Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1273: Cục diện bế tắc sắp phá giải(3)
Giang Mẫn Chi khẽ thở dài, lúc trước Tỉnh ủy an bài bố cục nhân sự của Hải Châu như vậy, triệt để giá không Lưu Văn Đào, cũng là hoàn toàn suy nghĩ từ góc độ có lợi với Cẩm Hồ. Sau khi Lý Viễn Hồ thế chỗ Đào Tấn, hoàn toàn không thay đổi cục diện nhân sự của Hải Châu, hẳn là không hoàn toàn là vì bảo trì sự yên ổn đoàn kết của Hải Châu.
Hắn không thể không có cảm xúc đối với tình cảnh của Lưu Văn Đào, chỉ là những cảm xúc này cùng với những nguyên nhân trình tự sâu phía sau mà hắn nhận định cũng sẽ không đề cập với Tiết Minh Lâu, chỉ nói: - Hiện tại các nơi toàn quốc đều cho rằng doanh nghiệp nhà nước cải chế sẽ ngang với tư hữu hóa, mà công ty cổ phần Hải Châu tại những năm 95, 96 đã cung cấp cho doanh nghiệp nhà nước một lối đi khác, mà một doanh nghiệp thể chế kinh tế tư hữu như Cẩm Hồ lại trưởng thành tại Hải Châu, thực sự là khiến người khó suy nghĩ...
Tiết Minh Lâu cũng bất đắc dĩ cười theo: - Khi tại Bộ uỷ, phòng nghiên cứu kinh tế còn đặc biệt sai người nghiên cứu qua hình thức của Hải Châu, sau đó không biết sao lại không giải quyết được gì?
- Đó là có người không hy vọng kinh nghiệm của Hải Châu được phổ biến.
Giang Mẫn Chi cũng không nói rõ là ai, quan viên thủy chung kiên trì muốn cường hóa địa vị của tư bản quốc hữu như hắn lúc này là phái thiểu số.
Tiết Minh Lâu lại nghiêm túc nghiên cứu qua Hải Châu, tuy nhiên trước khi tới Đông Hải, nghiên cứu đối với Hải Châu vẫn chỉ dừng lại ở mức độ nông cạn, không lý giải được quan hệ nhân sự phức tạp phía sau Hải Châu. Là xí nghiệp quốc hữu ngôi sao của địa phương, sự trưởng thành của Hải Châu không nằm ngoài những người Đường Học Khiêm, Trương Tri Hành.
Sau khi Trương Tri Hành đến Tân Vu, còn tại Tân Vu mở rượu Vân Trì, một xí nghiệp quốc hữu ngôi sao địa phương. Đường Học Khiêm đến Giang Nam đảm nhiệm phó tỉnh trưởng Thường vụ, thúc đẩy cải chế xí nghiệp quốc hữu của tỉnh Giang Nam, cũng có cách làm khác hoàn toàn tư hữu hóa xí nghiệp quốc hữu ở địa phương khác.
Nếu như không có Cẩm Hồ, lấy thành tích thực của họ làm ra, Giang Mẫn Chi có lẽ sẽ nhận định họ là người đồng loại. Nhưng trên thực tế, họ có thể là chỗ dựa tối kiên định của Cẩm Hồ hệ tại thể chế kinh tế tư hữu khổng lồ nhất trước mắt ở trong nước. Cẩm Hồ phát triển cho tới quy mô hiện nay, phía sau ít nhiều có ảnh hưởng của họ (thậm chí nói có ít nhiều thúc đẩy trực tiếp), người ngoài sẽ không biết được.
Hiện tại cũng không phải là nói muốn phổ biến kinh nghiệm của cổ phần Hải Châu, mà là muốn hạn chế ảnh hưởng cùng thẩm thấu của Cẩm Hồ đối với công tác kinh tế tỉnh Đông Hải. Trươc đó đã phỏng đoán sai lầm quan hệ giữa Lý Viễn Hồ cùng Cẩm Hồ, Tiết Minh Lâu theo Giang Mẫn Chi đi tới Đông Hải mới phát hiện tỉnh Đông Hải chứa nhiều chính sách kinh tế quan trọng, phía sau đều tồn tại cái bóng của Cẩm Hồ. Mà những chính sách kinh tế này, Lý Viễn Hồ lại là người thúc đẩy trực tiếp, cũng là người được lợi chiến tích trực tiếp nhất.
