Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1227: Thái độ của Lý Viễn Hồ
Lý Viễn Hồ hẹn Trương Khác đi thị sát TTVT tất nhiên có liên quan tới việc Giang Mẫn Chi sắp tới nhậm chức.
Trước đó bên ngoài đồn đoán xôn xao về nhân tuyển tỉnh trưởng, Lý Viễn Hồ cũng sắp biết Giang Mân Chi sẽ tiếp thế vị trí của mình, có điều luôn giữ im lặng, hôm nay ít nhiều không ngồi yên được nữa.
Trương Khác ngồi xe tới bờ bắc Tân Phổ, trên đường gặp Vương Duy Quân, Diêu Văn Thịnh, cùng tới nhà máy tinh viên, đội xe của chính phủ tỉnh cũng vừa mới đỗ lại ở sân trước cổng nhà máy.
Liễu Chí Thành hiện giờ đặt tinh lực chủ yếu ở việc xây dựng nhà máy ở Kim Sơn, rất ít khi ở Kiến Nghiệp, các quan lý cao cấp đợi sẵn ở cổng nhà máy, thấy đội xe chính phủ đỗ lại, liền đi tới nghênh đón.
Không đợi đám Trương Khác dừng xe, Lý Viễn Hồ, Lục Văn Phu xuống xe trước, tiếp đó cùng vào thị sát.
Quá trình thị sát đơn giản mà mau chóng, tham quan dây chuyền sản xuất chip 0.18 micron mới nhất, nghe quản lý nhà máy báo cáo một số thăng cấp kỹ thuật, an bài sản xuất, tiến hành một cuộc hội đàm nhỏ, an bài phóng viên chụp ảnh ở khu phi bảo mật, công tác thị sát thế là hoàn thành.
- Loại kỹ thuật chip này của Cẩm Hồ đã đạt tới tầm đi đầu thế giới chưa? Lý Viễn Hồ lấy hai ngón tay kẹp một cái chíp đưa lên mắt quan sát, nhìn bên ngoài khó tin cái chip chẳng to hơn ngón tay cái là bao này có giá thị trường 150 USD.
- Hiện kỹ thuật chip NVRam ( Ram bất biến) này hiện chỉ có ba nhà nắm được, mặc dù kỹ thuật của Cẩm Hồ xếp bét trong ba nhà, cũng có thể mặt dầy nói kỹ thuật của Cẩm Hồ đứng thứ ba thế giới. Trương Khác cười nói:
Mọi người cùng Lý Viễn Hồ cười phụ họa.
- Năm 97 chúng tôi vừa mới khai phát hình thành sản phẩm iplayr, dung lượng lưu trữ lớn nhất mới đạt 64 M, còn là hai thẻ nhớ mới có được. Hiện riêng một chiếc đã có dung lượng 256 M rồi, ba bốn năm sau lượng RAM một chiếc máy vi tính cũng sẽ đạt tầm 512M. Trương Khác giới thiệu: - Chúng tôi dùng kỹ thuật 0.18 micon chế tạo chip, sản lượng của nhà máy ở Tân Phổ chỉ vừa mặn thỏa mãn nhu cầu của chúng tôi ở loại hình này, ở kỹ thuật 0.18 micron, chúng tôi có thể sản xuất sản phảm hàm lượng kỹ thuật cao, chỉ là năng lực thiết kế của chúng tôi còn thiếu thuyết...
Vừa qua thiên niên kỷ mới, quan viên chính phủ mù vi tính nhiều hơn trong tưởng tượng, chưa nói tới kỹ thuật chip phức tạp, ngay cả tri thức vi tính đơn giản cũng mù tịt, Lý Viễn Hồ lại nghe rất hứng thú, thi thoảng hỏi vài vấn đề rất chuẩn xác, chỉ có điều các phóng viên ĐTH đều đã bị đuổi về phòng nghỉ, không thể ghi lại được cảnh đối đáp giữa một già một trẻ này.
- Lần trước tôi tới NEC Hoa Hạ tham quan, bọn họ cũng cường điệu phải tăng cường công tác thiết kế...
Lục Văn Phu nghe thấy Lý Viễn Hồ nhắc tới NEC Hoa Hạ liền cố ý tụt lại phía sau, những người khác cũng biết ý không theo sát phía sau, để lại không gian cho Lý Viễn Hồ và Trương Khác nói chuyện.
