Trương Khác về phòng gọi điện cho Thiệu Chí Cương, nghe thấy tiếng nhạc sầm sầm, đoán chừng hắn còn đang ở ngoài tiêu khiển với Vạn Dũng, Thiệu Chí Cương tâm cơ thâm trầm, bề ngoài nịnh bợ Vạn Dũng thì được, chứ tuyệt đối không dễ dàng ngả về phía Vạn Dũng.
Thiệu Chí Cương bị đuổi khỏi nhà máy, đương nhiên là căm hận Chu Kiện, tuy hắn không có tài liệu lập tức lật đổ Chu Kiện, nhưng Trương Khác chỉ cần chút tài liệu có tính chân thực là được, trước tiên gạt Chu Kiện và mấy tên phó giám đốc ra khỏi danh sách cạnh tranh, sau này thong thả điều tra vẫn đề của bọn chúng.
Dù sao Kim Quốc Hải tới Hải Châu chẳng có mấy việc mà làm, cho hắn một hai vụ án để hắn đốt thời gian cũng tốt.
Nghe Trương Khác kể chuyện Chu Kiện đắc tội với mình, Thiệu Chí Cương gật đầu liên hồi, hắn có sẵn tài liệu trong tay, chỉ là nghĩ không đủ lật nhào Chu Kiện nay, nếu đưa lên thành phố, nói không chừng cuối cùng chuyển cho cục cơ khí rồi để Chu Kiện tự xử lý.
Còn Trương Khác xen vào chuyện này thì khác hẳn rồi, Thiệu Chí Cương hỏi thêm:
- Chu Mặt Rỗ sao lại đắc tội với Khác thiếu gia vậy?
Trương Khác kể qua loa chuyện hôm nay uống rượu bảo Phó Tuấn ném Chu Kiện xuống sông, không nói gì tới chuyện cạnh tranh chức phó giám đốc:
- Nghe nói ông ta chơi anh một vố, nên thuận tiện xử lý hộ anh thôi.
Thiệu Chí Cương không biết chuyện Thi Vệ Trung, cho nên chỉ nghĩ Trương Khác nhớ tới mối thù cũ của hắn, trong lòng tất nhiên ghi nhớ ân tình của y.
Thiệu Chí Cương mặc dù tới ngày hôm mới nỗ lực tiếp xúc với Vạn Dũng, nhưng biết rõ quan hệ phức tạp ở thành phố, hơn nữa hắn cũng không phải là không biết năm ngoái giáo huấn Vạn Thiên Tài ở quán bar của Thịnh Thanh.
Hiệu quả phòng cách âm không tốt lắm, tiếng nhạc chát chúa như nện vào tim người ta, Thiệu Chí Cương lo Trương Khác biết chuyện hắn tiếp xúc với Vạn Dung, chỉ sợ Trương Khác hỏi mình đang làm gì.
Nói ra thì Thiệu Chí Cương tiếp xúc được với Vạn Dũng là nhờ Cty ẩm thực Thế Kỷ giương chiêu bài của Cẩm Hồ, không có điều này, hắn chưa tiếp xúc được với người có tầng cấp như Vạn Dũng.
Vạn Dũng có cuồng đến đâu cũng không dám không coi Từ Học Bình ra gì, ông ta thậm chí còn hi vọng Tạ Vãn Tình cũng tham dự hạng mục cải tạo Sa Điền, như thế ông ta có được nhiều lợi ích hơn nữa từ trên tỉnh, tiếc rằng Thiệu Chí Cương chỉ đại biểu cho bản thân, được cái hầu hạ chu đáo.
Ở Hải Châu bất kỳ ai biết quan hệ giữa Trương Tri Hành và Từ Học Bình đều không muốn có quan hệ quá căng với ông, hơn nữa Vạn Dũng cũng chỉ coi Trương Khác bắt nạt Vạn Thiên Tài chỉ là tranh chấp giữa đám thiếu niên, không coi nó quá nghiêm trọng.
Vạn Dũng cũng không coi quan hệ giữa Đường Học Khiêm và nhà họ Vạn nhất định là không đội trời chung, ít nhất quan hệ giữa Chu Phú Minh và nhà họ Vạn chẳng hề bị ảnh hưởng bởi quan hệ căng thẳng của hai bên trước đó.
Nói trắng trong từ điền của Vạn Dũng, không hề có cái gọi là nguyên tắc hay lập trường, tất cả mối quan hệ phức tạp là do tranh chấp lợi ích hết.
Thiệu Chí Cương người thay Cẩm Hồ phụ trách Cty Thế Kỷ, trước đó vì trung tâm ẩm thực mà nổi danh khắp Hải Châu cũng phải cầu tới mình còn gì.
Ai biết Thiệu Chí Cương có phải là hòn đá hỏi đường của Cẩm Hồ hay không?
Ngay cả Trương Tri Hành trước kia còn chẳng hay biết gì, Vạn Dũng càng chẳng thể biết tầm quan trọng của Trương Khác ở Cẩm Hồ, đương nhiên không có chút ý đề phòng nào, nhìn Thiệu Chí Cương cầm điện thoại đi vào, hỏi:
- Ai vậy?
Thiệu Chí Cương cười xòa:
- Bên cầu Tứ Phượng, có chút chuyện nhỏ, không hề gì, đừng để chuyện này làm hỏng hứng trí của thị trưởng Vạn.
- Nếu bên anh có chuyện thì hôm nay dừng ở đây thôi.
Vạn Dũng không muốn lần đầu gặp mặt đã để lại ấn tượng không hiểu tình lý với Thiệu Chí Cương, dù sao sau lưng hắn là Cẩm Hồ.