Rất nhiều vấn đề khiến người ta nghi hoặc không giải thích được đều có thể truy nguyên đến trên đầu Cẩm Hồ. Trước đó rất khó tưởng tượng một xí nghiệp tư doanh lại ảnh hưởng cùng thẩm thấu đối với địa phương sâu như vậy, không chỉ nói đối mặt với Lý Viễn Hồ, Tiết Minh Lâu biết trong khoảng thời gian Giang Mẫn Chi đến Đông Hải thậm chí đành phải đành phải dè dặt xử lý quan hệ cùng Cẩm Hồ.
Trước thế cục thế này, dù cho ai ngồi ở vị trí của Giang Mẫn Chi cũng sẽ thúc thủ vô sách. Có điều Giang Mẫn Chi cũng không phải loại người cam tâm khuất phục, hắn muốn phá vỡ cục diện này.
Vụ án Trần Kỳ Bân liên lụy tới một phó tỉnh trưởng, Giang Mẫn Chi suy nghĩ qua, cho dù không có vấn đề càng nghiêm trọng khác, chỉ bằng việc nhận bút ngòi vàng quý giá có thể một cước đá văng hắn đi. Vị trí phó tỉnh trưởng đang trống, quả thật có thể cung cấp một cơ hội thay đổi cục diện trước mắt. Nhưng đổi lại ai tới thế thân, Lý Viễn Hồ có thể cường liệt biểu đạt ý kiến cá nhân của hắn hay không? Lưu Văn Đào tới cùng có phải là nhân tuyển thích hợp hay không? Giang Mẫn Chi cũng có chút lo lắng. Mặt khác, thay đổi loại trình độ này còn lâu mới khiến hắn thỏa mãn.
Trong khoảng thời gian này Giang Mẫn Chi cũng mò thấu nhân sự của Đông Hải. Lục Văn Phu từng đảm nhiệm thư ký trưởng cho Từ Học Bình, Lý Viễn Hồ, người này trên thực tế đã từng là cầu nối để làm dịu quan hệ giữa Lý Viễn Hồ cùng Cẩm Hồ. Mặc dù Lý Viễn Hồ cùng Cẩm Hồ lúc này có lẽ không còn yêu cầu cái cầu này nữa.
Nhưng trong tỉnh rất nhiều công tác kinh tế tương quan cùng Cẩm Hồ, hoặc là nói chính sách kinh tế Cẩm Hồ ở sau lưng thúc đẩy, đại đa số vẫn do Lục Văn Phu trực tiếp phân công quản lý. Tỷ như cùng tỉnh Giang Nam thúc đẩy kế hoạch hợp tác kinh tế khu vực lưu vực Tiểu Giang, cùng thúc đẩy công trình xây cảng đảo Đông Sơn Tân Đình, cơ sở sản nghiệp sắt thép nghìn vạn tấn Tân Đình v..v.
Tạm thời không quản những công tác cùng chính sách kinh tế này đối với Đông Hải là lợi hay là hại, Giang Mẫn Chi nghĩ thầm bản thân phải nắm chủ động một chút, chí ít phải cho vị trí của Lục Văn Phu động một chú, có lẽ để cho Lưu Văn Đào lên vị trí này càng thích hợp hơn.
Điệ thoại trên bàn công tác đột nhiên vang lên, Giang Mẫn Chi nhìn thoáng qua, không biết lúc này có chuyện gì. Tiết Minh Lâu đi qua cầm lấy điện thoại, nói chuyện vài câu liền treo máy, rồi nói với Giang Mẫn Chi: - Đồng chí của Kỷ ủy Tỉnh gọi điện thoại qua đây, vụ án của Trần Kỳ Bân lại có tiến triển mới. Địa ốc Khải Phượng có công ty cho vay không quá chính quy, con trai của Trần Kỳ Bân cùng công ty cho vay mượn một khoản tiền không thể trả được, Trần Kỳ Bân mới phối hợp ép giá tòa cao ốc của Sở Giáo dục để bán cho địa ốc Khải Phượng...
