Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1206
Chương 1206: Bố cục lạc tử!
Ý niệm dò xét của vật kia tuy kiềm chế cực nhanh nhưng vẫn bị Nhạc Vũ truy ra vài phần bộ dạng, biết được đại khái chỗ hạ lạc, chỉ là trước mắt chưa đủ pháp lực tìm kiếm mà thôi.
Nhạc Vũ nhẹ giọng cười cười, cũng không để ý thêm, thu hồi Trấn Thế Chung vào đại hư không thai tàng kiếm trận.
Lúc chung này vào lại bên trong, thai tàng hư không lập tức khuếch trương, không gian bên trong tăng hơn gấp đôi, dù ý niệm Nhạc Vũ triển khai toàn bộ cũng cần mấy chục ngày đêm mới có thể quét hết.
-- Vật này cũng không biết cách đây bao nhiêu tỷ dặm, năng lực trấn áp không gian của nó vừa triển hiện đã khiến người ta kinh hỉ, cũng muốn xem nó có thể chịu được bao lâu.
Mấu chốt vẫn là ở sợi dây thừng, một khi không trọn vẹn thì bản thân có khí Hồng Mông cũng không khả năng thai nghén ra linh thức, chỉ khi nào kết hợp được Trấn Thế Chung thì tình hình lại bất đồng, sớm muộn sẽ sinh linh trí. Tới khi đó, Hỗn Độn Chung muốn đem thu hồi phần không trọn vẹn sẽ rất tốn công sức. Vật này vốn thông linh, bản thân vất vả tìm kiếm chẳng bằng tự nó đưa tới, một khi thần thông đầy đủ chẳng phải dễ dàng lấy được?.
Mấy lời cảm kích hắn nói trước mặt Ô Sào đều là thật lòng vì nhờ số linh trân đó không chỉ có thêm vào một vật có thể so sánh với Tiên Thiên Chí Thánh Linh Bảo mà càng khiến hắn có cơ duyên giành được một kiện linh bảo Hồng Mông.
Thế giới hư không thai tàng sau lưng vẫn tựa như một lỗ đen thôn phệ hết thảy, trong mắt người khác lại nhìn không ra một chút hình tích.
Nhạc Vũ cười lặng lẽ, ý niệm thoáng xao động liền đem Thủy Vân Kiếm cùng một tờ đồ lục vẽ đầy kim sắc phù văn, nhíu mày lâm vào trầm ngâm.
Đồ lục này là Tứ Ngạo Tuyệt kiếm trận đồ, trong thời gian khổ tu 1400 năm luyện chế vào lúc nhàn rỗi. Lúc này hắn do dự là nên điều phố số khí Huyền Hoàng do Ô Sào mang tới như thế nào.
Thủy Vân Kiếm đi theo hắn đã có hơn trăm năm, những năm này sớm đã nổi tiếng thiên hạ, là một trong những binh khí tùy thân xứng với hắn, chỉ riêng tình cảm cũng đã đến lúc đem kiếm này tiến giai.
Bất quá đoàn khí Huyền Hoàng này nếu là có thể dung nhập vào trong Tứ Ngạo Tuyệt kiếm trận đồ thì hữu ích hơn nhiều so với Thủy Vân Kiếm.
Có một kiện Hậu Thiên Chí Thánh Linh Bảo bên thân đủ giảm bớt cảnh tũng quẫn không đủ linh bảo đối với thân phận Uyên Minh.
Cẩn thận tính toán, ngoại trừ Long Hoàng An Thiên Tỉ cùng thai tàng vô không kiếm thì hắn không còn một kiện linh bảo nào có thể đưa ra để dùng. Còn đang chần chừ chưa quyết, trong lòng đã dần nghiêng về Thủy Vân kiếm đột nhiên ngân nhẹ, Nhạc Vũ kinh ngạc rồi bật cười:
- Khá lắm, lại có dã tâm như vậy, khí Huyền Hoàng còn không để vào mắt. Đã như thế, ta thành toàn cho ngươi.
Thu hồi Thủy Vân Kiếm, Nhạc Vũ cũng không chần chừ đem khí Huyền Hoàng đánh vào trong trận đồ.
Lần này cũng không cần cẩn thận như lần trọng luyện Trấn Thế Chung, chỉ cần chậm đợi kết quả là được.