Thiệu Chí Cương đương nhiên nóng lòng thoát thân, cơ hội lật đổ Chu Kiện đang đợi, dù hắn chẳng quan tâm tới cái chức giám đốc nhà máy khỉ gió kia, nhưng mối hận trong lòng không thể không trả, nịnh bợ:
- Thị trưởng Vạn thật thông cảm cho đám người số khổ chúng tôi.
Rồi gọi ba cô gái tới bồi tiếp Vạn Dũng và thư ký của ông tiếp tục ở lại ăn chơi.
Thiệu Chí Cương rời hộp đem về thẳng nhà, để cho Trương Khác thuận lợi chặn chỗ tài liệu này điều tra trước khi nó được chuyển xuống cho cục cơ khí nông nghiệp, Thiệu Chí Cương ký tên mình vào số tài liệu chuẩn bị từ lâu, sáng hôm sau đưa tới cục khiếu nại, cục khiếu nại vốn thuộc phân quản của Trương Tri Hành, về sau ông bận chuyện ở Cty cổ phần Hải Châu nên giao phó thư ký trưởng quản lý.
Ngày hôm qua Kim Quốc Hải nhận được điện thoại của Trương Khác, nên mới sáng sớm đã tới thị sát công tác, thấy được số tài liệu này liền gọi điện cho Trương Khác nói đã chỉ thị viện kiểm sát chuyên môn lập án điều tra.
Trương Khác liền gọi điện cho cha, nói bản tài liệu ở cục khiếu nại cứ để theo quy trình thủ tục bình thường đưa tới cục cơ kỳ nông nghiệp là được, tung tích số tài liệu gửi cho kỷ ủy thành phố cũng không cần quan tâm.
Tài liệu Thiệu Chí Cương chuẩn bị liên quan tới việc Chu Kiện hành vi phạm tội thất trách, thuộc phạm vi viện kiểm sát trực tiếp điều tra, Chu Kiện trước khi bị viện kiểm sát gọi tới điều tra không lâu mới biết mình bị Thiệu Chí Cương tố cáo, đó là ngày thứ ba sau khi ông ta bị ném xuống sông Sơ Cảng, đang đầy bụng tức vắt óc nghĩ cách vớt vát lại thể diện.
Thiệu Chí Cương tố cáo ngoại trừ Chu Kiện còn có ba tên phó giám đốc khác, Lý Minh Học đề xuất chọn bốn người khác từ nhà máy tham dự cạnh tranh, cục cơ khí nông nghiệp không có ai nhảy ra phản đối, đám đầu não cục chỉ hi vọng viện kiểm sát điều tra tới chừng mực là dừng.
Trương Khác không quan tâm tới những chi tiết đó, lần cuối tuần này Tạ Vãn Tình không về tỉnh thành, mà Chu Thúc Huệ đưa Chỉ Đồng tới Hải Châu. Từ khi con trai chết, bà chưa từng bước chân vào Hải Châu, đầu năm nay Chu Thúc Huệ vừa tròn 55 tuổi, không tới ban nghành nhàn tản nhậm chức mà nghỉ hưu luôn về chăm sóc Chỉ Đồng.
Trương Khác ném hai nha đầu Tích Dung Tích Vũ ở biệt thự Tiểu Cẩm Hồ, ăn cơm trưa xong ở đó vội chạy tới trấn Ích Long, điện tự Ái Đạt đang trù bị sản xuất, bận tối mắt. Tuy có Đinh Hòe, Tô Tân Đông ngày đêm làm việc, nhưng Trương Khác cũng không thể chỉ cổ vũ mồm, cũng ngày đêm không nghỉ, rảnh rỗi là chạy tới đó.
Trương Khác ở nhà máy cả buổi chiều, tối lại chạy về biệt thự Tiểu Cầm Hồ ăn cơm, thấy Tích Vũ Tích Dung đang chơi trò lừa người hai cô bé quen dùng với Chỉ Đồng, hai chị em cứ nấp đi một lúc rồi nhảy ra hỏi Chỉ Đồng:
- Ai là Tích Dung?
Chẳng hiểu Chỉ Đồng nhận ra từ đâu, chỉ cần cắn môi im lặng một lúc là chỉ ngay ra được, hai chị em bị phát hiện vội nấp đi thay y phục, lại nhảy ra hỏi Chỉ Đồng:
- Ai là Tích Vũ?
Chỉ Đồng mút tay suy nghĩ một lúc chỉ đúng Tích Vũ.
Chu Thích Huệ cười vui vẻ:
- Bọn chúng chơi trò này cả chiều rồi đấy, vậy mà vẫn chơi say sưa như vậy, hai tiểu nha đầu này bác chẳng nhận ra ai là chị ai là em, vậy mà Chỉ Đồng nhìn cái nhận ngay ra được.
Trương Khác xem một lúc mới nhìn ra sơ hở, Tích Dung chỉ biết hỏi:" Ai là Tích Vũ?" Tích Vũ luôn hỏi:" Ai là Tích Dung?", Chỉ Đồng nghe hỏi cũng biết ngay là ai với ai rồi, nhưng cứ vờ suy nghĩ.
Thấy Chỉ Đồng không chịu mở miệng nói, Trương Khác bóc mẽ mánh của hai tỷ muội, Tích Dung mặt tỏ ra không sao tin nổi:
- Thật à, bạn nhận ra bọn mình bằng cách đó à?
Chỉ Đồng xấu hổ trốn vào lòng Trương Khác, Tích Dung kéo Tích Vũ sang bên cạnh tiếp tục nghĩ cách lừa người, Phó Tuấn cười khổ:
- Cứ tiếp tục thế này thì ngay mẹ chúng cũng không nhận ra nổi nữa.
Bình luận facebook