- Cậu có cái nhìn thế nào về lợi nhuận tương lai của NEC Hoa Hạ? Lý Viễn Hồ thấy những người theo cùng đã lùi lại đằng xa, liền hỏi trực tiếp hơn.
- Nec Hoa Hạ cũng rất khiêm tốt đấy, sản nghiệp điện tử sau này sẽ phát triền thành xu thế toàn cầu hóa, thiết kế là một mắt xích quan trọng nhất của sản nghiệp, hiện không may lại là mắt xích mà trong nước yếu nhất, ở phương diện này trong nước chưa bù đắp lại được, tôi không đánh gia cao lợi nhuận tương lai của NEC Hoa Hạ lắm... Trương Khác trả lời đúng sự thực, đương nhiên y cũng biết lời của mình chẳng có mấy tác dụng, sự hỗ trợ NEC Hoa Hạ nhận được từ quốc gia không vì câu nói của y mà ít hơn.
- Ừm, bất kể là kinh tế công hữu hay phi công hữu, thái độ của tỉnh là ủng hộ bên nào chạy nhanh hơn, chạy vững hơn, cùng nâng đỡ người tụt hậu. Cẩm Hồ mấy năm qua có cống hiến cho kinh tế Đông Hải, có yêu cầu gì cứ thoải mái nói ra. Lý Viễn Hồ thẳng thắn nói:
Trương Khác bình thản nói: - Mấy năm qua chúng tôi được tỉnh hỗ trợ nhiều rồi, mặt mũi nào yêu cầu gì thêm? Còn về kiến nghị, càng không dám múa rìu qua mắt thợ, chỉ muốn một lòng cống hiển hết mức có thể cho kinh tế Đông Hải.
Mấy năm qua Cẩm Hồ và Lý Viễn Hồ có hiểu lầm, cũng có hòa giải, nhìn chung chung sống vui vẻ, Lý Viễn Hồ ủng hồ Cẩm Hồ là điều ai cũng thấy, do Cẩm Hồ có bối cảnh và thực lực qua hùng hậu, Lý Viễn Hồ càng coi Cẩm Hồ là đồng minh liên hệ mật thiết, xúc tiến lẫn nhau, mà không coi Cẩm Hồ thuộc đích hệ của mình, điều này cũng quyết định hai bên sẽ luôn giữ khoảng cách nhất định.
Trương Khác hiểu ý tứ những lời của Lý Viễn Hồ, sau khi ông ta lên làm bí thư tỉnh ủy sẽ chỉ nắm toàn cục kinh tế, xác định phương châm lớn, chính vụ cụ thể thuộc phạm vi chức quyền của Giang Mẫn Chi, ông ta sẽ không can thiệp quá độ.
Cẩm Hồ tương lai còn phải phát triển ở Đông Hải, đương nhiên phải tiếp xúc với Giang Mẫn Chi nhiều hơn, dù Giang Mẫn Chi ở quyết sách cụ thể lựa chọn hỗ trợ các xí nghiệp khác, ông ta cũng không tiện trực tiếp đứng ra chống lưng cho Cẩm Hồ, cho nên mới chủ động đề xuất đưa ra ưu đãi chính sách mang tính đột kích để an ủi Cẩm Hồ, tránh tương lai vì những chuyện vụn vặt thành nguồn cơn phát sinh mâu thuẫn với Giang Mẫn Chi.
Lý Viễn Hồ khảng khái như thế, Trương Khác lại từ chối không nhận.
Lý Viễn Hồ năm nay mới 57 tuổi, trong các cán bộ cấp chính tỉnh bộ, ông ta đứng ở một vị trí rất có ưu thế, hoàn toàn có thể leo lên đỉnh cao mới trước khi lui về tuyến hai, Cẩm Hồ tiếp tục chủ đạo sản nghiệp công nghệ cao thậm chí chỉnh thể kinh tế toàn tỉnh với Lý Viễn Hồ mà nói rất quan trọng, nhưng các nhân tố mối quan hệ, kỳ vọng của mọi người cũng trở nên quan trọng gấp bội.
Dưới tình huống đó Lý Viễn Hồ tỏ thái độ một cho Cẩm Hồ chính sách ưu đãi càng trọng yếu, có thể nhìn ra khác biệt về tính cách của ông ta và Đào Tấn.
Từ Tân Phổ về thì đã là buổi trưa, Trương Khác ăn cơm cùng Đỗ Phi, Thời Học Bân ở ngõ Học Phủ, đi lang thang trong ngõ, tin tức Giang Mẫn Chi tới Đông Hải nhận chức đã rõ ràng, thảo luận chuyện này trên phố cũng không có gì lạ.