Vào lúc được đoàn khí Hắc Bạch dần dần dung nhập, chất liệu linh bảo cũng từng bước tăng lên với tốc độ kinh người. Biến hóa lớn nhất lại là linh trận do Nhạc Vũ tự tay vẽ lên, lúc này cũng bắt đầu mở rộng, diễn sinh ra vô số phù văn, không hề có nửa phần xung đột với cơ sở mà càng ngày càng hoàn thiện.
Nhạc Vũ nhíu mày, dù hắn hiện giờ trận đạo thông thần cũng không thể theo kịp vật Tiên Thiên mẫu của vạn vật này.
Đổi lại là bản thân hắn ra tay tuy có thể khiến cho uy năng trận đồ tăng lên cực điểm nhưng cũng không cách nào khiến cho đạt đến hoàn mỹ vô khuyết. Linh bảo cùng giai nhưng Hậu Thiên luôn kém Tiên Thiên chính là đạo lý này.
Tiên Thiên linh bảo không chỉ là kết cấu càng thêm hợp lý, cũng càng dễ dàng tương hợp bổn nguyên đại đạo.
Đem bốn kiếm đặt ở bốn phương, Nhạc Vũ sử ra kiếm quyết, búng ra một chỉ liền tạo ra bốn đạo kiếm hoa lăng lệ, dùng ý niệm thôi động xoắn một phát khiến số Hồng Mông trận thạch phế phẩm nát bấy.
Nhìn qua cảnh này, Nhạc Vũ thầm lắc đầu, trận đồ này được khí Huyền Hoàng càng khiến uy năng Tứ Ngạo Tuyệt kiếm tăng lên một cấp, bất quá trong tay hắn cũng không có vật thử kiếm phù hợp, uy năng cụ thể cũng chỉ biết đại khái, trong lòng càng thêm vui mừng nhưng khi tính lại vẫn nhíu mày.
Quân cờ có thể sử dụng trong tay hắn nhìn như không ít nhưng với cuộc chiến Đào sơn lại như muối bỏ biển.
Nguồn: http://truyenfull.vn
Người sau lưng có thể chân chính dựa vào cũng chỉ có Hậu Thổ Thánh Nhân, Trấn Thế Chung cùng Tứ Ngạo Tuyệt kiếm dù khiến cho chiến lực hắn tăng nhiều nhưng còn xa mới đủ ứng phó hiểm cục.
- Thật sự là đau đầu.
Nhạc Vũ vuốt vuốt thái dương, liễm mục suy nghĩ, tay phải hoa xuất giữa không trung, qua thời gian dần lộ ra vui vẻ.
Hắn vẫy tay lấy ra một tấm lụa hoàng sắc, nhanh chóng viết lên mười mấy chữ triện "Chiếu lệnh Ngao Bá đảm nhiệm chức đại nguyên soái tiền quân binh mã, thống lĩnh cấm quân tả hữu Long Vũ, tả hữu vũ lâm, tả hữu thần võ lục quân, đem sáu lộ Thần Tướng xuôi nam, đóng ở bắc Đào sơn, xong đâu đó lấy Long Hoàng An Thiên Tỉ triện vào góc trái.
Chỉ thấy tờ lụa lập tức lập tức được một đoàn khí Tử Kim bao phủ, đây là biểu hiện của khí vận gia trì, xem như đế chỉ chính thức.
Hơi do dự một lát, Nhạc Vũ liền định ra tâm niệm tống xuất ý chỉ này khỏi Diễn Thiên Châu hướng về chỗ tiên phủ của Ngao Bá.
Theo quy chế của đế đình, cấm quân bên ngoài có ba Thần Tướng thuộc năm cánh quân tiền hậu tả hữu trung. Đại nguyên soái quản hạt quản chế, từng người thống lĩnh sáu cánh quân. Bên trên là Đại nguyên soái, thống lĩnh lục lộ Thần Tướng.
Trăm năm trước, khi Nhạc Vũ mới tới phương bắc, binh tướng không quá trăm vạn, ngũ quân đô đốc dĩ nhiên chỉ là một cái thùng rỗng.
Hôm nay tổng cộng tướng sĩ trong đế đình đã có 2000 vạn, những chức quan để không cũng dần bổ sung, chỉ còn lại mười hai chức vị chính phó Nguyên soái vẫn chưa có ai.