- Giá thấp? Giá cũng thấp thật, may mà có người kịp thời tố giác, bằng không thì, không biết quốc gia lại phải tổn thất bao nhiêu!
Giang Mẫn Chi lạnh lùng nói, bởi vì vụ án của Trần Kỳ Bân trực tiếp liên lụy tới phó tỉnh trưởng, hắn không quản Lý Viễn Hồ có yêu cầu đặc biệt hay không, hắn muốn tùy thời nắm giữ tiến triển mới nhất của vụ án. Có điều đây cũng không tính tiến triển đặc biệt gì. Hắn nghi hoặc nhìn Tiết Minh Lâu: có phải còn phát hiện tình huống gì khác nữa không?
- Con trai Trần Dũng của Trần Kỳ Bân là sinh viên vừa mới tốt nghiệp ĐH Đông Hải, trung tuần tháng tư cùng công ty cho vay nhẹ thuộc địa ốc Khải Phượng mượn 80 vạn làm tiền bảo đảm mua bán cổ phiếu. Tổ chuyên án đã kiểm tra tư liệu tương quan, trung hạ tuần tháng tư Trần Dũng trước sau tổng cộng gom góp gần 400 tài chính làm tiền bảo đảm từ chứng khoán Vân Lâm huy động vốn 30 triệu tập trung thao tác cổ phiếu của KHCN Hải Túc, bởi cổ phiếu của KHCN Hải Túc rớt thảm vào cuối tháng tư, khoản tiền này lỗ nặng. Trần Kỳ Bân mới bí quá hoá liều...
- KHCN Hải Túc?
Giang Mẫn Chi cũng không nghĩ đến vụ án của Trần Kỳ Bân lại liên lụy tới KHCN Hải Túc và Cty chứng khoán. Hắn nhăn mày, hơi nhắm mắt lại như đang suy nghĩ cái gì.
- Đây cũng là một cơ hội.
Tiết Minh Lâu thấy Giang Mẫn Chi nhíu mày trầm tư, hắn nhỏ giọng nhắc nhở. Hắn biết trong khoảng thời gian này Giang Mẫn Chi đang để ý đến KHCN Hải Túc. KHCN Hải Túc là điển hình chuyển nhượng cải chế thành công của xí nghiệp quốc hữu có khống chế hướng xí nghiệp tư hữu. Nhưng lấy trực giác làm kinh tế nhiều năm của họ, KHCN Hải Túc hẳn là tồn tại vấn đề rất lớn.
Nếu có thể ở trên KHCN Hải Túc tra ra vấn đề lớn, Giang Mẫn Chi có thể danh chính ngôn thuận yêu cầu trong tỉnh nghĩ lại công tác kinh tế đoạn thời gian trước, ở trong tỉnh tranh thủ được quyền chủ động nhất định. Nhưng phía sau KHCN Hải Túc thực tế là Nghiêm gia Chiết Đông, không có chứng cứ hữu lực, Giang Mẫn Chi cũng không thể trực tiếp khiến bộ môn có liên quan tùy tiện đi điều tra.
Vụ án của Trần Kỳ Bân liên lụy tới KHCN Hải Túc, cũng có thể danh chính ngôn thuận để cho bộ môn có liên quan đi điều tra vấn đề của KHCN Hải Túc: - Có thể trước tiên điều tra từ chứng khoán Vân Lâm, Hội Chứng giám mệnh lệnh rõ ràng cấm công ty chứng khoán cung cấp vốn huy động cho khách hàng. Lần này chứng khoán Vân Lâm không ngờ cung cấp 30 triệu vốn huy động cho cá nhân. Bản thân của việc này đã là một án lớn rồi -- Trần Dũng đều đầu tư 30 triệu này vào cổ phiếu của KHCN Hải Túc. Lần này nếu có thể nắm được của tin tức giao dịch hoặc nhược điểm thao túng thị trường chứng khoán...
- Chứng khoán Vân Lâm có phải là công ty chứng khoán thuộc Uỷ ban Mậu dịch kinh tế tỉnh hay không? - Giang Mẫn Chi hỏi.
