vinh và Thi Xương Vũ đã âm thầm hợp tác.
Lý Kiền Ý càng nghĩ càng thấy có thể. Thi Xương Vũ là Bí thư Bắc Kinh, các điều kiện có đủ. Nếu Thi Xương Vũ muốn đánh sâu vào thì thiếu chính là sự ủng hộ phía sau. Nếu Vương Trạch Vinh ủng hộ Thi Xương Vũ, như vậy có uy hiếp tới mình không?
Lần đầu tiên Lý Kiền Ý phải một lần nữa đánh giá lại Thi Xương Vũ.
Bắc Kinh là cứ điểm quan trọng nhất của Lý Kiền Ý, Lý Kiền Ý đương nhiên không hy vọng Bắc Kinh xuất hiện vấn đề. Bây giờ Thi Xương Vũ và Vương Trạch Vinh khen nhau, khả năng bọn họ liên minh là rất lớn.
Nếu mình chèn ép Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh sẽ toàn lực ủng hộ Thi Xương Vũ thì khóa sau mình muốn cạnh tranh cũng gặp nhiều chuyện xấu.
Lý Kiền Ý bây giờ đã không còn ý nghĩ chèn ép Vương Trạch Vinh nữa. Y cảm thấy mình cần nhất là làm rõ quan hệ của Vương Trạch Vinh và Thi Xương Vũ.
Vương Trạch Vinh vừa nói xong, Thi Xương Vũ đã phát hiện Lý Kiền Ý nhìn mình với vẻ lạnh lùng nên có chút giật mình và rất mê man.
Tình hình hội nghị đã thay đổi hẳn, điều này làm Ngô Tán Lâm rất khó chịu. Hôm nay vốn nghĩ là cơ hội tốt để chèn ép Vương Trạch Vinh, rất có thể đưa ra quyết định phê bình công việc Hải Đông. Chỉ cần xuất hiện quyết định này thì đó sẽ là khuyết điểm lớn trong kinh nghiệm chính trị của Vương Trạch Vinh. Tuy nói muốn làm Vương Trạch Vinh mất khả năng tiến lên là không thể nhưng chỉ cần không ngừng chèn ép hắn thì cuối cùng sẽ đạt được mục đích.
Thấy hội nghị đã biến hoá như vậy, Ngô Tán Lâm thầm than mất cơ hội. Y đang nghĩ xem nên nói như thế nào thì Hoa Thái Tường đã nói trước.
- Vừa nãy mọi người đã nói về những công việc ở Hải Đông. Tôi thấy mọi người có vẻ đi ngược đề tài. Ha ha, bây giờ nên về chủ đề chính. Trung Quốc cần hoàn cảnh tốt để phát triển, tôi thấy vấn đề đoàn kết là quan trọng nhất. Ở điểm này có nhiều cán bộ địa phương làm không tốt. Có một số đồng chí bên dưới phản ánh vấn đề đó là vài tỉnh thành có chủ nghĩa đỉnh núi, chèn ép cán bộ không cùng chủ kiến, hiện tượng này là rất không tốt. Tôi thấy Trung ương nên chú trọng việc này.
Mọi người đều biết Hoa Thái Tường nói đến việc Vương Trạch Vinh chèn ép các phái khác ở khắp nơi, đồng thời cũng mượn việc này gây sự với Vương Trạch Vinh.
Nghe Hoa Thái Tường lại nói chuyện của Vương Trạch Vinh, Ngô Tán Lâm thầm than Hoa Thái Tường đúng là có thủ đoạn tốt. Nếu dùng chuyện Hải Đông không thể nhằm vào Vương Trạch Vinh, như vậy dùng chuyện nơi khác nhằm vào Vương Trạch Vinh.
Hoa Thái Tường sau khi dẫn đề liền không nói nữa. Chuyện này y đương nhiên không tiện nói tiếp, chỉ cần đưa ra đầu mối là đủ rồi.
Nói xong Hoa Thái Tường nhìn Chu Thế Khánh.
Theo Hoa Thái Tường nghĩ Chu Thế Khánh không hòa hợp với Vương Trạch Vinh, đối phương nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này.
Vương Trạch Vinh cũng thấy ánh mắt này của Hoa Thái Tường, nhưng hắn nhìn Chu Thế Khánh thì hắn có chút khó hiểu. Sao Chu Thế Khánh lại đứng trung lập như vậy?
Thấy tình hình này Vương Trạch Vinh cũng không cần phải dùng năng lực quan khí nữa.
Chu Thế Khánh thấy Hoa Thái Tường nhìn mình, y ho khan một tiếng rồi nói:
- Chúng ta nhìn bất cứ chuyện gì cũng phải theo trào lưu chung, phải xem sự phát triển của địa phương có bị ảnh hưởng không, phải xem cán bộ bị bắt là như thế nào? Tôi thấy phải kiên quyết đả kích cán bộ tha hóa.
Bình luận facebook