- Hẳn Giang Mẫn Chi tới Đông Hải chấp chính muốn tăng cường địa vị vốn quốc hữu, một khi có biện pháp cụ thể gì, khả năng Cẩm Hồ sẽ bị ảnh hưởng trước tiên... Trương Khác đang nói chuyện thì nghe thấy đằng sau có tiếng còi xe inh ỏi, quay đầu lại nhìn thấy Trần Dũng lái một chiếc Audi A4 mới cóng, đang ra sức ấn còi, có vẻ giống nhắc nhở người khác nhìn chiếc xe mới của hắn hơn là giục người khác nhường đường.
Thấy Trương Khác chắn phía trước, Trần Dũng bớt ngông cuồng hơn, không ra sức ấn còi nữa, còn cười lấy lòng, đám Trương Khác tránh qua một bên, để hắn lái xe đi.
- Kiếm được vài đồng tiền thối từ TTCK đi khắp nơi khoe khoang. Thời Học Bân khinh bỉ nhổ phì một cái, hắn sớm nhìn trúng cái xe này rồi, chỉ là Trần Dũng vua trước, hai bên có ân toán, nên Thời Học Bân không còn tâm tình mua xe nữa.
- Hải Túc thời gian qua rất oai phong... Đỗ Phi khẽ thở dài: - Bọn chúng thậm chí còn nộp đơn xin phát hành cổ phiếu mới trước thời hạn lên ủy ban chứng giám, xem ra quan hệ bên trên đã sớm dàn xếp ổn cho chúng thôi, chỉ cần thời hạn qua đi là có thể công khai vơ một khoản lớn từ TTCK... Mẹ nó còn vô sỉ hơn công khai ăn cướp.
Trương Khác nghĩ lúc này nhân mã Hoành Tín, Tinh Điển đang phấn kích và kích động vì nắm chắc phần thắng trong tay rồi, đám Đỗ Phi cũng nhận định như thế cho nên mới có chút ủ rũ, nhưng thị trường vốn khái niệm kinh tế mới toàn cầu đã đến tới hạn đầy tràn, chỉ cần một cọng cỏ cuối cùng thêm vào.
***
Hết một ngày nữa
Trước đó bên ngoài đồn đoán xôn xao về nhân tuyển tỉnh trưởng, Lý Viễn Hồ cũng sắp biết Giang Mân Chi sẽ tiếp thế vị trí của mình, có điều luôn giữ im lặng, hôm nay ít nhiều không ngồi yên được nữa.
Trương Khác ngồi xe tới bờ bắc Tân Phổ, trên đường gặp Vương Duy Quân, Diêu Văn Thịnh, cùng tới nhà máy tinh viên, đội xe của chính phủ tỉnh cũng vừa mới đỗ lại ở sân trước cổng nhà máy.
Liễu Chí Thành hiện giờ đặt tinh lực chủ yếu ở việc xây dựng nhà máy ở Kim Sơn, rất ít khi ở Kiến Nghiệp, các quan lý cao cấp đợi sẵn ở cổng nhà máy, thấy đội xe chính phủ đỗ lại, liền đi tới nghênh đón.
Không đợi đám Trương Khác dừng xe, Lý Viễn Hồ, Lục Văn Phu xuống xe trước, tiếp đó cùng vào thị sát.
Quá trình thị sát đơn giản mà mau chóng, tham quan dây chuyền sản xuất chip 0.18 micron mới nhất, nghe quản lý nhà máy báo cáo một số thăng cấp kỹ thuật, an bài sản xuất, tiến hành một cuộc hội đàm nhỏ, an bài phóng viên chụp ảnh ở khu phi bảo mật, công tác thị sát thế là hoàn thành.
- Loại kỹ thuật chip này của Cẩm Hồ đã đạt tới tầm đi đầu thế giới chưa? Lý Viễn Hồ lấy hai ngón tay kẹp một cái chíp đưa lên mắt quan sát, nhìn bên ngoài khó tin cái chip chẳng to hơn ngón tay cái là bao này có giá thị trường 150 USD.
- Hiện kỹ thuật chip NVRam ( Ram bất biến) này hiện chỉ có ba nhà nắm được, mặc dù kỹ thuật của Cẩm Hồ xếp bét trong ba nhà, cũng có thể mặt dầy nói kỹ thuật của Cẩm Hồ đứng thứ ba thế giới. Trương Khác cười nói:
Mọi người cùng Lý Viễn Hồ cười phụ họa.