- Tôi sẽ điều tra một chút...
Tiết Minh Lâu không có ấn tượng gì đối với chứng khoán Vân Lâm, nếu như công ty chứng khoán thuộc Uỷ ban Mậu dịch kinh tế tỉnh, điều tra sẽ càng thuận tiện hơn.
Hắn không thể không có cảm xúc đối với tình cảnh của Lưu Văn Đào, chỉ là những cảm xúc này cùng với những nguyên nhân trình tự sâu phía sau mà hắn nhận định cũng sẽ không đề cập với Tiết Minh Lâu, chỉ nói: - Hiện tại các nơi toàn quốc đều cho rằng doanh nghiệp nhà nước cải chế sẽ ngang với tư hữu hóa, mà công ty cổ phần Hải Châu tại những năm 95, 96 đã cung cấp cho doanh nghiệp nhà nước một lối đi khác, mà một doanh nghiệp thể chế kinh tế tư hữu như Cẩm Hồ lại trưởng thành tại Hải Châu, thực sự là khiến người khó suy nghĩ...
Tiết Minh Lâu cũng bất đắc dĩ cười theo: - Khi tại Bộ uỷ, phòng nghiên cứu kinh tế còn đặc biệt sai người nghiên cứu qua hình thức của Hải Châu, sau đó không biết sao lại không giải quyết được gì?
- Đó là có người không hy vọng kinh nghiệm của Hải Châu được phổ biến.
Giang Mẫn Chi cũng không nói rõ là ai, quan viên thủy chung kiên trì muốn cường hóa địa vị của tư bản quốc hữu như hắn lúc này là phái thiểu số.
Tiết Minh Lâu lại nghiêm túc nghiên cứu qua Hải Châu, tuy nhiên trước khi tới Đông Hải, nghiên cứu đối với Hải Châu vẫn chỉ dừng lại ở mức độ nông cạn, không lý giải được quan hệ nhân sự phức tạp phía sau Hải Châu. Là xí nghiệp quốc hữu ngôi sao của địa phương, sự trưởng thành của Hải Châu không nằm ngoài những người Đường Học Khiêm, Trương Tri Hành.
Sau khi Trương Tri Hành đến Tân Vu, còn tại Tân Vu mở rượu Vân Trì, một xí nghiệp quốc hữu ngôi sao địa phương. Đường Học Khiêm đến Giang Nam đảm nhiệm phó tỉnh trưởng Thường vụ, thúc đẩy cải chế xí nghiệp quốc hữu của tỉnh Giang Nam, cũng có cách làm khác hoàn toàn tư hữu hóa xí nghiệp quốc hữu ở địa phương khác.
Nếu như không có Cẩm Hồ, lấy thành tích thực của họ làm ra, Giang Mẫn Chi có lẽ sẽ nhận định họ là người đồng loại. Nhưng trên thực tế, họ có thể là chỗ dựa tối kiên định của Cẩm Hồ hệ tại thể chế kinh tế tư hữu khổng lồ nhất trước mắt ở trong nước. Cẩm Hồ phát triển cho tới quy mô hiện nay, phía sau ít nhiều có ảnh hưởng của họ (thậm chí nói có ít nhiều thúc đẩy trực tiếp), người ngoài sẽ không biết được.
Hiện tại cũng không phải là nói muốn phổ biến kinh nghiệm của cổ phần Hải Châu, mà là muốn hạn chế ảnh hưởng cùng thẩm thấu của Cẩm Hồ đối với công tác kinh tế tỉnh Đông Hải. Trươc đó đã phỏng đoán sai lầm quan hệ giữa Lý Viễn Hồ cùng Cẩm Hồ, Tiết Minh Lâu theo Giang Mẫn Chi đi tới Đông Hải mới phát hiện tỉnh Đông Hải chứa nhiều chính sách kinh tế quan trọng, phía sau đều tồn tại cái bóng của Cẩm Hồ. Mà những chính sách kinh tế này, Lý Viễn Hồ lại là người thúc đẩy trực tiếp, cũng là người được lợi chiến tích trực tiếp nhất.