Ngao Bá kinh nghiệm sống chưa nhiều, Nhạc Vũ vốn khó có thể yên tâm để hăn thống soái lục bộ cấm quân 400 vạn binh tướng lẫn lục lộ tiền quân Thần Tướng xuôi nam, bất quá lại có dị năng tâm linh bổ khuyết, hơn nữa hắn vốn trưởng thành trong chém giết, tuyệt không thể coi thường.
Đương kim thiên hạ sợ là cũng khó có người nào có thể ám toán được hắn, có thể sống sót giữa ngàn vạn đồng tộc, trí kế Ngao Bá sẽ không kém bất luận mưu sĩ tuyệt đỉnh nào!
Chỉ là cẩn thận nên Nhạc Vũ vẫn liên tục viết ra ba đạo đế chỉ. Đạo đầu tiên khiến Quân Minh tạm thời chuyển đảm nhiệm tham mưu tiền quân, theo Ngao Bá xuôi nam Đào sơn.
Với sự lão luyện của Quân Minh có thể phụ trợ Ngao Bá đứng vững căn cước ở Đào sơn, sinh tử người này hiện giờ nằm trong ý niệm của hắn, tuyệt sẽ không dám không tận lực.
Hai đạo cuối cùng, Nhạc Vũ chần chờ một chút, cân nhắc hồi lâu lại cười tự giễu:
- Sau 5 năm chỉ có thể cầu thắng trong hiểm cảnh. Chẳng lẽ Nhạc Vũ ngươi còn dư địa để do dự hay sao?
Hắn vung bút viết ra mấy chục chữ triện trên tấm lụa " Vẫn nghe quốc sư Quý Nguyên Bắc Địch quốc tinh thông thuật triệu vân hoán vũ. Công đức thâm hậu, pháp lực thông thần, có thể đảm nhiệm chức vị Bắc Đẩu ngũ khí thủy đức tinh quân."
Hắn triện xuống Long Hoàng An Thiên Tỉ, lần này không trực tiếp đánh về chỗ Quý Nguyên tiềm tu mà chuyển theo hướng lễ bộ đế đình.
Chức vị Bắc Đẩu ngũ khí thủy đức tinh quân vượt ra khỏi phạm vi đế đình. Hắn thân là An Thiên Huyền Thánh Đại Đế có thể đề nghị, lại không có quyền quyết định.
Bất quá liệu đến Hạo Thiên thượng đế tuyệt sẽ không từ chối, có chuyện Quân Minh lần trước, nếu như Thiên Đình còn chưa muốn trở mặt với hắn thì không còn dư địa để từ chối, chỉ là án theo thông lệ chuyện này đã có lễ bộ xử trí, không cần hắn quan tâm.
Đạo ý chỉ cuối cùng là " Lệnh cho ngũ khí thủy đức tinh quân Quý Nguyên thống lĩnh tả hữu khống hạc, tả hữu thần sách, tả hữu thần uy lục quân. Tả hữu nhị quân thập nhị đường Thần Tướng, đóng ở Bách Căn sơn!
Bách Căn sơn cách phía nam Các Linh sơn 10 dặm, cao chừng 300 vạn trượng, linh mạch thâm hậu, vừa có thể đóng quân đại quân, cũng chính là biên giới của đế đình với Trung Nguyên. Ngoài ra trong đạo ý chỉ này còn viết thêm Quân Phụng làm phó tướng rồi mới đóng triện, trực tiếp chuyển cho tiên phủ của Quý Nguyên.
Làm xong hết thảy, trên mặt Nhạc Vũ hiện lên một ý cười khó hiểu.
- Xuất ra mấy đạo đế chỉ này không biết sẽ khiến cho mấy người này biểu lộ thế nào, lại không biết bao nhiêu người trong đế đình mắng mình tới hoa mắt ù tai?
Toàn bộ trọng tâm đế đình xuôi nam, toàn bộ tinh nhuệ trong thành cũng bị điều đến trống rỗng, đổi lại là ai cũng sẽ phát điên, bất quá trong mắt trí giả sẽ tuyệt không nghĩ như vậy.
Nhạc Vũ cười nhẹ rồi cất bước ra khỏi động thiên, hiện thân trong tẩm cung, biến thành một đạo quang hoa ra ngoài thiên thành.
Những thứ nên làm hắn đều đã chuẩn bị tốt, tự tin trận chiến Đào sơn mặc dù không thể thắng, cũng sẽ không bị bại quá thảm nhưng vẫn không thể bỏ qua cơ hồi thành đạo.