- Năm 97 chúng tôi vừa mới khai phát hình thành sản phẩm iplayr, dung lượng lưu trữ lớn nhất mới đạt 64 M, còn là hai thẻ nhớ mới có được. Hiện riêng một chiếc đã có dung lượng 256 M rồi, ba bốn năm sau lượng RAM một chiếc máy vi tính cũng sẽ đạt tầm 512M. Trương Khác giới thiệu: - Chúng tôi dùng kỹ thuật 0.18 micon chế tạo chip, sản lượng của nhà máy ở Tân Phổ chỉ vừa mặn thỏa mãn nhu cầu của chúng tôi ở loại hình này, ở kỹ thuật 0.18 micron, chúng tôi có thể sản xuất sản phảm hàm lượng kỹ thuật cao, chỉ là năng lực thiết kế của chúng tôi còn thiếu thuyết...
Vừa qua thiên niên kỷ mới, quan viên chính phủ mù vi tính nhiều hơn trong tưởng tượng, chưa nói tới kỹ thuật chip phức tạp, ngay cả tri thức vi tính đơn giản cũng mù tịt, Lý Viễn Hồ lại nghe rất hứng thú, thi thoảng hỏi vài vấn đề rất chuẩn xác, chỉ có điều các phóng viên ĐTH đều đã bị đuổi về phòng nghỉ, không thể ghi lại được cảnh đối đáp giữa một già một trẻ này.
- Lần trước tôi tới NEC Hoa Hạ tham quan, bọn họ cũng cường điệu phải tăng cường công tác thiết kế...
Lục Văn Phu nghe thấy Lý Viễn Hồ nhắc tới NEC Hoa Hạ liền cố ý tụt lại phía sau, những người khác cũng biết ý không theo sát phía sau, để lại không gian cho Lý Viễn Hồ và Trương Khác nói chuyện.
- Cậu có cái nhìn thế nào về lợi nhuận tương lai của NEC Hoa Hạ? Lý Viễn Hồ thấy những người theo cùng đã lùi lại đằng xa, liền hỏi trực tiếp hơn.
- Nec Hoa Hạ cũng rất khiêm tốt đấy, sản nghiệp điện tử sau này sẽ phát triền thành xu thế toàn cầu hóa, thiết kế là một mắt xích quan trọng nhất của sản nghiệp, hiện không may lại là mắt xích mà trong nước yếu nhất, ở phương diện này trong nước chưa bù đắp lại được, tôi không đánh gia cao lợi nhuận tương lai của NEC Hoa Hạ lắm... Trương Khác trả lời đúng sự thực, đương nhiên y cũng biết lời của mình chẳng có mấy tác dụng, sự hỗ trợ NEC Hoa Hạ nhận được từ quốc gia không vì câu nói của y mà ít hơn.
- Ừm, bất kể là kinh tế công hữu hay phi công hữu, thái độ của tỉnh là ủng hộ bên nào chạy nhanh hơn, chạy vững hơn, cùng nâng đỡ người tụt hậu. Cẩm Hồ mấy năm qua có cống hiến cho kinh tế Đông Hải, có yêu cầu gì cứ thoải mái nói ra. Lý Viễn Hồ thẳng thắn nói:
Trương Khác bình thản nói: - Mấy năm qua chúng tôi được tỉnh hỗ trợ nhiều rồi, mặt mũi nào yêu cầu gì thêm? Còn về kiến nghị, càng không dám múa rìu qua mắt thợ, chỉ muốn một lòng cống hiển hết mức có thể cho kinh tế Đông Hải.
Mấy năm qua Cẩm Hồ và Lý Viễn Hồ có hiểu lầm, cũng có hòa giải, nhìn chung chung sống vui vẻ, Lý Viễn Hồ ủng hồ Cẩm Hồ là điều ai cũng thấy, do Cẩm Hồ có bối cảnh và thực lực qua hùng hậu, Lý Viễn Hồ càng coi Cẩm Hồ là đồng minh liên hệ mật thiết, xúc tiến lẫn nhau, mà không coi Cẩm Hồ thuộc đích hệ của mình, điều này cũng quyết định hai bên sẽ luôn giữ khoảng cách nhất định.