Rất nhiều vấn đề khiến người ta nghi hoặc không giải thích được đều có thể truy nguyên đến trên đầu Cẩm Hồ. Trước đó rất khó tưởng tượng một xí nghiệp tư doanh lại ảnh hưởng cùng thẩm thấu đối với địa phương sâu như vậy, không chỉ nói đối mặt với Lý Viễn Hồ, Tiết Minh Lâu biết trong khoảng thời gian Giang Mẫn Chi đến Đông Hải thậm chí đành phải đành phải dè dặt xử lý quan hệ cùng Cẩm Hồ.
Trước thế cục thế này, dù cho ai ngồi ở vị trí của Giang Mẫn Chi cũng sẽ thúc thủ vô sách. Có điều Giang Mẫn Chi cũng không phải loại người cam tâm khuất phục, hắn muốn phá vỡ cục diện này.
Vụ án Trần Kỳ Bân liên lụy tới một phó tỉnh trưởng, Giang Mẫn Chi suy nghĩ qua, cho dù không có vấn đề càng nghiêm trọng khác, chỉ bằng việc nhận bút ngòi vàng quý giá có thể một cước đá văng hắn đi. Vị trí phó tỉnh trưởng đang trống, quả thật có thể cung cấp một cơ hội thay đổi cục diện trước mắt. Nhưng đổi lại ai tới thế thân, Lý Viễn Hồ có thể cường liệt biểu đạt ý kiến cá nhân của hắn hay không? Lưu Văn Đào tới cùng có phải là nhân tuyển thích hợp hay không? Giang Mẫn Chi cũng có chút lo lắng. Mặt khác, thay đổi loại trình độ này còn lâu mới khiến hắn thỏa mãn.
Trong khoảng thời gian này Giang Mẫn Chi cũng mò thấu nhân sự của Đông Hải. Lục Văn Phu từng đảm nhiệm thư ký trưởng cho Từ Học Bình, Lý Viễn Hồ, người này trên thực tế đã từng là cầu nối để làm dịu quan hệ giữa Lý Viễn Hồ cùng Cẩm Hồ. Mặc dù Lý Viễn Hồ cùng Cẩm Hồ lúc này có lẽ không còn yêu cầu cái cầu này nữa.
Nhưng trong tỉnh rất nhiều công tác kinh tế tương quan cùng Cẩm Hồ, hoặc là nói chính sách kinh tế Cẩm Hồ ở sau lưng thúc đẩy, đại đa số vẫn do Lục Văn Phu trực tiếp phân công quản lý. Tỷ như cùng tỉnh Giang Nam thúc đẩy kế hoạch hợp tác kinh tế khu vực lưu vực Tiểu Giang, cùng thúc đẩy công trình xây cảng đảo Đông Sơn Tân Đình, cơ sở sản nghiệp sắt thép nghìn vạn tấn Tân Đình v..v.
Tạm thời không quản những công tác cùng chính sách kinh tế này đối với Đông Hải là lợi hay là hại, Giang Mẫn Chi nghĩ thầm bản thân phải nắm chủ động một chút, chí ít phải cho vị trí của Lục Văn Phu động một chú, có lẽ để cho Lưu Văn Đào lên vị trí này càng thích hợp hơn.
Điệ thoại trên bàn công tác đột nhiên vang lên, Giang Mẫn Chi nhìn thoáng qua, không biết lúc này có chuyện gì. Tiết Minh Lâu đi qua cầm lấy điện thoại, nói chuyện vài câu liền treo máy, rồi nói với Giang Mẫn Chi: - Đồng chí của Kỷ ủy Tỉnh gọi điện thoại qua đây, vụ án của Trần Kỳ Bân lại có tiến triển mới. Địa ốc Khải Phượng có công ty cho vay không quá chính quy, con trai của Trần Kỳ Bân cùng công ty cho vay mượn một khoản tiền không thể trả được, Trần Kỳ Bân mới phối hợp ép giá tòa cao ốc của Sở Giáo dục để bán cho địa ốc Khải Phượng...
- Giá thấp? Giá cũng thấp thật, may mà có người kịp thời tố giác, bằng không thì, không biết quốc gia lại phải tổn thất bao nhiêu!