Ý niệm dò xét của vật kia tuy kiềm chế cực nhanh nhưng vẫn bị Nhạc Vũ truy ra vài phần bộ dạng, biết được đại khái chỗ hạ lạc, chỉ là trước mắt chưa đủ pháp lực tìm kiếm mà thôi.
Nhạc Vũ nhẹ giọng cười cười, cũng không để ý thêm, thu hồi Trấn Thế Chung vào đại hư không thai tàng kiếm trận.
Lúc chung này vào lại bên trong, thai tàng hư không lập tức khuếch trương, không gian bên trong tăng hơn gấp đôi, dù ý niệm Nhạc Vũ triển khai toàn bộ cũng cần mấy chục ngày đêm mới có thể quét hết.
-- Vật này cũng không biết cách đây bao nhiêu tỷ dặm, năng lực trấn áp không gian của nó vừa triển hiện đã khiến người ta kinh hỉ, cũng muốn xem nó có thể chịu được bao lâu.
Mấu chốt vẫn là ở sợi dây thừng, một khi không trọn vẹn thì bản thân có khí Hồng Mông cũng không khả năng thai nghén ra linh thức, chỉ khi nào kết hợp được Trấn Thế Chung thì tình hình lại bất đồng, sớm muộn sẽ sinh linh trí. Tới khi đó, Hỗn Độn Chung muốn đem thu hồi phần không trọn vẹn sẽ rất tốn công sức. Vật này vốn thông linh, bản thân vất vả tìm kiếm chẳng bằng tự nó đưa tới, một khi thần thông đầy đủ chẳng phải dễ dàng lấy được?.
Mấy lời cảm kích hắn nói trước mặt Ô Sào đều là thật lòng vì nhờ số linh trân đó không chỉ có thêm vào một vật có thể so sánh với Tiên Thiên Chí Thánh Linh Bảo mà càng khiến hắn có cơ duyên giành được một kiện linh bảo Hồng Mông.
Thế giới hư không thai tàng sau lưng vẫn tựa như một lỗ đen thôn phệ hết thảy, trong mắt người khác lại nhìn không ra một chút hình tích.
Nhạc Vũ cười lặng lẽ, ý niệm thoáng xao động liền đem Thủy Vân Kiếm cùng một tờ đồ lục vẽ đầy kim sắc phù văn, nhíu mày lâm vào trầm ngâm.
Đồ lục này là Tứ Ngạo Tuyệt kiếm trận đồ, trong thời gian khổ tu 1400 năm luyện chế vào lúc nhàn rỗi. Lúc này hắn do dự là nên điều phố số khí Huyền Hoàng do Ô Sào mang tới như thế nào.
Thủy Vân Kiếm đi theo hắn đã có hơn trăm năm, những năm này sớm đã nổi tiếng thiên hạ, là một trong những binh khí tùy thân xứng với hắn, chỉ riêng tình cảm cũng đã đến lúc đem kiếm này tiến giai.
Bất quá đoàn khí Huyền Hoàng này nếu là có thể dung nhập vào trong Tứ Ngạo Tuyệt kiếm trận đồ thì hữu ích hơn nhiều so với Thủy Vân Kiếm.
Có một kiện Hậu Thiên Chí Thánh Linh Bảo bên thân đủ giảm bớt cảnh tũng quẫn không đủ linh bảo đối với thân phận Uyên Minh.
Cẩn thận tính toán, ngoại trừ Long Hoàng An Thiên Tỉ cùng thai tàng vô không kiếm thì hắn không còn một kiện linh bảo nào có thể đưa ra để dùng. Còn đang chần chừ chưa quyết, trong lòng đã dần nghiêng về Thủy Vân kiếm đột nhiên ngân nhẹ, Nhạc Vũ kinh ngạc rồi bật cười:
- Khá lắm, lại có dã tâm như vậy, khí Huyền Hoàng còn không để vào mắt. Đã như thế, ta thành toàn cho ngươi.
Thu hồi Thủy Vân Kiếm, Nhạc Vũ cũng không chần chừ đem khí Huyền Hoàng đánh vào trong trận đồ.
Lần này cũng không cần cẩn thận như lần trọng luyện Trấn Thế Chung, chỉ cần chậm đợi kết quả là được.