Trương Khác hiểu ý tứ những lời của Lý Viễn Hồ, sau khi ông ta lên làm bí thư tỉnh ủy sẽ chỉ nắm toàn cục kinh tế, xác định phương châm lớn, chính vụ cụ thể thuộc phạm vi chức quyền của Giang Mẫn Chi, ông ta sẽ không can thiệp quá độ.
Cẩm Hồ tương lai còn phải phát triển ở Đông Hải, đương nhiên phải tiếp xúc với Giang Mẫn Chi nhiều hơn, dù Giang Mẫn Chi ở quyết sách cụ thể lựa chọn hỗ trợ các xí nghiệp khác, ông ta cũng không tiện trực tiếp đứng ra chống lưng cho Cẩm Hồ, cho nên mới chủ động đề xuất đưa ra ưu đãi chính sách mang tính đột kích để an ủi Cẩm Hồ, tránh tương lai vì những chuyện vụn vặt thành nguồn cơn phát sinh mâu thuẫn với Giang Mẫn Chi.
Lý Viễn Hồ khảng khái như thế, Trương Khác lại từ chối không nhận.
Lý Viễn Hồ năm nay mới 57 tuổi, trong các cán bộ cấp chính tỉnh bộ, ông ta đứng ở một vị trí rất có ưu thế, hoàn toàn có thể leo lên đỉnh cao mới trước khi lui về tuyến hai, Cẩm Hồ tiếp tục chủ đạo sản nghiệp công nghệ cao thậm chí chỉnh thể kinh tế toàn tỉnh với Lý Viễn Hồ mà nói rất quan trọng, nhưng các nhân tố mối quan hệ, kỳ vọng của mọi người cũng trở nên quan trọng gấp bội.
Dưới tình huống đó Lý Viễn Hồ tỏ thái độ một cho Cẩm Hồ chính sách ưu đãi càng trọng yếu, có thể nhìn ra khác biệt về tính cách của ông ta và Đào Tấn.
Từ Tân Phổ về thì đã là buổi trưa, Trương Khác ăn cơm cùng Đỗ Phi, Thời Học Bân ở ngõ Học Phủ, đi lang thang trong ngõ, tin tức Giang Mẫn Chi tới Đông Hải nhận chức đã rõ ràng, thảo luận chuyện này trên phố cũng không có gì lạ.
- Hẳn Giang Mẫn Chi tới Đông Hải chấp chính muốn tăng cường địa vị vốn quốc hữu, một khi có biện pháp cụ thể gì, khả năng Cẩm Hồ sẽ bị ảnh hưởng trước tiên... Trương Khác đang nói chuyện thì nghe thấy đằng sau có tiếng còi xe inh ỏi, quay đầu lại nhìn thấy Trần Dũng lái một chiếc Audi A4 mới cóng, đang ra sức ấn còi, có vẻ giống nhắc nhở người khác nhìn chiếc xe mới của hắn hơn là giục người khác nhường đường.
Thấy Trương Khác chắn phía trước, Trần Dũng bớt ngông cuồng hơn, không ra sức ấn còi nữa, còn cười lấy lòng, đám Trương Khác tránh qua một bên, để hắn lái xe đi.
- Kiếm được vài đồng tiền thối từ TTCK đi khắp nơi khoe khoang. Thời Học Bân khinh bỉ nhổ phì một cái, hắn sớm nhìn trúng cái xe này rồi, chỉ là Trần Dũng vua trước, hai bên có ân toán, nên Thời Học Bân không còn tâm tình mua xe nữa.
- Hải Túc thời gian qua rất oai phong... Đỗ Phi khẽ thở dài: - Bọn chúng thậm chí còn nộp đơn xin phát hành cổ phiếu mới trước thời hạn lên ủy ban chứng giám, xem ra quan hệ bên trên đã sớm dàn xếp ổn cho chúng thôi, chỉ cần thời hạn qua đi là có thể công khai vơ một khoản lớn từ TTCK... Mẹ nó còn vô sỉ hơn công khai ăn cướp.
Trương Khác nghĩ lúc này nhân mã Hoành Tín, Tinh Điển đang phấn kích và kích động vì nắm chắc phần thắng trong tay rồi, đám Đỗ Phi cũng nhận định như thế cho nên mới có chút ủ rũ, nhưng thị trường vốn khái niệm kinh tế mới toàn cầu đã đến tới hạn đầy tràn, chỉ cần một cọng cỏ cuối cùng thêm vào.
***
Hết một ngày nữa
Bình luận facebook