Giang Mẫn Chi lạnh lùng nói, bởi vì vụ án của Trần Kỳ Bân trực tiếp liên lụy tới phó tỉnh trưởng, hắn không quản Lý Viễn Hồ có yêu cầu đặc biệt hay không, hắn muốn tùy thời nắm giữ tiến triển mới nhất của vụ án. Có điều đây cũng không tính tiến triển đặc biệt gì. Hắn nghi hoặc nhìn Tiết Minh Lâu: có phải còn phát hiện tình huống gì khác nữa không?
- Con trai Trần Dũng của Trần Kỳ Bân là sinh viên vừa mới tốt nghiệp ĐH Đông Hải, trung tuần tháng tư cùng công ty cho vay nhẹ thuộc địa ốc Khải Phượng mượn 80 vạn làm tiền bảo đảm mua bán cổ phiếu. Tổ chuyên án đã kiểm tra tư liệu tương quan, trung hạ tuần tháng tư Trần Dũng trước sau tổng cộng gom góp gần 400 tài chính làm tiền bảo đảm từ chứng khoán Vân Lâm huy động vốn 30 triệu tập trung thao tác cổ phiếu của KHCN Hải Túc, bởi cổ phiếu của KHCN Hải Túc rớt thảm vào cuối tháng tư, khoản tiền này lỗ nặng. Trần Kỳ Bân mới bí quá hoá liều...
- KHCN Hải Túc?
Giang Mẫn Chi cũng không nghĩ đến vụ án của Trần Kỳ Bân lại liên lụy tới KHCN Hải Túc và Cty chứng khoán. Hắn nhăn mày, hơi nhắm mắt lại như đang suy nghĩ cái gì.
- Đây cũng là một cơ hội.
Tiết Minh Lâu thấy Giang Mẫn Chi nhíu mày trầm tư, hắn nhỏ giọng nhắc nhở. Hắn biết trong khoảng thời gian này Giang Mẫn Chi đang để ý đến KHCN Hải Túc. KHCN Hải Túc là điển hình chuyển nhượng cải chế thành công của xí nghiệp quốc hữu có khống chế hướng xí nghiệp tư hữu. Nhưng lấy trực giác làm kinh tế nhiều năm của họ, KHCN Hải Túc hẳn là tồn tại vấn đề rất lớn.
Nếu có thể ở trên KHCN Hải Túc tra ra vấn đề lớn, Giang Mẫn Chi có thể danh chính ngôn thuận yêu cầu trong tỉnh nghĩ lại công tác kinh tế đoạn thời gian trước, ở trong tỉnh tranh thủ được quyền chủ động nhất định. Nhưng phía sau KHCN Hải Túc thực tế là Nghiêm gia Chiết Đông, không có chứng cứ hữu lực, Giang Mẫn Chi cũng không thể trực tiếp khiến bộ môn có liên quan tùy tiện đi điều tra.
Vụ án của Trần Kỳ Bân liên lụy tới KHCN Hải Túc, cũng có thể danh chính ngôn thuận để cho bộ môn có liên quan đi điều tra vấn đề của KHCN Hải Túc: - Có thể trước tiên điều tra từ chứng khoán Vân Lâm, Hội Chứng giám mệnh lệnh rõ ràng cấm công ty chứng khoán cung cấp vốn huy động cho khách hàng. Lần này chứng khoán Vân Lâm không ngờ cung cấp 30 triệu vốn huy động cho cá nhân. Bản thân của việc này đã là một án lớn rồi -- Trần Dũng đều đầu tư 30 triệu này vào cổ phiếu của KHCN Hải Túc. Lần này nếu có thể nắm được của tin tức giao dịch hoặc nhược điểm thao túng thị trường chứng khoán...
- Chứng khoán Vân Lâm có phải là công ty chứng khoán thuộc Uỷ ban Mậu dịch kinh tế tỉnh hay không? - Giang Mẫn Chi hỏi.
- Tôi sẽ điều tra một chút...
Tiết Minh Lâu không có ấn tượng gì đối với chứng khoán Vân Lâm, nếu như công ty chứng khoán thuộc Uỷ ban Mậu dịch kinh tế tỉnh, điều tra sẽ càng thuận tiện hơn.
Bình luận facebook