Vào lúc được đoàn khí Hắc Bạch dần dần dung nhập, chất liệu linh bảo cũng từng bước tăng lên với tốc độ kinh người. Biến hóa lớn nhất lại là linh trận do Nhạc Vũ tự tay vẽ lên, lúc này cũng bắt đầu mở rộng, diễn sinh ra vô số phù văn, không hề có nửa phần xung đột với cơ sở mà càng ngày càng hoàn thiện.
Nhạc Vũ nhíu mày, dù hắn hiện giờ trận đạo thông thần cũng không thể theo kịp vật Tiên Thiên mẫu của vạn vật này.
Đổi lại là bản thân hắn ra tay tuy có thể khiến cho uy năng trận đồ tăng lên cực điểm nhưng cũng không cách nào khiến cho đạt đến hoàn mỹ vô khuyết. Linh bảo cùng giai nhưng Hậu Thiên luôn kém Tiên Thiên chính là đạo lý này.
Tiên Thiên linh bảo không chỉ là kết cấu càng thêm hợp lý, cũng càng dễ dàng tương hợp bổn nguyên đại đạo.
Đem bốn kiếm đặt ở bốn phương, Nhạc Vũ sử ra kiếm quyết, búng ra một chỉ liền tạo ra bốn đạo kiếm hoa lăng lệ, dùng ý niệm thôi động xoắn một phát khiến số Hồng Mông trận thạch phế phẩm nát bấy.
Nhìn qua cảnh này, Nhạc Vũ thầm lắc đầu, trận đồ này được khí Huyền Hoàng càng khiến uy năng Tứ Ngạo Tuyệt kiếm tăng lên một cấp, bất quá trong tay hắn cũng không có vật thử kiếm phù hợp, uy năng cụ thể cũng chỉ biết đại khái, trong lòng càng thêm vui mừng nhưng khi tính lại vẫn nhíu mày.
Quân cờ có thể sử dụng trong tay hắn nhìn như không ít nhưng với cuộc chiến Đào sơn lại như muối bỏ biển.
Nguồn: http://truyenfull.vn
Người sau lưng có thể chân chính dựa vào cũng chỉ có Hậu Thổ Thánh Nhân, Trấn Thế Chung cùng Tứ Ngạo Tuyệt kiếm dù khiến cho chiến lực hắn tăng nhiều nhưng còn xa mới đủ ứng phó hiểm cục.
- Thật sự là đau đầu.
Nhạc Vũ vuốt vuốt thái dương, liễm mục suy nghĩ, tay phải hoa xuất giữa không trung, qua thời gian dần lộ ra vui vẻ.
Hắn vẫy tay lấy ra một tấm lụa hoàng sắc, nhanh chóng viết lên mười mấy chữ triện "Chiếu lệnh Ngao Bá đảm nhiệm chức đại nguyên soái tiền quân binh mã, thống lĩnh cấm quân tả hữu Long Vũ, tả hữu vũ lâm, tả hữu thần võ lục quân, đem sáu lộ Thần Tướng xuôi nam, đóng ở bắc Đào sơn, xong đâu đó lấy Long Hoàng An Thiên Tỉ triện vào góc trái.
Chỉ thấy tờ lụa lập tức lập tức được một đoàn khí Tử Kim bao phủ, đây là biểu hiện của khí vận gia trì, xem như đế chỉ chính thức.
Hơi do dự một lát, Nhạc Vũ liền định ra tâm niệm tống xuất ý chỉ này khỏi Diễn Thiên Châu hướng về chỗ tiên phủ của Ngao Bá.
Theo quy chế của đế đình, cấm quân bên ngoài có ba Thần Tướng thuộc năm cánh quân tiền hậu tả hữu trung. Đại nguyên soái quản hạt quản chế, từng người thống lĩnh sáu cánh quân. Bên trên là Đại nguyên soái, thống lĩnh lục lộ Thần Tướng.
Trăm năm trước, khi Nhạc Vũ mới tới phương bắc, binh tướng không quá trăm vạn, ngũ quân đô đốc dĩ nhiên chỉ là một cái thùng rỗng.
Hôm nay tổng cộng tướng sĩ trong đế đình đã có 2000 vạn, những chức quan để không cũng dần bổ sung, chỉ còn lại mười hai chức vị chính phó Nguyên soái vẫn chưa có ai.
Ngao Bá kinh nghiệm sống chưa nhiều, Nhạc Vũ vốn khó có thể yên tâm để hăn thống soái lục bộ cấm quân 400 vạn binh tướng lẫn lục lộ tiền quân Thần Tướng xuôi nam, bất quá lại có dị năng tâm linh bổ khuyết, hơn nữa hắn vốn trưởng thành trong chém giết, tuyệt không thể coi thường.
Đương kim thiên hạ sợ là cũng khó có người nào có thể ám toán được hắn, có thể sống sót giữa ngàn vạn đồng tộc, trí kế Ngao Bá sẽ không kém bất luận mưu sĩ tuyệt đỉnh nào!
Chỉ là cẩn thận nên Nhạc Vũ vẫn liên tục viết ra ba đạo đế chỉ. Đạo đầu tiên khiến Quân Minh tạm thời chuyển đảm nhiệm tham mưu tiền quân, theo Ngao Bá xuôi nam Đào sơn.
Với sự lão luyện của Quân Minh có thể phụ trợ Ngao Bá đứng vững căn cước ở Đào sơn, sinh tử người này hiện giờ nằm trong ý niệm của hắn, tuyệt sẽ không dám không tận lực.
Hai đạo cuối cùng, Nhạc Vũ chần chờ một chút, cân nhắc hồi lâu lại cười tự giễu:
- Sau 5 năm chỉ có thể cầu thắng trong hiểm cảnh. Chẳng lẽ Nhạc Vũ ngươi còn dư địa để do dự hay sao?
Hắn vung bút viết ra mấy chục chữ triện trên tấm lụa " Vẫn nghe quốc sư Quý Nguyên Bắc Địch quốc tinh thông thuật triệu vân hoán vũ. Công đức thâm hậu, pháp lực thông thần, có thể đảm nhiệm chức vị Bắc Đẩu ngũ khí thủy đức tinh quân."
Hắn triện xuống Long Hoàng An Thiên Tỉ, lần này không trực tiếp đánh về chỗ Quý Nguyên tiềm tu mà chuyển theo hướng lễ bộ đế đình.
Chức vị Bắc Đẩu ngũ khí thủy đức tinh quân vượt ra khỏi phạm vi đế đình. Hắn thân là An Thiên Huyền Thánh Đại Đế có thể đề nghị, lại không có quyền quyết định.
Bất quá liệu đến Hạo Thiên thượng đế tuyệt sẽ không từ chối, có chuyện Quân Minh lần trước, nếu như Thiên Đình còn chưa muốn trở mặt với hắn thì không còn dư địa để từ chối, chỉ là án theo thông lệ chuyện này đã có lễ bộ xử trí, không cần hắn quan tâm.
Đạo ý chỉ cuối cùng là " Lệnh cho ngũ khí thủy đức tinh quân Quý Nguyên thống lĩnh tả hữu khống hạc, tả hữu thần sách, tả hữu thần uy lục quân. Tả hữu nhị quân thập nhị đường Thần Tướng, đóng ở Bách Căn sơn!
Bách Căn sơn cách phía nam Các Linh sơn 10 dặm, cao chừng 300 vạn trượng, linh mạch thâm hậu, vừa có thể đóng quân đại quân, cũng chính là biên giới của đế đình với Trung Nguyên. Ngoài ra trong đạo ý chỉ này còn viết thêm Quân Phụng làm phó tướng rồi mới đóng triện, trực tiếp chuyển cho tiên phủ của Quý Nguyên.
Làm xong hết thảy, trên mặt Nhạc Vũ hiện lên một ý cười khó hiểu.
- Xuất ra mấy đạo đế chỉ này không biết sẽ khiến cho mấy người này biểu lộ thế nào, lại không biết bao nhiêu người trong đế đình mắng mình tới hoa mắt ù tai?
Toàn bộ trọng tâm đế đình xuôi nam, toàn bộ tinh nhuệ trong thành cũng bị điều đến trống rỗng, đổi lại là ai cũng sẽ phát điên, bất quá trong mắt trí giả sẽ tuyệt không nghĩ như vậy.
Nhạc Vũ cười nhẹ rồi cất bước ra khỏi động thiên, hiện thân trong tẩm cung, biến thành một đạo quang hoa ra ngoài thiên thành.
Những thứ nên làm hắn đều đã chuẩn bị tốt, tự tin trận chiến Đào sơn mặc dù không thể thắng, cũng sẽ không bị bại quá thảm nhưng vẫn không thể bỏ qua cơ hồi thành đạo.
Bình luận facebook